Edit: Bánh Bao Siêu Cấp Vô Địch | Beta: Lá Mùa Thu
“Haiz, dồn dmg giết luôn, Diệt Sinh Linh có đủ mana sao?” Phan Lâm đưa ra một
nghi vấn mà mọi người đều quan tâm. Đúng là mana của Diệt Sinh Linh còn
lại không nhiều, đặc biệt là lúc nãy vừa dùng để thoát khỏi khống chế từ Cánh Cửa Tử Vong, trông như rất nhanh sẽ cạn hết cây.
Lý Nghệ
Bác không trả lời ngay, tỉ mỉ quan sát một hồi mới mở miệng: “Tiêu Thời
Khâm bây giờ đang sử dụng cực nhiều hit đánh bình thường để hỏa lực và
sức khống chế có thể liền mạch, anh ấy đánh một cách rất cẩn trọng.”
“Nhìn theo tốc độ tiêu hao mana hiện tại mà nói….” Phan Lâm xem xét lượng
mana sụt giảm của Diệt Sinh Linh, đối chiếu với lượng máu mà Nghênh
Phong Bố Trận mất, cảm thấy tính không ra.
Lý Nghệ Bác lại tiếp
tục không trả lời, nhưng lần này hắn có quan sát kỹ đến đâu đi nữa vẫn
không hiểu nổi. Dưới cái nhìn của hắn, mana chắn chắn là không đủ, thế
nhưng tiết tấu tấn công của Diệt Sinh Linh vẫn cực kỳ chỉn chu, nếu bây
giờ chỉ vì bụp một cái hết mana mà tắt điện, Lý Nghệ Bác cảm thấy việc
này không thể xảy ra ở một tay chuột chuyên nghiệp hàng đầu.
Lý
Nghệ Bác đã không ít lần tự đào hố chôn mình, nhưng những lúc hố to đến
mức thấy rõ thì ngu gì nhảy vào. Bây giờ hắn không dám kết luận bậy bạ,
bởi hắn biết rằng, một tuyển thủ tầm cỡ Tiêu Thời Khâm không phải thể
loại mà hắn của ngày hôm nay có thể hiểu được dụng ý.
Hỏa lực của Diệt Sinh Linh vẫn đang tiếp tục, nhưng rất nhiều người thậm chí đã
quên nhìn vào trận đấu. Họ chỉ chăm chú nhìn vào thanh mana của Diệt
Sinh Linh, muốn xem xem cái thanh màu lam nhạt biểu trưng cho sức chiến
đấu của nhân vật khi nào sẽ đi đến cuối.
Không hề, thật sự không hề!
Diệt Sinh Linh cứ mãi kéo dài thế công như một kỳ tích. Hỏa lực của hắn rất
tiết kiệm, không còn phô trương quá mức như hai trận trước đó, nhất là
trận với Hại Người Không Mệt. Nếu nói trận với Hại Người Không Mệt là
oanh tạc dồn dập, thì hỏa lực hiện tại của Diệt Sinh Linh giống như xe
lửa xếp hàng, từng toa từng toa vô cùng rõ ràng rành mạch chạy qua trước mắt người xem, mỗi một toa xe đều hoàn thành sứ mệnh của bản thân nó,
không sai một ly.
“Hiệu suất công kích cao đến phi thường…” Trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng Phan Lâm bỗng thốt ra câu này.
“Đúng thế.” Lý Nghệ Bác gật đầu. Cho tới thời điểm hiện tại mà nói, mỗi một
hit mà Diệt Sinh Linh đánh ra đều có tác dụng, không có hit nào là đánh
đại. Điều này thực sự quá khó tin trong một trận đấu chuyên nghiệp, vì
đối thủ đâu phải là cái xác chết.
Nhưng Nghênh Phong Bố Trận bây giờ lại y như một xác chết vậy, bị đàn áp chặt chẽ không thể giãy dụa.
“Ngụy Sâm… trúng bẫy rồi.” Lý Nghệ Bác đột nhiên bật ra một câu.
“Hả?”
“Tiêu Thời Khâm đã lợi dụng ngược địa hình, những vật chắn mà trước đây Ngụy
Sâm dựa vào, hiện tại đều đã trở thành bẫy cả rồi. Anh nhìn đi…” Lý Nghệ Bác nói tới đây cũng là lúc trên màn hình thi đấu, Nghênh Phong Bố Trận vì tránh hỏa lực mà định chạy vòng qua một góc tường, nào ngờ vừa mới
rẽ vào, một quả mìn đột nhiên nổ tung. Nghênh Phong Bố Trận bị trước sau giáp công, rốt cuộc ăn đủ sát thương cả hai bên.
“Quả mìn này
được đặt khi nào vậy?” Phan Lâm đột nhiên kêu lên, “Từ lúc Tiêu Thời
Khâm bắt đầu tấn công tới giờ, anh ta chưa hề cho Diệt Sinh Linh đi đến
vị trí này mà?”
“Thế trước đó thì sao?” Lý Nghệ Bác hỏi.
“Trước đó…” Phan Lâm chợt có chút ấn tượng mơ hồ, “Hình như có từng đi qua, nhưng lúc ấy…”
“Là lúc anh ta đang bị Nghênh Phong Bố Trận lợi dụng địa hình để chống lại kỹ năng của mình.” Lý Nghệ Bác nói.
Phan Lâm kinh hoàng, kinh hoàng một cách triệt để thực thụ. Hắn thậm chí
quên rằng mình vẫn đang trên chương trình trực tiếp, hắn hoàn toàn không còn từ nào để miêu tả lòng hoảng hốt của mình bây giờ. Tiêu Thời Khâm
thế mà có thể đặt mìn ở vị trí này ngay từ lúc ấy, có nghĩa là ngay từ
lúc ấy anh ta đã mưu tính sẵn cho đợt công kích của hiện tại rồi.
Tiêu Thời Khâm không phải không nhìn ra đấu pháp lợi dụng địa hình của Ngụy
Sâm, mà chỉ là tương kế tựu kế, lấy chính bản thân mình để làm phép thử, để nhử Ngụy Sâm tung ra toàn bộ lối đánh và kỹ năng cho hắn hiểu rõ.
Ngay từ lúc đó hắn đã lập xong kế hoạch phản kích, cho nên mỗi một hit
lúc này đều đã được tính toán cực kỳ chính xác. Hiệu suất tấn công cao
cũng chính vì vậy mà ra.
Bản lĩnh Vinh Quang của bậc thầy chiến
thuật Tiêu Thời Khâm ở tại nơi đây mới được thể hiện một cách chân
chính. Lợi dụng ngược những thứ Ngụy Sâm sử dụng, đùa bỡn vị lão tướng
cáo già trong lòng bàn tay. Cuộc tấn công theo kế hoạch định sẵn mà ập
tới, mỗi một hit đều bức ép Ngụy Sâm phải chống đỡ theo cách tệ nhất,
sau đó lại tiếp tục hứng chịu những đàn áp không ngừng, đến mức những
hit bắn phổ thông bây giờ đã trở thành lượng sát thương chủ lực rút máu
Nghênh Phong Bố Trận, có thể nhìn thấy rất rõ trên thống kê kỹ thuật do
hệ thống đưa ra.
Trên số liệu damage hiệu quả gây ra cho Nghênh
Phong Bố Trận, tổng sát thương do những hit bắn phổ thông đã vọt lên đến 42,12%. Tình huống này quá dị, nên tổ ghi hình đặc biệt zoom thẳng vào
bảng thống kê cho người chơi thấy rõ.
Không có cái gọi là bùng nổ, cũng không có cái gọi là sai sót.
Tiêu Thời Khâm giống như một kỹ sư máy thực thụ, thao tác của hắn chỉ có chính xác và hiệu suất.
Gia Thế thắng, Tiêu Thời Khâm hoàn thành 1 chọi 3, giúp Gia Thế giành được
một mở đầu hoàn hảo đến không thể hoàn hảo hơn trong phần lôi đài. Fan
Gia Thế trong nhà thi đấu đã phấn khích đến không thể kiềm chế nổi,
tiếng ồn do họ tạo ra lấn át hết mọi thứ, kể cả áp sát miệng vào tai
cũng phải hét lớn mới nghe được.
Xuống sân trong tình cảnh thế
này, có thể tưởng tượng được Ngụy Sâm phải hứng chịu đối xử kiểu gì.
Nhưng hắn đã chẳng còn tâm trí nào mà quan tâm, về tới chỗ ngồi của mình ở Hưng Hân, sắc mặt hắn đăm chiêu đến mức khiến Trần Quả không nhận ra
thằng già này nữa. Trên mặt Ngụy Sâm bây giờ chỉ toàn là thất vọng và lo lắng, thất vọng vì kết quả trận này, lo lắng những trận tiếp theo sẽ bị ảnh hưởng, đâu còn một Ngụy Sâm bỉ không biên giới mà thường ngày mọi
người hay thấy?
“Tiêu Thời Khâm lấy 1 địch 3, chúng ta gần như có thể nói Gia Thế ở phần đấu lôi đài đã nắm được chiến thắng vào tay, sắp tới chỉ còn là vấn đề thắng được bao nhiêu điểm đầu người thôi.”
“Ừ, cách tính điểm theo đầu người do thể thức thi đấu mới quy định khiến
ngay cả trong tình huống chiếm ưu thế lớn như này, bên dẫn trước cũng
không thể lơ là chủ quan, đương nhiên Hưng Hân là bên bị dẫn trước thì
lại càng không. Vậy không biết tuyển thủ ra trận tiếp theo của chiến đội Hưng Hân sẽ là ai đây?”
Camera chiếu vào khu vực ngồi của chiến
đội Hưng Hân. Người đang đứng dậy, đối với camera mà nói là vô cùng xa
lạ, bởi vì trước đây hắn sẽ không bao giờ để mình bị lên hình, cũng từ
chối tất cả mọi cuộc phỏng vấn. Mà bây giờ hắn đã quay về, lại dường như không còn quá chống đối phỏng vấn hay ghi hình nữa.
“Là Diệp
Thu!!!” Phan Lâm dù cho nhìn không biết mặt, nhưng không thể không nhận
ra tên tuyển thủ hiện lên, “Hiện tại hẳn phải gọi là Diệp Tu rồi, nhưng
chỉ thay đổi một cái tên cũng không thể xóa đi sự thật: Tướng thứ tư ra
trận của chiến đội Hưng Hân chính là cựu đội trưởng của chiến đội Gia
Thế, người đã sáng lập nên vương triều đầu tiên trong lịch sử Vinh Quang – đại thần Diệp Thu. Anh bất ngờ tuyên bố giải nghệ, sau đó lại đột
nhiên lập ra một chiến đội Hưng Hân để quay về giới Vinh Quang, từ vòng
khiêu chiến mà đánh vào, mang đến cho chúng ta vô số bất ngờ. Hiện tại
Diệp Tu đã cùng chiến đội của mình đi tới bước cuối cùng của vòng khiêu
chiến, mà giờ đây, cản trước mặt anh lại vừa khéo chính là đội mẹ ngày
xưa, chiến đội đã giúp anh có được vô số vinh quang và ủng hộ. Bây giờ
Diệp Tu sắp phải đại diện cho chiến đội Hưng Hân lên sàn đấu. Hưng Hân
đã có một mở màn vô cùng bất lợi trong phần lôi đài, đại thần Tiêu Thời
Khâm – người đã kiên quyết chuyển nhượng về Gia Thế khi chiến đội này bị K.O – đã biểu hiện đầy đủ giá trị của mình trong phần đấu lôi đài. Lúc
này, tuy nhân vật của anh ấy đã hoàn toàn cạn kiệt mana, nhưng tôi nghĩ
anh ấy sẽ không rút lui một cách đơn giản. Ở trận trước, Tiêu Thời Khâm
với một lượng mana không lớn, chỉ dùng những hit đánh bình thường mà rút được gần 50% máu đối thủ, giành được thắng lợi cuối cùng. Trận này đánh với Diệp Tu, anh ấy sẽ biểu hiện như thế nào đây?” Vừa nhìn thấy người
xuất chiến là Diệp Tu, Phan Lâm trong nháy mắt phấn khởi mà tuôn ra một
bụng chữ. Trận chung kết vòng khiêu chiến năm nay vì cái gì mà được quan tâm vượt bậc? Chẳng phải chính là vì giây phút này sao?
“Diệp Tu đi về phía phòng thi đấu, bây giờ việc trò chuyện trong nhà thi đấu đã
trở nên cực khó khăn, nếu bỏ tai nghe xuống thì tiếng la ó sẽ tràn vào
tai tôi. Đúng, chính là tiếng la ó. Khán giả trong nhà thi đấu đã dành
cho Diệp Tu những tràng phản đối rất mạnh mẽ. Trên thực tế, trận quyết
đấu sắp tới rất nhiều người không mong nhìn thấy, đặc biệt là fan Gia
Thế, tiếng gào thét của họ đã thể hiện rõ sự phản đối đó. Vị anh hùng
ngày trước, nay đột nhiên lại trở thành kẻ địch, đó chính là sự tàn khốc trong thi đấu chuyên nghiệp từ xưa đến giờ. Diệp Thu là người gánh trên vai quá quá nhiều thứ về Gia Thế, sự quay lưng của anh khó tránh khiến
cho phần đông người chơi không cách nào chấp nhận, tâm trạng của họ
chúng tôi rất hiểu. Nhưng thi đấu là thi đấu, bất kể thế nào, chúng ta
cứ hãy kỳ vọng trận kế tiếp sẽ đặc sắc nhất có thể đi.”
“OK, hiện tại Diệp Tu đã tiến vào phòng thi đấu, nhân vật song phương đang tải
bản đồ, trận đấu sắp bắt đầu. Từ trên màn hình có thể thấy được số liệu
nhân vật, lúc này mana của Diệt Sinh Linh không đáng bao nhiêu, muốn
giết đối thủ thì lượng sát thương từ các hit đánh phổ thông cần phải đạt đến 95% trở lên nhỉ?”
Từ khi Diệp Tu đứng dậy, Phan Lâm đã bắt
đầu quá khích. Trên cả con đường Diệp Tu đi vào phòng đấu, hắn blah blah liên tục không nhường ai, mãi cho đến lúc này Lý Nghệ Bác rốt cuộc mới
có cơ hội phát biểu.
“Ha ha, tính toán mấy con số đó cũng không
có ý nghĩa gì. Lượng mana còn lại của Diệt Sinh Linh thực sự không đủ để tiếp tục dội dmg. Ngay cả trong trận trước, dù rằng sát thương phổ
thông chiếm tỷ lệ lớn, nhưng yếu tố chủ chốt để áp chế Nghênh Phong Bố
Trận vẫn là kỹ năng. Với lượng mana mà Diệt Sinh Linh hiện có, thắng
thua của trận đấu này đã không còn gì khó đoán, chúng ta chỉ còn chờ xem hai người này nói gì với nhau trong trận thôi!” Lý Nghệ Bác bình luận.
Nói gì với nhau?
Họ không nói gì với nhau cả.
Trận lôi đài thứ tư bắt đầu, Tiêu Thời Khâm cuối cùng đã không mở đầu game
bằng việc di chuyển chiến thuật nữa. Hắn điều khiển Diệt Sinh Linh trực
tiếp chạy thẳng ra giữa bản đồ, đối mặt với Quân Mạc Tiếu cũng vừa chạy
thẳng một mạch mà tới. Đôi bên không chút chần chờ, lao vào xáp lá cà.
Vài giọt mana của Diệt Sinh Linh quả thật không chịu nổi đánh đấm chi
nữa, qua lại vài chiêu, mana Diệt Sinh Linh cạn đáy, Tiêu Thời Khâm
thẳng thắn kết thúc luôn trận đấu: Hắn nói một tiếng GG trên kênh chung, sau đó thoát game.
Rút lui nhận thua, trong thi đấu eSport trước nay đều được cho phép, Vinh Quang đương nhiên cũng không ngoại lệ. Ở
vào lúc mana đã cạn mà HP vẫn còn đoạn ngắn, Tiêu Thời Khâm quyết đoán
dùng cách này mà rút lui, trong nhà thi đấu chẳng những không ai cảm
thấy tiếc nuối mà còn dành tặng hắn một tràng vỗ tay cực kỳ nhiệt liệt.
Đối với hành động của Tiêu Thời Khâm, ngay cả ông chủ Đào Hiên của Gia Thế
cũng mỉm cười ưng ý. Hắn đứng dậy vỗ tay, thể hiện sự ủng hộ việc thoái
lui này.
Nếu cứ tiếp tục dây dưa, muốn mài thêm tí huyết của đối
thủ cũng không phải không thể, nhưng dưới tình huống giành được ưu thế
dẫn trước mà còn tính toán đến chi li vậy thì không phải là phong độ của một chiến đội vương triều ngày xưa. Đào Hiên vui mừng vì Tiêu Thời Khâm không mang theo thói quen từ chiến đội cũ vào Gia Thế, cái kiểu đo lọ
nước mắm đếm củ dưa hành sao có thể xứng với Gia Thế, đã vậy nếu dùng nó để đối phó với một đối thủ như Hưng Hân thì lại càng không đáng. Biểu
hiện của Tiêu Thời Khâm khiến Đào Hiên thực sự quá hài lòng, Tiêu Thời
Khâm vào Gia Thế, cũng phải có phong cách mà Gia Thế nên có.
Mà
lúc này, tướng thứ hai xuất trận của Gia Thế cũng đã đứng dậy. Một thiếu niên mà ai ai nhìn đến cũng cảm thấy xa lạ vô cùng, lặng lẽ bước đi
giữa tràng vỗ tay khán giả dành cho Tiêu Thời Khâm, hướng về phía phòng
thi đấu của Gia Thế.
GG là thuật ngữ giao tiếp văn hóa
trong eSport, nghĩa là Good Game, vốn được nói bởi cả 2 team khi trận
đấu kết thúc, tương đương với hành động bắt tay và khen ngợi đối thủ
bằng hình thức chat đặc trưng của thể thao điện tử. GG thường đi chung
với WP (well-played). Vì team thua thường chat GG trước, nên hiện nay nó được dùng nhiều với ý nghĩa nhận thua khi thế cuộc đã định, gây ra
tranh cãi và hiểu lầm ở giới game thủ trẻ về việc GG chỉ mang nghĩa đầu
hàng. Tuy vậy, ở rất nhiều game, vẫn có thể nhìn thấy đủ các dòng GG xen kẽ giữa toàn bộ tuyển thủ của team thua và team thắng, bởi vì đó là
phép lịch sự căn bản, như hành động đi đến bắt tay team bạn dù đã thua
cả sự nghiệp của Lâm Dịch thuộc chiến đội Tru Tiên.
Có
lẽ 2 chữ GG rất có ý nghĩa với các game thủ, vì ở những trận try hard,
khi nhìn thấy team đối thủ chat lên chữ này cũng là lúc có thể ôm lấy
đồng đội bật khóc, hoặc nếu team mình phải chat lên 2 chữ này thì đau
đớn không thôi. Nó tượng trưng cho thể thao chân chính, hoàn toàn không
phải những trận phá game, feed, AFK hoặc out game, hoặc thậm chí là thua thì đổ thừa lẫn nhau, không chấp nhận như trường hợp Lục Thế Lâm của
Tru Tiên. GG sẽ không xuất hiện trong những trận như thế.
L thường hay chú thích hoặc tâm sự vài dòng cuối chương, vì có một bộ
phận rất lớn người đọc Toàn Chức Cao Thủ không phải là gamer. Sắp tới
combat càng lúc càng dày, những chú thích này sẽ càng lúc càng nhiều,
bạn nào không thích có thể bỏ qua, nếu thấy sai cứ góp ý đáng yêu như
chương vừa rồi và chúng ta sẽ tranh cãi dưới ánh sáng của tình hữu nghị
và khoa học (づ ̄ 3 ̄)づ
Lá Mùa Thu