– Ai đây – Thế Anh mặt lạnh te hỏi.
Tôi cảm giác có một luồng sát khí chạy dọc sống lưng mình.
– À đây là thằng anh họ mới ở Mỹ về ý mà – Tôi cười cười nói đoạn
kiễng chân lên để xoa đầu tên người ngoài hành tinh kia, rồi thì thầm
vào tai hắn – Mẹ nó cậu đi mặc áo vào cho tôi.
Hắn le te đi lấy áo rồi quay lại ngay tắp lự.
Ặc, hắn lấy áo tôi kìa. May là đây là áo con trai hay con gái mặc đều được đấy.
– Tên? Tuổi? Sao nó lại ở đây?
Tôi chưa bao giờ thấy Thế Anh đáng sợ như thế này đấy.
– À nó tên là… – Tôi lúng túng – à…đúng rồi…tên là Phong…Khải Phong,
bằng tuổi bọn mình. Thì bố mẹ anh ấy gửi anh ấy về Việt Nam một thời
gian cho quen trường để sau này chuyển hẳn về đây sống ý mà – Tôi cười
hì hì.
– Khải Phong?? – Tên ngố mà tôi vừa đặt tên cho gãi đầu ngu ngơ hỏi. Đúng là ngâu không để đâu cho hết mà >...