Đoàn người dần đi xa, những thi thể đã chết không được chôn mà để lại trực tiếp trên nền đất. Đây là truyền thống của vùng đất Đẫm Máu, đoàn người vừa đi thì kền kền, linh cẩu và chuột sẽ biến đống thi thể kia chỉ còn xương trắng, chỉ có như vậy mới giúp linh hồn giải thoát khỏi vùng đất đáng nguyền rủa này, dễ dàng tiến bước tử vong quốc độ.
Đám phong nha cũng không đi theo vội, chúng nó cũng cần thực vật, những con chiến mã đã chết trong chiến đấu cũng đủ đám chúng ăn chán chê một bữa. Khác với những sinh vật khác, phong nha ăn sạch cả xương. Đối với đơn vị chiến đấu phong nha, Richard hiện tại hạn chế chúng trong trường hợp có đủ thức ăn không được đụng vào thi thể nhân loại.
Thời gian hoàng hôn, Huyết Thạch doanh đã xuất hiện trong tầm nhìn. Đây là một khoảng đất trống được núi đá bao lại, núi đá và trụ đá trở thành tướng chắn thiên nhiên ở đây. Tháp tên xây trên đỉnh núi đá có tầm nhìn bát ngát, tiễn thủ cao cấp đứng trên đó có thể che phủ cả doanh trại.
Khi nhìn thấy Huyết Thạch doanh, tin tức tình báo liên quan đến nó trôi qua lần nữa trong đầu Richard. Huyết Thạch doanh nằm ở biên giới vùng đất Đẫm Máu, cách Hắc Thủy đại công quốc và Hồng Sam vương quốc không xa, đây là cứ điểm dừng chân quan trọng của những thương đội và kẻ mạo hiểm khởi trình từ vương quốc nhân loại. Huyết Thạch doanh thường xuyên có khoảng hai ngàn người trong doanh, thời điểm hoàng kim con số này còn lên đến năm nghìn. Đây cũng là con số cực hạn mà tám giếng nước ở đây có thể nuôi được. Bốn trong tám giếng nước thuộc về một bộ lạc bán thú nhân tên là Huyết Thạch, bốn cái còn lại phân biệt chia cho bốn thế lực nhỏ hơn, Mark huyết liêm là một trong số đó.
Đại tù trưởng bộ lạc Huyết Thạch là Lôi Chùy, cũng là cường giả mạnh nhất Huyết Thạch doanh. Lôi Chùy cấp 14 dù là chiến lực cá nhân hay trăm chiến sĩ bán thú nhân cường đại dưới tay đủ chiếm ưu thế tuyệt đối ở Huyết Thạch doanh. Cho dù là ở vương quốc nhân loại, Lôi Chùy ít nhất cũng có tước vị tước sĩ chứ đừng nói đến Huyết Thạch doanh nho nhỏ này. Huyết liêm Mark, độc nhãn long Caron, người què Footman và dao cạo Hooley là bốn nhân vật thực quyền ở dưới. Bọn họ đại đa có trên trăm chiến sĩ, thực lực bản thân từ cấp 12 đến cấp 14. Trong đó dao cạo Hooley là chiến sĩ cấp 14 nhưng nghe nói trước giờ hắn không dám khiêu chiến Lôi Chùy.
Huyết liêm Mark hiện tại là mục tiêu đầu tiên của Richard. Hắn hung hăng tàn bạo, bản thân là chiến sĩ cấp 13, vũ khí thiện trường là hai lưỡi hái ngắn nặng nề được phụ ma, ngoài thiên sinh lực lớn ra thì không còn năng lực đặc thù nào khác. Ở trong mắt Richard, huyết liêm Mark không có năng lực đặc thù là dễ đối phó nhất, lấy đội ngũ hiện tại của hắn mà xét thì có rất nhiều phương án đối phó tên đẳng cấp cao mà thôi này.
Trong khi suy nghĩ, Richard vô thức lau chà bàn tay không chút hạt bụi nào của mình. Khi nhìn thấy ánh mắt cười chế nhạo của Lưu Sa, hắn mới đột ngột phát hiện, nhưng là sau vài giây phút lúng túng, hắn như nghĩ thông thong dong cất khăn vuông đi.
Vài tên bán thú nhân đang canh ở cửa vào doanh trại, khi đội ngũ của Richard đến cũng làm họ thoáng rối loạn. Hai thực nhân ma quá bắt mắt mà mười mấy con phong nha cũng là một cỗ chiến lực không nhỏ. Quan trọng nhất là nhóm người Richard gồm toàn những gương mặt xa lạ mà đoàn đội của họ rõ ràng không phải là thương nhân hay kẻ mạo hiểm. Đối với những chiến sĩ bán thú nhân kinh nghiệm phong phú này thì đặc biệt ý nghĩa phiền toái.
"Các ngươi đến làm gì?" Tên đội trưởng hỏi.
Laer vứt ra mấy thẻ bài có khắc chữ Huyết Liêm cho tên đội trưởng rồi liếc nhìn Richard rồi nói: "Chủ nhân nhà ta muốn mua chút hàng tốt của dã man nhân cho nên đi qua đây tìm vận may. Chúng ta đã nộp lộ phí rồi." Đây là những lời đã được chuẩn bị từ trước.
Tên đội trưởng nhìn thẻ bài rồi nhìn đoàn người, nhìn Richard bộ dáng lãnh đạo cao ngạo rồi đầy thô tục nói: "Lại là tên chó đẻ Mark kia! Vào Huyết Thạch doanh không cần thuế, thứ này cũng không giúp gì cho các ngươi đâu. Mark là tên chết tiệt đáng ghét nên tốt nhất là các ngươi vứt nó đi. Ngoài ra, nếu như các ngươi đã nộp tiền thì đối với Mark các ngươi vô dụng, trừ khi các ngươi định nộp nhiều tiền hơn."
"Cảm ơn, bằng hữu!" Laer chân thành nói, hơn nữa còn dúi qua mấy ngân tệ.
Đội trưởng bán thú nhân nhận tiền, sắc mặt tốt hơn chút nhưng lại nói: "Bán thú nhân không bao giờ là bằng hữu của tinh linh! Nhưng dù sao vẫn chúc các ngươi may mắn, vào đi!"
Hơi khoát tay, đội bán thú nhân canh cửa nhường đường cho họ vào.
Vừa vào Huyết Thạch doanh, một mùi nồng nặc ập mũi mà đến! Đấy là mùi hỗn hợp của phân, thực vật thối rữa, rác rưởi, mùi nô lệ lâu ngày không tắm rửa mà thành, lực sát thương của nó có lẽ không kém ma pháp toan vụ thuật cấp 6 là bao! Nhất thời rất nhiều người biến sắc vì mùi này, thậm chí biểu tình của hai thực nhân ma càng thêm đặc sắc, bọn họ yêu thích mỹ thực nên cũng có khứu giác linh mẫn hơn bình thường.
Khắp Huyết Thạch doanh là những phòng ốc cao thấp bất đồng, vách tường đại đa là từ những khối đá phong hóa xây thành, có thể thấy rõ địa bàn này không có quy hoạch thống nhất và phát triển tự phát thời gian dài hình thành. Chẳng qua bố cục tổng thể phẫn là bao lấy những giếng nước, ví như có những kiến trúc và đường tắt.
Trung ương doanh trại là một tòa thành bảo cao năm tầng, trên vách tường vươn ra từng cọc gỗ nhọn lộ rõ phong cách thú nhân. Trên thành bảo treo lá cờ chiến chùy nhỏ máu trên nền hồng, đây là đồ đằng của bộ lạc Huyết Thạch.
Ngoài thành bảo ra thì kiến trúc trong doanh trại lộn xộn không có phong cách đặc thù. Đặc biệt là phía tây có mảng lớn khu dân nghèo rõ rệt, những cái gọi là nhà kia là từ bốn vách đá ghép thành, bên trên tùy tiện gì đó che nắng che mưa. Những người to lớn như Just hay thực nhân ma thì đừng hòng bước vào được những căn nhà bé xíu đó. Khắp khu dân nghèo là rác rưởi và nước bẩn, ruồi nhặng bay đầy gần như biến thành mây đen.
Khi Richard tạt qua một con hẻm nhỏ đúng lúc nhìn thấy mấy tên trang phục rách nát, thần sắc hung ác đánh xuống một túi vải lớn trên đất. Bọn họ không ngừng đạp đá, thậm chí một tên trong đó còn dùng gậy gỗ cắm đinh không ngừng nện xuống, cứ mỗi cái nện xuống thì bề mặt túi vải lại thêm đỏ thẫm.
Túi vải không ngừng vặn vẹo, trong đó cũng phát ra thanh âm rên rỉ, rõ ràng bên trong là một người. Những người vây đánh thì xuống tay rất độc ác, hoàn toàn là định đánh chết.
Richard dừng chiến mã nhìn quét những người này, hắn chỉ nhíu mày không nói. Những người này chỉ là người phổ thông nhưng hành hung giữa đường không chút né tránh, không khí khát máu và điên cuồng này làm hắn rất không thoải mái. Nếu như khắp vùng đất Đẫm Máu đều khát máu và điên cuồng như này thì phương thức ứng phó của hắn cũng cần điểu chỉnh lại. Thứ điều chỉnh chính là phương hướng Lưu Sa lựa chọn cho hắn.
Mấy người kia cũng phát hiện mình bị chú ý nên đều ngừng tay nhìn Richard. Thên thể khô gầy của họ dơ bẩn, không có chút cường tráng nào nhưng trong ánh mắt giăng đầy tơ máu tràn ngập ngoan độc. Dù cho phía Richard có ưu thế số lượng tuyệt đối hơn nữa có hai thực nhân ma nhìn thấy rõ không dễ chọc vào nhưng bọn họ không sợ chút nào, một tên trong đó còn giương đầu lên nghiêng mắt nhìn Richard, ánh mắt đấy tràn ngập kinh miệt và khiêu khích.