Vào ngày cuối cùng tháng tư mỗi năm, bảy mặt trăng ở Noland đại lục sẽ đồng thời treo trên trời đêm, nghe nói ngày này là ngày thay đổi vận mệnh của mỗi người cho nên nó được gọi là ngày vận mệnh. Ngày vận mệnh là ngày lễ của rất nhiều quốc gia, cũng là ngày lễ của vô số bộ lạc trí tuệ thấp như sài lang nhân, xà nhân, địa tinh… Mà kỳ dị nhất là huyệt cư quái quanh năm sinh hoạt trong lòng đất hay naga quanh năm sống trong nước cũng coi trọng ngày này dù cho những chủng tộc đó cả năm không thấy chút ánh trăng nào…
Trong truyền thuyết vào ngày vận mệnh chư thần sẽ lắng nghe thanh âm tín đồ thậm chí là phái xuống người phát ngôn hay còn trực tiếp hóa thân xuống thế gian nghe nguyện vọng của tín đồ. Những tín đồ giữ vững tín ngưỡng sẽ được thưởng còn những kẻ tín ngưỡng lung lay thì không có thu hoạch gì nhưng trong mắt những cường giả đã từng chinh chiến vị diện thì đều hiểu rõ đó chỉ là truyền thuyết thôi.
Nhưng là năm nay quả thật có rất nhiều người thay đổi vận mệnh vào ngày này!
Trong một chiến dịch đánh xuyên và vây đánh dũng mãnh, cấu trang kỵ sĩ trong tay Alizee cuối cùng xuất hiện trên chiến trường, chính thức quyết chiến cùng đội cấu trang kỵ sĩ liên quân Mourinho và Suo Lamu gia tộc. Hai mươi đấu với mười tám, liên quân hai gia tộc chiếm ưu thế về quân số dù cho rất nhỏ thì cũng là ưu thế nhưng kết quả lại ngoài sức tưởng tượng của mọi người, đội quân của Alizee trả giá 5 cấu trang kỵ sĩ cho chiến công diệt sạch tiểu đội đối phương!
Đây là chiến dịch quyết định cuộc chiến, đội cấu trang kỵ sĩ của Alizee như mũi nhọn hung hăng đâm xuyên trận tuyến liên quân, mở rộng những vết rách trên phòng tuyến làm vết thương lan rộng cuối cùng là chiến cuộc sụp đổ. Trận chiến kết thúc với phía liên quân tổn thất mấy ngàn tù binh, chết trận gần ngàn kỵ binh, Suo Lamu gia tộc chính thức tuyên bố rút khỏi chiến tranh và đại sứ của Mourinho nhanh chóng tiến đến đàm phán.
Giữa quý tộc luôn có những quy tắc từ cổ xưa, kết quả đàm phán thực ra đã được định trước ngay từ khi cuộc chiến kết thúc. Mourinho hầu tước mất đi 1/3 lãnh địa để đối lấy mười năm hòa bình mà Alizee thì thu được hoàn toàn số lãnh địa này, chiến công này giúp nàng có đủ lãnh địa hợp pháp và chỉ chờ hoàng đế Thần Thánh Đồng Minh ban chỉ dụ là danh hiệu của nàng sẽ lên thành Alizee bá tước.
Chiến tranh giữa cấu trang kỵ sĩ quyết định thắng thua mà mọi người bàn tán về chiến lực khác xa đưa đến thắng thua. Rõ ràng một thời gian dài sau này mọi người sẽ suy đoán xem vị cấu trang sư thần bí sau lưng Alizee là ai, ít nhất hắn cũng hơn thánh Cruise thành danh vài chục năm.
Ở phòng tuyến tây nam của Thần Thánh Đồng Minh, Alizee nhất thời trở thành nhân vật phong vân. Nhưng là trong toàn bộ đại lục thì mọi người lại chú ý đến Gordon Archimonde nhiều hơn! Gordon lựa chọn ngày vận mệnh để tiến đóng tòa thành truyền kỳ Faust!
Con đường tiến vào Faust trước giờ đều dùng máu tanh để trải, đông đảo thế lực sẽ ngoài sáng trong tối tạo ra trở ngại thậm chí có những thế lực còn trực tiếp phái quân ngăn cản. Đây là truyền thống của Thần Thánh Đồng Minh, cũng là sắc lệnh được hoàng đế đầu tiên ban xuống. Gia tộc không có năng lực phá vòng ngăn chặn thì không có tư cách tiến đóng Faust! Mà khi một gia tộc lựa chọn tiến đóng Faust thì các gia tộc khác đều được quyền công chiếm lãnh địa của gia tộc đó!
Trăm năm qua, đằng sau vinh diệu của mỗi gia tộc thành công tiến đóng Faust đều là con đường trải máu và hoa hồng nhưng là mọi người chỉ nhớ đến kẻ thành công mà quên đi có càng nhiều gia tộc đã triệt để suy sụp trên con đường này.
Quyết định của Gordon làm cả đại lục chú ý bởi vì nguyên nhân là gia tộc Archimonde tuyệt đối đủ thực lực khiêu chiến Faust nhưng trước giờ gia tộc này chưa từng đoàn kết! Gordon dù làm tộc trưởng thì cũng chỉ đại biểu bản thân hắn. Mà Gordon phát triển quá nhanh, trong mắt những quý tộc lâu đời thì hắn còn thiếu tích trữ. Tích trữ không chỉ là hai từ trống rỗng mà nó đại biểu vị diện bí mật, tài phú chồng chất như núi, cấu trang kỵ sĩ, quân đội trang bị tinh xảo và nhân tài! Tất cả những thứ này tổng hợp lại thành tích trữ, những thứ này phải tích lũy dần theo năm tháng!
Đây chính là nguyên nhân vì sao có kẻ phất nhanh rồi lại rơi nhanh không kém. Không chút nghi ngờ, Gordon Archimonde là điển hình bạo phát nhưng lại còn là kẻ ngu xuẩn nhất. Con đường đi hướng Faust chưa bao giờ bình thản nhưng hắn không điều động đại quân đột phá vòng ngăn chặn mà lại mệnh lệnh quân đội giữ vững lãnh địa và vị diện đề phòng gia tộc khác đánh cướp. Hắn thậm chí còn không sử dụng quyền uy tộc trưởng yêu cầu các thành viên khác trong gia tộc trợ giúp.
Khi Gordon Archimonde bước lên hành trình thì bên người hắn chỉ có mười ba vị cấu trang kỵ sĩ.
Vào ngày vận mệnh, khi Gordon Archimonde hiện ra trước cửa thành Faust thì cả Thần Thánh Đồng Minh chấn động. Đây là lần đầu tiên gia tộc Archimonde tiến đóng Faust cũng ý nghĩa gia tộc này đã chính thức trở thành một trong những gia tộc hiển hách nhất đại lục.
Ngày vận mệnh cũng là ngày đặc biệt với Richard bởi vì tối hôm đó lúc mười một giờ hắn được pháp sư truyền kỳ triệu kiến. Bản năng mách bảo hắn lần gặp mặt này sẽ vô cùng đặc biệt.
Màn đêm từ từ buông xuống hải vịnh, trong đêm đặc biệt này, cả Thâm Lam được thắp sáng. Ánh sáng xanh lam mênh mông không ngừng tỏa ra từ Thâm Lam chiếu thẳng lên tầng mây làm từ xa nhìn lại Thâm Lam như một tháp thủy tinh thần bí sừng sững phía cuối hải vịnh. Xung quanh Thâm Lam thiêu đốt hàng ngàn đống lửa, từ trên cao nhìn xuống tỏa ánh bập bùng trong trời đêm. Mọi người không thấy chút lạnh lẽo nào của đêm xuân cả, tất cả cùng tụ tập bên đống lửa nhảy múa hát ca và thưởng thức cảnh đẹp Thâm Lam thắp sáng mỗi năm chỉ có một lần. Đại đa bọn họ sinh hoạt xung quanh Thâm Lam, với bọn họ, Thâm Lam là nơi che chở cũng là cột trụ tinh thần của họ. Ngày nào tháp ma pháp này còn sừng sững thì kiêu ngạo trong họ sẽ lại tăng thêm một phần.
Mà trong đêm cuồng hoan này, những tầng trên của Thâm Lam lại vô cùng tĩnh lặng. Những đại ma đạo sư đã trải qua rất nhiều lễ hội nên đã sớm thờ ơ rồi, đối với bọn họ thì thế giới ma pháp vô cùng vô tận không cần dựa vào lễ hội để tự mê hoặc bản thân.
Thời gian hẹn đã đến. Ở trước mắt Richard, tượng ma pháp to lớn đẩy ra hai cánh cửa nặng trịch để lộ bậc thềm đi sâu vào trong. Cửa lớn vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của Thâm Lam, trên bề mặt gần như nhẵn nhụi không xử lý chút gì, khí chất trầm trọng với những đường vân nguyên thủy không ngừng tỏa khí tức man hoang.
Từng bậc thềm nhẵn nhụi tinh mĩ tỏa ánh nhàn nhạt. Thoạt nhìn thì những ánh sáng này không có gì đặc biệt nhưng nếu chăm chú vào nó thì sẽ bị hôn mê hỗn loạn đến nỗi không thể phát hiện chất liệu bậc thềm là gì mà tay vịn lan can là những tác phẩm điêu khắc nghệ thuật làm người say mê. Độ cao bậc thềm làm Richard có chút mê muội, nơi này đã là tầng cao nhất của Thâm Lam nếu tiến lên trên nữa là vào khu vực cá nhân của Tô Hải Luân, bình thường ngay cả những đại ma đạo sư cũng không có tư cách tiến vào.
Pháp sư truyền kỳ muốn gặp hắn trong khu vực riêng của mình sao?
Chương 31: Thâm Lam vịnh ngâm (hạ)
Richard trấn định lại tâm tư rồi bước từng bước theo bậc thầm, một cái cửa nhỏ được chặm khắc đủ các hình tự động mở ra khi hắn đến gần, đứng sau cánh cửa là hai thiếu nữ hắc tinh linh. Khi nhìn thấy chủng tộc hung ác trong truyền thuyết này đột nhiên xuất hiện trước mặt thì Richard kinh ngạc đến suýt thì phóng ra ma pháp nhưng là hắn lập tức nhớ tới đây là không gian của truyền kỳ pháp sư, chắc hẳn hai thiếu nữ này là thị nữ của nàng.
Hai thiếu nữ này cũng nhận ra Richard, một nàng còn làm tư thế mời rồi nói: "Richard tiên sinh, mời đi theo ta." Nói xong, nàng liền đi trước dẫn đường, thiếu nữ còn lại thì đóng lại cửa nhỏ.
Nhìn vào bước chân nhẹ nhàng của thiếu nữ hắc tinh linh đằng trước, toàn thân Richard không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Nayar đã dạy hắn quan sát động tác của người khác, mỗi bước của thiếu nữ đều vô cùng chuẩn xác, không thừa không thiếu dù chỉ một phân mà mỗi lần mũi chân nàng chỉ khẽ chạm đất, từng bước từng bước đều để lộ cảm giác lực lượng mạnh mẽ. Bước đi của nàng như có quy luật, xinh đẹp như điệu múa nhưng trong mắt Richard nó vô cùng nguy hiểm, điều này nói rõ thiếu nữ trước mặt có vũ kỹ đáng sợ nếu như nàng đột nhiên tấn công hắn thì hắn không thể phản kháng.
Thiếu nữ dẫn theo Richard vào một không gian vô cùng rộng rãi, nếu như phòng khách của Tô Hải Luân như một bức tranh sơn thủy thì không gian rộng đến cả vạn mét vuông này như vô số vị diện thu nhỏ. Nơi này có thế giới dung nham, có vùng cực tuyết lạnh lẽo, có sa mạc khô ráo, có đầm lầy ẩm thấp thậm chí còn có cả hang rồng!
Đủ các loại địa hình khác nhau bị tấm ngăn ma pháp chia cách không thể quấy nhiễu lẫn nhau. Mà mỗi hoàn cảnh cũng không phải là cảnh chết, qua bức ngăn ma pháp ngẫu nhiên có thể thấy những bóng đen lóe lên rồi nhanh chóng biến mất, khó có thể nhận ra được đây là những ma thú chỉ còn nhìn thấy trong những quyển ma thú đồ giám!
Xuyên qua khu vực này lại men theo bậc thềm lên tiếp một tầng, một cánh cửa đá lớn hiện ra trước mặt Richard. Bề mặt cánh cửa này được mài bóng loáng, ngoài ra không còn điều gì đặc biệt nữa. Thiếu nữ khẽ vuốt nhẹ cửa, cánh cửa đá dần mở ra. Thiếu nữ hắc tinh linh không bước tiếp mà tỏ ý tự Richard tiến vào trong.
Phía cuối hành lang âm u là địa phương như mộng như ảo! Vô số băng uyên thủy tinh khảm chi chít trên vách tường và đỉnh, chúng tỏa ánh sáng đậm nhạt khác nhau nên tạo thành một không gian xanh lam như mộng như ảo. Mặt đất trơn bóng như kính, hắn giẫm lên không có chút lạnh lẽo nào mà lại có cảm giác thoải mái. Đứng ở chỗ này có thể thấy mặt đất phản chiếu trời đêm đầy sao. Bớt chợt, Richard phảng phất cảm giác bản thân như đứng ở trung ương các thể hệ vị diện, đưa mắt nhìn quanh là trời sao vô tận.
Phía xa là một cửa sổ sát đất nhìn về hướng Hằng Đông sơn mạch dưới trời đêm. Vĩnh Hằng sơn mạch khổng lồ nằm đó như viễn cổ thái thản, nó chỉ tĩnh lặng ngắm nhìn lịch sử thay đổi. Bên cửa sổ có một bóng dáng yểu điểu, bóng dáng này không chút thu hút trong không gian mộng ảo cho nên ban đầu Richard không chú ý đến nàng nhưng là khi ánh mắt hắn vừa chạm đến nàng, lập tức hắn bị hấp dẫn không thể rời mắt được nữa.
Đó là pháp sư truyền kỳ, kẻ chinh phục vị diện, đồ long dũng sĩ và ác ma chung kết giả, Tô Hải Luân!
Không gian như này, thời gian như này, nữ nhân như này làm Richard sinh ra ảo giác bản thân như đang trong mộng cảnh vậy như thể hắn đang ở trong ký ức của người khác, một ký ức tràn đầy mệt mỏi đau thương, phảng phất như đã chinh chiến ở vị diện hay lưu lãng trong dòng thời gian cả vạn năm vậy.
"Lão sư, ngài tìm con?" Richard cố đè nén tâm tình rồi tiến lên một bước hỏi.
Nàng khẽ quay người ngắm nhìn hắn nói: "Richard, con đã là nam nhân, cũng đã biểu hiện thiên phú và năng lực bản thân." Lúc này, khí chất Tô Hải Luân hoàn toàn biến đổi, nàng giống như một nữ nhân ôn nhu đoan trang chứ không phải bé gái ngây thơ vui vẻ như mọi ngày. Nàng hỏi: "Như vậy, con có bằng lòng kế thừa tri thức của ta, tiếp bước trên con đường cấu trang sư không?"
Trái tim Richard không khỏi đập thình thịch, hắn vội vã nói: "Con bằng lòng."
Tô Hải Luân khẽ cười, ôn nhu nói: "Con biết tất cả thu hoạch đều phải trả giá. Đến hiện tại phần trả giá này đều là cha con, Gordon Archimonde trả cho con. Nhưng ta biết con không muốn như vậy. Hiện tại, ta cho con một cơ hội, một cơ hội dùng bản thân để trả giá, để đổi lấy lực lượng mạnh mẽ hơn, con bằng lòng không?"
Richard không lập tức trả lời. Tô Hải Luân nói sơ sài như vậy nhưng hắn lại không ngừng suy nghĩ chính mình có gì sánh được với phụ thân trả giá chứ. Cho dù lúc đó Richard còn chưa hiểu lợi ích vị diện thời gian mười năm của Noland là gì nhưng giờ thì khác. Cho dù bán hắn mấy năm thì có thể được bao nhiêu chứ? Richard rất thông minh, thiên phú trí tuệ và quá trình học tập ở Thâm Lam cũng giúp hắn nhận ra giá trị bản thân. Hiện tại thì mười Richard cũng không đủ giá bồi dưỡng một vị cấu trang sư. Còn về tương lai, nếu hắn muốn thu được thành tựu như Gordon thì ngoài nỗ lực không ngừng ra còn phải có đủ vận may nữa! Giống như vị đại ma đạo sư Phil từng nói, may mắn cũng là một phần của thực lực! Rất tàn khốc nhưng đó là hiện thực!
Mỗi người đều có giá dù cho hắn có kiên định rằng bản thân không ai mua được thì cũng có giá. Mà giá của hắn lại do người khác đặt ra cho nên sẽ sai lệch rất lớn với trong tâm lý hắn! Cho nên trước khi không thể xác định tương lai thì Richard không thể hứa hẹn điều gì.
Cẩn thận suy nghĩ những lời của pháp sư truyền kỳ thì Richard thấy nàng rất ưu ái hắn! Điều này càng làm hắn do dự hơn bởi vì hắn đã nợ nàng rất nhiều. Nếu như muốn có nhiều hơn mà không nghĩ đến chuyện trả nợ thì không phải phong cách của Yilan! Cao ngạo của ngân nguyên tinh linh từ Yilan truyền cả sang cho Richard! Nhưng là hắn không thể lập tức từ chối chính vì ngọn lửa hừng hực cháy trong lòng! Nếu như cự tuyệt trợ giúp của nàng, Richard không biết sau này hắn sẽ thu được tài nguyên từ đâu, làm sao mạnh mẽ hơn, làm sao hoàn thành di nguyện của mẹ nữa. Cha hắn là một bóng mờ lớn che trước mặt hắn mà lại càng lúc càng lớn! Lựa chọn lúc này lại khó như vậy…
Tô Hải Luân đến trước mặt Richard, tay nàng nâng cằm hắn lên. Đây là lần đầu tiên da thịt tiếp xúc giữa hai người, bàn tay pháp sư truyền kỳ êm mịn lạnh lẽo làm hắn khẽ run lên mà hắn cũng phát hiện hai người cao bằng nhau. Ác ma cao lớn hơn nhân loại, ngân nguyệt tinh linh cũng cao hơn người bình thường cả một cái đầu, Richard kế thừa huyết thống từ cha mẹ, thêm vào thời gian sống cực khổ trong núi nên hiện tại hắn cao hơn bạn cùng lứa nhiều. Năm hắn mười tuổi, món quả bánh mì mà hắn ăn thật ra là một phối phương riêng của ngân nguyệt tinh linh mà một năm nay ở Thâm Lam hắn ăn uống đặc thù cho nên Richard hiện đã không khác thanh niên là bao.
Ở khoảng cách gần như thế, đây là lần đầu tiên hắn nhìn rõ mặt pháp sư truyền kỳ, không ngờ nàng lại ôn nhu như vậy. Nét mặt nàng như cổ vũ hắn dũng cảm nói ra những lời trong lòng.
"Lão sư, con… con hiện tại không có thứ gì trả giá được. Tương lai là chuyện quá xa xôi, ai có thể nói ba năm sau mọi chuyện như nào chứ?"
Tô Hải Luân khẽ cười ôn nhu, ánh sáng ma pháp cũng không thể che đi ánh rạng rỡ từ ánh mắt nàng: "Hóa ra con lo lắng chuyện này, đứa nhóc quật cường, con hoàn toàn giống mẹ con."
Đây là lần đầu tiên Richard kinh ngạc: "Ngài quen mẹ con?"
"Đã gặp hai lần, cũng có thể tính là bạn tốt. Yilan luôn làm người khác tôn kính, tính cách của con giống hệt nàng cho nên làm ta nhớ tới nàng. Chuyện giữa nàng ấy và cha con… ài, quên đi, đó là chuyện xưa rồi, không nói đến nữa. Ta chỉ muốn nói cho con biết, suy nghĩ trong lòng con ta có thể đoán được." Thanh âm của nàng vô cùng ôn nhu, dễ dàng như bỡn mở ra núi băng trong lòng Richard làm hắn chỉ có thể cúi thấp đầu mới làm nàng không thấy vài giọt nước mắt trên khóe mắt hắn.
"Ta cho con cơ hội này một phần vì Yilan, một phần vì muốn nuôi hy vọng cho bản thân, để bản thân thử đi con đường không thể thành hiện thực. Trước đây không lâu ta đã thật sự tuyệt vọng cho đến khi con xuất hiện. Cho nên con không cần nghĩ đến sau này con sẽ trả giá như nào, chỉ cần bằng lòng là được, chỉ vậy mà thôi."
Richard không tiếp tục do dự nữa: "Con bằng lòng! Trong những năm còn sống, con sẽ…"
Miệng hắn bị tay nhỏ của nàng che lại, nàng cười rất vui vẻ nói: "Những lời phía sau không cần nói, chỉ cần ba chữ đầu tiên là được rồi."
"Được rồi, tiểu Richard Hiện tại là lúc cho con xem ma văn cấu trang thật sự!"
Thân hình Tô Hải Luân uyển chuyển như nước lùi lại sau mấy bước, sau đó nàng không làm thủ thế gì, cũng không niệm chú ngữ gì mà cả người nàng như mất đi trọng lượng, dần bay lên cho đến khi mũi chân cách đất một mét mới dừng lại. Hai tay nàng ưu nhã như thiên nga giang cánh, ma pháp trường bào và y phục nàng bỗng chốc hóa thành ngàn vạn ánh sáng bay múa xung quanh nàng.
Richard ngây ngốc tại chỗ, hắn không ngờ trước mắt hắn lại xuất hiện một thân thể hoàn mỹ như vậy mà lại không chút che dấu. Thân thể của pháp sư truyền kỳ đẹp như mộng như ảo làm người mê say! Còn chưa chờ Richard hết kinh ngạc, da thịt trên người nàng bắt đầu xuất hiện từng đường vân xanh lam, chúng nó như có sinh mạng nháy mắt sinh trưởng toàn thân nàng sau đó lóe lên ánh sáng ma pháp.
Ý thức Richard bõng chốc trống rỗng nhưng là bị những ánh sáng xanh này lấp đầy. Trí óc hắn đã dừng lại mà nó cũng không thể tiếp tục suy nghĩ nữa, hắn đã không thể hình dung nét đẹp trước mắt nữa.
Thanh âm nhẹ nhàng của Tô Hải Luân lại khẽ vang lên: "Nhìn thấy không? Đó là ma văn cấu trang của ta: Thâm Lam vịnh ngâm. Nó còn chưa hoàn thiện, có lẽ cả đời này ta không có cơ hội hoàn thiện nó. Hiện tại ta muốn tạo một chút hy vọng cho bản thân. Richard! Nếu như tương lai con có thể thì hãy hoàn thiện nó giúp ta!"