Ngoài trận đám Diệp Tu đang đùa giỡn, còn trong trận Kiều Nhất Phàm
lại hoàn toàn không để vào mắt câu chế nhạo của đối thủ. Trịnh Thắng
Siêu bên Tru Tiên chưa nắm được hướng di chuyển của Một Tấc Tro nhưng
khán giả từ góc nhìn của thượng đế lại thấy vô cùng rõ ràng, Một Tấc Tro thực chất là đang thuần thục di chuyển vòng quanh Chém Tương Tư mà
thôi.
Lối đánh này vốn dĩ không hề được hoan nghênh, có điều trận vừa rồi
trình diễn quá xuất sắc, đương nhiên khán giả đối với Kiều Nhất Phàm là
cả một bầu trời bao dung, ngay cả bình luận viên cũng khen Kiều Nhất
Phàm kiên nhẫn, cho rằng dưới tình huống dẫn trước một điểm mà cậu vẫn
có thể duy trì cái đầu lạnh như thế thật vô cùng hiếm thấy.
“Hay lắm, hiện tại Một Tấc Tro đã tiếp tục vòng ra sau lưng Chém
Tương Tư, lần này cậu ấy sẽ tạo ra cơ hội gì nữa đây?”, bình luận viên
chăm chú nhìn vào màn hình mà nhận xét.
“Áp sát rồi, nhưng hình như vị trí này cũng bất lợi đối với trận quỷ
nếu muốn tập kích, chúng ta cùng xem Kiều Nhất Phàm sẽ giải quyết như
thế nào!”
“Ồ, triệu hồi quỷ trận rồi!”
“Là Viêm Trận. Xem ra Kiều Nhất Phàm cũng nhận định rõ địa thế nơi
này bất lợi với việc khống chế bằng quỷ trận, vậy nên cậu ấy quyết định
đặt mục tiêu vào việc sát thương đối thủ.”
“Tuyển thủ phía Tru Tiên đã phát hiện, lập tức quay người tung một cú Vỡ Núi Kích! Phản ứng rất nhanh, xem ra Trịnh Thắng Siêu đang chờ Kiều
Nhất Phàm động thủ.”
“Kiều Nhất Phàm lùi lại rồi, xem ra cậu ấy cảm thấy cơ hội này không
phải quá tốt. Nhưng Trịnh Thắng Siêu nào dễ dàng buông tay cho Kiều Nhất Phàm chạy thoát được, anh ta đang không ngừng theo sát. Trước đây cảnh
truy đuổi sát nút thế này cũng xảy ra nhiều lần, Kiều Nhất Phàm đều dựa
vào việc bản thân quen thuộc bản đồ mà thoát khỏi truy kích, nhưng lần
này thì… Xem ra Trịnh Thắng Siêu đã từng bước thông thạo bản đồ hơn, anh ta đang đuổi theo rất sít sao.”
“Ể… chỗ này…”, bình luận viên ngờ vực nói nửa chừng thì đột nhiên
kích động, tổ ghi hình cũng rất đúng lúc chiếu cận cảnh địa điểm mà bình luận viên nói đến. Toàn bộ khán giả vừa nhìn, lập tức ngộ ra, chỗ này
so với nơi Kiều Nhất Phàm chém chết đối thủ vừa nãy hoàn toàn tương tự
về mặt địa hình.
Kịch hay sắp tới rồi! Toàn bộ khán giả đều kích động, thậm chí có vài người đã bắt đầu vỗ tay, phía fanclub nhà Hưng Hân thì khỏi phải nói,
hưng phấn la hét quên cả lối về.
Còn người bên chiến đội Tru Tiên lại đang cực kỳ khẩn trương, cảm
giác làm kẻ ngoài cuộc thật sự không dễ chịu chút nào, chỉ có thể trơ
mắt nhìn đồng đội của mình rơi vào bẫy của đối thủ mà lực bất tòng tâm.
Có đến một nửa số tuyển thủ phía chiến đội Tru Tiên đã đứng bật dậy, còn ông chủ Tiêu Kiệt tuy vẫn đang ngồi chưa có động tĩnh gì, nhưng nhìn
sắc mặt như đạp cớt của gã là hiểu ngay, trong ánh mắt thậm chí còn toát ra vài phần căm hận, hiển nhiên việc tuyển thủ nhà mình liên tục đưa
đầu vào cùng một cái tròng khiến gã cực kỳ bất mãn.
Dưới sự mong chờ của toàn dân, Trịnh Thắng Siêu cũng không khiến mọi
người thất vọng, Chém Tương Tư của hắn rốt cuộc đã bước lên tấm thớt
đang dọn sẵn chờ mình.
Một cái quỷ trận gần như phối hợp xuất sắc với bước chân cuối cùng
của Chém Tương Tư mà ập thẳng xuống đầu hắn. Kiều Nhất Phàm tính toán
thời gian vừa chuẩn, đã bắt đầu ngâm xướng kỹ năng từ trước đó, lúc này
chính là lúc ngâm xong.
Trịnh Thắng Siêu thoáng kinh hãi, nhưng cũng không gấp gáp chút nào,
hắn còn ước gì Kiều Nhất Phàm xuất hiện ngay nữa kia mà! Hắn liền dùng
Đâm Sầm khiến Chém Tương Tư lao về phía Một Tấc Tro. Mà Một Tấc Tro
nghiêng người né qua, vừa chạy vừa nhảy, thoáng cái đã đổi vị trí với
Chém Tương Tư.
Đâm Sầm xong Chém Tương Tư liền xoay góc nhìn, Trịnh Thắng Siêu thấy
rõ địa hình nơi mình đứng thì tim lập tức đánh rơi một nhịp, thầm kêu
không ổn. Nhưng lúc này đã muộn, hắn bị nhốt trong quỷ trận mất rồi. Một Tấc Tro vung thái đao trong tay, quỷ trận nối tiếp nhau bày ra trước
mặt. Khán giả trong nhà thi đấu chứng kiến cảnh này cứ phải gọi là sướng thôi rồi. Trong khi đó tuyển thủ nhà Tru Tiên thì lại ném trái tim mình vào lặng im bất chợt luôn.
Trịnh Thắng Siêu giãy giụa, cố tìm cách thoát khỏi vây hãm của quỷ trận, nhưng hết lần này đến lần khác đều thất bại.
Lực tấn công của cuồng kiếm sĩ vô cùng mạnh mẽ, nhưng khả năng kháng
quỷ trận thì lại kém xa quỷ kiếm sĩ. Trịnh Thắng Siêu lúc này rơi vào
hoàn cảnh bị khống chế tương tự như quỷ kiếm sĩ lúc nãy, nhưng hắn chống đỡ cực khổ hơn hẳn. Máu của Chém Tương Tư không ngừng bị cào rớt, trong nhà thi đấu lại tràn ngập tiếng vỗ tay của khán giả, tuyển thủ chiến
đội Tru Tiên thì sầu như trái bầu rách ruột, còn vẻ mặt của ông chủ Tiêu Kiệt gần như muốn ăn thịt người đến nơi.
“Kiều Nhất Phàm lại một lần nữa thành công, tung chiêu cực kì hoàn
mỹ. Nhưng đấu pháp kiểu này rất tiêu tốn mana, lần này xem ra không thể
triệt để lấy mạng đối thủ rồi, nhưng không sao, một tuyển thủ đấu lôi
đài có thể tạo ra cơ hội để dùng sạch mana chính là đã phát huy hết mọi
thứ mình có. Kiều Nhất Phàm đã đạt đến cực hạn của chính mình một cách
hoàn hảo, và nếu Hưng Hân có thể thắng trong trận lôi đài này, vậy Kiều
Nhất Phàm chính là người có công lớn nhất!” Bình luận viên không tiếc
lời tán dương biểu hiện của Kiều Nhất Phàm, đồng thời cũng nhìn ra được
chút mana còn lại của Một Tấc Tro chỉ e không đủ, không cách nào duy trì kiểu đấu pháp quỷ trận liên hoàn xa xỉ quá lâu.
“A! Nguy hiểm quá…”, bình luận viên mới vừa đưa ra dự đoán, đột nhiên bởi vì biến hóa trong trận mà kinh hãi kêu lên một câu, khán giả trong
nhà thi đấu cũng gần như cùng lúc ồ lên.
“Chém Tương Tư vừa nãy đã suýt phá được phong tỏa của Một Tấc Tro.
Tuy tuyển thủ Tru Tiên rơi vào bẫy nhưng dường như anh ta vẫn không hề
từ bỏ, vẫn luôn tích cực chủ động tìm kiếm cơ hội.” Đề tài chỉ xoay
quanh Kiều Nhất Phàm của bình luận viên cuối cùng cũng thêm được vài câu nói về Trịnh Thắng Siêu.
“Ấy, nhịp khống chế lần này của Kiều Nhất Phàm dường như không chặt
chẽ cho lắm!”. Nhìn hai người đang giao tranh trên sân đấu, bình luận
viên thốt nhiên nói.
Khác với cục diện hoàn toàn bị áp chế như trận trước, trận này Chém
Tương Tư của Trịnh Thắng Siêu nhiều lần có thể tìm được cơ hội phá tan
xiềng xích, tuy chưa lần nào thành công nhưng tình thế của hắn không quá chật vật.
“Tôi cảm thấy… Kiều Nhất Phàm hình như suy tính nhiều quá rồi chăng?
Xem ra cậu ấy định khống chế tiết tấu, không muốn dùng hết mana quá
nhanh như vậy. Thế nhưng việc này đã để lại cho đối thủ quá nhiều không
gian để giãy giụa. Kỳ thực đã dẫn trước một điểm, tại sao Kiều Nhất Phàm lại không thừa thắng xông lên đem toàn bộ số mana còn sót lại làm hẳn
một đợt dồn damage luôn? Tôi nghĩ sẽ không có ai sẽ lên tiếng chỉ trích
chỉ vì cậu ấy thua trong trận này đâu nhỉ?”, bình luận viên khá khó
hiểu, nói bằng giọng tiếc nuối.
Vừa nói hết câu, hai nhân vật trong trận lại một lần nữa giao đấu
chính diện, lần này Trịnh Thắng Siêu tuy vẫn không thể xông ra khỏi vòng vây nhưng đã khiến Một Tấc Tro chịu sát thương kha khá.
“Không phải Kiều Nhất Phàm sẽ bị đối thủ tiễn về chầu trời trong lúc
vẫn còn mana đấy chứ? Nói thật nếu chuyện đó xảy ra thì đúng là quá
tiếc… Kiều Nhất Phàm, cậu ấy quá cầu toàn…” Nhìn thấy lần giao tranh này Trịnh Thắng Siêu chiếm được lợi thế lớn, bình luận viên bắt đầu ôm chút lo lắng trong lòng.
“Lại tới nữa rồi! Xem ra lần này Trịnh Thắng Siêu hoàn toàn tự
tin!”“Ám Trận! Chiêu Ám Trận này quả là tung ra vô cùng kịp thời, nếu
không với tình thế phản kháng liên tục thế này của Trịnh Thắng Siêu, e
rằng cản không nổi. Hi vọng Kiều Nhất Phàm có thể nắm bắt tốt cơ hội lần này, khống chế được cục diện trận đấu…”
Kết quả vậy mà lại không như bình luận viên mong muốn, Kiều Nhất Phàm cứ cố chấp tiếp tục giữ chậm tiết tấu, không hề giống trận trước đó dốc mana không tiếc để sử dụng quỷ trận.
“Nếu cứ đánh như vậy… Tôi cảm thấy, thật ra không nhất thiết phải tạo thêm bẫy nữa làm gì, tôi đoán Trịnh Thắng Siêu còn muốn cùng Kiều Nhất
Phàm mặt đối mặt mà so tài kìa.” Sự tiếc nuối cứ không ngừng tăng lên
trong lời nói của bình luận viên dành cho Kiều Nhất Phàm.
“Trịnh Thắng Siêu hiện tại càng đánh càng hăng, tức nước vỡ bờ, trạng thái hoàn toàn bùng nổ!” Dần dần bình luận viên cũng đã bắt đầu chuyển
sự chú ý đến tuyển thủ nhà Tru Tiên.
“Huyết Khí Kiếm, Phá Diệt Trảm, quá đẹp! Trảo Vồ Hồn vồ không trúng,
khá đáng tiếc, nếu chiêu này thành công thì cục diện trận đấu sẽ hoàn
toàn thay đổi. Chém Tương Tư của Trịnh Thắng Siêu tuy chưa thoát ra được nhưng anh ta đã biến bị động thành chủ động, tích cực triển khai thế
tấn công, Kiều Nhất Phàm vẫn đang khổ cực chống đỡ. Rõ ràng lúc đầu đang ở thế chủ động, nhưng Kiều Nhất Phàm lại không phát huy được đầy đủ uy
lực của quỷ trận giống lúc trước nên Một Tấc Tro cũng tiêu tốn một lượng máu khá lớn, hiện tại chỉ còn khoảng 10%. Sắp tới cậu ấy cần phải đối
phó với thế công bão táp của đối thủ, bởi vì kỹ năng Huyết Khí Thức Tỉnh của cuồng kiếm sĩ đã được kích hoạt rồi…”
“Vâng, kích hoạt rồi thưa các bạn…”, bình luận viên nói đến đây lại
cảm thấy hình như có gì đó sai sai, đớ lưỡi hồi lâu. Cho đến khi hai bên lại bắt đầu choảng nhau trong trận, nhìn tới sự sụt giảm thanh máu của
hai nhân vật, hắn mới đột nhiên hiểu ra: Huyết Khí Thức Tỉnh của Chém
Tương Tư đã kích hoạt là do thanh máu của hắn đã tụt dưới 50%, mà đáng
sợ là việc này dường như đã diễn ra một cách lặng lẽ không ai hay biết.
Bình luận viên chỉ quan tâm đến việc Kiều Nhất Phàm bị chém cho khốn đốn nhưng lại không phát hiện rằng trong quá trình này, Một Tấc Tro của
Kiều Nhất Phàm cũng đang âm thầm mài máu đối phương.
Đúng, một đợt sát thương này không hề hoa lệ như trận lúc trước.
Nhưng nếu tiêu xài mana hoang phí như trận vừa rồi thì với chút mana cỏn con dư lại này, Một Tấc Tro có thể gây ra được bao nhiêu sát thương cho Chém Tương Tư chứ?
Nhưng hiện tại, lợi dụng va chạm trực tiếp trong lúc giao chiến, Một
Tấc Tro tuy tổn thất kha khá máu nhưng cũng rỉa được của Chém Tương Tư
không ít máu trong thầm lặng. Mà trong quá trình này, mana của Một Tấc
Tro có hao mấy đâu?
10%!
Chỉ 10%! Chỉ cần 10% mana mà lại mài được hơn 50% thanh máu của đối
thủ. Thành quả này cũng quá kinh người rồi! Vậy nên Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm phải gánh chịu sát thương khá lớn, hiện tại tuy cậu còn gần
20% mana thế nhưng máu lại chỉ có 10%, dù mana có tiết kiệm được thì
chắc gì đã còn mạng mà xài?
Bình luận viên vừa sinh ngờ vực, sau đó liền hiểu ra tất cả.
“Sắp đến rồi!!!”
Toàn bộ khán giả xem TV cũng như trực tiếp đột nhiên nghe được câu thốt lên của bình luận viên thì đều hoang mang.
Cái lề gì sắp tới cơ?
Ngay lúc khán giả đang không hiểu mô tê gì, đột nhiên Một Tấc Tro
tăng tốc tiết tấu, quỷ trận bắt đầu được phóng ra liên tục, một thế trận cực kỳ xa hoa xuất hiện khiến cho chút mana cuối cùng của Một Tấc Tro
bay mất, nhưng đồng thời cũng kéo theo HP của Chém Tương Tư.
“Đủ! Đủ mana! Chém Tương Tư là cuồng kiếm sĩ, không có khả năng kháng quỷ trận mạnh bằng quỷ kiếm sĩ lúc nãy nên quỷ trận ập lên người anh ta gây ra sát thương lớn hơn. Vì thế số mana còn lại của Kiều Nhất Phàm đã đủ để tiễn bước Chém Tương Tư rồi.” Lúc này bình luận viên vội vàng nói ào ào những gì đang nghĩ, nhưng hắn lại quên mất nãy giờ đều là tự mình phân tích trong bụng, đột nhiên bây giờ buông một tràng, khiến khán giả lại càng cảm thấy mông lung như một trò đùa.
Nhưng cục diện trận đấu lúc này là lời giải thích rõ ràng nhất cho
những gì bình luận viên nói. Một Tấc Tro vừa bất ngờ gia tăng tiết tấu
là lập tức khống chế được thế trận, cuồng kiếm sĩ Chém Tương Tư mới đó
vẫn còn chí khí anh hùng, thế mà chỉ trong nháy mắt đã bị chôn vùi giữa
quỷ trận. Không tìm được phương hướng, không tìm ra lối thoát, sinh mệnh cứ thế trôi khỏi tầm tay. Huyết Khí Thức Tỉnh đã được kích hoạt nhưng
căn bản không có cơ hội để phát huy tác dụng, bởi Trịnh Thắng Siêu đã
hoàn toàn bị đối thủ khóa chặt trong trận trận quỷ thần.
Kết quả, Một Tấc Tro dùng đến giọt mana cuối, mà từ đại chiêu sau cùng đó, Chém Tương Tư cũng triệt để vong mạng.
Kiều Nhất Phàm! Cậu đã thắng về đầu người thứ hai.
Chém Tương Tư, lúc đầu ngỡ là cameo với Một Tấc Tro của Kiều Nhất
Phàm trong câu thơ “Một Tấc Tương Tư Một Tấc Tro” của Lý Thương Ẩn.
Nhưng sau mới biết, Chém Tương Tư là tên một thanh chủy thủ trong tiểu
thuyết Tru Tiên, có hẳn một câu thơ cho riêng nó:
Hồng nhan viễn, tương tư khổ, kỷ phiên ý, nan tương phó.
Thập niên tình tư bách niên độ, bất trảm tương tư bất nhẫn cố.
Hồng nhan xa, tương tư khổ, vài lần gặp, gửi gắm khó.
Mười năm tình ý trăm năm đò, không chém tương tư không nỡ ngó.
Ý nghĩa và xuất xứ những cái tên khác trong truyện xin tìm đọc ở Toàn Chức chi Danh.
Lá Mùa Thu