Trong một căn phòng chủ đạo là màu trắng, từng ánh sáng ban mai chiếu vào căn phòng, trên chiếc giường trắng, một cô gái đang nằm ngủ giữa nhiều chú gấu bông. Cô gái khá xinh đẹp, khuôn mặt tròn dễ thương, mái tóc đen mượt xõa ra trông rất hợp, lan da trắng hồng mềm mại, đôi môi màu anh đào chúm chím rất đáng yêu kết hợp cùng chiếc váy ngủ màu trắng dài ngang gối có nơ nhỏ phía trước ngực. Trông cô như một con búp bê nhỏ bé vậy.
Cô bỗng lập tức mở mắt, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng, thầm nói:
Sao mình lại mơ thấy giấc mơ đấy chứ? Sao lại thế! Chẳng lẽ có chuyện gì sao?
Cô lắc đầu, sau đó nhìn xung quanh. Một căn phòng đẹp thật đấy! Nhiều gấu bông ghê! Chị hai ngủ vs mình đi đâu rồi nhỉ? Chắc dậy rồi ha! Phòng mình màu xanh mà nhỉ? Sao giờ lại... cô chớp mắt liên hồi dụi mắt một cái, sau đó nhìn căn phòng lần nữa.
1s...2s...3s...
Ể Ể Ể!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! SAO MÌNH LẠI Ở ĐÂY??????????????????????
Bình tĩnh hết sức bình tĩnh. Mẹ nó chứ! Mình ở đâu đây? Sao mình lại ở đây? Sao mình lại ở đây? Sao mình lại ở đây? Bình tĩnh bình tĩnh bình tĩnh.
Giữ lại đc bình tĩnh cô, nhìn lại căn phòng. Và rút ra kết luận đây không phải phòng của cô. Phòng của cô màu xanh dương chứ không phải màu trắng. Phòng của cô không lớn như căn phòng này. Phòng của cô không có nhiều gấu bông như căn phòng này. Phòng của cô không có tủ quần áo, tivi hay điều hòa. Phòng của cô không có nhà tắm riêng. Và điều quan trọng nhất là...cô dùng chung phòng vs chị hai... chị hai đâu? Huhuhu. Mình nhớ hồi tối mình đọc tiểu thuyết, mình đang đọc nữa chừng thì chị hai kêu mình đi ngủ, sau đó mình nhanh chóng chìm vào giấc ngủ và sau đó... mình tỉnh dậy ở đây!!!!!
Xem nào... không lẽ mình bị bắt cóc sao? Không thể nào... mình ăn ở lương thiện, tốt bụng, hiền lành thế này, đâu có ai đi bắt một người dễ thương xinh đẹp như mình chứ! Vs lại có ai ngu đi bắt cóc người khác cho vô căn phòng vừa đẹp vừa sang trọng thế này chứ? Chỉ có người điên mới vậy thôi! Khả năng thứ hai là mình đang mơ, cách thoát khỏi giấc mơ nhanh nhất là gì? Chính xác là đập đầu vào tường, nhắm ngay cái tường bên cạnh mình, cô đưa đầu đập thật mạnh vào đó.
Sau đó một tiếng rầm không hề nhẹ vang lên. Sau đó một cuộc va chạm không hề nhẹ của tường và đầu. Sau cuộc va chạm đó nạn nhân đầu u một cục to ơi là to, và bạn ấy thấy nhiều ơi là nhiều sao luôn.
Ngồi ôm đầu, suy nghĩ duy nhất trong đầu của nạn nhân cũng là đương kim hung thủ chính là Mình ngu quá! sau khi cơn đau bớt đi. Cô thấy khung cảnh vẫn như cũ. Cô vẫn há hốc mồm kinh ngạc, rất nhanh lấy được bình tĩnh. Xem ra mình không có nằm mơ rồi, vậy chỉ còn khả năng cuối cùng là... MÌNH ĐÃ XUYÊN KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Không Không Không! Cái giả thuyết này phi thực tế quá! Qúa phi thực tế! Nhưng không còn giả thuyết nào khác... chẳng lẽ... MÌNH THẬT SỰ XUYÊN KHÔNG!!!!!!!
Uh... Nếu mình thật sự xuyên không... Vậy thì... Oh Yeah... vui quá! Mình luôn muốn xuyên không lần này xuyên không thật rùi...hehehe... vậy mình xuyên vào ai đây? Xuyên vào ai nhỉ?
Hihi... mong là xuyên vào mấy cái con nhà giàu, mình muốn ăn chơi cho đã, hehehe. Mình ham chơi quá! Hihi... nhưng lỡ như... mình vào con nhà nghèo thì sao? ...Chẳng lẽ... bậy! Bậy bạ! Nhìn căn phòng đẹp thế này chắc chắn 100% là con nhà giàu rồi! Mình lo xa ghê ý! Hihi...
Vậy xem ra...mình có thể...hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý rồi! Muahahahaha!!!!!!!
(Đôi lời tác giả: Và trong căn phòng màu trắng xinh đẹp, một cô gái từ bệnh viện tâm thần trốn ra thành công và đang cười như...)
Giữ lại được bình tĩnh, cô vui vẻ lục tung căn phòng để xem chủ nhân căn phòng là ai như một tên trộm thực thụ. Khụ khụ... và nhờ đó cô biết thêm là nguyên chủ cô xuyên vào tên: Minh Hương - Huyền Minh Hương, năm nay 16 tuổi. Nhưng hình như cái tên này cô đã nghe ở đâu đó rồi thì phải... cô lục lọi lại tất cả trí nhớ của mình sau đó rút ra một kết luận chính là...
Cô đã xuyên vào vị nữ phụ đại nhân trong bộ truyện đã cướp đi bao nhiêu lượt like của độc giả! LÀ NỮ PHỤ ĐÓ!!!!!!!!!!!
Sau đây cô xin tóm tắt lại bộ truyện đó: Bộ truyện thuộc thể loại trùng sinh. Nữ chủ bộ truyện tên Huyền Minh Nguyệt, là chị em sinh đôi với vị nữ phụ đại nhân này. Tuy là chị em nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau. Nữ chủ là một người hiền lành, tốt bụng, dễ tin người, còn vị nữ phụ đại nhân này là một người tâm cơ sâu, ác độc luôn giả trang thành bạch liên hoa để lừa gạt mọi người. Kiếp trước nữ chủ bị vị nữ phụ đại nhân này lừa gạt trở thành trò cười cho thiên hạ, bị nữ phụ cướp mất người mình thích. Sau đó bị người mình thích cùng hậu cung của nữ phụ giết chết. Sau đó cô may mắn được trùng sinh, từ cô gái hiền lành, tốt bụng cô trở thành một người lạnh lùng, vô cảm. Cô tránh xa hậu cung của nữ phụ, tìm cách vạch trần bộ mặt thật của vị nữ phụ đại nhân này. Sau đó hậu cung của nữ phụ cảm thấy cô thay đổi, rồi cảm thấy lạc lõng, buồn bực trong lòng, ...vâng vâng và vâng vâng... sau đó từ bỏ nữ phụ đi theo nữ chính. Rồi nữ phụ tức giận hãm hại nữ chính thế là nam chính giúp nữ chính tránh các chiêu trò của nữ phụ, sau bao nhiêu chuyện xảy ra họ cảm thấy có cảm tình với nhau rồi yêu nhau. Kết cục là vị nữ phụ này bị đuổi ra khỏi nhà sau đó nổi điên. Còn nam chính và nữ chính sống hạnh phúc với nhau mãi mãi. The end!
Tuy không chỉ có mình cô gái này là nữ phụ còn có các nữ phụ hay nam phụ khác nhưng cô gái này vẫn là người thâm hiểm nhất, sống lâu nhất. Đến gần kết cô mới bị đuổi ra khỏi nhà và nổi điên. Thật đớn đau làm sao!
Nhưng không sao! Cô từng đọc các bộ truyện nữ phụ văn khác, không phải chỉ cần xuyên vào nữ phụ thì sẽ có ánh hào quang và trở thành nữ chính sao? Có khi cô cũng là nữ chính trong một bộ truyện nào đó thì sao?
Xem nào…. để trở thành nữ chính các đàn chị xuyên không trước thường chọn tránh xa nam chủ nữ chủ để bảo toàn tính mạng, nam chủ thấy các đàn chị đó thú vị sau đó theo đuổi và từ nữ phụ thành nữ chính, nữ chính trở thành nữ phụ. Cô thấy chiêu trò này quá nhảm a! Cô đường đường là em gái nữ chính, tránh thế nào mà tránh. Dù thế nào cũng sẽ gặp họ thôi. Có chạy đường trời cũng gặp thôi. Đúng là thiếu não mà! Với lại chiêu trò này không phải của nữ chính Minh Nguyệt sao? Nếu cô tránh thì chả khác nào cô chôm ý tưởng của người ta. Cô không muốn bắt chước a =>... phương pháp này không thể áp dụng!
Còn phương pháp khác là giả bộ như trong nguyên tác, làm nữ phụ ác độc tác hợp cho nam chính nữ chính. Sau đó các nam chính biết nữ chính giả bộ thấy thú vị nên theo đuổi. Phương pháp này cũng không ổn a! Cô mà diễn thế thì có khi nào nam chính tin luôn không? Cô diễn hay lắm đó! Diễn viên chuyện nghiệp đôi khi không bằng đâu! Nếu mà họ tin cô thì cứ theo nguyên tác cô sẽ nổi điên a! Và người nổi điên sẽ bị gì? Chính xác là bị đưa vào bệnh viện gì đó các bạn cũng tự hiểu a! Cô không muốn sống chung với đám đó đâu! Cô nghi ngờ mắt họ lắm! Ngay cả cô nữ phụ này giả bạch liên hoa lừa họ, họ cũng tin cô mà giả là nữ phụ ác độc thì... cô nghi ngờ IQ của đám nam chính này lắm a! Vả lại cô cũng đâu có nhớ nguyên tác đâu? Cô đọc xong bộ truyện nào đó cô sẽ tóm tắt bộ truyện đó lại sau đó tìm truyện khác đọc còn nguyên tác thì cho nó trôi theo mây bay a!
Còn phương pháp nào nữa không ta? Xem nào… Theo như mấy cái phương pháp đó thì hình như nữ chính chỉ cần thay đổi thì nam chính sẽ vác xác đi theo, vậy xem ra chỉ cần mình thay đổi là các nam chính sẽ bò theo mình nhỉ? Vả lại dù thế nào nguyên tác cũng đã thay đổi từ lúc mình xuyên qua rồi... làm gì có chuyện có người khác xuyên qua nữ phụ chứ! Vậy mình chỉ cần sống theo cách của mình thôi là được nhỉ? Mình sẽ được ăn chơi phung phí nhỉ? Nghĩ tới thôi là cảm thấy sướng rồi a!
Được rồi! Cô sẽ chọn cách trêu chọc các nam nữ chính, ăn chơi phung phí hưởng thụ tuổi trẻ hahaha!!!!!!
………………………………………………………………………………………………….
Ủng hộ tớ nha! I love you!