Nét kinh ngạc in đậm trên gương mặt lão thần quan, lão chậm rãi cúi đầu nhìn vào mũi đoản kiếm nhô ra từ lồng ngực sau đó lại ngẩng đầu lên đột nhiên thấy một gương mặt vũ mị trước mặt. Nữ kỵ sĩ rất đẹp, khí tức yêu dị của nàng, hai mắt mê mang tựa như thời khắc đang ân ái triền miên cùng tình nhân. Nhưng giât phút này, nàng đến gần lão thần quan, hai gương mặt cách nhau không đến mười centimet. Lão thần quan thậm chí có thể ngửi thấy hương thơm, cảm nhận thấy nóng rực trong từng hơi thở của nàng phả lên mình.
Hắn lại gian nan cúi thấp đầu, đập vào mắt hắn là khe rãnh trắng tuyết no đủ lộ ra ngoài của nàng, càng đáng chết là hai tay nàng đang nắm chặt đoản kiếm. Đoản kiếm hoàn toàn chìm vào lồng ngực lão thần quan, vết thương gần như không mở rộng, máu tươi chỉ ti tí thấm ra từng tia nhưng là vừa rồi là mũi kiếm ở trước ngực mà hiện tại lại là chuôi kiếm còn về khi nào thay đổi thì hắn còn không cảm giác được chứ đừng nói nhìn đến.
Lão thần quan kiệt sức không nói được dù chỉ một lời, đoản kiếm cắt xuyên xương sống hắn nhưng không đâm vỡ trái tim, trái tim hắn vẫn đập thình thịch nơi lồng ngực.
Nữ kỵ sĩ đột nhiên cười gằn, có lẽ là vì nàng quá đẹp nên nụ cười gằn của nàng cũng đầy mị lực quỷ dị. Nàng đột nhiên đặt tay trái lên lồng ngực lão thần quan rồi đột niên dùng lực, cả tay trái nàng xuyên vào lồng ngực lão thần quan sau đó nàng rút tay trái ra, lòng bàn tay nắm chặt một trái tim còn đang đập thình thịch!
Lão thần qua há hốc mồm, hai mắt nhìn trời, nhãn thần dần tan rã. Nữ kỵ sĩ vươn ra đầu lưỡi đỏ tươi như máu hung hăng liếm mặt lão thần quan rồi mới giơ trái tim lão thần quan lên, nhồm nhoàm nhai nuốt.
Vừa mới nhai thì lông mi nàng nhíu lại, phốc một tiếng phun ra cả máu tươi thịt vụn nguyền rủa: "Thật bẩn!"
Sau đó tay trái vung lên thế là trái tim kia bay cao lên trời, nó còn đang bốc cháy tạo thành quỹ tích giữa trời. Phốc một tiếng, hạt sư đã nhảy lên nuốt nhanh lấy trái tim sau đó rơi vào giữa đám chiến sĩ đang khổ sở chống chọi nằm phục xuống. Ánh mắt nó híp lại, mồm lớn động liên tục phảng phất như đang nhấm nháp mỹ vị nhân gian vậy mà những chiến sĩ bị nó nằm đè lên thì giãy giụa vài cái rồi triệt để nằm im.
Cho đến lúc này thân thể lão thần quan mới chậm rãi ngả xuống. Nữ kỵ sĩ không biết từ đâu lấy ra một khăn tay trắng tinh cẩn thận lau đi vết máu ở bao tay. Chiến đấu xung quanh vẫn vô cùng kịch liệt nhưng với nàng trận chiến đã kết thúc. Quả nhiên mất đi đoàn thần quan chống đỡ, sĩ khí của những chiến sĩ giảm mạnh, thần thuật tan biến làm chiến lực họ hạ thấp. Mà lúc này lại có hơn mười kỵ sĩ giáp đen xuất hiện từ truyền tống môn thế là chiến sĩ bản vị diện cuối cùng sụp đổ, chiến đấu biến thành giết hại một phía, những kẻ ngoài rìa thậm chí bắt đầu chạy trốn.
Nữ kỵ sĩ thật lâu mới lau xong bao tay sau đó thuận tiện lau đi thịt vụn bên mồm nhưng là vết máu có thể lau sạch đi nhưng đôi môi nàng vẫn đỏ hồng như thể trích vào là nhỏ máu xuống vậy.
Nàng đầy chán ghét nhìn thi thể lão thần quan vẫn chưa chịu khép mắt lại, nhổ một bãi nước bọt hung hăng nói: "Là thần quan 15 cấp mà mùi vị kém như vậy! Quả nhiên những lão già không được, phải tìm chút non mềm ngon miệng a!"
Chiến đấu lúc này đã kết thúc, những kỵ sĩ giáp đen được hai đại ma pháp sư giúp sức nhanh chóng chém hết chiến sĩ bản địa, cho dù là những kẻ ngoài rìa muốn chạy trốn cũng không chạy được vài bước.
Thủ lĩnh kỵ sĩ giáp đen cao gần ba mét đến bên người nữ kỵ sĩ, hắn cúi gập người đến gần 90 độ mới đứng cao ngang nàng rồi cung kính hỏi: "Đại nhân, đã giết sạch kẻ địch, chúng ta đã chết chín người, hiện tại còn sống bảy mươi mốt người. Hiện tại nên làm gì tiếp?"
Nữ kỵ sĩ chậm rãi nhìn quanh chiến trường, trong tầm nhìn của nàng có hơn sáu trăm cỗ thi thể nằm ngổn ngang, phần lớn là nằm xung quanh thi thể những kỵ sĩ giáp đen và chiến mã kỳ dị. Khắp chiến trường nồng nặc mùi máu tanh mà máu tươi vẫn cứ đang trào ra như muốn nhuộm đỏ cả chiến trường.
Nàng hít một hơi hương máu thật sâu rồi nhắm tròng mắt lại lộ vẻ mê say, một lúc lâu sau mới nói: "Dù ở nơi nào, mùi máu vẫn hấp dẫn a!"
Tên thủ lĩnh vội cười nịnh: "Đấy là đương nhiên."
Nữ kỵ sĩ mở mắt nhìn lão thần quan nói: "Không ngờ phái cả thần quan cấp 15, đối với vị diện giới hạn 18 cấp như này thì cũng tính là chịu trả giá đấy. Đáng tiếc là gặp Cink Leier ta, đến mấy tên như này nữa cũng là vô dụng. Được rồi, bảo tất cả mọi người có mười phút quét dọn chiến trường, sau đó chúng ta đi xem những kẻ trong căn cứ đang làm gì, vì sao chúng ta lại truyền tống ở chỗ này mà lại bị một đám đáng chết bao vây!"
Cink Leier hạ xong mệnh lệnh liền cưỡi lên hạt sư lành lạnh nói: "Hy vọng trong căn cứ có thể tìm được mấy tên mùi vị dễ chịu chút! Nếu như tối nay chúng có thể làm ta thoải mái thì ta có thể tha cho lũ phế vật chúng!"
Thủ lĩnh kỵ sĩ cười nói: "Xem ra đêm nay lại thấy thêm máu rồi!"
Cink Leier hung hăng nói: "Ít làm lão nương cụt hứng đi!"
Thủ lĩnh kỵ sĩ khẽ run lên lập tức dừng lại lời nói.
Nếu như có đại quý tộc ở Noland đứng đây thì nhất định sẽ nhận ra nữ kỵ sĩ là một trong song hoa của gia tộc Schumpeter: Cink Leier, hơn nữa còn nhận ra đội kỵ sĩ giáp đen là đội trấn hùng kỵ sĩ tinh nhuệ nhất của gia tộc này.
Trấn hùng kỵ sĩ từ chiến mã đến kỵ sĩ đều được bồi dưỡng đặc biệt, lực lượng cá nhân đều trên cấp 12 mà lại đều phải chịu được ba cấu trang. Lấy mấy trăm năm tích trữ của gia tộc Schumpeter mà đến hiện tại mới chỉ có hơn một trăm năm mươi kỵ sĩ. Lần này Cink Leier mang theo hơn nửa, có thể nói là gia tộc này đã bỏ tiền vốn lớn. Điều này cũng cho thấy thành ý của gia tộc muốn bảo trì địa vị của mình, nếu như lần này Cink Leier thất bại thì gia tộc này chắc chắn bị hất khỏi phù đảo!
Cink Leier mới chỉ hai mươi đã có sức chiến đấu cấp 15 nhưng đấy không phải điểm thu hút chú ý nhất của nàng mà đó là phong cách chỉ huy ngoan lạt quỷ dị trong chiến trận của nàng. Nếu như không có Alizee đột nhiên xuất hiện như sao chổi quét ngang bầu trời thì có lẽ nàng sẽ là nữ tướng quân xán lạn nhất của Thần Thánh đồng minh.
Ở một vị diện cấp thấp lực lượng giới hạn là 18 cấp như này, có Cink Leier, có hai vị đại ma pháp sư cấp 14 lại có tám mươi trấn hùng kỵ sĩ mà lại còn có cứ địa tiếp ứng thì đây là cỗ lực lượng hạt giống đủ để chinh phục vị diện này. Nào có khả năng thất bại chứ? Thật ra phí tổn lớn nhất Schumpeter gia tộc trả là dùng để truyền tống đội ngũ này.
Nhưng trong vô tận vị diện, bất ngờ nào cũng có thể xảy ra. Nửa giờ sau, Cink Leier sắc mặt xanh đen đứng trước cứ địa dừng chân của mình.