“Bánh Bao Xâm Lấn! Khóa Yết Hầu! Hưng Hân dồn damage! Một đợt giết luôn! Quá đẹp!!!”
Diễn biến trận đấu quá kịch liệt, không kịp thời gian để bình luận
dài dòng, Phan Lâm dùng một mớ từ then chốt ngắn gọn nhưng vẫn tường
thuật được thế trận dữ dội đang xảy ra.
“Hưng Hân đã... Hưng Hân đã dẫn trước một mạng!” Đến lúc hô lên kết
quả, hắn lại hơi lắp bắp. Phan Lâm vốn muốn gào lên Hưng Hân đã giành
được 1 điểm đầu người đầu tiên, thế nhưng nghĩ lại, điểm đầu người không phải tính bằng cách đó! Giết được đối thủ không tính điểm, bên mình còn sống bao nhiêu người mới tính. Hai cách tính này thực tế không hề ảnh
hưởng đến kết quả cuối cùng của trận đấu, nhưng Phan Lâm rất có kinh
nghiệm bình luận Vinh Quang, đột nhiên cảm thấy nếu như tính điểm từ
việc giết bao nhiêu mạng, có lẽ trận đấu sẽ càng kích động hơn, gây
nhiều cảm xúc hơn.
Vụ này chắc là nên góp ý.
Phan Lâm lặng lẽ nghĩ trong lòng. Thể thức thi đấu mới chỉ đang thử
nghiệm trong vòng khiêu chiến, liên minh cũng đang góp nhặt ý kiến từ
khắp nơi. Trên phương diện này, đơn vị phát sóng rất có quyền phát ngôn. Rất nhiều thể thức thi đấu được thành lập bên liên minh đều phục vụ cho mục đích phát sóng tiện lợi hơn, giống như lần cải cách này vậy, phần
nhiều là do đơn vị phát sóng thúc đẩy.
Ý nghĩ đó chỉ vụt lên trong đầu Phan Lâm. Trận đấu vẫn đang tiếp tục, tạm thời hắn không có thời gian suy tư quá xa.
Liên Tiến của Thân Kiến đã tạch. Người thứ sáu là Vương Trạch được
đưa vào trận tự động ngay lập tức, nhưng vị trí đăng nhập sẽ nằm ở khu
vực thay đổi người. Tương tự với tình cảnh của Tôn Tường và Khưu Phi, gã cần thời gian chạy đến đây.
Tạm thời trong trận, Gia Thế đang bị dẫn trước một mạng. Tuy vậy nếu
tỉnh táo quan sát tình thế, sẽ không bao nhiêu người cho rằng đó là cơ
hội giành được chiến thắng cho Hưng Hân.
Gia Thế thiếu một em thật đấy, nhưng viện binh cực mạnh là hai siêu
pháp sư chiến đấu Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu rốt cuộc đã
gia nhập chiến trường. Hưng Hân thì sao? Vì muốn bổ sung cho lượng sát
thương không đủ trước đó mà tiến hành thay người, thịt xong Liên Tiến
thì lại lâm vào tai họa: thiếu trị liệu.
Tuy rằng Quân Mạc Tiếu vẫn nắm giữ năng lực trị liệu nhất định, nhưng lượng máu mà hắn bơm chẳng khác nào như muối bỏ biển trên chiến trường
đoàn đội, họa may cứu vớt chút chút thôi.
Thiệt hại một người, nhưng đây lại chính là thời cơ tốt để Gia Thế tăng tốc tấn công.
Tiêu Thời Khâm đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thậm chí còn
chuẩn bị sẵn cho tình huống tương tự từ sớm rồi kìa. Khả năng trị liệu
của Quân Mạc Tiếu là một yếu tố khá oải, nhưng gì thì gì, pha này quá
ngon để họ làm món Hưng Hân nhồi hành. Chỉ cần Diệp Tu không thể khống
chế cục diện, có khả năng cao Hưng Hân sẽ bị Gia Thế đánh sml. Bởi vì
lúc này tuyển thủ át chủ bài của Gia Thế là Tôn Tường đã điều khiển nhân vật át chủ bài Nhất Diệp Chi Thu của họ nhập trận.
Đấu Phá Sơn Hà!
Tôn Tường rất biết xuất hiện với khí phách của tuyển thủ át chủ bài.
Bất kể Gia Thế mạnh đến cỡ nào, tự tin đến cỡ nào, một tuyển thủ bị giết vẫn là đả kích đối với sĩ khí của họ. Tuyển thủ át chủ bài nhất định
phải đứng ra vào thời điểm này, dùng phong độ của chính bản thân để xoay chuyển tình thế, cứu vãn sĩ khí.
Do đó, Tôn Tường vừa đến chiến trường đã trực tiếp ra hẳn đại chiêu.
Nhất Diệp Chi Thu nhảy lên thật cao, tay vung Khước Tà, dứt khoát lao
thẳng vào giữa đội hình Hưng Hân.
“Tản ra!”
Diệp Tu kêu lên trên kênh chat.
Uy lực bức người của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu là thứ mà thực sự
không một nhân vật nào của Hưng Hân có thể đỡ nổi. Một Tấc Tro bày Quỷ
Trận phía dưới cũng vô dụng, Đấu Phá Sơn Hà là một chiêu tấn công phạm
vi rộng, thêm vào hiệu ứng Núi Lở có xác suất xảy ra của chiến mâu Khước Tà, dù Nhất Diệp Chi Thu có rơi vào Quỷ Trận cũng đủ để lật cho cả một
vùng này trời long đất lở.
Chỉ trong một chiêu, đội hình Hưng Hân lập tức bị chia cắt. Đó chính
là sức mạnh bá đạo của nhân vật số 1 liên minh: Đấu Thần Nhất Diệp Chi
Thu.
Phối hợp với pha lao lên tấn công của Nhất Diệp Chi Thu, những người
còn lại của Gia Thế cũng đã bắt đầu ra tay. Cách Thức Chiến Đấu của Khưu Phi kề sát bên người Nhất Diệp Chi Thu như hình với bóng. Đấu pháp song pháp sư chiến đấu của chiến đội Gia Thế trước nay chưa từng xuất hiện,
trong những trận trước đó cũng không thể hiện bất kì điểm đặc biệt nào.
Chỉ cho đến trận quyết đấu này, người ta mới nhìn ra chút manh mối trong sự phối hợp giữa hai nhân vật cùng một nghề. Cách Thức Chiến Đấu của
Khưu Phi tồn tại trên cơ sở yểm trợ Nhất Diệp Chi Thu, dùng bản thân
mình để dẫn dắt Nhất Diệp Chi Thu, bổ khuyết cho sơ hở của Nhất Diệp Chi Thu. Đây chính là chiến thuật Cái Bóng cực kì nổi tiếng trong lịch sử
Vinh Quang, nhưng trong thời đại ngôi sao đầy trời bây giờ chỉ còn rất
ít chiến đội sử dụng. Trong 24 tuyển thủ ngôi sao không có bất kì một ai đảm nhiệm vai trò cái bóng cả.
Bởi vì vai trò này có thể nói là một kẻ chuyên làm những việc thấp
kém. Phần lớn trường hợp, cái bóng sẽ che lấp, bổ khuyết sai sót của
nhân vật át chủ bài. Có nó, nhân vật át chủ bài sẽ càng tỏa sáng, nhưng
sự tồn tại của cái bóng lại rất dễ bị người khác bỏ qua. Một vai trò như thế, có tuyển thủ thành danh nào sẽ chịu làm chứ? Đã vậy nhân vật cái
bóng không được ai quan tâm này lại phải có nền tảng kĩ thuật cực cao,
không phải cứ tùy tiện chọn đại một người là chắc chắn sẽ đảm nhiệm
được. Do đó, dần dần không còn bao nhiêu chiến đội áp dụng chiến thuật
này nữa, vì không tìm ra ứng viên phù hợp.
Mà Khưu Phi thì sao? Kĩ thuật vững chắc, sau một năm rưỡi Diệp Tu rời khỏi Gia Thế, cậu đã trưởng thành đến mức có thể solo được với Diệp Tu, nhưng cậu vẫn là một người mới chỉ vừa cất bước trên con đường chuyên
nghiệp, không tên không tuổi, bị đẩy vào vị trí này cũng không ai quá
bất ngờ.
Tuy vậy nói đi cũng phải nói lại, cần suy xét phong cách của các chiến đội trước đã.
Vi Thảo và Lam Vũ cũng có nguồn lực người mới nổi trội, chơi nghề
tương tự với đại thần át chủ bài trong đội mình, nhưng Cao Anh Kiệt và
Lư Hãn Văn lại chưa bao giờ bị định vị là tuyển thủ cái bóng bên cạnh
đại thần. Trên sân đấu, họ nắm giữ vị trí của chính mình, có thể dốc sức thể hiện ưu thế bản thân, không ngừng tỏa sáng.
Lựa chọn khác nhau, không thể nói ai đúng ai sai. Nếu xét theo yếu tố chủ quan, tuyển thủ át chủ bài hiện tại của Gia Thế là Tôn Tường còn
rất trẻ, cậu ta không giống như Vương Kiệt Hi của Vi Thảo hay Hoàng
Thiếu Thiên của Lam Vũ mà cần phải bắt đầu cân nhắc đến việc bồi dưỡng
người kế thừa. Tôn Tường vẫn đang trong thời kì vững bước đi lên, cho
nên có một cái bóng ở bên cạnh để hỗ trợ, đối với cậu mà nói là sự thúc
đẩy rất tốt. Tuyển thủ át chủ bài phát triển, đem đến cái lợi cho cả một chiến đội thế nào thì không cần nói cũng biết. Gia Thế so với Vi Thảo
và Lam Vũ, đúng là cực kì thích hợp với chiến thuật Cái Bóng. Chỉ có
điều trong chiến thuật này, Khưu Phi đã trở thành hòn đá lót đường cho
tuyển thủ át chủ bài tiến bộ, khó tránh khiến người ta thổn thức.
Nhưng nói cho cùng, là vàng thì sẽ lấp lánh. Tuyển thủ cái bóng dễ
dàng bị lơ là bởi khán giả thôi chứ sẽ rơi vào mắt nhìn của giới chuyên
nghiệp. Đây cũng là điểm mấu chốt khiến chiến thuật Cái Bóng khó thể tồn tại lâu dài. Tuyển thủ đóng vai trò cái bóng nếu quá ưu tú sẽ rất dễ bị mời chào, chỉ cần một lời hứa hẹn “không cần phải đóng vai cái bóng
nữa” cũng đủ để bọn họ dao động. Có thể sở hữu đất diễn thuộc về chính
mình, ai còn muốn làm hòn đá lót đường cho người khác đâu?
Khưu Phi là một tuyển thủ cần mẫn lại bình đạm, cậu không có bất kì
phản đối nào với vị trí mà chiến đội định ra cho mình. Cậu nhịn khổ nhịn khó, gánh lên trách nhiệm mà mình nên thực hiện. Nhưng suốt con đường
từ vòng khiêu chiến đến nay, Tôn Tường không cần đến cái bóng là cậu
cũng đã dư sức áp đảo toàn bộ đối thủ. Trận gặp Hưng Hân lần này mới là
lần đầu tiên cặp đôi tổ hợp bọn họ đối mặt với cường địch.
Ấy thế mà mới rồi, dưới cặp mắt của hàng ngàn khán giả, hai cậu lại
để vuột mất một người sống sờ sờ. Cả hai bám sát Quân Mạc Tiếu, Quân Mạc Tiếu lại dễ như trở tay mà thoát khỏi. Sau đó hắn nhởn nhơ chạy một
vòng về tập trung với đồng đội bên này, hốt gọn một tuyển thủ của Gia
Thế bọn họ.
Nhìn vào sự chênh lệch giữa thời gian gia nhập chiến cuộc của Quân
Mạc Tiếu và hai cậu, có thể thấy trước đó Diệp Tu đã bỏ xa hai cậu đến
bao nhiêu. Nếu không phải Tiêu Thời Khâm sớm phát hiện ra ý đồ chiến
thuật của Hưng Hân, bây giờ hai cậu có lẽ còn đang chạy mòng mòng, tìm
kiếm tung tích Quân Mạc Tiếu bên kia đấy chứ!
Bị đùa bỡn như thế, với tính cách của Tôn Tường, có thể tưởng tượng
được cậu ta đang có tâm trạng thế nào. Cậu ta vốn đã định sẽ dốc hết sức phân cao thấp với Diệp Tu trong trận đoàn đội này, không đá Khưu Phi
qua một bên đã là siêu cấp tiến bộ rồi.
Sau khi thua Diệp Tu trên lôi đài, Tôn Tường đã có thay đổi rất lớn.
Để theo đuổi thắng lợi, cậu bắt đầu thỏa hiệp hơn một chút. Cậu vứt bỏ
những thứ trước đây thường xuyên sẽ làm để lấy mặt mũi. Thắng lợi, lúc
này trong lòng của cậu, chỉ truy cầu thắng lợi.
Ai ngờ vừa vào trận đoàn đội, Gia Thế lại rơi vào thế bị động. Nếu là Tôn Tường của lúc trước thì đã sớm cáu kỉnh. Nhưng bây giờ cậu lại
nhịn, nghe theo bố trí chiến thuật của Tiêu Thời Khâm.
Đấu Phá Sơn Hà đập tan đội hình Hưng Hân, Cách Thức Chiến Đấu của
Khưu Phi không để lỡ thời cơ, lập tức lao lên, những vị trí Đấu Phá Sơn
Hà không đánh tới, cậu sẽ bổ khuyết.
Cặp đôi tổ hợp này gia nhập chiến trường, quả thật đã khiến sức chiến đấu của chiến đội Gia Thế bùng nổ cực lớn. Nhân vật của Hưng Hân tản đi khắp nơi, không có vẻ như muốn phản công, hiển nhiên họ không muốn đối
đầu trực tiếp với Gia Thế ở đây dù bên mình đang chiếm ưu thế về nhân
số.
“Focus Hiểu Thương!” Lúc này Tiêu Thời Khâm đưa ra chỉ thị chiến
thuật rất rõ. Hiểu Thương của Ngũ Thần, tuyển thủ chưa bao giờ lên sân
suốt vòng khiêu chiến, đột nhiên lại được Tiêu Thời Khâm điểm danh đầu
tiên. Tuyệt đối không phải do Tiêu Thời Khâm xem thường hay cho rằng
giết Ngũ Thần tiện hơn, mà do hắn đã nhận định người này sắp trở thành
một mầm họa lớn của Gia Thế trong trận đấu hôm nay.
Bậc thầy pháo súng!
Lẽ ra mình phải phát hiện ra từ sớm. Có còn nghề nào hợp tác quen tay với Diệp Tu hơn nghề này sao? Pháp sư chiến đấu của Diệp Tu và bậc thầy pháo súng chính là cặp đôi tổ hợp tốt nhất liên minh suốt bao nhiêu năm trước khi Diệp Tu giải nghệ kia mà.
Bất kể thực lực cá nhân hay chuẩn nhân vật của Ngũ Thần cũng không
thể so nổi với Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh, nhưng hỗ trợ bên
cạnh Diệp Tu, sức đánh của hắn cũng sẽ được đề cao không ít. Khắp cả
Vinh Quang, có lẽ không còn ai biết cách phối hợp với bậc thầy pháo súng hơn Diệp Tu. Tuy nhìn trước mắt, Hiểu Thương của Ngũ Thần chỉ có tác
dụng dẫn dắt chiến thuật đôi chút, nhưng Tiêu Thời Khâm đã nhận định
rằng giá trị của hắn không chỉ dừng ở đó. Từ những quấy rối thận trọng
đến kỹ thuật ngắt chiêu trị liệu của pháp sư, kiến thức căn bản vững
chắc đến thế, Tiêu Thời Khâm tin rằng khi cùng hợp tác với Diệp Tu, hắn
sẽ càng phát huy năng lực mạnh hơn, mà điều đó chưa từng xuất hiện trong những trận đấu trước đây. Những thứ chưa từng thấy, chưa từng chuẩn bị
sẽ khiến Tiêu Thời Khâm cảm thấy bất an, bèn quyết định thừa dịp cặp đôi tổ hợp này vẫn chưa bùng nổ, thôi thì mình chia rẽ uyên ương trước sẽ
tốt hơn.
Tôn Tường đang muốn nhào vào đập Quân Mạc Tiếu, nhưng lại nhìn thấy chỉ thị của Tiêu Thời Khâm...
Thắng lợi! Vì thắng lợi!
Tôn Tường cắn răng vứt bỏ mong muốn riêng tư của mình, đợi thoát khỏi trạng thái thu chiêu của đấu pháp Sơn Hà, cậu lập tức điều khiển Nhất
Diệp Chi Thu xông về phía Hiểu Thương.
Tiêu Thời Khâm cũng không phải kẻ chỉ biết chỉ huy mà không biết làm. Các thể loại linh kiện máy móc đã từ trên người Diệt Sinh Linh của hắn
tuôn ra, như một quân đoàn chạy về phía Hiểu Thương.