Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1102: Chương 1102: Con Cái Nhà Ai




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Lam Hà phát tin tình báo về Lam Khê Các, mà tai mắt các công hội khác xung quanh điểm phục sinh chắc chắn cũng không chậm hơn cậu. Trạm teleport thành Kansas chỉ trong phút chốc đã tấp nập hẳn lên, các công hội lớn dồn dập phái quân tiên phong đến. Thành này có quỷ nhà ai nuôi không quan trọng, quan trọng là quỷ đang ở đâu.

Ngoài hội trinh sát đeo hoặc không đeo tag công hội, thành phần trình diện còn có các tinh anh tiếng tăm vang dội trong game đến mức dù có đeo tag công hội hay không cũng sẽ bị nhận ra. Mọi người chạm mặt ở cổng tele, chỉ liếc nhau một phát rồi mạnh ai nấy lo việc mình, nhưng sau khi chia đường mà đi thì cũng không quên âm thầm phái thám tử theo dõi lẫn nhau.

Thành Kansas bỗng chốc vàng thau lẫn lộn. Lam Hà nhận được pm từ Xuân Dịch Lão, kêu cậu đến địa điểm tập trung với quân đoàn Lam Khê Các.

”Rõ.” Lam Hà nhận tin xong, định chạy đến tọa độ Xuân Dịch Lão chỉ định. Đi được mấy bước mới thấy có gì đó sai sai, cậu xoay góc nhìn.

”Anh làm gì vậy? Theo tui chi?”

”Ý? Người của Trung Thảo Đường mấy cậu đến rồi hở?” Diệp Tu hỏi.

”Liên quan gì đến anh?” Lam Hà kêu lên.

”Mấy cậu không cần một trợ thủ mạnh mẽ như tui đây à?” Diệp Tu hỏi.

”Ha ha, dĩ nhiên chúng tôi rất hoan nghênh trợ thủ mạnh, nhưng anh thì chắc khỏi đâu!” Lam Hà cười lạnh. Đến lúc này rồi mà anh ta vẫn còn định thừa nước đục thả câu? Tưởng tụi tui não phẳng hết hả?

”Thế à? Tiếc thật, vậy tui đi đây.” Diệp Tu nói. Quân Mạc Tiếu đội trên đầu một emo xòe tay, quay lưng đi.

Lam Hà nhìn theo hắn một lúc, bỗng phát hiện tai mắt của các công hội khác cũng chưa rút. Góc nhìn của họ đều khóa chặt vào một nhân vật: Quân Mạc Tiếu, sau đó dần dần bám theo hắn.

Lam Hà sực hiểu ra.

Một phần tử nguy hiểm như Quân Mạc Tiếu sao có thể để chạy long nhong mà không canh chừng? Tình thế hiện đang xảy ra là do chính hắn thúc đẩy, lẽ nào hắn chơi tới đó rồi tự nhiên ngừng?

Ai tin?!

Tên này nhất định đang mưu mô gì đó, không thể lơ là, phải tia hắn cho kỹ.

Lam Hà nghĩ vậy, vội khiển clone chạy theo, đồng thời pm Xuân Dịch Lão: “Tui không qua đâu, tui đang theo dõi Quân Mạc Tiếu.”

”!!!” Xuân Dịch Lão ít khi chat nhiều, chơi hẳn ba dấu chấm than thể hiện cái sự hết hồn của mình.

”Ừ, ổng đang ở đây. Lúc nãy thành này bị lộ vụ nuôi quỷ cũng do một tay ổng gây ra đó.” Lam Hà giải thích.

Xuân Dịch Lão hết hồn xong lại lôi hồn về hết tiếp, lập tức chỉ thị nhân sự công hội: “Thành Kansas, thêm ba đội qua nữa!”

”Ba đội! Có nên không ạ?” Một người ý kiến, “Cướp quỷ để vượt mặt nhà khác, nhưng tổng doanh thu thưởng event của chúng ta cũng rất quan trọng. Điều phối nhiều tinh anh tập trung đi cướp quỷ đến vậy có mạo hiểm quá không?”

”Cậu nói đúng.” Xuân Dịch Lão bừng tỉnh, “Chúng ta phải giữ cân bằng. Khỏi ba đội nữa, một đội như cũ đi.”

Diệp Tu, Quân Mạc Tiếu. Chỉ cái tên thôi cũng đủ để hội trưởng một công hội lớn mất bình tĩnh, có thể tưởng tượng chấn thương tâm lý mà hắn để lại cho người chơi Thần Chi Lĩnh Vực nặng nề cỡ nào.

Rốt cuộc hắn ở đây để âm mưu gì?

Người đang suy nghĩ vấn đề này không phải chỉ mình Xuân Dịch Lão, cũng không phải chỉ mình gã muốn điều thêm lính vào thành Kansas.

Trọng điểm của các công hội hiện là thành Kansas, nhưng quỷ được nuôi vẫn chưa được tìm thấy mà Quân Mạc Tiếu đã trở thành đối tượng chủ chốt để họ phòng bị. Trong thời gian đó, cục diện ở thành Kansas dẫn đến càng lúc càng nhiều quan tâm. Liên tục có thêm công hội ngửi được mùi mà triệu tập người tele qua. Cũng như cướp boss hoang dã vậy, việc một công hội rục rịch điều động nhân thủ rất dễ bị phát hiện, bởi một lần phải điều động rất đông nhân số nên không thể nào che giấu được cả.

Và rồi cứ thế, các công hội lại rơi vào tình huống khó khăn.

Nhân số!

Nên phái bao nhiêu người?

Boss hoang dã dĩ nhiên cần đưa tinh anh hàng top ra trận, nhưng bây giờ công hội nào cũng phải suy xét đến yếu tố cân bằng. Không ai muốn chỉ vì cướp quỷ nhà khác nuôi mà ảnh hưởng đến thành tích tổng thể của cả công hội mình trong event. Có điều, cách mỗi công hội đặt tiêu chuẩn về cái gọi là cân bằng lại không giống nhau cho lắm. Nhà này cho rằng phái một đội đến là ổn rồi, nhà kia lại thấy ba đội mới đủ, cuối cùng chẳng phải lại mất cân bằng vì 1v3 sao?

Thế là các công hội vừa lo truy tìm xem quỷ ở đâu, vừa theo dõi nhà khác ra bao nhiêu lực để bên mình điều chỉnh cho thích hợp. Mà đã điều chỉnh thì phải chỉnh sao cho nhà mình hơn nhà nó. Đâu có ai chỉ muốn bằng chị bằng em, thường người ta muốn phải hơn chị hơn em cơ, chắc luôn. Rốt cuộc chị điều chỉnh, em thấy vậy cũng điều chỉnh, chỉnh qua chỉnh lại chỉnh hoài không xong.

Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo từ đầu đến giờ đã thêm hai đội tinh anh vào thành Kansas, nhưng vẫn ngồi không yên, bèn dứt khoát nhảy vào group chat hội trưởng nói thẳng: “Đạch mẹ, cả hội đều định đổ hết người vô đây hở?”

”Vô đâu?” Lập tức có bạn hỏi.

Tưởng Du chat lên định enter rồi, nhưng bỗng khựng lại.

Người hỏi là hội trưởng Hoa Khai Kham Chiết của Bách Hoa Cốc. Ủa tụi Bách Hoa Cốc có đưa người vào thành Kansas chưa ta? Nếu chưa thì khác nào mình lộ hàng cho chúng biết? Tưởng Du vội lục lại tin tình báo, vì chả nhớ nổi có Bách Hoa Cốc góp mặt chưa nữa.

Nhưng rất nhanh đã có người cho gã đáp án. Thiên Nam Tinh của Trung Thảo Đường trả lời: “Hoa Khai xờ lờ gì vậy ba? Tự ông nói coi vô đâu?”

”Ha ha, hỏi chơi thôi mà, mọi người đều ở đây hả?” Hoa Khai Kham Chiết nói.

Tưởng Du sầu hết biết! Quan hệ giữa đám hội trưởng vốn là canh me cơ hội thông nhau thế đấy. Có điều bắt đầu từ lúc nào mà họ lại ngồi xuống cùng nhau bàn bạc vậy nhỉ? Hình như hồi trước làm gì có thói quen này, chỉ toàn lo ám hại lẫn nhau thôi mà? Tưởng Du nghĩ mãi không ra, đến khi nhìn thấy một cái tên trong group chat.

Quân Mạc Tiếu!

Đúng rồi! Sau khi hắn xuất hiện, họ mới có hình thức chơi chung thế này. Chỉ một người nhưng có thể khiến cho mấy công hội cỡ bự đứng về một phe, chung tay chống giặc, người này quá có bản lĩnh! Mà giờ hắn đã xuất hiện nữa rồi! Mưu Đồ Bá Đạo không phải một trong các công hội cho thám tử đến thành Kansas ngay từ đầu, nên Tưởng Du không hề biết những gì Diệp Tu đã làm ở đó.

Hỏi sao đám hội trưởng lại chẳng họp bàn! Lẽ nào chỉ cần tên này ló dạng, mọi người sẽ lập tức xoắn quẩy ngay?

Hiện tại mọi công hội có thể đến thành Kansas đều đã đến, vì thế không còn ai kiêng kị khi nhắc về nó nữa. Nhưng quan trọng là phải giải quyết vấn đề!

”Tui nói mấy ông nè...” Thiên Nam Tinh của Trung Thảo Đường lên tiếng, “Giờ đang trong event, thời gian quý báu, mình đổ quá nhiều thời gian và nhân lực vào đây cũng không có lợi. Tui đề nghị hôm nay tụi mình thật lòng hòa thuận với nhau một lần đi, đừng đấu đá nhau nữa, cứ để vận may quyết định. Ai tìm thấy thì của người đó, ok không? Làm vậy tụi mình không cần phải liên tục rót thêm người qua nữa.”

”Chơi luôn!” Có người lập tức đồng ý.

”Chơi đách!” Ai ngờ có người phản đối ngay. Lời ít ý nhiều như thế rõ ràng là Xuân Dịch Lão của Lam Khê Các, nhưng muốn nghe gã ngồi giải thích vì sao đách chơi thì mơ đi. May mà không phải chỉ mình Xuân Dịch Lão mới không chịu, hội trưởng Mã Đạp Tây Phong của Hô Khiếu Sơn Trang phát biểu: “Ê nè, có phải mấy ông quên rằng mình chả phải đang tìm boss hoang dã không? Con lần này có chủ, mà chủ nó còn đang ngồi trong số chúng ta đó!”

Thiên Nam Tinh sững sờ. Đúng là hắn đã quên béng vụ đó thật.

”Hổng lẽ là của Trung Thảo Đường?” Một hội trưởng nào đó phỏng đoán. Tuy con quỷ thành Kansas là con cái nhà ai cũng không quá quan trọng, nhưng Thiên Nam Tinh đề nghị giải quyết trong hòa bình, không ai thêm người, ai tới trước được trước, rõ ràng là có lợi cho bên nuôi quỷ. Thế nên hắn liền trở thành đối tượng tình nghi.

”Zzz...” Thiên Nam Tinh phì mũi khinh khỉnh. Nhưng hắn khinh thật hay khinh giả? Chuyện này cũng y như lai lịch con quỷ thành Kansas ấy, chả quan trọng nên chẳng ai rảnh đâu mà đoán, chỉ có điều nhớ ra mục tiêu cả đám đang nhắm vào lại cũng ngồi chung bàn, cả hội bắt đầu thấy dị. Bất kể thảo luận ra được phương án gì, bên phòng thủ đều sẽ biết rõ mà lập kế hoạch đối phó. Mà cũng khó cho thằng đó thiệt, phải ngồi đây hăng hái thương lượng ra một âm mưu hoàn hảo để đối phó chính mình, đời sao ngang trái!

”Mệt tâm quá...” Có tiếng ai đó dỗi hờn trong vô vọng.

”Rốt cuộc là nhà nào nuôi? Kiểu gì cũng chạy không thoát đâu, thôi khai luôn đi!” Lại có tiếng ai đó oán than trong đau đớn.

Khai luôn mới lạ, nhưng nghe xong câu này, không ít hội trưởng lại phát hiện ra một vấn đề.

Chạy không thoát...

Nếu tên hội trưởng công hội đang nuôi quỷ thành Kansas cũng nghĩ vậy, hắn sẽ làm gì?

Dĩ nhiên phải xuống tay giết ngay!

”Mau chú ý bảng xếp hạng, xem có ai đột ngột vượt hạng không?” Một hội trưởng ra lệnh.

Thế nhưng ngẫm lại, mục đích nuôi quỷ là gì? Là feed cho chiến đội. Dù chưa chắc nuôi mập được nhiêu nhưng vẫn thơm hơn một con quỷ bình thường nhiều, giờ bị buộc phải giết cũng sẽ kêu người bên chiến đội tới hưởng mà!

”Để ý trạm teleport và cổng thành, để ý nhân vật chuyên nghiệp!” Mệnh lệnh mới lại lan truyền khắp các công hội. Tốc độ phản ứng của các hội trưởng trong việc này nhanh y như nhau.

Nhân vật chuyên nghiệp!

Đó chính là mấu chốt. Nhà nuôi quỷ bị ép giết con, thì cũng phải đưa nhân vật chuyên nghiệp tới giết. Nhân vật chuyên nghiệp, nhân vật chuyên nghiệp...

Lệnh được truyền đạt cho các thành viên công hội đang ở thành Kansas, một số người đã bắn tin về ngay: “Nhân vật chuyên nghiệp? Quân Mạc Tiếu tính không ạ?”

Quân Mạc Tiếu?

Á đù!

Đám hội trưởng nhảy dựng như mèo. Chẳng lẽ con quỷ thành Kansas là nhà Hưng Hân?

Vừa nghĩ đến đó, đám hội trưởng phấn khích hẳn lên. Từ xưa đến nay Hưng Hân đã chơi họ hết lần này tới lần khác, mà họ hình như chưa bao giờ giáng trả Hưng Hân một cú đủ đau cả. Cơ hội tới rồi bây ơi! Thì ra con quỷ thành Kansas là của Hưng Hân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.