So với trấn Ước Phàm thì trấn Oswald may mắn hơn nhiều, trấn nhỏ gần cứ địa kẻ xâm nhập nhất này lại không bị kẻ xâm nhập viếng thăm. Hai lần bị cướp bóc của trấn Ước Phàm khác nhau, thu nhập của Richard chủ yếu đến từ kỵ sĩ doanh và trang viên của tước sĩ Cage mà tiền thuế thu cũng mang tính tượng trưng là nhiều. Nhưng quân đội của nam tước lại thu tiền của trấn dân nên người dân trong trấn cũng không biết mình hận ai hơn.
Quyết định bỏ qua trấn Oswald cũng là trải qua suy nghĩ đắn đo của Richard, hắn bỏ qua cứ điểm bổ cấp có lực uy hiếp gần nhất này mà tấn công trấn Ước Phàm nên mới có thể một trận thành công hơn nữa đạt được nhiều mục tiêu. Từ phương diện khác suy xét, không tấn công Oswald làm kẻ địch nảy sinh ảo giác bọn họ đã rời khỏi cứ địa đi tìm sào huyệt mới bằng không không có lý do nào bỏ qua cái gai trong mắt được.
Thừa dịp bóng đêm, Richard dẫn đội đi một vòng lớn tiến vào vùng núi. Trước khi trời sáng bọn họ sẽ đến bên vùng núi, trên tuyến đường này chỉ có một thôn làng nên rất dễ che dấu hành tung mà đương nhiên người dẫn đường là tù binh quen thuộc đường đi lối lại.
Khi mờ sáng, đội ngũ đã rời khỏi trấn Ước Phàm 30 cây số và dừng chân ở một hồ nhỏ ven rừng thưa. Đội ngũ tạm thời lập doanh trại nghỉ chân ở đây còn về bước hành động tiếp theo thì trong đầu Richard chỉ có suy nghĩ sơ bộ còn chưa có phương án cụ thể, tất cả phải chờ tin tức Marvin đưa về. Mặt hồ nhỏ này trong xanh tĩnh lặng như một mặt gương bằng ngọc bích vậy, mấy con sông nhỏ trên rừng đầu nguồn tụ lại với nhau rồi chậm rì rì chảy nước xuống hồ nhỏ. Ven hồ là những khoảng cỏ xanh um, chiến mã đều được thả rong ăn cỏ và uống nước hồ.
Hai chiếc xe ngựa cũng dừng chân bên hồ, đây là điểm cuối cùng xe ngựa có thể đi đến, phía trước đã là núi đá lởm chởm đến chiến mã cũng khó mà đi qua. Nữ nhân và trẻ nhỏ sau một đêm xóc nảy trên xe ngựa khi xuống xe sắc mặt đều trắng bệch, thậm chí lo lắng và bất an còn làm một số người muốn ngất đi. Nhưng là khi các nàng phát hiện người dìu đỡ các nàng là hai thực nhân ma khủng bố thì lập tức hét ầm trời, vội vã tỉnh táo lại.
Thực nhân ma vô cùng mạnh mẽ, năng lực sinh đẻ cao lại còn có trí tuệ nên vô cùng nổi danh mà càng nổi danh hơn là nó ăn sạch, từ trẻ nhỏ cho đến người già! Sau một trận hỗn loạn, đám nữ nhân và trẻ nhỏ bị lùa thành vòng tròn thành thật chờ đợi doanh trại dựng xong. Ba Phần Chín giúp tù binh chặt cây, Tiramisu thì gác nồi lớn chuẩn bị nấu món tủ canh thịt của hắn.
Richard tìm một bóng cây trải địa đồ xuống bãi cỏ tiếp tục nghiên cứu thế cục xung quanh. Ngay lúc này trong đầu hắn vang lên ba động, thanh âm mẫu sào vang lên: "Chủ nhân, phát hiện một ổ địa tinh, ước chừng hai trăm con, thuộc hạ chuẩn bị thanh lý chúng."
"Đi đi, chú ý an toàn bản thân." Richard nói.
Địa tinh? Loại sinh vật chiến lực thấp kém nhưng năng lực sinh tồn cao này thường xuyên xuất hiện ở các vị diện. Vị diện này cũng có địa tinh nói lên cùng trình độ sinh vật với Noland. Mà trải qua mấy ngày quan sát hoàn cảnh xung quanh, Richard đưa ra được kết luận rằng thực vật ở đây phong phú hơn ở Noland nên rất có thể số lượng chủng quần sinh vật ở đây cũng phong phú hơn.
Richard bắt đầu cẩn thận xem một quyển sách sinh vật thu được từ trấn Ước Phàm. Những quyển sách này đối với hắn đáng giá hơn cả vạn kim tệ vì có chúng hắn mới có thể hiểu rõ vị diện này, tiếp tục sinh tồn ở đây.
Lực chiến đấu của địa tinh phổ thông chỉ tương đương với nhân loại cấp 1 mà có mạnh nhất thì cũng chỉ đến được cấp 5. Hơn hai trăm địa tinh chỉ có thể nói là ổ nhỏ mà thiên tính của địa tinh là nhút nhát, khi gặp kẻ địch mạnh thì vội vã chạy trốn nên rất khó phản kích được. Vì thế nên Richard không lo cho an toàn của mẫu sào mà hôm nay là ngày thứ hai, mẫu sào mới có thêm 3 con mãnh thú nên càng không lo.
Nhưng là Richard thuận tiện nhìn xem chỉnh thể trạng thái của mẫu sào, thiên phú chính xác của hắn tự hình thành hình ảnh 3D của mẫu sào trong ý thức, bên cạnh đó còn có một thanh nhanh sắc từ đầy rơi xuống còn một nửa, màu sắc cũng biến từ lam thành hồng. Thanh nhan sắc này đại biểu năng lượng dự trữ của mẫu sào, điều này quyết định nó có thể sáng tạo ra bao nhiêu đơn vị chiến đấu.
Hiện tại mẫu sào cách Richard hơn ba mươi cây mà lại chỉ đối phó với một ổ nhỏ địa tinh nên Richard cũng không lệnh 3 con mãnh thú đi hỗ trợ mà lệnh chúng nó tự vào rừng kiếm con mồi.
Ở nơi không xa, tinh linh Laer dưới Lưu Sa chỉ điểm đang viết một phong thư cho Bodhisattva nam tước. Tuy tinh linh còn chưa nắm giữ hoàn toàn ngôn ngữ mới nhưng nhờ năng khiếu nghệ thuật, hắn vẫn viết được một phong thư đủ hay và đẹp. Nội dung của thư rất đơn giản chính là đòi tiền chuộc đổi lấy phu nhân và đám con của tước sĩ Cage. Nếu như Bodhisattva nam tước đồng ý trả giá cao hơn đám buôn nô lệ thì sẽ giữ lại được tôn nghiêm và thể diện, cũng tạo dựng được lòng trung thành của thuộc hạ.
Richard biết phong thư này khẳng định không có kết quả vì dù Bodhisattva nam tước muốn trả tiền chuộc thì cũng sẽ bị thân phận kẻ xâm nhập của hắn làm thay đổi ý định. Nếu như thần dũng cảm đã đưa xuống thần dụ thì bất cứ ai giám có giao dịch tính chất gì đó với Richard sẽ bị coi là bất kính và vi phạm thần minh. Đương nhiên thần dũng cảm không thể biết đến mỗi một ngóc ngách được, trên thực tế dù có là chúa tể của các vị thần trong truyền thuyết cũng chỉ vô cùng đến gần toàn trí toàn năng mà thôi. Nhưng là mục sư và thần quan chính là tai mắt của thần dũng cảm, dù cho có biện pháp để tạm thời vô hiệu hóa những tai mắt này nhưng cái giá nam tước phải trả hơn xa việc mất mát danh vọng nếu không trả tiền chuộc. Điều Richard cần hiện tại là hạ thấp danh vọng của nam tước Bodhisattva dù cho vốn danh vọng của vị nam tước này cũng không cao.
Ở trong rừng rậm, Bọt Nước đang nắm thanh yên giấc ngàn thu chậm chạp làm động tác vung chém, một lần rồi một lần tựa như không biết mệt mỏi, không biết khô khan. Just thì ngồi dựa vào đại thụ bên cạnh, thanh rìu uống no máu được tùy ý đặt nằm bên cạnh hắn, hắn đầy lười nhác nhìn những tên tù binh đang khuân gỗ dựng trại.
"Đám này thật cần cù a." Just đầy lười biếng nói.
"Ta không thích bọn chúng." Bọt Nước đột nhiên nói, động tác vung đao của nàng đột nhiên chuyển thành cắt ngang còn mang theo một tia sát ý: "Bọn chúng thật ra rất hận chúng ta, nếu như có cơ hội chúng sẽ giết chúng ta ngay."
Just nhún vai nói: "Chúng chỉ là lũ nhát gan, thủ lĩnh chắc chắn biết chuyện chúng thù hận chúng ta. Nhưng thủ lĩnh không cần chúng tôn kính, ngài chỉ cần chúng sợ hãi, chỉ cần sợ hãi thì chúng sẽ ngoan ngoãn hoàn thành mệnh lệnh. Những tên to gan thì đã sớm bị ta chặt đôi rồi."