Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1626: Chương 1626: Không còn cô độc




Dịch bởi Lá & Cuống

Bạn tốt cảm thấy hãnh diện cho cậu, còn bản thân Kiều Nhất Phàm thì sao?

Lòng cậu rất tĩnh.

Được người đứng đầu Vinh Quang chăm sóc đặc biệt, nếu là cậu nhóc vô hình của Vi Thảo ngày trước, chắc chắn Kiều Nhất Phàm sẽ phấn khởi lắm. Nhưng bây giờ thì không.

Bởi nơi đây là sàn đấu. Không có cao thấp sang hèn, chỉ có thắng thua thành bại. Bước trên sàn đấu, thứ duy nhất phải quan tâm là làm sao chiến thắng. Chỉ thế mà thôi.

Chính người đứng đầu Vinh Quang đã dạy cho cậu điều đó. Phải, một người đứng đầu Vinh Quang khác.

Mộc Tấc Tro lùi lại để tránh đợt bắn đầu tiên của Nhất Thương Xuyên Vân. Đang định di chuyển theo, Nhất Thương Xuyên Vân sực nhớ ra một việc.

Luân Hồi để quên Kiều Nhất Phàm, nhưng cậu ta là người duy nhất họ quên sao? Hưng Hân vẫn còn một tướng chưa ló dạng suốt từ đầu game đến giờ. Một Tấc Tro đã đến đây rồi, vậy tướng kia đâu?

Nhất Thương Xuyên Vân vội nhảy lên cao, xoay một vòng trên không, vừa bắn vừa rảo góc nhìn 360 độ.

Vụt!

Quả nhiên, vị trí hắn vừa rời khỏi bừng lên một ngọn lửa trắng.

Giữa lúc lia góc nhìn, Chu Trạch Khải rất nhanh phát hiện một tia sáng sắp tan biến đằng xa. Đó là tia sáng cuối động tác cast phép của mục sư khi triệu hồi Ngọn Lửa Thần Thánh. Tuy chỉ lập lòe, nó vẫn rất dễ nhận thấy trong kho hàng rộng lớn mà tối lờ mờ này.

Đâu chỉ riêng Một Tấc Tro gia nhập chiến trường? Mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng đã đến.

1 vs 3? Hết rồi! Giờ là 3 vs 3 đúng nghĩa, và thùng máu thuộc về Hưng Hân.

Về danh tiếng, cả An Văn Dật hay Kiều Nhất Phàm đều kém xa các tướng Luân Hồi đang có mặt. Ba người của Hưng Hân nếu xét trình thì không chắc giá bằng bên Luân Hồi, chấp luôn trị liệu cũng khó thể chiếm ưu thế. Có điều so với trước đó, cục diện hiện tại đã khác một trời một vực. Chưa kể, pha cứu nguy đáng chú ý của An Văn Dật và Kiều Nhất Phàm trong phút khốn khó của Diệp Tu đã phá rối hoàn toàn nhịp đánh bên Luân Hồi.

Giang Ba Đào và Tôn Tường tuy dính debuff mù nhưng kênh chat thì vẫn thấy. Nhận được tin báo từ Chu Trạch Khải, họ coi như nắm sơ tình hình. Bất kể ra sao, điều quan trọng nhất vẫn là thoát khỏi Ám Trận. Mỗi tội, bị mất tầm nhìn thì cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng mù phương hướng. Hit Hào Long Phá Quân vừa rồi của Nhất Diệp Chi Thu đã đánh tới rìa Ám Trận, nhưng xui ở chỗ, đây cũng là góc cuối kho phế liệu, bản đồ không cho phép hắn đi tiếp. Nếu khăng khăng chọn hướng này, đừng mơ thoát được Ám Trận. May là Tôn Tường còn nhớ đại khái, bèn khiển Nhất Diệp Chi Thu xoay người. Chẳng nhìn thấy gì, thế mà cậu vẫn có thể xoay đúng 180 độ chỉ bằng cảm giác.

Những chi tiết nhỏ nhặt rất thường thể hiện cái trình của một tuyển thủ. Hội khán giả có mắt nhìn đang tấm tắc khen ngợi, bỗng thấy Quân Mạc Tiếu hất tay, một quả lựu đạn im im rơi xuống gần chỗ Nhất Diệp Chi Thu.

Tôn Tường mắt đâu mà nhìn, làm sao biết Diệp Tu đang lén chơi xấu? Fan Luân Hồi muốn nhắc mà chẳng cách nào, bất ngờ nghe thấy súng vang, Chu Trạch Khải đã khiển Nhất Thương Xuyên Vân bắn rơi quả lựu đạn nọ.

Nhờ vậy, Nhất Diệp Chi Thu không những không ăn đạn mà còn định hướng rõ ràng hơn từ tiếng nổ. Tuy không chuẩn 100%, Nhất Diệp Chi Thu đã chọn đúng hướng lao ra. Bàn tay nắm chặt Khước Tà trước ngực, mắt mù thì mù chứ hăng không bỏ.

Ầm...

Buồn là sau đó, Nhất Diệp Chi Thu vẫn bị lửa đỏ nuốt chửng. Lúc Nhất Thương Xuyên Vân tiêu diệt quả lựu đạn, Quân Mạc Tiếu đã nhấc ô lên bắn. Mượn tiếng súng cover, Pháo Chống Tăng bay thẳng về phía Nhất Diệp Chi Thu. Khoảng cách đôi bên không lớn, Nhất Thương Xuyên Vân làm sao kịp nhắc nhở, Nhất Diệp Chi Thu rốt cuộc vẫn ăn bom, bị sức nổ hất cho lảo đảo lùi về sau. Lúc nãy còn may mắn xác định đại khái phương hướng trong tình trạng mù, nhưng giờ hắn đã hoàn toàn lạc lối.

Nhất Thương Xuyên Vân định chat chỉ đường mà không thể. Phút lơ là của hắn quá đủ cho Một Tấc Tro đằng xa ngâm xướng xong một Quỷ Trận, đến khi muốn cản thì đã thấy linh hồn quỷ dữ tuôn tràn từ lưỡi kiếm Tuyết Văn. Từng luồng khí lạnh ngưng tụ, trận pháp mà Một Tấc Tro triệu hồi có tên Băng Hồn Thủ Hộ, gọi tắt Băng Trận.

Lắc rắc...

Giữa tiếng vỡ liên miên của hoa tuyết li ti bám vào cơ thể, Vô Lãng bị đông cứng thành băng trong nháy mắt.

Lẽ ra, Giang Ba Đào đỡ khổ hơn Tôn Tường vì không bị kẹp trong góc nhà kho. Lúc bị mù bởi Ám Trận, hắn đã khiển Vô Lãng lùi về sau, nhưng khi sắp thoát thì bất ngờ ăn phải Băng Trận của Một Tấc Tro, xui hơn nữa là dính luôn debuff đông cứng, tiếp tục chết dí trong Ám Trận.

Bịt mắt trói chân, Vô Lãng cứ như bị cách ly khỏi thế giới này. Nhất Thương Xuyên Vân tiếp tục kéo giãn tầm nhìn hòng tấn công Một Tấc Tro, nhưng Quân Mạc Tiếu bỗng từ đâu nhảy vọt tới núi rác thải. Giữa không trung, một luồng sáng vút lên, Rút Đao Trảm chém xuống!

Ngửa người né kiếm, Nhất Thương Xuyên Vân khẽ hất tay, một quả lựu đạn bay thẳng đến Quân Mạc Tiếu trên không.

Ai cũng nghĩ Diệp Tu sẽ tránh đạn, ngờ đâu ánh kiếm sắc bén kia thu vào vỏ, Ô Thiên Cơ tách làm đôi, cơ thể đang lơ lửng của Quân Mạc Tiếu bất chợt rung mạnh…

Ầm!

Ngọn lửa bừng cháy nuốt trọn Quân Mạc Tiếu, nhưng chẳng cách nào ngăn hắn lao tới.

Xương Cốt Sắt Thép!

Quân Mạc Tiếu bất ngờ bật Xương Cốt Sắt Thép và nhào lên húc. Sát thương? Quan tâm không, có phải solo đâu! Tay Nhỏ Lạnh Giá vụt xuất hiện, Thuật Trị Liệu Thánh Ngôn cứ thế mà phủ xuống Quân Mạc Tiếu không chút tiếc rẻ.

Luồng sáng thánh thần vừa chạm đến Quân Mạc Tiếu thì lóe lên dữ dội như một đóa hoa nở rộ. Đây là hiệu ứng hình ảnh của hit bơm máu bạo kích, lấn át hoàn toàn mọi vụ cháy nổ xung quanh.

24%!

Thuật Trị Liệu Thánh Ngôn là chiêu tức thời, hiệu quả cực cao, cooldown dài đến năm phút, bạo kích một phát là dây máu Quân Mạc Tiếu tăng vọt 24%, đi tong bao nhiêu công sức của ba cao thủ Luân Hồi. Họ vật vã cả buổi mới cào được Quân Mạc Tiếu 48%, Tay Nhỏ Lạnh Giá chích cho một nhát hồi lại phân nửa, fan Luân Hồi đau như tim vỡ.

Quân Mạc Tiếu thừa thế xông lên, Nhất Thương Xuyên Vân không thể không lùi. Song, hắn còn một nhiệm vụ quá quan trọng. Hắn phải bảo vệ Vô Lãng và Nhất Diệp Chi Thu, không để hai người bị Quỷ Trận giam hãm mãi. Một Tấc Tro đang tiếp tục ngâm xướng, hắn thấy rõ lắm.

Đành phó mặc an toàn cá nhân, Nhất Thương Xuyên Vân chĩa nòng súng sang phía quỷ kiếm sĩ. Ai ngờ Quân Mạc Tiếu loáng cái bay ra trước mặt hắn, lấy thân lấp lỗ châu mai, liều mình như chẳng có.

Không muốn dây dưa, Nhất Thương Xuyên Vân lộn một vòng, lần thứ hai kéo giãn tầm nhìn.

Đoàng!

Súng vang, nhưng đạn chưa bay xa đã bật trở về từ chiếc Ô Thiên Cơ giương rộng thành khiên.

Nhất Thương Xuyên Vân hai tay hai súng, một súng tạch rồi, súng còn lại đâu?

Súng còn lại bên tay trái, không bị Khiên Thiên Cơ che khuất, nhưng... góc đó không thấy thì lấy gì bắn?

Đoàng!

Tiếng súng vẫn vang lên. Không ngắm không canh, Chu Trạch Khải bị ép phải bắn trong mù lòa.

Đáng tiếc vận may không mỉm cười, đạn bay cách Một Tấc Tro ít nhất ba ô.

Đá Xoáy!

Chu Trạch Khải kỳ thực không quan tâm có trúng hay không, vừa bắn xong liền khiển Nhất Thương Xuyên Vân đá quét một cú tại chỗ.

Ô Thiên Cơ hiện đang là hình thái khiên, chỉ cho phép dùng các chiêu thuộc hệ Thánh Chức nên buff Xương Cốt Sắt Thép của hệ Vật Lộn không còn. Chu Trạch Khải nhận thấy điều cần lợi dụng một cách quá nhanh và quá tỉnh táo. Hắn không vì tình thế ngặt nghèo mà loạn não. Cú đá của hắn cũng bị đỡ bởi Khiên Thiên Cơ, nhưng Toái Sương trên tay trái Nhất Thương Xuyên Vân bất ngờ nhả lửa!

Hit Đá Xoáy có hai tác dụng: Một mặt là thử xem đuổi được Quân Mạc Tiếu đi không, mặt khác mượn tư thế nghiêng người để rướn lấy một khoảng trống nhỏ nhoi.

Chỉ một cú liếc, cũng quá đủ cho Chu Trạch Khải khóa mục tiêu.

Đá Xoáy và lách người đều sẽ bị Khiên Thiên Cơ vô hiệu hóa chóng vánh, nhưng tích tắc kia đã giúp vị trí của Một Tấc Tro in sâu vào đầu hắn. Tay trái Nhất Thương Xuyên Vân vững đến khó tin, Chu Trạch Khải dù không nhìn vẫn biết mình đang nhắm đúng con mồi.

Đoàng!

Súng vang, đạn bay sát mép Khiên Thiên Cơ.

Hit bắn thường nhưng chắc chắn hiệu quả. Dù ăn đạn hay di chuyển né đạn, quá trình ngâm xướng phép thuật đều sẽ bị ngắt như nhau.

Kịp mà!

Nhìn linh hồn quỷ dữ ùa lên quấn quanh lưỡi kiếm, Chu Trạch Khải biết Kiều Nhất Phàm đang triệu hồi Tĩnh Mặc Trận. Tĩnh Mặc Trận khóa toàn bộ kỹ năng của người trong trận, vì hiệu ứng quá imba nên đây là đại chiêu, thời gian ngâm xướng tương đối dài.

Và rồi... luồng sáng lan tỏa ngợp trời nói với Chu Trạch Khải rằng, phát súng của hắn đã trượt.

Tĩnh Mặc Trận trông khá giống Ám Trận, chỉ khác ở hiệu ứng hình ảnh rất dày. Toàn phạm vi là một mớ âm u hỗn độn, bước vào sẽ lạc lối dù bản thân trận pháp không gây mù.

Ám Trận, Băng Trận, Tĩnh Mặc Trận, ba trận chồng chéo lên nhau. Mắt bị cấm nhìn, mình bị cấm nhích, giờ đến kỹ năng cũng không xài được, hai tướng Luân Hồi chỉ có thể đâm chém loạn xạ bằng hit đánh thường.

Nhưng Chu Trạch Khải không còn tâm trí lo dùm đồng đội nữa. Lúc nãy Diệp Tu sợ hắn làm phiền Kiều Nhất Phàm ngâm xướng nên mới nhảy nhót tới lui, chứ Tĩnh Mặc Trận đã phóng, Khiên Thiên Cơ lập tức đập thẳng vào mặt.

Thuẫn Kích!

Một kỹ năng có tỉ lệ choáng nhất định, dù không sát thương cũng chẳng ai dám ăn. Nhất Thương Xuyên Vân vội lăn sang bên, tranh thủ liếc qua mới thấy Tay Nhỏ Lạnh Giá đang chắn phía trước Một Tấc Tro. Hóa ra, phát bắn bị trượt là do cô nàng lấy thân đỡ đạn.

Rất nhanh và không chút kiêng dè, Một Tấc Tro bắt đầu ngâm xướng Quỷ Trận thứ tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.