Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1461: Chương 1461: Dũng cảm tiến lên




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Cơ hội tuyệt vời!

Dù không thuộc về mình, nhưng chỉ cần là cơ hội, Hoàng Thiếu Thiên chắc chắn sẽ sáng bừng mắt. Liệu Tô Mộc Tranh có thể chớp lấy nó?

Khi vô số người còn chưa hiểu tình hình thế nào, Hoàng Thiếu Thiên đã lo dùm đối thủ. Bất kể ra sao, hai chữ “cơ hội” luôn là niềm đam mê vô tận với hắn.

Có thể!

Nòng pháo mãi vẫn xoay chuyển của Mộc Vũ Tranh Phong đột ngột khóa góc. Ánh lửa lóe lên, bay ra khỏi nòng.

“Ồ!”

Với khán giả, pha tấn công này quá bất ngờ. Họ vẫn luôn tự hỏi vì sao Tô Mộc Tranh không bắn quấy rối Hoàng Thiếu Thiên, nhưng đến khi Mộc Vũ Tranh Phong thật sự nã pháo, họ lại cảm thấy là lạ.

Quấy rối đấy à? Hơi bị... mạnh tay nhỉ?

Chỉ một phát pháo, Che Ảnh Bước của Hoàng Thiếu Thiên lập tức bị hủy. Sau đó, Mộc Vũ Tranh Phong lại mượn lực bắn để xoay người đẹp mắt giữa không, rũ bỏ mọi bất lực trước đó, thẳng thắn giương nòng pháo ngay mặt Hoàng Thiếu Thiên.

Ầm ầm ầm ầm!

Lửa đạn trút xuống xối xả như mưa, nuốt chửng Dạ Vũ Thanh Phiền.

Quấy rối Che Ảnh Bước?

Mọi người phát hiện, họ đã đánh giá thấp phát pháo vừa rồi của Mộc Vũ Tranh Phong. Đó rõ ràng là kèn lệnh cho đợt phản công mãnh liệt, bởi chỉ chớp mắt sau, nghịch chuyển dữ dội đã xảy ra.

Ủa sao ngộ vậy?

Không ai biết câu trả lời. Fan Lam Vũ vốn đang hú hét điên cuồng, thấy Mộc Vũ Tranh Phong nã phát pháo đầu tiên cũng chỉ thở dài tiêng tiếc, nhưng giờ thì câm nín tập thể rồi, một tiếng cũng rên không nổi.

Ầm ầm ầm ầm!

Bên tai họ chỉ còn tiếng pháo của Mộc Vũ Tranh Phong, thứ âm thanh đang mài khoét cây máu Dạ Vũ Thanh Phiền. Mộc Vũ Tranh Phong dựa vào combo liền mạch mà chậm rãi buông rơi. Cả chuỗi tấn công đều thực hiện trong trạng thái động nhưng ẫn áp chế Hoàng Thiếu Thiên triệt để, có thể thấy khả năng kiểm soát của cô quá hoàn hảo. Đối thủ là ai? Là Hoàng Thiếu Thiên, kẻ chỉ cần một cơ hội mong manh là xoay chuyển tình thế ngay được đấy.

30%...

20%...

10%...

Một khi combo hình thành, tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ rút máu đối thủ cực nhanh.

Sắc mặt fan Lam Vũ tái nhợt. 10% máu đỏ, tín hiệu cho thấy hiểm họa đến gần, mà thế tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong vẫn chưa gián đoạn. Tô Mộc Tranh giữ nguyên chủ động, khoảng cách 21 ô bị lửa đạn phủ đầy.

Tuyến hỏa lực?

Mọi người hoang mang dõi mắt theo trận đấu. Hôm nay, Tô Mộc Tranh thật sự đã cho tất cả mở rộng tầm mắt.

Cố lên!

Fan Lam Vũ đều lặng lẽ động viên Hoàng Thiếu Thiên. Họ không dám lên tiếng, như thể chỉ cần phát ra bất kỳ âm thanh nào cũng sẽ làm hắn mất tập trung vậy.

“Bà định một đợt tiễn vong tui luôn hả?”

Ai ngờ mọi người chưa lên tiếng, Hoàng Thiếu Thiên đã lên tiếng trước.

Sự lắm lời của hắn thường gây ức chế cho người khác, nhưng lúc này, một câu chat lại mang đến an tâm cho fan Lam Vũ. Hoàng Thiếu Thiên vẫn có thể phun lời rác rưởi, tức vẫn chưa bỏ cuộc. Hắn chắc chắn còn đấu chí hừng hực.

Hắn nhất định sẽ tìm cơ hội phản kích!

Fan Lam Vũ lập tức nạp đầy năng lượng, tự tin chờ đợi.

Hoàng Thiếu Thiên không để họ phải thất vọng.

Kiếm Định Thiên Hạ!

Một đường kiếm khí hình cung vẽ ra giữa làn pháo lửa, ầm ầm ầm ầm, mấy quả pháo liền bị chém nổ.

Kiếm Định Thiên Hạ không thể chỉnh sửa thao tác, chỉ cho phép điều khiển ở thời điểm mới ra chiêu. Để đạt đến hiệu quả như trên là cơ hội ngàn năm một thuở, nhưng chỉ cần là cơ hội, chắc chắn Hoàng Thiếu Thiên sẽ chớp được.

Tam Đoạn Trảm!

Có buff Kiếm Định Thiên Hạ, Tam Đoạn Trảm được tăng tốc, ba đường kiếm loáng lên, Dạ Vũ Thanh Phiền rốt cuộc thoát khỏi tuyến hỏa lực giăng bởi Tô Mộc Tranh.

Nhưng nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong vẫn chưa buông tha hắn.

Hoàng Thiếu Thiên không có không gian né pháo, mà HP Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ còn 8%. Lượng máu này gặp phải bậc thầy pháo súng, một hit đủ mạnh là xanh cỏ ngay.

Hoàng Thiếu Thiên có quá ít đường để chọn, bứt đi và quay về tập kích cũng không chắc có cơ hội tốt hơn lúc này. Ít nhất, lúc này mục tiêu vẫn đang ở trước mặt.

Tiến lên thôi!

Hoàng Thiếu Thiên khiển Dạ Vũ Thanh Phiền lao lên, nghênh đón nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong.

Trước mắt hắn không chỉ là một nhân vật đối địch. Trước mắt hắn là cuộc chiến tranh đoạt quán quân, mọi chướng ngại cần phải vung kiếm chém nát. Đó mới là con đường mà hắn vĩnh viễn không thể trốn tránh.

Hắn kiên định vung kiếm, Hồi Phong Thức!

Kỹ năng xuất ra với buff Kiếm Định Thiên Hạ luôn nhanh hơn, ác liệt hơn bình thường. Kiếm khí thu về, Mộc Vũ Tranh Phong bị cưỡng chế hút theo mũi kiếm, nhưng nòng pháo dưới tay cô vẫn duy trì ổn định.

Đây là thời khắc quyết thắng bại!

Mọi người mở to mắt nhìn, thấy ánh kiếm và ánh lửa đan hòa vào nhau. Ánh sáng tỏa ra lấp lánh rực rỡ, là mục tiêu, là lý tưởng, là vinh quang của mỗi con người trên sàn đấu này.

Mỗi con người.

Nhưng, cuối cùng chỉ một người có thể đứng lại.

Tô Mộc Tranh, Mộc Vũ Tranh Phong.

Khi tất cả trở về tĩnh lặng, cô là người đứng lại sau cùng.

Hoàng Thiếu Thiên đã thua. Lam Vũ đã thua. Trận lôi đài với tấm bản đồ bố trí tầng tầng lớp lớp, nhưng rốt cuộc Hưng Hân vẫn là người thắng.

Lam Vũ đánh tệ ư?

Không ai cho rằng như thế.

Tuyển thủ hai đội đều phát huy cực kỳ xuất sắc, nhưng người thắng chỉ có thể có một.

Tô Mộc Tranh và Hoàng Thiếu Thiên chia nhau đi khỏi phòng đấu. Khán đài bốn phía yên lặng vô cùng.

Trận chiến giữa hai người diễn ra căng thẳng nhất, kịch liệt nhất trong phần lôi đài hôm nay. Cả trận, họ đều trải qua trong những tình huống cực kỳ hung hiểm, người xem gần như không dám thở mạnh. Kết quả đã có, biểu hiện của Hoàng Thiếu Thiên không thể chi trích điểm nào, và toàn đội Lam Vũ cũng thế.

Song, họ vẫn là người thua. Kết quả này khiến họ suy sụp rất nhiều.

Họ đã thua hiệp một trên sân khách. Đêm nay đánh trên sân nhà, lại tiếp tục thua lôi đài.

Tuy xét theo thể thức thi đấu mới cho vòng chung kết, bị dẫn trước 1 điểm trên lôi đài sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến phần đoàn đội, nhưng tâm trạng thấp thỏm lo lắng thấy rất rõ ở fan. Ảnh hưởng không lớn là nói trên lý thuyết, còn tâm trạng con người không hoạt động theo lý thuyết được.

Hai tuyển thủ từ trên sàn đấu đi xuống. Fan Hưng Hân bên khán đài phía Tây là những người phản ứng đầu tiên. Quá trình thi đấu đẹp mắt, kết quả thắng lợi, còn gì để vui mừng hơn? Fan Hưng Hân có mọi lý do để high hết mình. Mà fan Lam Vũ chỉ tỉnh giấc ngỡ ngàng khi nghe họ hò hét sung sướng. Lam Vũ đang đi sau đối thủ ở thời điểm cực kỳ quan trọng, fan đội nhà sao có thể ủ rũ, sao có thể để quân mình héo hon tiêu cực?

Họ là nòng cốt, là những con người trung thành nhất của fanclub Lam Vũ. Hôm nay đến đây, là để chờ xem thắng lợi thuộc về Lam Vũ.

Họ không thể giúp tuyển thủ đội mình bất kỳ điều gì trong trận, nhưng ngoài trận, ít nhất cũng phải dốc hết toàn lực giúp chiến đội lên tinh thần!

“Lam Vũ cố lên!” Không biết là ai khởi đầu, nhưng lời hô hào cổ vũ nhanh chóng tràn khắp khán đài. Tất cả fan Lam Vũ đều hiểu ra rằng lúc này không phải thời điểm muộn phiền. Tình hình rất tệ, họ phải chấn chỉnh sĩ khí, chấn chỉnh tinh thần.

“Chỉ thua 1 điểm đầu người thôi mà, có gì ghê lắm đâu?”

Mỗi một người trong họ đều bắt đầu nghĩ vậy. Hi vọng đội nhà mau sớm ổn định tâm lý, nhưng trên khán đài họ không thể tác động đến tâm trạng tuyển thủ, đành cố sức thay đổi bầu không khí nhà thi đấu, mong sao có thể lan truyền tinh thần của mình đến với tuyển thủ.

Họ dõi theo bước chân Hoàng Thiếu Thiên về với hàng ghế Lam Vũ, nhìn đồng đội hắn đứng dậy vây quanh.

“Tô Mộc Tranh chơi hack chắc luôn!” Hoàng Thiếu Thiên đứng giữa đồng đội, hầm hừ.

Mọi người cười rộ.

“Đến đoàn đội cũng phải chú ý cô ấy nhiều hơn.” Dụ Văn Châu nói.

Không ai bảo ai, Lam Vũ đã tiến ngay vào trạng thái chuẩn bị cho trận kế tiếp. Chuyện về lôi đài, họ một chữ cũng không nhắc lại.

1 điểm đầu người thôi mà, có gì ghê lắm đâu? Đó là slogan mà fan Lam Vũ tự động viên mình, còn chiến đội Lam Vũ thì không cần bất kỳ slogan nào.

Không lãng phí dù chỉ một giây một phút, chiến đội Lam Vũ tiếp tục hành trình.

Tuy kế hoạch và chiến thuật đã được train từ trước, nhưng đến đêm thi đấu, chúng sẽ được điều chỉnh chi tiết hơn dựa vào biểu hiện của đối thủ trên lôi đài. Ví dụ như tối nay, Tô Mộc Tranh đánh như lên đồng, Lam Vũ cần phải chăm sóc cô nhiều hơn trong phần đoàn đội.

Toàn bộ Lam Vũ đều tập trung cao độ.

Hưng Hân sở hữu không ít người mới nên khó có trạng thái tâm lý vững vàng như Lam Vũ, nhưng Diệp Tu không vì thế mà phát biểu cái gì gây mất hứng cho cả đội.

“Cứ duy trì khí thế này, thừa thắng xông lên, đánh sấp mặt tụi nó!” Hắn nói.

Sấp mặt! Đối đầu với Lam Vũ, chỉ e Luân Hồi cũng không dám dùng từ như vậy. Ờ rồi sao? Diệp Tu cứ dùng thôi, và người Hưng Hân cũng đách care.

“Cứ trông vào lão đại!” Bánh Bao tự tin mười phần.

“Phải trông vào em đó Bánh Bao.” Diệp Tu nói.

“Dĩ nhiên.” Bánh Bao vênh váo liếc mắt về phía hàng ghế Lam Vũ, như ta đây chính là người đi chinh phạt.

“Bánh Bao cố lên.” Mọi người cũng chen lời.

Thời gian nghỉ ngơi giữa trận sắp trôi qua, trọng tài ra hiệu tuyển thủ đôi bên ra trận. Khán giả rướn cổ quan sát xem những ai sẽ lên đấu đoàn đội.

Lam Vũ: Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, Lư Hãn Văn, Trịnh Hiên, Từ Cảnh Hi, Tống Hiểu.

Đội hình hệt như hiệp một.

Bên Hưng Hân thì có thay đổi. Ngụy Sâm, người rất có dây mơ rễ má với toàn Lam Vũ, lại không xuất hiện cho hiệp này. Hắn và Kiều Nhất Phàm bị thay thế bởi Đường Nhu và Bánh Bao. Đội hình Hưng Hân hiệp này gồm Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ, Bánh Bao, An Văn Dật và Đường Nhu.

Trong đó, ba ngôi sao Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ không gây bất ngờ khi lên sân. Hiện tại, suất ra trận của họ trong đội hình Hưng Hân cũng là ổn định nhất. Ngoài ra, An Văn Dật không thể vắng mặt nên Hưng Hân chỉ có hai tướng thay đổi được. Và thế là, họ thay một phát cả hai tướng luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.