Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1224: Chương 1224: Hư Không Song Quỷ




“Thế nào đây, định thua Hưng Hân 10 - 0?” Khu vực chiến đội Hư Không, nhìn con số Hưng Hân 3 - Hư Không 0 chướng mắt trên bảng tỉ số, đội trưởng Hư Không với danh hiệu đệ nhất trận quỷ là Lý Hiên rốt cuộc đã ngồi không yên.

Xuất thân thế hệ hoàng kim, ngay mùa giải đầu ra mắt đã thể hiện tài năng, thu hút vô số quan tâm, mùa giải thứ hai liền có thêm một trợ thủ xuất sắc về làm hợp tác, nhưng sáu năm rồi, họ từng đạt được cái gì?

Chỉ tính giải thưởng Cặp Đôi Hợp Tác Tốt Nhất, Lý Hiên cũng cạnh tranh không lại Tô Mộc Tranh, tuyển thủ cùng thuộc thế hệ hoàng kim như mình. Mãi đến khi Diệp Tu giải nghệ, bọn hắn mới đoạt giải như thể hưởng sái mà thôi.

Trình ăn ý của cặp đôi Song Quỷ thật sự không kém Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, nhưng giá trị của cặp đôi hợp tác tốt nhất không chỉ nhìn ở bản thân hai người, mà phải xem những gì họ có thể mang đến cho chiến đội.

Chiến đội Hư Không là khách quen tứ kết, còn Gia Thế? Từ mùa giải thứ tư thua bởi Bá Đồ, họ chưa bao giờ đặt chân vào trận chung kết được nữa. Nói một cách nào đó, thành tích của Gia Thế và Hư Không không quá khác biệt. Ấy vậy mà mấy năm Diệp Tu và Tô Mộc Tranh ở Gia Thế, giải Cặp Đôi Hợp Tác Tốt Nhất luôn rơi vào tay họ một cách dễ dàng. Đối thủ cạnh tranh mạnh nhất là Song Quỷ thực tế chưa từng gây nên bất kỳ uy hiếp nào.

Nguyên nhân rất đơn giản, tổ hợp Song Quỷ Hư Không luôn nằm kèo dưới khi đối đầu trực tiếp với tổ hợp Pháo Mâu Gia Thế, làm người ta cứ có cảm giác Pháo Mâu bá hơn.

Chưa từng quán quân, thậm chí còn chưa bao giờ bước vào trận chung kết, cả giải thưởng bên lề Cặp Đôi Hợp Tác Tốt Nhất cũng bị áp đảo bấy lâu, nếu nói trong lòng Lý Hiên không điên thì quá thiếu thực tế. Cái gì đệ nhất trận quỷ, nghe ghê thật đấy, nhưng trong mắt Lý Hiên, nó thậm chí còn chẳng phải một trong 24 nghề nữa kìa. Một trong 24 nghề là quỷ kiếm sĩ, hắn chỉ là đệ nhất cái nhánh trận quỷ của quỷ kiếm sĩ thôi.

Tuyển thủ chuyên nghiệp trong Liên minh tổng cộng chỉ hơn 200 người, tạm chia ra mỗi nghề cũng vỏn vẹn 10 người. Quỷ kiếm sĩ lại có ba nhánh gồm trận quỷ, trảm quỷ, trận trảm song tu. Nếu tiếp tục chia trung bình, trận quỷ chẳng qua 3 mống, suy ra ta có: Lý Hiên là đại ca trong một cái đảng 3 em thành viên.

Người mạnh nhất 3 người? Lợi hại chưa?

Đối với việc này, Lý Hiên chỉ có thể lắc đầu gượng cười. Trên thực tế, danh hiệu đệ nhất trận quỷ đã quá đủ để xưng bá Vinh Quang, đứng đầu hàng triệu người chơi trận quỷ rồi. Thế nhưng, Lý Hiên chẳng hứng thú gì cái trò tìm cảm giác ưu việt với người ngoài giới chuyên nghiệp.

Đệ nhất là đệ nhất thôi.

Diệp Thu ngày xưa đấy, có ai gọi hắn là đệ nhất pháp sư chiến đấu đâu?

Lý Hiên cũng muốn làm một “đệ nhất” mà chẳng có chữ chú thích phía sau, nhưng bấy nhiêu năm trôi qua, hắn vẫn chỉ là đệ nhất trận quỷ, cả danh hiệu đệ nhất quỷ kiếm cũng không đạt được. Đã vậy, cái người ở vị trí đối đầu với Lý Hiên trong cuộc cạnh tranh này lại chính là Ngô Vũ Sách - đồng đội, bạn thân nhất, hợp tác tốt nhất của hắn từ mùa giải thứ năm đến nay.

Mạng tui mạng gì đây trời?

Có đôi lúc Lý Hiên cũng sẽ tự troll mình như thế. Mà cho dù bạn thân nhất, hợp tác tốt nhất thì thế nào, rốt cuộc Lý Hiên với Ngô Vũ Sách ai mới là quỷ kiếm sĩ số một? Bản thân Lý Hiên cũng không khỏi nghĩ ngợi nhiều lần, và thật lòng hắn không thể đi đến kết luận nào cả.

Ngoại giới tranh cãi về vấn đề này suốt bao năm nay chưa ngã ngũ, còn trong nội bộ Hư Không thì mọi người sẽ thận trọng tránh né. Nếu bị phóng viên hỏi, Lý Hiên và Ngô Vũ Sách đều ăn ý khen ngợi đối phương giỏi hơn với những lời lẽ không quá hạ thấp chính mình. Rất dễ nhận ra họ chỉ đang phát ngôn lịch sự. Ai mạnh hơn ai, bản thân mỗi người trong họ chưa từng có câu trả lời.

Có điều, tạm thời nhìn theo địa vị trong đội hoặc xếp hạng trên danh sách ngôi sao, Lý Hiên đều đứng trên Ngô Vũ Sách. Song không ít người cũng cho rằng, đó là vì Lý Hiên trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp sớm hơn Ngô Vũ Sách một năm nên lợi thế hơn thôi.

Câu chuyện ai mạnh hơn, ai mới là đệ nhất quỷ kiếm đã từng là cái gai trong lòng Lý Hiên. Hắn không lên tiếng chứ cũng âm thầm mát lòng mát dạ cái sự đứng trên của mình lắm. Thế nhưng hiện tại đã qua bao năm, hắn quen dần rồi, đơ dần rồi, hết hứng thú rồi.

Cái hắn muốn là “đệ nhất” thực thụ, người đứng số một Liên minh chuyên nghiệp, chứ không phải đệ nhất trận quỷ hay đệ nhất quỷ kiếm. Tuy nhiên, ước vọng này quá khó khăn. Nó xa vời hơn mấy cái đệ nhất kia nhiều.

Đảo mắt đã là mùa giải thứ mười Liên minh chuyên nghiệp. Mùa giải trước đội nhà nổi lên một cậu tân binh Cái Tài Tiệp, ai nấy đều nói Song Quỷ cuối cùng đã có một cánh tay đắc lực, sắp tới chắc chắn sẽ vùng lên tỏa sáng. Lý Hiên vì thế mà ôm tâm trạng khấp khởi kỳ vọng.

Mùa giải mới đi được mười mấy lượt, Lý Hiên chưa thấy chiến đội có dấu hiệu quật khởi chi cả. Hư Không vẫn chỉ đang sứt đầu mẻ trán cướp vé tứ kết với mấy cường đội hạng B, mà hôm nay một đội mới như Hưng Hân lại trở thành đối thủ cạnh tranh trực tiếp với mình, còn dẫn trước mình 3 - 0 luôn...

”Mục tiêu của chúng ta, rốt cuộc là cái gì?” Lý Hiên nhìn các đồng đội, nói.

Vì đội hình Hư Không đang đẹp, lại có thêm tân binh Cái Tài Tiệp vừa mạnh vừa trẻ vừa chắc, nên dù không tuyên bố với ngoại giới, nội bộ Hư Không vẫn cảm thấy mùa giải này mình nên đặt ánh mắt ở cúp quán quân. Thế rồi đánh tới bây giờ, thua Luân Hồi, thua Hô Khiếu, thua Lôi Đình, thậm chí thua cả Thần Thoại, quán quân gì ngộ vậy?

Thần Thoại mà cũng thua được? Còn là sân nhà nữa chứ!

Đó là cú bạt tai như sét giáng xuống chiến đội Hư Không lượt đấu thứ bảy.

Hôm nay thì sao?

”Mọi người định cúng Hưng Hân thêm một cái 10 - 0?” Lý Hiên lặp lại câu đã hỏi.

”Không ạ...” Dĩ nhiên đội viên chỉ có một cách trả lời.

”Không thì lên tinh thần đi!” Lý Hiên nói.

”Vâng...” Đội viên Hư Không đáp.

”Triệu Lam, cậu lên đi!” Lý Hiên gật đầu với một tuyển thủ.

”Vâng.” Cát Triệu Lam gật đầu, nhận lệnh lên sân.

Chuyên gia đạn dược của chiến đội Hư Không với nhân vật Trong Suốt 100%, nghe là biết có bà con với bậc thầy pháo súng Trong Suốt 50% của Dương Hạo Hiên. Đúng vậy thật, hai nhân vật này có mặt ở Hư Không từ thời các tiền bối lập nên chiến đội và đã ở mãi đến tận bây giờ. Tiếc rằng họ chỉ còn đóng vai phụ trong đội hình, nguyên nhân chủ yếu do Hư Không chưa từng xuất hiện tuyển thủ có thiên phú hoặc tài năng chơi hai nghề kể trên.

Lúc trước, khi Trương Giai Lạc của chiến đội Bách Hoa giải nghệ, Bách Hoa trở tay không kịp, tìm không ra tuyển thủ để mua về nên phải vội vàng cất nhắc người nhà. Nhìn trên phương diện nào đó, đây gần như là một sự phủ định với các chuyên gia đạn dược hiện nay trong Liên minh. Không phải họ không giỏi, mà là chưa đủ giỏi.

Cát Triệu Lam là một trong các tuyển thủ bị phủ định đó, cũng may y không phải người có tham vọng quá lớn gì, rất thức thời về vị trí của mình nên không bị ảnh hưởng tâm lý. Y tiếp tục một lòng phục vụ Hư Không, và giờ đây chính là lúc Hư Không cần đến y.

Bị dẫn trước 3 - 0, trận đầu lôi đài do Cát Triệu Lam và chuyên gia đạn dược Trong Suốt 100% xuất chiến.

Phía Hưng Hân phái ra Phương Duệ và khí công sư Hải Vô Lượng.

Hiện nay mọi chiến đội đều đã nắm sơ lược đội hình lên sân căn bản của Hưng Hân. Hai phần đấu cá nhân sẽ luôn có Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ và Đường Nhu. Ba tuyển thủ hạng sao thì khỏi bàn tới, dù Phương Duệ đổi nghề nên thực lực giảm mạnh, nhưng cũng chính vì đổi nghề nên rất cần ra sân nhiều hơn để lên tay. Đường Nhu đang bị sa sút hình tượng thôi chứ sức chiến đấu của cô không thể xem nhẹ. Có điều bởi vì vụ thề thốt trước đó, mọi người bỗng áp đặt lên cô một yêu cầu cao bất thường: Trừ phi có thể một chấp ba, còn không thì Đường Nhu là một con gà. Một chấp một rưỡi hay một chấp hai vốn là thành tích xuất sắc, nhưng nếu nó xảy ra ở Đường Nhu, người ta sẽ chỉ cười khẩy bảo: Thấy chưa, đòi một chấp ba qué gì, mới đánh hai rưỡi là chết, yếu vl...

Phần solo, ba người Diệp Tu, Bánh Bao và Ngụy Sâm đã trình diện, vậy lôi đài sắp có mặt ai cũng dễ tưởng tượng.

Phương Duệ đi đầu lên sân.

Bản đồ cho phần lôi đài có địa hình khá trống trải, ắt hẳn để phục vụ nhu cầu tầm nhìn rộng của Tô Mộc Tranh và phong cách đơn giản trực tiếp của Đường Nhu. Địa hình phức tạp cần cho trường phái chơi zâm như Phương Duệ không thấy xuất hiện trên bản đồ này.

Đây là một điểm khó khăn trong việc chọn bản đồ lôi đài, cũng là điểm cần lưu ý khi bố trí đội hình thi đấu.

Phương Duệ trở thành người “bị hi sinh” trong khâu chọn bản đồ hôm nay của Hưng Hân. Sau khi spawn, hắn liền khiển Hải Vô Lượng lao thẳng ra giữa, có vẻ như cũng không muốn miễn cưỡng chơi zâm trên một bản đồ không hợp.

Nghề chuyên gia đạn dược cũng ít khi yêu cầu khắt khe với bản đồ, tuyển thủ “bị phủ định” Cát Triệu Lam lại không có phong cách riêng đáng kể mà chỉ đánh đúng bài đúng bản, nên cũng chạy thẳng đến gặp Hải Vô Lượng giữa bản đồ luôn. Thấy đối thủ, y canh khoảng cách đủ cho mình tấn công, lập tức giơ súng.

Súng vang, Hải Vô Lượng thụp người nhảy vọt lên, lăn lộn trên đất. Phương thức di chuyển yêu thích của đạo tặc lại tiếp tục xuất hiện ở khí công sư Hải Vô Lượng.

Nhà thi đấu vang tiếng vỗ tay. Đấu pháp khí công sư do Phương Duệ mới sáng tạo đã bắt đầu thịnh hành trong game. Người chơi bình thường không có thiên phú hay tài năng nổi trội, chỉ biết bắt chước rập khuôn, nhưng các tuyển thủ khí công sư trong giới chuyên nghiệp nhìn thấy lối đánh Phương Duệ đang dùng thì đều lắc đầu. Cũng không phải họ phủ nhận lợi ích của nó, chỉ là nó quá khác so với thói quen của họ xưa nay. Mỗi mình Phương Duệ mới làm cái trò lăn lê bò toài mượt đến vậy thôi, kêu các khí công sư khác làm, họ chắc chắn sẽ trái tay.

Hơn nữa, đâu phải chỉ cần biết lăn là được. Các phân tích chuyên môn sâu sắc cho rằng, đấu pháp này có liên quan cực lớn đến đặc trưng tính cách của con người tên Phương Duệ kia cơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.