Toàn Bộ Cá Khô Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi

Chương 164: Chương 164




Thấy tin tức đầu đề lúc này định nghĩa tin tức nói xấu của buổi sáng là 'bịa đặt', tảng đá đặt ở trong lòng Hạ Mộc cuối cùng dời đi.

Nhưng lúc nghe nói kẻ bịa đặt bị trọng thương, cô vẫn chưa kịp cảm khái ông trời có mắt, lại thấy hai tin tức đặt nghi vấn bên dưới, cẩn thận suy nghĩ, Hạ Mộc nhất thời chấn động, suy đoán được bảy tám phần nội tình, cuống quít lấy điện thoại di động ra gọi cho Quyển Quyển.

Điện thoại không ai bắt máy.

Hạ Mộc lo lắng, có bảy tám phần là hùng ấu tể đứng ra, tìm tìm kẻ bịa đặt tính sổ, người này sao lại thiếu kiên nhẫn như thế!

Cũng không biết Quyển Quyển hiện tại thế nào rồi! Đây là muốn tức chết quốc vương sao?

Hạ Mộc vội vàng lên mạng tìm kiếm tin tức.

“Kẻ bịa đặt không tiếp nhận truyền thông phỏng vấn, tự nhận là bị thương do ngã cầu thang.”

“Cảnh sát tham gia điều tra, camera giám sát ghi lại, trong lúc vương trữ ghé thăm công ty truyền thông, không có bất cứ hành vi gì bất thường.”

...

Hạ Mộc không còn gì để nói, những tin tức này giấu đầu hở đuôi, người có chút đầu óc đều đoán được rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!

Lần này triệt để nguy rồi, lửa đạn của dân chúng nhất định hoàn toàn chuyển hướng vương thất.

Cô khẩn trương mở bình luận, tình huống lại không quá giống với dự đoán.

“Đám fan não tàn nhìn thấy không? Mỗi ngày nói đau lòng vương trữ, mỗi ngày mắng chửi bạn gái người ta, điện hạ của các ngươi hiện tại dùng hành động tỏ thái độ, hài lòng chưa? Còn tiếp tục mắng chửi bạn gái người ta sao?”

“Đáng đời, bịa đặt loại tin tức này, có nghĩ đến danh dự của Hạ cảnh quan bị tổn hại cỡ nào hay không? Người như thế nên ngồi tù! Đánh hắn là tiện nghi cho hắn rồi!”

“Thất vọng, thân là vương trữ, lại chỉ có chút độ lượng này, cư nhiên đứng ra ấu đả trả thù trả thù, còn giấu đầu hở đuôi mà che giấu hành vi phạm tội thực sự là lạnh thấu tâm can, chờ mong và mến mộ trong lòng ta hơn mười năm, xem như chấm hết, hết hy vọng rồi.”

“Cứu mạng! Ta cảm thấy rất soái làm sao bây giờ, có video điện hạ đánh người đó sao ô ô ô....”

“Lòng đố kị ta tích lũy vài ngày, bị điện hạ một quyền đánh thành trái tim rồi, điện hạ còn thiếu người ấm giường sao!”

“Ta vẫn yên lặng đứng bên cạnh Hạ cảnh quan, vốn dĩ cảm thấy việc này rất buồn cười, vương trữ là một hài tử mới lớn, yêu đương một lần mà thôi, có thể can thiệp việc cải cách luật pháp là không có khả năng, có lẽ sau khi gặp ảnh hưởng tiêu cực từ dư luận nhất định lập tức xa lánh Tiểu Hạ, duy trì hình tượng trong cảm nhận của dân chúng.

Ta chỉ lo lắng Tiểu Hạ, sợ nàng lún sâu, nói thật, dung mạo của vương trữ chúng ta, đôi mắt hoa đào kia, thực sự là cực độ lừa tình — một lần họp báo đã mê hoặc đến một mảnh ký giả đặt vấn đề cũng không ngừng quên từ, lão mẹ của ta gần năm mươi tuổi còn chạy đến rạp chiếu phim xem ba lần, Tiểu Hạ cảnh quan lại là một cô gái đặc biệt đơn thuần, bị mê hoặc cũng là việc hợp tình hợp lý, ta cảm thấy nàng cuối cùng nhất định sẽ bị tổn thương, nhưng hiện tại thấy tin tức này, ta trái lại phải nhìn điện hạ với cặp mắt khác xưa.

Suy nghĩ của ta trước đó quá phiến diện rồi, thật ra, tình yêu chênh lệch tuổi tác, thường là rất thuần khiết lại mãnh liệt, hài tử này không giống với những chính trị gia lõi đời khéo đưa đẩy, xảy ra chuyện không những không lập tức thuận theo dân ý đoạn tuyệt tình cảm, cũng không tránh né dư luận khoanh tay đứng nhìn đợi tình thế lắng dịu, ngược lại tự mình động thủ, đem lửa đạn kéo vào người mình, điều này làm cho ta rất khiếp sợ, sau khi khiếp sợ, lại thay Tiểu Hạ vui mừng, nàng đã yêu đúng người, còn là một vị chói mắt chói mắt như thế, quả thật là may mắn.”

“Thế giới này làm sao vậy, vương thất dẫn đầu biết pháp phạm pháp, còn có một đống người ca tụng? Bịa đặt là phạm tội, tự có pháp luật xử lý, thân là vương trữ, sử dụng tư hình, đây là làm gương cho ai?”

“Vị nhân sinh bất mãn kia, điện hạ quen biết ngươi sao? Ngươi thật nhiều đất diễn...”

“Giấu đầu hở đuôi? Vương thất thật sự nghĩ mình là việc rất kín đáo, có thể khiến mọi người không biết? Từ cổ chí kim, tự mình đứng ra giúp bạn gái trút giận, Phục Áo chúng ta đại khái là độc nhất vô nhị rồi.”

“Chuyện này nhất định làm cho không ra chứng cứ, có thể giải quyết riêng cùng kẻ bịa đặt tin tức, nhưng rồi lại cố ý công bố tin tức, điện hạ là muốn cho thấy thái độ của bản thân đi? Cho đám fan não tàn các ngươi biết kiềm chế một chút, các ngươi cho rằng trốn ở phía sau màn hình mắng chửi bạn gái người ta, người ta sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ vứt bỏ bạn gái, từ nay về sau cùng đám fan não tàn tương thân tương ái sao? Tỉnh tỉnh tỉnh đi [buồn cười].”

“Có một số người thực sự là biết cách đẩy mâu thuẫn lên cao, đó rõ ràng là việc cá nhân thay bạn gái ra mặt, đừng nói vương trữ, ngươi bịa đặt nói xấu người yêu của người khác như thế, người có chút bất mãn đều sẽ động thủ đánh ngươi. Sau khi bị đánh giải quyết riêng hay là khởi tố, ngươi cũng có thể tự mình lựa chọn, không nên kéo vấn đề quốc gia nhân quyền gì vào đây. Xin lỗi, ta không miệng tiện như kẻ bịa đặt kia, bản thân tạo nghiệt, bị đánh cũng xứng đáng!”

“Việc này thật sự không phải vị gì đáng ca tụng, bệ hạ hảo hảo quản giáo hài tử nhà ngài đi, nếu còn tiếp tục như vậy sẽ thế nào đây? Trở lại xã hội nguyên thuỷ sao? Vậy cuộc sống an toàn của thú nhân ăn cỏ như bọn ta ai đến bảo đảm? Chúng ta vất vả cần cù lao động, đóng góp xây dựng đất nước, nộp thuế cho quốc gia, kết quả là còn phải sống theo luật rừng, bị thú nhân săn mồi tùy ý tàn sát sao?”

“Địch Hách Lạp cấp SS động thủ đánh người, trời ạ, nếu như không có một lời giải thích hợp lý, quốc gia này thật muốn trở về xã hội nguyên thuỷ rồi, làm sao đảm bảo sự an toàn của người dân? Thuê một đội đặc chủng cũng đánh không lại a!”

“Ngồi đợi bệ hạ dẫn theo chiến thần nhà ngài cùng nhau tỏ thái độ đi, nếu không bọn ta chỉ có thể di dân rồi, quốc gia có nền kinh tế lớn nhất nhưng nhân quyền còn không bằng một quốc gia kém phát triển, nghĩ đến đã thấy chua xót.”

“Đặt điều nói xấu trước đã không đúng, huống hồ là kẻ bịa đặt bản thân tuyển chọn giải quyết riêng, các ngươi thế nào không đuổi theo bảo Hạ cảnh quan khởi tố hắn tội phỉ báng? Ngược lại cắn lấy vương trữ không tha!”

...

Hạ Mộc lo lắng mà lật xem mấy trăm bình luận, dân chúng tranh chấp không dứt, vẫn không có một định luận, nhưng có thể khẳng định chính là, chuyện này vô cùng tổn hại danh dự của Quyển Quyển, đây là chuyện cô không muốn thấy nhất.

Trong lúc lật xem bình luận, điện thoại di động liên tục rung động, đều là tin nhắn của bạn học và đồng sự gửi đến an ủi, đều muốn lôi kéo làm quen lấy lòng cô.

Quyển Quyển không có tin tức, tám phần là bị bệ hạ thu thập rồi.

Hạ Mộc lo lắng đến chết đi sống lại, thực sự không nhịn được, trả lời tin nhắn gọi hai người bạn đáng tin tưởng đến nhà cô nói chuyện.

Cô muốn phân tán một chút lực chú ý, bằng không chờ đợi lo lắng, ngồi đứng không yên.

Lúc hai người bạn đến nhà, vẫn mang dáng vẻ khổ đại thâm cừu, khuyên cô nghĩ thoáng một chút, không đến mười phút đã mà bắt đầu rục rịch tìm hiểu tin tức bát quái về vương trữ.

“Điện hạ bình thường cũng đặc biệt lãng mạn sao? Có sở thích gì? Điện hạ sẽ cười với ngươi sao?” Khuê mật hai mắt nổi sao.

Hạ Mộc: “...”

Đây là vấn đề kỳ quái gì? Ngươi yêu đương với ai lại không cười a!

“Cũng giống như người thường, không tính là lãng mạn, cười cũng sẽ cười, có chút ấu trĩ, vẫn luôn trêu cợt ta.”

“Có phải điện hạ đặc biệt nhạy bén? Là loại một ánh mắt thì có thể nhìn thấu ngươi!”

Hạ Mộc thành thật trả lời: “Nhạy bén là nhất định, bất quá chưa từng dùng vào việc nghiêm túc, kỹ năng đều dùng vào việc trêu đùa người khác.”

“Bất quá...” Hạ Mộc thè lưỡi, xấu hổ nhỏ giọng nói: “Lúc ở bên nhau, rất thú vị.”

Khuê mật vẻ mặt say mê mà che ngực: “Đố kị sắp chết rồi làm sao bây giờ! Ngươi suốt ngày đối diện khuôn mặt như vậy, trở về thấy bọn ta, có khi nào ghét bỏ bọn ta nhan sắc quá kém?”

Hạ Mộc liếc trắng nàng một cái: “Có cần như vậy không? Quyển Quyển dù xinh đẹp, nhưng ta cũng nhìn quen rồi.”

“Điện hạ sẽ cùng ngươi ăn tối dưới ánh nến, sau đó nằm trên giường lớn rải đầy hoa hồng sao?”

“Phốc...” Hạ Mộc bất đắc dĩ cười nói: “Ngươi đừng có nằm mộng, Quyển Quyển không có tế bào lãng mạn loại này, đã nói nàng cũng giống như người thường.”

“Vậy, trước khi điện hạ cùng ngươi phát sinh quan hệ, chí ít cũng nói qua nói tâm tình đi?” Khuê mật dán sát vào mặt cô, chớp đôi mắt, vẻ mặt chờ mong: “Điện hạ đã nói những gì! Mau nói cho ta nghe đi!”

Hạ Mộc ngửa đầu cười to, không thể tránh được mà trả lời: “Ta cũng sắp bị ngươi nói đến tuyệt vọng rồi, thật sự chưa từng có, Quyển Quyển không quá lãng mạn, hơn nữa là một người rất hiện thực, lần đầu tiên trước khi phát sinh quan hệ đối thoại giữa bọn ta, nói ra có thể khiến ngươi chết cười...Bọn ta cũng không phát sinh quan hệ vượt quá giới hạn, đơn giản chỉ là thiển độ tiêu ký.”

Hạ Mộc bĩu môi, ưu thương hồi ức: “Không có bữa tối dưới ánh nến, cũng không có hoa hồng, mỗi lần đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm, phát hiện Quyển Quyển bắt đầu cúi đầu tìm bậc thang cao một chút, sau đó bế ta lên, ta đã biết nàng dự định gặm cổ ta, có lẽ là chê ta vóc dáng thấp bé, bất tiện... Thực sự, chính là một người rất hiện thực...”

“A a a a!”

Hai khuê mật vô duyên vô cớ hưng phấn mà ôm cùng một chỗ, liên tiếp thét chói tai: “Điện hạ cắn ta cắn ta đi!”

Hạ Mộc không còn lời nào để nói, xem ra, hùng ấu tể bất luận cử chỉ thế nào, trong mắt fan não tàn, đều là một loại lãng mạn.

Hoa hồng và vân vân, cô đời này có lẽ cũng đừng suy nghĩ.

Lúc Hạ Mộc nói chuyện phiếm giết thời gian, tay vẫn cầm điện thoại di động, sau bữa cơm tối, cuối cùng cảm giác được điện thoại rung động, cô vội vàng bắt máy, đi vào phòng sách.

“Quyển Quyển! Ngươi thế nào hiện tại mới....”

“Ta là học tỷ của ngươi.”

“A?” Hạ Mộc nhìn màn hình điện thoại, thì ra là điện thoại của Giang Vũ, nhất thời thất vọng, ủ rũ nói tiếp: “Có việc gì sao học tỷ?”

“Ngươi nói có việc sao? Ngươi lần này thật sự làm lớn chuyện rồi, có việc có việc sao? Cùng ta ra ngoài nói chuyện đi.”

Hạ Mộc xấu hổ mỉm cười: “Ngại quá a học tỷ, gần đây có lẽ ta không có thời gian.”

“Xảy ra việc lớn như vậy, ngươi cũng không liên lạc với ta, là muốn xa lánh ta?”

Hạ Mộc ôm điện thoại di động, không trả lời, cô không muốn phủ nhận.

Giang Vũ đã tỏ rõ tâm ý, tình bạn trước kia đã biến chất, cô không muốn làm lỡ thời gian của Giang Vũ.

Giang Vũ ở bên kia trầm mặc hồi lâu, sau đó mới trầm giọng lên tiếng: “Ra ngoài nói chuyện đi, là vương hậu bảo ta nói chuyện với ngươi, điện hạ hiện tại tình huống thật không tốt, hình ảnh ở suối nước nóng vừa lan truyền, bệ hạ cũng đã nổi giận, chiều nay lại hư hư thực thực truyền ra tin điện hạ đánh người, Đoạn Tử Đồng lần này thực sự chơi lớn...”

Đồng tử của Hạ Mộc đột nhiên co rút: “Quyển Quyển làm sao vậy?”

Giang Vũ: “Ra ngoài nói, chuyện này cần ngươi phối hợp, nếu không dư luận sẽ không lắng xuống.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.