Richard dẫn theo đội ngũ đến gần, mặt không biểu cảm nói: "Chúng ta muốn đi Huyết Thạch doanh tìm chút vận may. Thuế mỗi người là bao nhiêu? Ta nhớ trước kia không thu thuế mà, các ngươi làm vậy không sợ Huyết Thạch doanh biết sao?"
Đại hán kia nhổ một bãi nước bọt xuống đất, một tay xoa rìu hung hăng nói: "Mỗi người một ngân tệ! Mấy tên to con kia thì hai ngân tệ! Đám nghèo mạt rệp các ngươi đến ngựa còn không có mà cũng muốn đến Huyết Thạch doanh tìm vận may sao? Mau thành thật nộp thuế đi, trên người có gì tốt thì nộp thay tiền. Nộp thuế xong ta sẽ cho mỗi người các ngươi một thẻ bài, trong Huyết Thạch doanh không ai dám bắt nạt các ngươi. Huyết Thạch doanh là địa bàn của Mark lão đại."
Richard nhíu nhíu mày nói: "Sao ta lại nghe nói Huyết Thạch doanh là địa bàn của Lôi Chùy? Chẳng lẽ nơi đó đổi chủ?"
Sắc mặt đại hán lập tức mất tự nhiên, giận nói: "Lôi Chùy đương nhiên là ông chủ nhưng Huyết Liêm lão đại là người có quyền ở đó! Ít nói lời thừa thôi, mau nộp tiền ra!"
Thực nhân ma Ba Phần Chín bắt đầu giận dữ dùng lực giẫm mạnh một cái như muốn xông lên. Một cái giậm này làm mặt đất cũng khẽ run.
Nhìn thấy thể hình to lớn của thực nhân ma, đại hán kia lập tức biến sắc cầm chặt rìu la lớn: "Các ngươi định làm gì?" Đồng bọn sau người hắn cũng nắm chặt vũ khí chuẩn bị chiến đấu.
Đại hán tuy không sợ thực nhân ma trưởng thành nhưng cũng không dám xem thường, nhất là Ba Phần Chín khác với những thực nhân ma bình thường, trên người hắn còn có một bộ giáp dày nặng!
Richard từ sớm đã quan sát rõ tình huống trạm thu, cả trạm thu tính cả tên kia có hai mươi tám người, những người này trang phục bất đồng, có giáp da, giáp nhẹ… Những chiến sĩ này đại đa làn da ngăm đen hơi hồng, nói không rõ là do phơi nắng hay nếm nhiều sương bụi nữa…. Xem khí hậu của vùng đất Đẫm Máu thì tắm rửa không phải phúc lợi mỗi người đều có. Richard cũng ngầm phán đoán được thực lực của những chiến sĩ này. Tên cầm đầu khoảng cấp 10, có thực lực phong kỵ sĩ. Những chiến sĩ còn lại từ cấp 5 đến cấp 8, hơn nữa mỗi người bộ dáng hung ác rõ ràng là thường xuyên giết người. Không hổ là vùng đất Đẫm Máu, những tên chặn đường này cũng có thực lực hơn cả lão binh!
Richard lấy ra một kim tệ vứt cho tên cầm đầu nói: "Chúng ta không làm gì, nộp thuế đấy. Một kim tệ là đủ cho cả những người sau ta rồi."
Kim tệ vẽ nên đường parabol rơi xuống, dưới ánh mặt trời, kim tệ chói lóa đến khó mà nhìn thẳng vào được. Trên đại lục, một kim tệ có thể đổi 120 ngân tệ, đoàn người của Richard còn chưa đến ba mươi người, cho dù tính thêm cả mười mấy con phong nha thì cũng không đến một kim tệ.
Phốc, tráng hán nhanh chóng nắm lấy kim tệ. Hắn mở lòng bàn tay cẩn thận nhìn kỹ kim tệ này rồi kinh hãi đột ngột hô lên: "Là kim tệ thần điện!"
Trên đại lục có nhiều loại kim tệ nhưng theo chủ thể lưu hành có thể chia thành kim tệ thần điện, vương quốc và quý tộc tự đúc. Trong đó kim tệ thần điện tỉ lệ tốt nhất, công nghệ cao mà tinh xảo, khó mà phỏng chế nên thực tế giá trị cao nhất. Kim tệ Richard lấy ra là kim tệ của thần điện thần dũng cảm, đương nhiên không cần nói từ đâu hắn có. Thông thường một kim tệ thần điện có thể đổi lấy một trăm năm mươi ngân tệ.
Nhìn thấy kim tệ này, tròng mắt tráng hán kia phát hồng, càng thêm nhìn chăm chú.
Cuối cùng mấy tiếng ho khan của Richard mới làm họ tỉnh lại sau đó hỏi: "Thuế chúng ta đã giao rồi, thẻ bài của Huyết Liêm lão đại đâu, có thể giao cho chúng ta chưa? Nếu như đã nộp thuế thì ta quyết định đến Huyết Thạch doanh xem một chuyến."
Tráng hán cất kim tệ vào túi, trên mặt tràn ngập tham lam lớn tiếng nói: "Không, một kim tệ không đủ, phải hai… Không! Mười kim tệ mới đủ!"
"Thuế một người không phải một ngân tệ sao? Sao lại chứ đủ chứ?" Richard biết rõ những vẫn hỏi.
"Hiện tại là một kim tệ!" Tráng hán gầm gào.
"Lúc nào tăng giá vậy?" Richard hỏi.
Tráng hán vẫn rìu lớn trong tay nói: "Vừa rồi!"
Một chiến sĩ khác vội tiến lên nói thầm vào tai hắn: "Thủ lĩnh, còn có nữ nhân!"
Tráng hán mở lớn hai mắt nổi giận: "Nữ nhân gì chứ! Chúng ta thu thuế không phải cướp nữ nhân. Có tiền về doanh trại thiếu gì nữ nhân. Nhìn bộ dáng kém cỏi của các ngươi kìa, thật mất mặt."
Chiến sĩ kia bị quát đâm sợ hãi rụt rè nói: "Thủ lĩnh, nhưng hai nữ nhân này khác, ngài nhìn kỹ đi…"
Tráng hán lúc này nhìn kỹ sau người Richard. Đây là một đội ngũ rất kỳ quái, không những có hai thực nhân ma, có tinh linh còn có mười mấy con ma lang đã thuần hóa. Tráng hán đương nhiên không thể phân biệt được phong nha và ma lang. Cho dù không thấy bọn chúng, hình thể của Just cũng rất bắt mắt, nhất là lại thêm bá khí mãnh liệt kia làm người khác hoài nghi không biết hắn có phải võ sĩ dã man nhân không. Ngoài Just ra, ba tên kỵ sĩ có tước phong cũng vô cùng uy nghiêm. Lưu Sa và Bọt Nước toàn thân bọc trong áo choàng trắng chống lại ánh mặt trời chói chang và sóng nhiệt, dù cho không thấy rõ dung nhan hai nàng nhưng chỉ hình thể nhỏ nhắn và đường cong lồi lõm kia cũng đủ mê người.
Ánh mắt tên này rơi giữa hai chân Bọt Nước. Dưới hoàn cảnh nào thiếu nữ cũng đi chân trần, đôi chân nàng trắng như tuyết, mũi chân bấm nhẹ xuống nền cát đá sôi nóng bên dưới. Nhìn đôi chân óng ánh như ngọc trai kia, yết hầu tráng hán kịch liệt lên xuống, hắn ừng ực nuốt nước bọt.
Richard lại lấy ra một kim tệ, tráng hán khoát tay nói: "Không vội nộp thuế! Ê, hai nữ nhân kia, cởi áo choàng ra cho ta xem chút! Nếu như các ngươi chịu hầu hạ ta thì có thể miễn thuế!"
Thân thể Bọt Nước khẽ trầm xuống, mười ngón chân óng ánh kia mở lớn bám chặt lấy mặt đất. Đây là dấu hiệu nàng chuẩn bị động thủ, Richard ha ha khẽ cười ném kim tệ lên, chục kim tệ bay múa trên không, ánh sáng lóng lánh nhất thời còn hấp dẫn hơn hai chân Bọt Nước!
Kim tệ leng keng va chạm giữa không trung nhưng rồi toàn bộ lại rơi vào tay Richard. Mười kim tệ nhưng không có một đồng rớt đất, qua đó Richard cũng ngầm để lộ chiến kỹ của mình.
Leng keng, Richard cất hết kim tệ vào túi tiền rồi khẽ cười nói với tráng hán: "Ngươi tên gì?"
"Người khác gọi ta là Sam rìu lớn!" Tráng hán ngạo nghễ nói, thậm chí còn vẫy cây rìu trong tay. Sắc mặt Just lập tức có chúy khó coi cúi nhìn cái rìu thô sơ trong tay, khi ngẩng đầu lên, chân phải của hắn đã ngầm đặt phía sau, đây là động tác chuẩn bị xung phong của hắn.
"Sam, ta không định nộp thuế nữa, lát nữa nếu ngươi không muốn chết thì nhớ kêu đầu hàng lớn chút!" Richard khẽ cười rồi vung tay lên nói: "Bắt hết chúng lại! Nếu như dám phản kháng thì giết!"
Thanh âm của Richard vừa dứt, mấy thân hình sau người hắn lao vút lên.