Tòa Thành Tội Ác

Chương 95: Q.1 - Chương 95: Tế phẩm (3)




Hải vịnh Băng Nổi đã vào hè cũng là thời tiết đẹp nhất trong năm cho nên khi những vị đại ma đạo sư họp mặt bàn bạc về vận hành Thâm Lam tháng sau họ chọn phòng tiếp khách của Tô Hải Luân làm địa điểm bởi vì từ cửa sổ sát đất nơi đó họ có thể thấy toàn bộ cảnh đẹp của hải vịnh.

Những vị đại ma đạo sư thần thái thoải mái, đương nhiên Hắc Kim cũng vậy dù cho không còn sung sướng về khoản thu nhập ngoài đến từ Richard nhưng khoản tiền 'Tô Hải Luân vui vẻ' cũng theo đó giảm mạnh. Xét tương đối thì hôi ải nhân thích cục diện bây giờ hơn bởi vì tài chính bây giờ ổn định và dễ dự đoán hơn. Mỗi vị tài vụ quan đều ghét vật không xác định dù cho là tăng hay giảm!

Hội nghị rất nhanh đã kết thúc, những đại ma đạo sư nhanh chóng tổng kết xong mọi chuyện tháng bảy và an bài tháng tám tiếp đến là thời gian tán gẫu khó có được. Chỉ có lúc này từng đại ma đạo sư bận rộn mới có thể gặp mặt tán gẫu. Lần hội nghị này không có Tô Hải Luân tham gia, thật ra nàng cũng không cần xuất hiện. Đại ma đạo sư có thể giải quyết gần hết các chuyện mà hành tung pháp sư truyền kỳ rất bất định đặc biệt là sau khi bị Sơn Dữ Hải đả kích nàng thường xuyên một hai tháng mất hút trong vị diện kiếm tiền dù cho đã qua đi hai năm nhưng ảnh hưởng từ đả kích vẫn còn. Ví như hiện tại đã ba tháng rồi những đại ma đạo sư không thấy Tô Hải Luân, cũng không biết lần này pháp sư truyền kỳ định đi bao lâu nữa.

Trước đó mỗi lần Tô Hải Luân trở về đều vui ít buồn nhiều, những đại ma đạo sư có thể từ vài câu của nàng phân tích ra lợi nhuận của nàng đang giảm mạnh do nghịch hướng long uy tăng nhanh làm khó bắt được cự long hơn. Nếu như một con cự long cảm giác được nàng từ ngoài trăm cây số và toàn lực chạy trốn thì pháp sư truyền kỳ rất khó đuổi được nó. Mà những cự long thực lực truyền kỳ thì thậm chí còn kịp thu gói đồ vật trân quý rồi mới lại trốn.

Ngay khi những đại ma đạo sư đang thoải mái hưởng thụ ánh nắng xế chiều thì đột nhiên một trạn ma pháp ba động cuồng bạo tràn ngập phòng tiếp khách! Ma pháp thất khống xung kích loạn xạ, bài xích lẫn nhau, chồng thêm… nháy mắt tạo thành một cơn bão trong phòng tiếp khách hơn nữa dẫn phát ma lực trong thân thể những vị đại ma đạo sư, bọn họ không kịp đề phòng nên ma pháp hộ thân nháy mắt bị phá vỡ. Cơn bão ma háp này đánh cho những vị đại ma đạo sư đông tây nghiêng ngả!

Ngay khi mọi người kinh ngạc liều mạng kiềm chế ma lực thì một khí tức khủng bố đột ngột xuất hiện làm những đại ma đạo sư trong nháy mắt mất đi năng lực hành động và suy nghĩ.

Đây là do lực lượng chênh lệch quá lớn tạo thành, giống với hiệu quả long uy với người bình thường vậy. Nhưng có thể triệt để áp chế những đại ma đạo sư cho dù có ma pháp gió bão trước đó thì thực lực cũng hơn xa pháp sư truyền kỳ! Khi mọi người đang kinh hãi thì trong phòng tiếp khách đột ngột xuất hiện truyền tống môn, từ màn sáng xuất hiện một bắp đùi trắng mịn sau đó khẽ dừng lại như bị một bàn tay vô hình níu chặt và lại bị mạnh mẽ kéo về.

Biến hóa bất chợt, khí tức khủng bố và bắp đùi trắng mịn tương phản mãnh liệt làm nhịp suy nghĩ của những đại ma đạo sư ngưng trệ. Truyền tống môn nhanh chóng thu hẹp lại đột ngột y như khi mở ra vậy tựa như sắp tan biến nhưng đúng lúc này nó tỏa sáng lung linh mạnh mẽ!

Phốc một tiếng, bóng dáng pháp sư truyền kỳ quen thuộc đột nhiên lao ra, vừa ra khỏi truyền tống môn nàng lập tức xoat người lơ lửng trên không, một tia sáng chói mắt từ lòng bàn tay nàng mạnh mẽ đập lên truyền tống môn. Truyền tống môn ba động mãnh liệt thậm chí không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo nhưng nó không thu nhỏ như tưởng tượng của pháp sư truyền kỳ mà lại mở rộng gấp mấy lần gần như điền đầy không gian phòng tiếp khách.

Ánh sáng ma pháp nháy mắt ảm đạm không thấy, toàn tầm mắt là từng luồng khí hừng hực nóng bỏng thiêu đốt, sau đó một đầu lâu ác ma vô cùng khổng lồ nhô ra từ truyền tống môn, phần sừng nhọn không ngừng ma sát với truyền tống môn phảng phất kia không phải không gian hư vô do ma pháp hóa thành mà là thực thể cứng rắn vô cùng vậy thậm chí còn tóe lên vô số tia lửa. Bắt mắt nhất trên đầu lâu là miệng lớn với răng nanh khủng bố, nó hoàn toàn có thể nuốt cả pháp sư truyền kỳ cách đó không xa vào, hơn mười lỗ mũi uốn nhọn không ngừng phún thổ như rắn, mỗi luồng khí vươn xa cả mười mét gần như chạm đến ngón tay Tô Hải Luân!

Chỉ là khí tức này thôi đã làm kích phất sợ hãi sâu trong ý thức chủng tộc, những đại ma đạo sư lập tức biết đẳng cấp đại ác ma này hơn xa bọn họ nhận biết. Khi nó mới thò đầu ra uy áp còn làm những đại ma đạo sư trực tiếp ngã xuống đất, ma lực khó khăn ngưng tụ được nháy mắt tiêu tán. Mà ma pháp nguyên tố chạy loạn trong sảnh ngoài một phần lượn lờ bên người pháp sư truyền kỳ thì sớm đã tan biến.

Ác ma vung sức muốn tiến thêm nhưng truyền tống môn dưới pháp sư truyền kỳ khống chế không biến lớn nữa mà dần thu nhỏ. Thấy sắp thành công lại thất bại làm ác ma triệt để phẫn nộ gầm gào: "Tô Hải Luân! Lần sau đừng để ta gặp lại ngươi trong vực sâu!"

Pháp sư truyền kỳ hừ một tiếng hung hăng giơ ngón giữa lên nói: "Câu này của ngươi chị đây nghe hai lần rồi!"

Lực hút bên kia truyền tống môn đột nhiên tăng mạnh, thời gian mở thông đạo vị diện đã đến cực hạn nên đại ác ma cuồng nộ đến đâu cũng bị mạnh mẽ kéo về vực sâu. Nhưng trong phòng tiếp khách vẫn tràn ngập khí tức hỏa diễm và ăn mòn nói rõ nơi này đã từng tiếp nối với vực sâu thế giới.

Bị uy áp ác ma trực tiếp xung kích làm ý thức những đại ma đạo sư đình trệ chốc lát mới chậm rãi khôi phục. Trong khoảng thời gian này gần như mỗi người đều nhớ rõ ngón giữa dựng đứng của pháp sư truyền kỳ. Một lát sau bọn họ mới giãy dụa đứng lên được, lúc này bọn họ mới phát hiện bộ dáng pháp sư truyền kỳ thật ra cũng vô cùng nhếch nhác thậm chí còn nhếch nhác hơn bọn họ nhiều.

Mái tóc dài của nàng bị đốt gần nửa, pháp bào màu lam của nàng rách lỗ chỗ, làn váy gần như bị xé thành sợi vải lộ ra hơn nửa bắp đùi trắng mịn mà trên da thịt nàng khắp nơi là mảng lớn cháy đen. Những đại ma đạo sư theo gót nàng sau khi Thâm Lam hòa bình chưa từng thấy nàng nhếch nhác như vậy, rõ ràng nàng đã trải qua một trận khổ chiến trong vực sâu.

Hai vị đại ma đạo sư đến Thâm Lam từ sáu mươi năm trước không khỏi cảm khái, hình như chỉ có lần mở rộng Thâm Lam thứ ba mới thấy nàng nhếch nhác như này. Lúc đó hai vị đại ma đạo sư mới chỉ là thanh niên pháp sư 12, 13 cấp mà Tô Hải Luân cũng chỉ 16 cấp. Ký ức lúc đó tràn ngập chiến tranh với hôi ải nhân, thú nhân, bán thú nhân và long nhân! Bọn họ liên minh luân phiên công kích Thâm Lam và rồi lần lượt bị đánh bại.

Hôi ải nhân không hiểu ma pháp nhưng trong thú nhân có không ít shaman và pháp sư, long nhân số lượng ít nhất nhưng nổi danh với chiến lực và pháp thuật mạnh mẽ. Lúc đó Tô Hải Luân thường xuyên chém giết địch nhân trong Hằng Đông sơn mạch, mỗi khi nàng về Thâm Lam đều là bộ dáng này. Nhưng là nàng lúc đó dù trong hiểm cảnh nguy nan cỡ nào vĩnh viễn mỹ lệ thoát tục, tròng mắt vẫn luôn sáng ngời.

Tô Hải Luân 16 cấp thường xuyên giết ma đạo sư long nhân. Hai vị đại ma đạo sư năm đó cũng từng sánh vai tác chiến với nàng, từng đuổi giết một ma đạo sư long nhân gần ngàn cây số giành được vô số kinh nghiệm quý báo, bí ảo ma pháp trong chiến đấu. Mà khi Tô Hải Luân chính thức trở thành đại ma đạo sư thì rất ít thấy nàng khổ chiến. Đợi khi nàng tiến thành truyền kỳ, Thâm Lam đã thành cấm địa của các chủng tộc bắc đại lục!

Hiện tại bọn họ lại nhìn thấy Tô Hải Luân khổ chiến nên vô cùng kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.