Tỏa Hồn

Chương 100: Chương 100: Muội cứ yên tâm




Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa

***

Sau khi nhìn thấy người nọ, cả Tô Tiện và Sở Khinh Tửu đều rất kinh ngạc. Hai người nhìn nhau, không ai lên tiếng trước, người nọ trông thấy hai người thì ôn nhu nở nụ cười, nói: “Xem ra hai người đã làm hòa rồi.”

Tô Tiện cất Tố Hồn Châu đi, khẽ gật đầu. Nét mặt Sở Khinh Tửu hơi phức tạp nhìn người nọ, nói: “Tiểu Mộ, sao ngươi lại ở đây?”

“Ta tới vì chuyện của Tứ Phương Thành.” Mộ Sơ Lương nhìn sang Tô Tiện, “Sư muội, chắc muội cũng nhận được tin rồi.”

Tô Tiện đã khôi phục thân phận Vạn linh ma tâm nhưng Mộ Sơ Lương vẫn cứ xưng hô với nàng như trước. Tô Tiện bất giác nhớ lại những ngày tháng khi còn ở Không Thiền Phái, cảm thấy như đã cách cả mấy đời. Ánh mắt nàng khẽ biến, gật đầu: “Phải, ta vừa nhận được tin.”

Lúc này, Huyền Nguyệt Giáo bọn họ đã thu dọn xong hành lý chuẩn bị khởi hành về Huyền Nguyệt Giáo, nghe bên ngoài có động tĩnh nên kéo nhau ra ngoài xem sao, đến khi nhìn thấy một mình Mộ Sơ Lương đứng đó ai nấy đều ngỡ ngàng. Gần đây, Mộ Sơ Lương dẫn dắt chính đạo làm việc, mọi người trong Huyền Nguyệt Giáo đều biết hắn, nay Mộ Sơ Lương lại đơn độc đến đây khiến bọn họ lập tức cảnh giác, nhưng không ai dám tiến lên.

Tô Tiện còn chưa nói gì, Huyền Nguyệt Giáo nào dám hành động lỗ mãng. Thực lực Mộ Sơ Lương lại rất cao cường, người thường đâu thể là đối thủ của hắn.

Thấy bọn người Huyền Nguyệt Giáo đang có ý định xông về phía này, Tô Tiện giơ tay ngăn bọn họ lại rồi nói với Mộ Sơ Lương: “Huynh nói vậy là ý gì?”

“Chắc hẳn sư muội biết Thành chủ Tứ Phương Thành là ai, hiện nay ngài ấy điên cuồng rời khỏi Tứ Phương Thành chỉ mới vài ngày ngắn ngủi nhưng rất nhiều người của chính đạo và Huyền Nguyệt Giáo phải bỏ mạng dưới tay ngài ấy. Thần lực của Thành chủ còn mạnh hơn lúc trước, hiện tại không ai có thể là đối thủ của ngài ấy, nếu nói có người đó thật thì chỉ có thể là sư muội thôi.” Mộ Sơ Lương đáp.

Tô Tiện nhướng mày, nàng đã hiểu ý hắn: “Huynh muốn hợp tác với ta đối phó Thành chủ Tứ Phương Thành?”

“Không chỉ ta và muội mà còn là chính đạo và ma giáo.” Mỗ Sơ Lương nói.

Tô Tiện không đưa ra câu trả lời ngay, Sở Khinh Tửu im lặng từ nãy đến giờ, hắn vẫn đang nghĩ chuyện vì sao Tố Hồn Châu có phản ứng với Mộ Sơ Lương nhưng lúc này chưa phải lúc suy ngẫm vấn đề này, mọi sự chú ý đều đặt hết lên Tứ Phương Thành, “Thành chủ vẫn luôn khống chế ma khí rất tốt mà, sao đột nhiên lại phát điên? Rốt cuộc là thế nào?”

“Tiểu Sở.” Nghe câu hỏi của Sở Khinh Tửu, Mộ Sơ Lương nghiêm túc đáp, “Thành chủ phải dựa vào linh khí trời đất trong Luyện Hồn Đường mới miễn cưỡng áp chế được ma khí nhưng không lâu trước Tứ Phương Thành gặp phải công kích, linh khí trong Luyện Hồn Đường không ổn định nên mới xảy ra chuyện.”

Sở Khinh Tửu cau mày như muốn nói lại thôi.

Thần sắc Sở Khinh Tửu lọt hết vào mắt Tô Tiện. Thành chủ quan tâm đến Nàng và Sở Khinh Tửu rất nhiều, trong khoảng thời gian ở Tứ Phương Thành tu luyện của Tô Tiện có tiến bộ vượt bật cũng là nhờ Thành chủ chỉ điểm, tất nhiên hai người đều rất lo lắng.

Nhưng với Tô Tiện, chuyện này không phải chỉ cần nàng đồng ý là được.

Tô Tiện im lặng hồi lâu, quay đầu hỏi tên thám tử vừa chạy tới: “Huynh ấy nói là thật ư? Huyền Nguyệt Giáo có người bị Thành chủ Tứ Phương Thành đả thương?”

“... Vâng.” Thám tử nọ vừa mới gửi tin tức tới, còn chưa kịp nói rõ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn nói tiếp: “Thực lực Thành chủ Tứ Phương Thành quá lợi hại đến cả các vị trưởng lão cũng bị thương rồi, hắn điên lên chẳng nhận ra ai hết, cũng không nói lời nào chỉ biết giết... Hắn đang ở Mân Thành, hiện nay không ai dám đến gần đó nữa.”

Tô Tiện nhíu mày, xem ra sự tình còn nghiêm trọng hơn nàng tưởng.

“Sư muội, tình trạng của Thành chủ đang rất nguy hiểm, dù là đối với chính đạo hay Huyền Nguyệt Giáo đều không phải chuyện tốt.” Mô Sơ Lương nói.

Thấy Sở Khinh Tửu gật đầu, Tô Tiện cũng đành mím môi, khẽ gật đầu nói với Mộ Sơ Lương: “ Ta đồng ý với huynh, chúng ta đi giải quyết chuyện của thành chủ trước nhưng sau đó ta muốn huynh đồng ý với ta một chuyện.”

Mộ Sơ Lương mỉm cười: “ Sư muội cứ nói.”

“Sau khi giải quyết xong chuyện của Thành chủ huynh cùng ta về Huyền Nguyệt Giáo một chuyến.”

Mộ Sơ Lương ngẩn ra, hắn thật không ngờ Tô Tiện sẽ đưa ra yêu cầu như vậy. Đám người Huyền Nguyệt Giáo bên cạnh cũng không khỏi ngạc nhiên, chỉ có Sở Khinh Tửu hiểu được ý của Tô Tiện. Lúc nãy Tố Hồn Châu có phản ứng với Mộ Sơ Lương, xem ra trên người hắn cũng có hồn phách của Ma quân Hòa Anh nhưng rốt cuộc sự thật là thế nào thì chẳng ai biết được. Tô Tiện rất lo lắng cho Thành chủ nhưng vẫn không quên tìm Ma quân.

Sở Khinh Tửu biết vậy cũng không có ý muốn ngăn cản nàng, với tình hình hiện tại thì đây là cách tốt nhất rồi. Tuy trên người Mộ Sơ Lương có hồn phách Ma quân Hòa Anh nhưng hắn không nhất định là Ma quân, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết thôi.

Yên lặng một lúc lâu, dù Mộ Sơ Lương không hiểu tại sao Tô Tiện yêu cầu như vậy cho lắm nhưng vẫn gật đầu: “ Ta đồng ý.”

“Rất tốt.” Tô Tiện gật gật đầu.

Đám người Huyền Nguyệt Giáo ở bên cạnh rất khó hiểu nhìn Tô Tiện hình như có lời muốn hỏi. Tô Tiện biết thế bèn quay đầu dùng ánh mắt ra hiệu cho bọn họ đừng hỏi, phất tay áo nói: “Các ngươi theo ta.” Nàng đi được vài bước bỗng ngoái đầu lại nói với Mộ Sơ Lương: “Mộ công tử hãy ở lại nghỉ ngơi trước, trong giáo bọn ta có chuyện cần bàn bạc, sau khi xong sẽ xuất phát.”

“Cũng được.” Mộ Sơ Lương tỏ ra bình thường nhưng khi Tô Tiện và Huyền Nguyệt Giáo đã khuất khỏi tầm mắt hắn nhìn sang Sở Khinh Tửu bên cạnh.

Đương nhiên Sở Khinh Tửu biết Tô Tiện phải đi giải thích chuyện Ma quân với Huyền Nguyệt Giáo bọn họ, hắn liếc Mộ Sơ Lương một cái, không biết có nên nói chuyện này với hắn. Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng là Mộ Sơ Lương mỉm cười lên tiếng trước: “Xem ra A Tiện không quên ngươi.”

“Còn lâu A Tiện mới quên ta.” Sở Khinh Tửu đáp. Hai người tìm một chỗ trống trong đại sảnh khách điếm ngồi xuống. Lần này không biết Tô Tiện bọn họ phải thương lượng tới bao giờ, Sở Khinh Tửu đành kêu tiểu nhị đưa rượu tới rồi cùng uống rượu với Mộ Sơ Lương. Chuyện của Thành chủ Tứ Phương Thành rất gấp rút nhưng Mộ Sơ Lương biết có sốt ruột cũng vô dụng nên hắn thản nhiên uống rượu với Sở Khinh Tửu. Sở Khinh Tửu nhân đấy hỏi thêm về tình hình của những người khác, Mộ Sơ Lương trả lời từng cái một. Dù chính đạo với Ma giáo đối kháng nhau ngày càng quyết liệt nhưng cũng chưa xảy ra đại loạn, còn khống chế được.

Có điều nếu Ma quân Hòa Anh xuất thế thì mọi chuyện khó nói rồi.

“Ma quân Hòa Anh chết lâu rồi, Huyền Nguyệt Giáo có tìm thấy hắn thì cũng chỉ là Ma quân sau khi đầu thai chuyển thế thôi.” Nói đến đây, Sở Khinh Tửu bất giác nghiêm túc hẳm, hắn để chén rượu xuống, nhìn vào hai mắt Mộ Sơ Lương nói, “Ngươi có từng nghĩ, Ma quân sau khi đầu thai chuyển thế có thể là ai? Có khi là ngươi, cũng có khi là ta, không chừng còn là Túc Thất kìa.”

“Hả?” Mộ Sơ Lương nghe thấu nghi vấn của Sở Khinh Tửu thì nói, “Ngươi biết được gì à?”

“Ta không biết.” Sở Khinh Tửu nhướng mày, đúng là hắn không biết, tuy Tố Hồn Châu phản ứng với hai người họ nhưng Ma quân chỉ có một, hồn phách Ma quân cũng không thể từ một biến thành hai, cũng không có khả năng cả hai người đều là Ma quân, trong đó nhất định có vấn đề. Sở Khinh Tửu không thể nói ra chuyện này làm loạn tinh thần người khác, hắn chỉ đành có phòng bị trước khi có chuyện xảy ra, nói: “Ngươi nói từ nhỏ đã phải gánh vác cả Mộ gia, chiến đấu vì chính đạo nhưng nếu có người nói với ngươi ngươi chính là Ma quân chuyển thế thì sao? Thân là Ma quân tồn tại vì Ma giới, mà thân là truyền nhân của Mộ gia, sứ mệnh của ngươi là chính đạo, thế ngươi sẽ chọn lựa thế nào?”

Câu hỏi này của Sở Khinh Tửu nghe ra thì hơi khó tin nhưng Mộ Sơ Lương biết hắn sẽ không vô duyên vô cớ hỏi như vậy.

Hắn cực kỳ nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, Sở Khinh Tửu ngồi bên cạnh nhìn hắn. Một hồi sau, Mộ Sơ Lương thở dài nói: “Ta không biết.”

Sở Khinh Tửu không ngờ có một ngày Mộ Sơ Lương lại nói ra hai chữ “không biết“.

Hắn ngạc nhiên nhướng nhướng mày, đương muốn hỏi tiếp thì trông thấy Tô Tiện dẫn theo bọn người Huyền Nguyệt Giáo bước ra khỏi phòng. Sở Khinh Tửu đón lấy ánh mắt lạ lùng của bọn họ, cười với Tô Tiện: “Các muội thương lượng xong rồi hả?”

Tô Tiện gật đầu: “Chúng ta lập tức lên đường đi Mân Thành.”

Sở Khinh Tửu lại liếc mắt sang Huyền Nguyệt Giáo bọn họ nhưng thần sắc ai nấy đều rất phức tạp nhìn Mộ Sơ Lương, xong lại nhìn sang hắn như hoang mang không rõ phải làm sao. Sở Khinh Tửu biết Tô Tiện đã nói chuyện Tố Hồn Châu với bọn họ nên không ai có ý kiến gì với quyết định của nàng. Hắn cong môi mỉm cười, nói: “Được, vậy bây giờ chúng ta xuất phát.”

Mọi người vốn định ra về trong hôm nay nên đã thu dọn hành lý xong xuôi, nói xuất phát là xuất phát ngay, nhanh chóng rời khỏi Sương thành.

Mân Thành nằm ở phía đông bắc Sương Thành, đi lên tí nữa là tổng đàn của Quỷ Môn. Tô Tiện gấp gáp lên đường như vậy là lo Thành chủ Tứ Phương Thành tìm tới Quỷ Môn, đến lúc đó phải đối phó với Ma khí của Thành chủ thì Quỷ Môn sẽ tổn thất lớn mất.

Chỉ mất ba ngày đường, mọi người đã đến được Mân Thành.

Bấy giờ Mân Thành đã trở thành một tòa thành trống, Thành chủ Tứ Phương Thành là thiên thần, sức mạnh vượt xa tưởng tượng của mọi người, chẳng ai ngờ Mân Thành sẽ gặp kiếp nạn như vậy. Khi mọi người đến nơi, tường thành xung quanh đã cháy đen, nhà cửa trong thành đổ rạp, bồn bề đều là dấu vết bị thiêu rụi, đến cả bóng người cũng không có. Theo như thám tử hồi báo, rất nhiều người trong thành không thoát khỏi tay Thành chủ, còn một số đã chạy thoát đến những nơi khác rồi. Nhưng sau khi phá hủy Mân Thành không biết vì sao Thành chủ còn chưa đi.

Nghe thám tử báo lại Tô Tiện khẽ gật đầu, sắc mặt khá khó coi.

Sau khi trông thấy tình trạng ở Mân Thành nàng mới biết thực lực của Thành chủ ghê gớm cỡ nào. Tô Tiện chắc chắn trong trận chiến ở Tứ Phương Thành y vẫn chưa sử dụng hết toàn lực.

Huống hồ ma khí nhập thể, Thành chủ sau khi mất khống chế sẽ khác biệt hoàn toàn với lúc trước.

Còn với Tô Tiện, điều nàng cần làm không phải là diệt trừ Thành chủ Tứ Phương Thành mà là bắt y lại, nghĩ cách luyện hóa ma khí trong người y, giúp y khôi phục thần trí. Như vậy, độ khó càng tăng lên, nếu muốn thành công e là phải huy động thêm nhiều nhân thủ mới được.

Sau một hồi thương nghị, cuối cùng Tô Tiện quyết định gọi người đi thông báo cho Giáo chủ Huyền Nguyệt Giáo Hồng Uyên và Cốc chủ Vô Ưu Cốc Thượng Quan Nghiêu, còn Mộ Sơ Lương thông báo cho Minh chủ Thương Cương Minh, đợi khi bọn họ tới đủ rồi ra tay bắt giữ Thành chủ Tứ Phương Thành. Nhưng đợi bọn họ đến nơi cũng phải mất một khoảng thời gian.

“Cho nên chuyện chúng ta cần làm bây giờ là giữ chân Thành chủ trước khi họ đến.” Thành chủ đã hủy một tòa Mân Thành, mặc dù Tô Tiện chưa từng chứng kiến trận chiến thần ma khiến sinh linh đồ thán hai ngàn năm trước nhưng so với Mân Thành hiện tại chắc cũng không khác mấy.

Vẻ mặt Sở Khinh Tửu cực kỳ phức tạp, hắn có tiếp xúc với Thành chủ Tứ Phương Thành nhưng chưa hề nghĩ có một ngày y sẽ gây ra chuyện như vậy. Hắn có nghe qua về trận chiến hai ngàn năm trước chỉ là chẳng ngờ có ngày chuyện ấy lại tái diễn.

“Chúng ta cùng nhau giữ chân ngài ấy.” Mộ Sơ Lương nói.

Thảo luận xong mọi người cũng đã tiến vào nơi sâu nhất trong Mân thành tìm tung tích Thành chủ. Sở Khinh Tửu đi bên cạnh Tô Tiện nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng. Tô Tiện quay qua nhìn hắn, Sở Khinh Tửu dùng âm lượng chỉ đủ hai người nghe nói: “Sức mạnh của muội vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đúng không?”

Tô Tiện không ngờ Sở Khinh Tửu lại nhìn ra, chần chừ giây lát nàng gật đầu nói: “Tuy ta đã hồi phục ký ức vạn linh ma tâm nhưng sức mạnh luyện hóa Vạn linh ma tâm còn cần thêm thời gian, nếu không với sức một mình ta là có thể bắt giữ được Thành chủ rồi.”

“Muội cẩn thận đấy.” Sở Khinh Tửu nói.

Tô Tiện hơi khựng bước, gật đầu nói: “Ừ.” Thật ra trong lòng nàng Sở Khinh Tửu mới là người phải cẩn thận, lần trước hắn bị nàng đả thương, cơ thể còn chưa khỏi hắn đã nhanh chóng lên đường, cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng Tô Tiện luôn có một chút dự cảm chẳng lành.

Đi được một hồi lâu, lần mò theo thần lực cường đại cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Thành chủ Tứ Phương Thành.

Nhưng trong mắt Tô Tiện các nàng, y và vị Thành chủ Tứ Phương Thành uy nghiêm lúc trước gần như là hai người khác nhau.

- Hết chương 100 -

Lảm nhảm:

Nam 9 là thánh tiên tri.:)))

Còn đúng 10 chương nữa là hoàn chính văn, sau đó tới 6c ngoại truyện là bái bai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.