Edit & beta: Hoa Mùa Hạ
”Đập nhau?” Giang Ba Đào nghe xong thì cười, “Mình ông chấp ba người bên tôi? Khó lắm đó!”
”Nhào vô luôn bạn!” Bánh Bao gào to.
”Đội phó, nó đang câu giờ!” Đỗ Minh thấy Giang Ba Đào như có ý định chơi với Bánh Bao thật, vội nhắc.
”Giải trí thôi mà, so đo quá làm gì? Chơi chút cũng được, 3v1 chẳng lẽ cần nhiều thời gian?” Giang Ba Đào nói.
”Cần nhiều mới lạ!” Đỗ Minh lập tức hăng tiết.
”Lên đi!” Ngô Khải hét, cùng lúc cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc xông lên.
”Bọn tôi đánh đấy!” Giang Ba Đào nói.
”Chờ mấy ông nãy giờ.” Bánh Bao nhàn nhã đáp. Câu trả lời cùng với tư thế lấy một địch ba, hiên ngang không lùi bước khiến cậu lưu manh Bánh Bao Xâm Lấn như trở thành một vị tôn sư cao quý và đáng kính.
Vài giây sau, vị tôn sư cao quý và đáng kính Bánh Bao Xâm Lấn cạp đất, bay khỏi sân.
Khán giả miệng mồm há hốc. Ủa ủa? Nghĩ gì đi tự chuốc nhục vậy? Bị điên hay bị ngu?
”Ặc, tiếc dễ sợ, thua rồi!” Bánh Bao buồn, rất là buồn.
”Ông tưởng ông thắng được thiệt hả?” La Tập nhịn hết nổi.
”Thắng thì sao mà thua thế nào? Chỉ cần hăng hái chiến đấu, sống sẽ không uổng một đời.” Bánh Bao nói.
”Ai xích lại giúp với.” La Tập rất muốn cos Mạc Phàm.
”Rồi rồi, sắp tới lượt mình tấn công, đánh nhanh thắng nhanh nào.” Ngụy Sâm nói với hai hậu bối.
”Chiến đấu!” Bánh Bao thét gào.
“...” La Tập hóa thân Mạc Phàm thành công.
Trận đấu bắt đầu như cũ, đổi ba góc tam giác thành ba nhân vật Hưng Hân, bao cát spawn trên tay Nghênh Phong Bố Trận.
”Nếu mình chụp được bao cát hoài, có phải chơi hoài không kết thúc luôn không?” Đỗ Minh hỏi.
”Vượt qua thời gian hiệp trước là được.” Ngô Khải nói.
”Cố lên nào!” Giang Ba Đào nói. Tuy thái độ hắn thể hiện là không cần so đo quá nhiều, nhưng thắng vẫn ngon hơn thua chứ!
Đếm ngược chấm dứt, Giang Ba Đào xoay góc nhìn 360 độ, quan sát cử động của ba người Hưng Hân. Cả ba đang tích cực lao lên như muốn tấn công. Bên Luân Hồi vừa di chuyển vừa không rời mắt khỏi bao cát trong tay Nghênh Phong Bố Trận. Ngụy Sâm cáo già cỡ nào, họ đã lĩnh giáo đầy đủ từ hiệp trước rồi. Bao cát đang được hắn cầm, họ cảm thấy chắc chắn sẽ có chuyện khó lường xảy ra.
”Coi ném cát nè!” Ngụy Sâm đột nhiên hét lớn, đồng thời hất tay.
Ba người Luân Hồi định né, ai ngờ bao cát không bay về phía họ.
”Lại trò này nữa!” Đỗ Minh nói. Hắn chuyển góc nhìn, phát hiện bao cát đã được chuyền cho Bánh Bao Xâm Lấn. Cơ mà vị trí Bánh Bao Xâm Lấn đâu thích hợp tấn công? Hưng Hân định chuyền tiếp tập hai?
Nghĩ vậy, Luân Hồi bèn ráp đội hình đề phòng cho pha chuyền cát kế tiếp. Nhưng Hưng Hân lại không hành động như họ dự tính. Bánh Bao Xâm Lấn chụp cát xong, ba người Hưng Hân bỗng chạy sát vào nhau.
Họ định làm gì?
Giang Ba Đào khó hiểu. Trong trò ném cát, phe tấn công luôn phải chia vị trí đứng sao cho hình thành chuỗi ném liên tục. Ba người chụm một chỗ, khác gì chỉ có một người?
Chẳng lẽ họ định tổng tiến công?
Hắn đang nghĩ thì thấy Nghênh Phong Bố Trận và Muội Quang bắt đầu giơ gậy ngâm chiêu. Muội Quang triệu hồi thú, còn Nghênh Phong Bố Trận triệu hồi... Cánh Cửa Tử Vong!
Phơi mình trước địch mà ngâm đại chiêu! Trần gian mới thấy lần đầu!
Nhưng Cánh Cửa Tử Vong quá nguy hiểm, để yên cho hắn ngâm là ngu. Vô Lãng xông lên vung kiếm, quét ra Sóng Kiếm Phá Đất hòng ngắt chiêu Nghênh Phong Bố Trận. Bánh Bao Xâm Lấn bên hông lập tức lấy thân mình lấp sóng, ăn sát thương chẳng màng. Cậu chàng tay trái cầm bao cát, tay phải móc Cục Gạch, hớn hở vồ tới Vô Lãng.
Giang Ba Đào làm sao giờ? Né chứ làm sao! Ai dám chơi tay đôi với bao cát thần thánh?
Cánh Cửa Tử Vong cần phải ngắt, bao cát cũng cần phải né, Giang Ba Đào đành giao nhiệm vụ đầu tiên cho Đỗ Minh và Ngô Khải, mình lo tập trung ù té chạy. Tuy nhiên, Đỗ Minh và Ngô Khải lại chẳng làm gì được vì Muội Quang đã thả một đàn thú triệu hồi vây quanh, bảo vệ Nghênh Phong Bố Trận.
Giang Ba Đào bỗng phát hiện bên mình như bị trói tay trói chân vậy. Hắn sực nhận ra rằng, nghề nghiệp cũng có ưu điểm và khuyết điểm nhất định trong trò ném cát.
Hai nghề mạnh về tấn công như kiếm khách và thích khách vào trò này đã đánh mất ưu thế vốn có. Tấn công mạnh thì sao? Mạnh bằng bao cát một hit về làng không?
Trên thực tế, cái mang đến đe dọa lớn nhất trong trò ném cát mà ai cũng phải sợ là các kỹ năng khống chế, và thuật sĩ chính là cao thủ trong nghề khống chế. Còn pháp sư triệu hồi thì chẳng khác chi một cục nợ đời, khi quân đoàn thú nuôi có thể thu hẹp phạm vi hoạt động - thứ rất cần để bên phòng thủ sinh tồn.
Giang Ba Đào đã hiểu. Một thuật sĩ và một pháp sư triệu hồi là đội hình hỗ trợ đẹp nhất cho đặc tính ném đâu chết đó của chiếc bao cát thần thánh.
Thôi rồi!
Giang Ba Đào bắt đầu thấy khó. Bên kia Đỗ Minh và Ngô Khải hợp sức, thành công ngắt chiêu Cánh Cửa Tử Vong của Nghênh Phong Bố Trận, nhưng cả hai đã rơi vào vòng vây thú triệu hồi.
Giết! Giết!
Kiếm bay dao lượn, Đỗ Minh cũng nhận ra tình thế gay go rồi, bèn dùng hẳn đại chiêu Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm. Ánh kiếm vun vút, chém thú triệu hồi như chém chuối. Muội Quang vẫn cứ ngâm xướng không ngừng, chẳng buồn quan tâm mana hao như điện bởi đây không phải một trận đấu bình thường. Là phe tấn công, Hưng Hân nắm giữ trong tay vũ khí hạt nhân, chỉ cần tìm kiếm cơ hội ném trúng là đi ngay một mạng bên địch.
Thế mà Đỗ Minh lại còn dùng Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm?
Có suy nghĩ trước khi hành động không vậy? Trạng thái đông cứng khi thu đại chiêu sẽ tạo nên sơ hở cực lớn, sai lầm trí mạng cho bên phòng thủ!
Đỗ Minh đã ra chiêu, Giang Ba Đào muốn cản cũng hết kịp, chỉ đành trơ mắt đứng nhìn Ngô Sương Câu Nguyệt hả hê chặt chuối và rồi đứng hình như lẽ tất nhiên.
Bao cát đúng hẹn bay vào mặt hắn. Giang Ba Đào đoán trước thì đã sao? Có ngăn được đâu? Còn Ngô Khải lại bị Nghênh Phong Bố Trận quấn chân. Thuật sĩ mà, nhiều trò để nhây nhau lắm.
Bộp! Ngô Sương Câu Nguyệt ăn cát trong ánh mắt bất lực của đồng đội.
Ngô Sương Câu Nguyệt lên bảng. Quân đoàn thú triệu hồi của Muội Quang lần thứ hai dâng lên bao vây Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc trong khi chủ nhân nhanh tay nhặt bao cát, chuyền qua cho Bánh Bao Xâm Lấn.
Giang Ba Đào lúc này đã hiểu bố trí bên Hưng Hân. Thuật sĩ có chiêu khống chế, pháp sư triệu hồi có đệ, lưu manh lãnh nhiệm vụ cầm bao cát, ba nhân vật đều có sức uy hiếp hơn hẳn đội hình Luân Hồi. Hắn dùng Sóng Kiếm Phá Đất, Bánh Bao Xâm Lấn dám nhào ra ăn, nhưng nếu Nghênh Phong Bố Trận dùng Thuật Trói Buộc hay Thuật Thao Túng, hắn dám ăn không?
Khi đóng vai trò phe tấn công, đội hình Hưng Hân tạo được thế trận mà đội hình Luân Hồi không thể. Nếu chỉ nhào vô đập nhau như tên Bánh Bao kia đề nghị thì đội hình Luân Hồi ngon hơn đấy, nhưng nếu chơi theo đúng kiểu ném cát... Giang Ba Đào hết biết đường đỡ.
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bị thú triệu hồi bao vây, xong bị Thuật Thao Túng của Nghênh Phong Bố Trận khống chế. Giang Ba Đào vẫn đang bị Bánh Bao cầm bao cát rượt đuổi, chẳng cách nào qua cứu viện. Bánh Bao vừa chạy vừa nhìn đồng đội, thấy con mồi đã vào dĩa, lập tức vung tay ném cát về phía Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang phơi mình dưới Thuật Thao Túng, dễ trúng như ăn kẹo.
Luân Hồi tạch mất hai người. Thế tấn công của Hưng Hân không ào ào áp đảo như của Luân Hồi, nhưng lại gây nên bất lực tuyệt đối cho đội bạn.
Giang Ba Đào nhìn thời gian. Hi vọng thắng lợi đã tắt ngóm.
”Không định đập nhau cho vui à?” Hắn cười, học theo Bánh Bao hiệp trước.
”Ok luôn!” Bánh Bao nhảy lên.
”Vậy Bánh Bao đưa bao cát cho anh. Rồi, lên đi!” Ngụy Sâm kêu.
Giang Ba Đào tự dưng hồi hộp trong lòng. Sao thấy có gì đó ớn ớn đâu đây...
”Yên tâm đi!” Ngụy Sâm nói, “Anh nhất định sẽ đánh lén chú.”
Giang Ba Đào cạn lời. Người ta hứa chắc luôn rồi, hồi hộp chi nữa?
Bánh Bao Xâm Lấn nhào vào chiến với Vô Lãng. Bên cạnh họ, Ngụy Sâm quả nhiên nói được làm được, liên tục quấy rối kiếm thời cơ. Thời cơ đến, hắn ném cả kỹ năng lẫn bao cát vào mặt Vô Lãng.
”Đi thanh thản!” Ngụy Sâm vẫy khăn chào.
Trúng cát, Vô Lãng K.O.
So kết quả hai hiệp, Hưng Hân thắng bởi thời gian sử dụng ít hơn.
”Kỷ lục thắng của Luân Hồi thế là chấm dứt!” Ngụy Sâm đắc ý phát biểu.
”Tiền bối, anh thật là...” Giang Ba Đào cười khổ. Hắn vốn rất giỏi giao lưu với người khác, nhưng lại không tìm được từ cho tình huống hiện tại.
Super Dodge Ball tiếp tục với bốn đội chiến thắng rút thăm, bắt cặp đấu lần hai. Đúng như nhận định của Giang Ba Đào, đội hình nghề của Hưng Hân có ưu thế cực mạnh trong trò này, hai đội chuyên nghiệp là Vi Thảo và Thần Thoại cũng chơi không lại. Hưng Hân hốt thêm hai trận một cách nhẹ nhàng, trở thành người chiến thắng cuối cùng của trò chơi.
”Quán quân!” Ngụy Sâm lớn tiếng tuyên bố.
”Có cúp không?” Bánh Bao hăm hở hỏi MC.
”Ơ... hình như không...” MC đổ mồ hôi. Giải trí thôi mà ba, cúp gì?
”Không có cúp, vậy huy chương đâu?” Bánh Bao hỏi.
”Không có luôn...”
”Vậy giấy khen?” Bánh Bao chưa chịu buông.
”Hự... Cảm ơn chín bạn khán giả, cảm ơn mười lăm tuyển thủ đến từ năm chiến đội đã cống hiến cho chúng ta những trận đấu tuyệt vời, xin cảm ơn!” MC vội vàng vỗ tay. Xuống lẹ dùm con đi má!