Chủ tháp Thâm Lam cũng không phải ma pháp tháp bình thường, ngoài cao gấp ba ma pháp tháp bình thường ra nó còn có đường kính gấp đôi ma pháp tháp bình thường nữa, điều này ý nghĩa tổng diện tích của Thâm Lam gấp mười ma pháp tháp khác, đấy là còn chưa kể quần thể kiến trúc phụ thuộc xung quanh. Quy mô tháp như vậy hao phí nhân lực vật lực lớn đến kinh người, những người sống xung quanh tháp lên đến hơn vạn người, có thể coi đây như một tòa thành nhỏ. Nhưng là Thâm Lam cũng là một con quái thú khổng lồ, mỗi ngày không biết cắn nuốt bao nhiêu vật tư thậm chí con số thống kê sơ bộ còn lớn gấp mười lần một thành thị bậc trung. Với quy mô lớn như vậy, bản thân kiến trúc Thâm Lam cũng đã là nghệ thuật.
Vì giúp lưu thông vật tư, nhờ ma pháp mạnh mẽ phá đi đá ngầm, Thâm Lam có một bến cảng rộng lớn trên vịnh Băng Nổi có thể chứa mười mấy con tàu khổng lồ đi xuyên đại dương. Ở trên đất bằng, có ba con đường lớn theo ba hướng đi tới Thâm Lam, dọc những con đường này chí ít có năm sáu thành trấn bởi vì thường xuyên giao thương mà phồn vinh.
Thâm Lam nằm ở phía tây bắc của đại lục, đồng thời là cửa sông của hai con sông lớn đổ vào biển. Diện tích vịnh Băng Nổi vô cùng rộng lớn, vùng biển xung quanh kéo dài đến cả một ngàn năm trăm cây. Cứ đến mùa đông, vịnh Băng Nổi lại rơi vào kỳ đóng băng chỉ có đường bờ biển phía nam mới có thể lưu thông hàng hóa mà bến cảng Thâm Lam nằm ở điểm cuối của vùng nước ấm, vẫn có thể lưu thông bình thường.
Vị trí của Thâm Lam vô cùng trọng yếu, nơi này giao thông tiện lợi lại trấn giữ thông đạo hải dương, thông đạo nam bắc đại lục. Vì Thâm Lam tồn tại mà Hôi Ải Nhân hung dữ vùng địa cực và ma thú chỉ có thể chọn đi đường vòng hơn ngàn cây số, thậm chí phải đối mặt với Lôi Thần yếu tắc của Thần Thánh Đồng Minh đế quốc. Với bọn họ, thà đi xung kích yếu tắc còn hơn đối mặt với thủ đoạn của Tô Hải Luân. Nữ nhân này sánh vai với Tà Thần trong mắt Hôi Ải Nhân và rất nhiều bộ lạc khác ở địa cực phía Bắc. Mà khi nàng đột phá 20 cấp, chính thức trở thành pháp sư truyền kỳ thì lập tức Thâm Lam giành được hòa bình tuyệt đối! Cho dù Hôi Ải Nhân lấy hung ác tàn bạo, chiến lực mạnh mẽ xưng danh cũng không muốn đụng đến hòa bình nơi này. Thế là dần dần Thâm Lam biến thành mảnh đất mỹ lệ phồn vinh.
Phần trên là một phần lịch sử Thâm Lam. Đoạn lịch sử này do một vị lão pháp sư gần trăm tuổi giảng, ma lực của ông không cao, chỉ đạt cấp tám thôi. Trong cả Thâm Lam, ông thuộc về hàng ngũ bình thường dễ thấy nhất. Nhưng là lão pháp sư vô cùng chăm chú, thanh âm trầm bổng của hắn liên tục vang lên, có thể nói hắn hiểu lịch sử Thâm Lam chỉ sau Tô Hải Luân. Mà đối với học đồ như Richard, học tập quang huy của Thâm Lam là môn học đầu tiên trong kiếp sống ma pháp học đồ của hắn, thậm chí nó còn được xếp trên cả kiểm tra ma lực và thiên phú. Cái sau quyết định một ma pháp sư có thể đi bao xa trên con đường phức tạp này, mà cái trước, về sau Richard mới hiểu được là để quyết định kẻ đó có thích hợp đi trên con đường ma pháp hay không.
Địa vị của Richard khác với ma pháp học đồ khác, hắn là đệ tử của Tô Hải Luân cho nên khóa học lịch sử một ngày bị kéo dài thành ba ngày. Giảng lịch sử Thâm Lam trong ba ngày quả thực là thử thách với vị pháp sư già…
Lịch sử từ lời lão pháp sư có rất nhiều đoạn bị thiếu, cũng có thể là bị cố ý lơ là. Nhưng là đối với lịch sử, chọn cái gì, bỏ cái gì cũng là học vấn. Có thể tự hành ghép được bức tranh hoàn chỉnh trong đầu, không thể không kể công thiên phú trí tuệ và chân thực của Richard.
Ba ngày tẩy não cũng có tác dụng rõ rệt chí ít hiện tại Richard nhìn thấy Tô Hải Luân sẽ tuyệt không nghĩ nàng là thiếu nữ trắng nõn thuần khiết, càng không dám có xung động muốn cắn một ngụm. Nữ nhân mà cả Hôi Ải Nhân và băng dương cự thú đều sợ hãi thì trình độ khủng bố có thể tưởng tượng được như nào. Đương nhiên, kết quả này không nằm trong dự tính của lão pháp sư nhưng ông cũng không biết. Trong mắt đại đa người, Richard là một đứa trẻ an tĩnh, an tĩnh đến có rất ít hành động dư thừa, ông chưa từng thấy hắn cười vui vẻ, cũng chưa từng thấy hắn khóc sau khi bị quở trách, bảo hắn làm gì hắn sẽ làm cái đó, mà hoàn thành rất tỉ mỉ, chính xác đến không thể xoi mói, hoàn toàn không giống trẻ con mười tuổi. Trên người Richard, hoàn toàn không có ánh sáng…
Khóa học lịch sử vừa kết thúc cũng là lúc kiểm tra thiên phú ma lực. Richard được dẫn vào một đại sảnh đặc thù, khí cụ luyện kim san sát làm hắn nhìn đến hoa mắt. Trong đại sảnh có hơn hai mươi ma pháp sư không ngừng tới lui, chủ trì là một vị đại ma pháp sư, khi Richard dùng năng lực 'chân thực' quan sát thì thấy vị đại ma pháp sư đó hóa thành một hỏa cầu hừng hực thiêu đốt! Đó là một vị đại ma pháp sư chí ít mười bảy cấp, có thể làm cung đình pháp sư ở bất cứ đế quốc nào lại bị sai khiến tới đây kiểm tra thiên phú cho hắn.
Richard bị cởi đi y phục toàn thân, đặt lên ghế dài kim loại lạnh lẽo hơn nữa bị trói lại thật chặt. Sau đó, đại ma pháp sư tự thân châm kim châm thủy tinh lên người hắn. Quá trình này rất đau đớn nhưng Richard lại lặng lẽ cắn răng chịu đựng. Nhìn trận thế này đã biết lần kiểm tra này không giống bình thường, hắn chưa từng nghe nói kiểm tra thiên phú lại phức tạp như này. Kiểm tra học đồ bình thường chỉ cần ném một cái ma pháp 0 cấp vào thủy tinh cầu là xong. Nhưng vị pháp sư này lại như làm thí nghiệm vậy, cẩn thận đối đãi, động tác mỗi người chăm chú gọn gàng lưu loát, đẳng cấp cao giai pháp sư toàn bộ hiển hiện ra.
Richard cũng không biết đằng sau tường ma pháp chỉ có thể nhìn đơn hướng kia, Tô Hải Luân đang thoải mái dựa trên ghế sofa chăm chú quan sát quá trình kiểm tra. Tuy nàng đang nhìn hăng say một bản bút ký của pháp sư truyền kỳ khác, miệng thì không ngừng nếm quả ngọt nhưng thủ đoạn của pháp sư truyền kỳ không phải người bình thường có thể đoán được, cho dù nàng không dùng tròng mắt lỗ tai, nàng cũng có thể có trên trăm phương pháp theo dõi xung quanh. Dưới theo dõi của Tô Hải Luân, không pháp sư nào không dám toàn tâm toàn lực làm.
Thâm Lam chỉ có một chủ nhân, chính là Tô Hải Luân, những người còn lại đều là người hầu của nàng hết. Chỉ cần có thể làm nàng vui vẻ như vậy tiền lương có thể tăng thêm gấp rưỡi.
Một pháp sư đi tới đặt chén nước dưới mũi Richard để hắn hít hết hơi nước trong đó. Chốc lát sau, ý thức hắn dần mơ hồ nhưng vẫn còn một tia thanh tỉnh, hắn vẫn có thể cảm giác được mọi chuyện xung quanh. Khắp nơi trên thân thể hắn truyền đến cảm giác kỳ dị. Lát sau hắn ẩn ẩn nghe được một thanh âm mơ hồ: "Độ hảo hữu nguyên tố cao, năng lực lửa, bóng tối và thần thánh hơi mạnh hơn, không có nguyên tố thiên phú."
Sau đó là các loại đau đớn kịch liệt xuất hiện đấy là để kiểm tra chống chịu của thân thể hắn với nguyên tố phá hoại, cũng là cơ sở của kháng ma pháp. Một lát sau, một thanh âm lại tuyên bố kháng lực nguyên tố tốt.
Tiếp theo, ý thức Richard đột nhiên như bị kim châm, đau đớn kịch liệt tác dụng lên linh hồn hắn! Dù cho đang hôn mê, Richard cũng nhịn không được co quắp lại nhưng thân thể hắn bị trói chặt, căn bản không thể trốn thoát.
"Tinh thần lực ưu dị, tiếp cận thiên tài." Nghe thấy đánh giá này, Richard cuối cùng trầm tĩnh lại, hóa ra vẫn đang trong kiểm tra. Hình như hắn được đến đánh giá không tồi.
Sau đó là kiểm tra cẩn thận thân thể hắn, Richard không biết là những pháp sư này kiểm tra rất cẩn thận, thậm chí cả thiên phú nam tính của hắn cũng kiểm tra được đến kết luận rất nhanh có thể sử dụng, tiềm lực đánh giá trác tuyệt, điều này còn cao hơn cả thiên phú ma pháp của hắn. Kiểm tra cẩn thận ba giờ, cuối cùng hình thành bản báo cáo dài hơn hai mươi trang.
Trong lúc đó, Tô Hải Luân kịp đọc hai bản bút ký, thí nghiệm một ma pháp mới và ăn hết mười cân trái cây nhưng là nàng chưa hề rời khỏi vị trí giám thị.
Cuối cùng, khi Richard tỉnh lại, hắn được biết đánh giá đối với bản thân là ưu tú, không có khuynh hướng phát triển đặc biệt. Đồng thời hắn cũng có thiên phú võ đấu, nếu như muốn làm chức nghiệp cách đấu, đời này có lẽ có thể đạt tới mười một, mười hai cấp.
Đánh giá ưu tú làm Richard vô cùng vui vẻ, sau khi bình tĩnh lại, lập tức cơn mỏi mệt từ kiểm tra thể lực ập đến làm hắn đứng cũng không vững nên nhanh chóng có người dẫn hắn đi nghỉ ngơi. Richard không khỏi thầm suy đoán, trên ưu tú hẳn chỉ có một cấp thôi. Mà đẳng cấp thiên tài khẳng định sẽ có nhưng hẳn rất ít.
Nhưng thiếu niên hồn nhiên không biết phân chia đẳng cấp ở Thâm Lam như nào, ở đây, trên ưu tú còn có đến năm cấp, lần lượt là thiên tài, trác tuyệt, truyền kỳ, duy nhất và Tô Hải Luân!