Cho dù không ngẩng đầu lên nhìn bầu trời kỳ tích phía trên thì ở phía mặt đất Faust cũng không hổ danh tòa thành truyền kỳ với đủ loại kiến trúc phong phú đa dạng như đỉnh tròn, đỉnh nhọn, tường màu pha lệ, cửa sổ rộng sát đất, hành lang dài quanh co… Qua một khúc quanh Richard thậm chí còn nhìn thấy một mái hiên dài che phủ cả khu phố. Khắp thành là những suối phun và quảng trường nhưng đủ các hình dáng, mỗi chỗ lại có nét đặc sắc riêng, trên đường cũng không thể thiếu những vật trang sức như trụ tròn, lan can, tượng đá, vụn sứ hay bức vẽ kiểu Mosaic…
Cả tòa thành tắm rửa trong ánh vàng nhàn nhạt như đứng dưới hoàng hôn xinh đẹp nhất vậy. Ngay cả những người tới lui trên thành đều trang phục chỉnh tề, cử chỉ ưu nhã vô cùng hợp với phong cách tòa thành. Trong mắt Richard tòa thành lại là một kiểu hoàn mỹ khác, từ kiến trúc, con đường thậm chí suối phun và quảng trường đều là các tác phẩm nghệ thuật. Bất kể chất liệu, sắc thái, hình trạng và phong cách nào cũng đều mang vẻ chính xác, hài hòa và hoàn chỉnh không thể chia cắt tựa như tất cả được thiết kế cùng lúc vậy. Đối với một thành thị lớn như này thì đây là điều không thể tưởng tượng nổi.
Con đường chính trải khắp thành thị rất dễ nhận ra, ngoài mỗi khối đá hình dạng có chút khác nhau ra thì tất cả đều y như được lấy từ một khối cự thạch vậy. Con đường lớn nghiêng nghiêng hướng lên trên, càng lên càng u tĩnh, tán cây hai bên hành lang rủ dài xuống che đi ánh sáng mà những quả hồng chưa chín treo đầy trên những tán cây và những cành lá no đủ khẽ đong đưa trong gió. Richard rất cẩn thận quan sát những cây ven đường này dù cho hắn không nhận ra nó nhưng từ đặc trưng có thể suy đoán loại cây này sinh trưởng ở phương nam ướt át chứ không phải phương bắc rét lạnh.
Faust nằm ở cao nguyên Vĩnh Hằng nhưng vừa bước qua cổng chào thì khí hậu đã không còn chịu ảnh hưởng từ bên ngoài nữa, ở đây bốn mùa quanh năm đều ấm áp ướt át nên mới có chứng kiến cảnh những đẹp như suối phun, rừng cây xanh mướt.
Trước mắt chính là điểm cuối con đường, nơi đó có một tòa thần miếu đứng sừng sững, có sáu bảy con đường hẹp từ thần miếu vươn ra các hướng. Trên quảng trường thần miếu đông đảo xe cộ và tọa kỵ, một bên quảng trường là Griffin và song túc phi long. Nô lệ mang theo huy chương gia tộc tụ thành đám không ngừng vận chuyển hàng hóa nặng nề, ngẫu nhiên cũng có thể thấy Griffin thành đội đáp xuống và những quý tộc mặc trang phục hoa lệ bước xuống.
Cửa lớn thần miếu cao mười hai mét rộng mười mét có thể cho phép ba chiếc xe ngựa lớn cùng lúc tiến vào. Bên trên cửa lớn là thần huy hình dạng đồng hồ cát, đó chính là thần huy của vĩnh hằng và thời gian chi long. Sau khi tiến vào thần miếu là một đại sảnh với bảy con đường xoáy tròn lên trên. Richard theo Mordred tiến vào con đường thứ ba bên trái thế là đi tới một sảnh nhỏ. Nói là nhỏ nhưng cũng rộng đến mấy trăm mét vuông có thể cho xe ngựa lớn nhất đi qua đơn giản, cuối sảnh là một ma pháp trận mà hai ma pháp khôi lỗi kiểu dáng kỳ lạ đang ngồi trên ma pháp trận, thỉnh thoảng một tia sáng từ ngực nó chiếu ra nung chảy miếng kim loại trên ma pháp trận rồi gõ nó thành hình.
Mordred chỉ vào hai ma pháp khôi lỗi nói: "Chúng nó là thần bộc của vĩnh hằng và thời gian chi long. Thật ra không ai biết chúng nó đến từ đâu, khi nhân tộc tìm ra Faust thì chúng nó đã tồn tại. Mỗi một ma pháp ở Faust đều có liên quan đến chúng nó. Chúng nó sẽ tự động sửa chữa ma pháp trận, con đường và thần điện. Chúng nó có thể ví như con kiến hay ong thợ."
Richard nhìn hai ma pháp khôi lỗi hồi lâu rồi hỏi: "Hai ma pháp khôi lỗi này rất kỳ quái khác xa với những ma pháp khôi lỗi ta từng học. Chúng nó dựa vào thứ gì hành động vậy?"
Mordred nhún nhún vai nói: "Có thể là loại năng lượng nào đó chúng ta chưa biết. Nếu như những kẻ này hết năng lượng sẽ tự mình chạy đến Vĩnh Hằng Long Điện một đêm sau đó lại có thể chạy ra hoạt động một tháng. Thời gian đã lâu nên mọi người coi nó là bộc nhân của vĩnh hằng và thời gian chi long, cũng nảy sinh tôn trọng với chúng. Nếu như không có chúng nó có lẽ Faust đã không còn tồn tại, it nhất đến hiện tại còn chưa có công tượng nào có thể sửa chữa đồ vật ở đây. Nhưng là tiểu Richard à, hiện tại còn chưa có ai biết được bí mật cấu tạo của chúng nó, đã từng có một gia tộc bí mật bắt giữ hai khôi lỗi về định nghiên cứu nhưng cử động này chọc giận vĩnh hằng và thời gian chi long nên đêm đó phù đảo của bọn họ chịu núi lửa phun trào, gió lốc, biển gầm và sấm sét y như là thế giới hủy diệt vậy, cuối cùng chỉ có ít người trốn ra được phù đảo. Từ đó cũng không có ai dám làm càn nữa."
Richard lập tức nắm được trọng điểm: "Ngươi nói Faust vốn đã tồn tại và chúng ta chỉ phát hiện ra rồi chiếm nó sao?"
"Đương nhiên, nếu không lấy lực lượng hiện tại của chúng ta sao tạo được tòa thành này chứ. Đây là thần tích!" Mordred đầy cảm thán nói. Có thể thấy rõ vị kỵ sĩ hiếu sát này cũng phải bội phục trước tòa thành thần kỳ, hắn vỗ vỗ vai Richard nói: "Thật ra nhiều gia tộc như vậy kể cả cha ngươi không tiếc đại giá tiến đóng Faust chính là vì Vĩnh Hằng Long Điện. Hiến tế với vĩnh hằng và thời gian chi long có thể thu được thần ân. Những thần ân này bao gồm đủ phương diện nhưng đáng giá nhất là chúc phúc và thần ân liên quan đến tốc độ chảy thời gian. Nhưng được đến cái gì còn phải nhìn vận may, hiến tế là đặc quyền của hoàng thất và mười bốn hào môn lớn nhất."
Lúc nói chuyện, Mordred đã dắt theo dung nham tiến vào truyền tống trận, Richard cũng nhanh chóng đi vào theo. Ánh sáng chợt léo lên bao lấy hai người, Richard đột nhiên cảm giác hơi mê muội, cảnh vật trước mắt hắn mông lung rồi biến thành từng tia sáng lướt nhanh. Richard và Mordred xuất hiện ở một quảng trường nhỏ, diện tích quảng trường không lớn chỉ có hơn ngàn mét vuông được ngăn với các khu vực khác bằng vòng bảo vệ. Mấy chục mét sau người Richard là rìa phù đảo, có thể nhìn thấy một ít đá vụn bồng bềnh di động theo quỹ tích phù đảo.
Ở phía tây quảng trường có một cầu sắt vươn ra bên ngoài phù đảo đến mấy chục mét, cây cầu này được dùng cho Griffin và song túc phi long. Cho nên phía cuối cầu là một kho hàng lớn và hai bên chia ổ cho Griffin và song túc phi long.