Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp
Tróc Vân Thủ!
Quân Mạc Tiếu triển khai kĩ năng với một tư thế bỉ ổi tột độ: hắn chui đến
sát nách Bách Hoa Liễu Loạn, mượn ánh sáng Bách Hoa che giấu hành động
của mình. Nhìn cái sự bỉ ổi đó mà Trương Giai Lạc chỉ muốn móc lựu đạn
ra nổ cho thằng này văng vào vùng ánh sáng chết luôn đỡ ngứa mắt. Nhưng
nghĩ đôi bên đang hợp tác với nhau, Trương Giai Lạc bèn cắn răng nhịn.
Đê tiện thật đấy, nhưng Diệp Tu có thể Tróc Vân Thủ chuẩn mục tiêu dưới
mức độ phủ lấp của ánh sáng Bách Hoa là một việc rất không dễ dàng, chi
tiết nhỏ này không phải ai cũng nhìn ra được.
Diệp Tu chớp lấy
khoảnh khắc tiết tấu Hoàng Phong thay đổi, lại núp lùm đánh lén, bên
Hoàng Phong đỡ bằng nồi? Nhậm Tuấn Trì của Hoàng Phong biết rõ trận
chiến này rất có khả năng quyết định thắng thua cho cuộc chơi trong ổ
quỷ, đang dốc hết sức hỗ trợ đồng đội phản công thì đột nhiên thấy nhân
vật chúi về phía trước. Cố giành lại quyền điều khiển mà không được,
Nhậm Tuấn Trì ngẩn người, lúc này mới nhận ra cái gì đang đến với mình.
“Phắc!!” Nhậm Tuấn Trì vội kêu lên một tiếng với đồng đội. Thế nhưng không ai
phản ứng kịp cả, họ trơ mắt nhìn Thiên Sứ Dịu Dàng vèo một phát bay khỏi đời họ, rơi vào phạm vi tấn công của Bách Hoa Liễu Loạn.
“Cứu!”
Điền Sâm gấp gáp hô lớn, ném chiến liêm ra dẫn đường cho Bùa Sấm Sét
đuổi theo hướng bay của Thiên Sứ Dịu Dàng. Gã muốn dùng công kích để
nhiễu loạn tiết tấu đối thủ, nhưng Diệp Tu tính trước cả rồi. Thiên Sứ
Dịu Dàng bị hắn lôi ra khỏi ánh sáng Bách Hoa, sau đó bị Quân Mạc Tiếu
ôm lên cho một chiêu Quăng Ném, tổng cộng đã di chuyển được một khoảng
cách đáng kể chỉ trong vài giây.
“Đậu!!” Trương Giai Lạc mắng.
Diệp Tu chơi một pha quá bất ngờ mà chả thèm báo tiếng nào, ném xong Thiên
Sứ Dịu Dàng liền phủi đít đi mất. Hoàng Phong bất chấp mọi thứ lao đến
cứu trị liệu nhà mình, thế là Bách Hoa Liễu Loạn của Trương Giai Lạc trở thành mục tiêu đầu tiên chắn trước mặt họ.
“Mắc zại!” Trương Giai Lạc gào lên.
“Ông giải quyết được mà, tổ chức tin ở ông!” Diệp Tu trả lời, Quân Mạc Tiếu quay mông chạy.
Trương Giai Lạc bó tay, không những không thể lùi bước mà còn phải nhào lên
cản, vì Hoàng Phong đang định chuyển mục tiêu tấn công khi thấy Thiên Sứ Dịu Dàng bị ôm đi. Tương tự, các tuyển thủ khác của Bá Đồ phát hiện
Diệp Tu bắt được trị liệu của Hoàng Phong, dĩ nhiên cũng phải phối hợp
với hắn.
Bên Hưng Hân đã chuẩn bị sẵn sàng để nhận hàng, Thiên Sứ Dịu Dàng vừa bị ném qua, hỏa lực lập tức dồn dập đổ xuống. Một em trị
liệu có thể chịu nổi focus bao lâu? Hoàng Phong bị cản địa, Yên Vũ lại
chẳng thể cứu viện vì đội hình toàn tay dài. Bộp bộp mấy phát, Thiên Sứ
Dịu Dàng lên bảng, cả chiến đội Bá Đồ đều vui mừng, không chú ý thấy có
người trong cái hội rắc hành xuyên lục địa Hưng Hân cúi xuống nhặt đồ
rơi ra từ xác em Thiên Sứ.
Bá Đồ sống giữa u mê trong khi Hoàng
Phong thì thốn tới rốn. Giờ đã không còn trị liệu, cũng không còn Mảnh
Mật Thất, yolo là con đường duy nhất. Hoàng Phong phát động một đợt tấn
công cực kì hung hãn, nhưng cao thủ Bá Đồ thiếu gì chứ không thiếu kinh
nghiệm, bùng nổ tiết tấu kiểu này chưa đủ tuổi để họ rối loạn thế trận.
Họ có thể bị Hoàng Phong kiềm hãm trong thời gian ngắn đấy, nhưng rất
nhanh đã lợi dụng ưu thế của mình để xoay chuyển cục diện và phản kích
giết luôn nhà quyền pháp Từ Hối Liễu của Hoàng Phong.
Hoàng Phong tan tác toàn diện, Yên Vũ vì thế cũng bị liên lụy. Họ cảm nhận rõ rệt
thấy áp lực tấn công đổ xuống mình càng lúc càng lớn. Hỏa lực tầm xa của Yên Vũ bắt đầu áp chế hết nổi làn sóng Hưng Hân cộng Bá Đồ ập đến.
“Lên anh em, ngay và luôn!” Diệp Tu phát lệnh. Lần này hắn không chơi zâm
đánh lén nữa, Quân Mạc Tiếu biến thành một tay đấm thả ga, cùng Hàn Yên
Nhu lao vào Yên Vũ với các kỹ năng trí mạng. Bên Bá Đồ hỗ trợ thêm ít
sát thương, Yên Vũ bị thu hẹp không gian hoạt động, hội tay dài bất đắc
dĩ bị Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu áp sát, đội hình lập tức rối loạn.
“Đẹp đẹp đẹp, hợp tác với mấy ông sướng quá! Thiệt không phụ lòng tin cậy
của tui!” Diệp Tu thả like tới tấp. Bá Đồ quá lão luyện, Hưng Hân vừa
quay qua đột kích Yên Vũ, họ lập tức xoáy vào chỗ yếu của Yên Vũ để hỗ
trợ. Nếu không nhờ họ, dù Hưng Hân tả xung hữu đột cỡ nào, Yên Vũ vẫn có cửa chống chọi.
“Bớt sủa đi ba!” Bá Đồ thèm vào lời khen của Diệp Tu.
“Cố lên nữa nào anh em!” Diệp Tu gào.
Trong lúc Bá Đồ phối hợp toàn diện, trọng điểm tấn công của Hưng Hân lại chỉ
nhắm vào một nhân vật: Phong Thành Yên Vũ, còn lại mấy em khác trong đội hình Yên Vũ bị Hưng Hân quăng bơ ngon ơ.
Nhưng Sở Vân Tú nào có
phải kẻ muốn đè là đè? Ngay đúng lúc Hưng Hân nhào vào mình, với một
phát Blink cực chuẩn, Phong Thành Yên Vũ đã dịch chuyển cả khúc xa, đến
một vị trí Hưng Hân khó lòng chuyển hỏa lực nhất. Thế mà vừa Blink xong, một luồng Vệ Tinh Xạ Tuyến đã từ trên trời giáng xuống ngay đúng vị trí y đặt chân!
Lúc này Sở Vân Tú mới biết mình trúng kế. Hưng Hân
tính trước khả năng cô sẽ dùng Blink thoát thân nên vị trí hở ra đó là
do bọn họ cố ý dành sẵn, mà tầm bắn siêu xa của bậc thầy pháo súng thì
đách nhùn bất kì góc độ nào trên chiến trường. Phong Thành Yên Vũ ăn
trọn Vệ Tinh Xạ Tuyến, nhất thời không thể động đậy. Cùng lúc, hai bóng
người đã vọt đến sát bên y.Còn ai ngoài Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt? Thuật Phân Thân tuy không bật xa bằng Blink nhưng cũng là kĩ năng
di chuyển tức thời, có thể nói là thủ đoạn áp sát con mồi nhanh nhất.
Phong Thành Yên Vũ bị Quân Mạc Tiếu ôm lên, một chiêu Quăng Ném cho bay
thẳng đến địa điểm Hưng Hân đã dọn sẵn. Thấy vậy, ba em thiện xạ của Yên Vũ liều mạng lao lên chơi Súng Cận Chiến tập thể như kị sĩ cứu hoàng
tử, phối hợp với quân đoàn Lâm Ám Thảo Kinh do Lý Hoa chơi hẳn đại chiêu Ảnh Vũ xông vào quấy rối.
“Giúp phát với!!” Diệp Tu kêu to, dĩ nhiên không phải kêu Hưng Hân mà là sai khiến Bá Đồ.
“Cố chống, ném Phong Thành qua đây!” Phía Bá Đồ trả lời.
Cái này gọi là gãi bừa mà trúng chỗ ngứa. Bá Đồ không biết Phong Thành Yên
Vũ có giữ Mảnh Mật Thất, chẳng qua với tình thế bây giờ, giao Phong
Thành Yên Vũ cho họ dồn dame là một trong các phương án tốt nhất. Vì
Hưng Hân và Bá Đồ là hai đội khác nhau nên không được miễn sát thương,
muốn focus chung sẽ rất khó khăn. Như lúc nãy ấy, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lén bắt Thiên Sứ Dịu Dàng cũng chỉ có thể trốn ra phía sau ánh sáng
Bách Hoa chứ không dám chui thẳng vào vùng ánh sáng như các nhân vật bên Bá Đồ.
Bá Đồ kêu xong liền chuẩn bị nhận hàng về focus, nhưng
nhìn kỹ mới thấy hai nhân vật Quân Mạc Tiếu và Bánh Bao Xâm Lấn đang
thần dũng tác chiến với Yên Vũ. Ngoài hai nhân vật này thì còn lại chả
ai có Quăng Ném cả, ship Phong Thành Yên Vũ qua cho họ được mới lạ!
Bó tay, Bá Đồ chỉ đành thay đổi phương án. Hỗ trợ thêm sát thương mà không nhiễu loạn đến tiết tấu công kích của Hưng Hân cũng là chút chuyện cỏn
con, không làm khó được các anh.
Cục diện trận đấu dần ổn định
dưới sự liên hợp của Hưng Hân và Bá Đồ. Phong Thành Yên Vũ bị kẹp giữa
hai đội, HP trượt như điên. Ba thiện xạ và một ninja dốc sức cứu viện,
Sở Vân Tú phối hợp hình thành cục diện đôi công, nhưng Phong Thành Yên
Vũ vẫn không cách nào thoát khỏi vòng vây.
Đíu ổn rồi! Đánh đến
mức này, Yên Vũ và Hoàng Phong đều đã nản chí. Nếu cứ tiếp tục e rằng sẽ chỉ bỏ mạng tại đây, lùi về một bước để duy trì mồi lửa cách mạng biết
đâu còn hi vọng.
Yên Vũ và Hoàng Phong bắt đầu muốn rút quân,
nhưng vì không rõ chân tướng, Bá Đồ lại trở thành một chướng ngại lớn.
Họ không hề biết đến sự tồn tại của Mảnh Mật Thất, chỉ một lòng một dạ
muốn diệt sạch đối thủ. Tuy hợp tác với Hưng Hân nhưng họ vẫn có tính
toán riêng, nhắm vào việc Bá Đồ có trị liệu mà Hưng Hân thì không. Trong lúc phối hợp tác chiến, Bá Đồ hỗ trợ Hưng Hân trên nhiều mặt, nhưng
Trương Tân Kiệt không hề cho Thạch Bất Chuyển trị liệu nhân vật Hưng Hân một lần nào cả. Nếu hắn muốn, kĩ năng trị liệu vẫn hiệu lực với nhân
vật khác đội.
Một khi giết xong Yên Vũ và Hoàng Phong, Bá Đồ và
Hưng Hân không thể không có tổn thất. Nhưng một bên có trị liệu, một bên lại không, ai hơn ai kém đã quá rõ. Bá Đồ hiển nhiên muốn hốt luôn Hưng Hân ngay sau đó.
Mục tiêu cuối cùng của Bá Đồ là diệt sạch cả ba đội bạn, một mục tiêu khí phách hơn hẳn tất cả các đội khác. Giờ Hoàng
Phong và Yên Vũ muốn té, Bá Đồ sao có thể cho phép? Họ ra sức kẹp chặt.
Nhưng khi Hoàng Phong bị họ giữ chân, Hưng Hân lại để xổng Yên Vũ. Ngay
trong tích tắc Phong Thành Yên Vũ ngã xuống, bốn đồng đội của y lập tức
quay đầu rút chạy.
“Chạy đi đâu?” Diệp Tu kêu to, “Đừng cho chúng thoát!” Hắn vừa nói vừa dẫn cả đội Hưng Hân hùng hổ đuổi theo.
“Nó cố ý hả?” Bên phía Bá Đồ, mấy anh em hỏi nhau.
“Rõ rồi, ổng đề phòng mình đó…” Trương Tân Kiệt thở dài. Mình không trị
liệu người ta phát nào có vẻ như hơi quá, người ta đoán ra ý đồ của mình ngay.
“Cờ hó xảo trá.” Trương Giai Lạc lắc lư cái đầu.
“Ê tui nói nè… Mảnh Mật Thất bị Hưng Hân lấy mất rồi, mấy anh còn đứng đây phè phỡn gì vậy?” Ba người còn lại của Hoàng Phong cũng sắp lên bảng,
nhìn thấy bên Yên Vũ đã bỏ chạy mà Bá Đồ vẫn đè mình ra đập, họ thật cạn lời. Điền Sâm không biết vụ Bá Đồ chưa rõ cuộc chơi trong ổ quỷ nên cho rằng Bá Đồ muốn đập cho ba người bên mình nôn ra Mảnh Mật Thất. Nhưng
vấn đề là Mảnh Mật Thất bên mình đã rơi ra từ Thị Diệu nãy giờ, Bá Đồ
đánh trận này như làm công quả, ấy thế mà họ cứ điềm nhiên như không là
sao nhỉ?
Theo câu hỏi ngạc nhiên của Điền Sâm, cuối cùng chân tướng sự thật cũng phơi bày.
“Mảnh Mật Thất? Mảnh Mật Thất gì?” Năm người Bá Đồ nghe thấy, đực người ra.
“Đậu má, không phải mấy anh chứ?” Điền Sâm hoảng hồn. Thì ra mấy bố Bá Đồ chưa biết gì cả?!
Điền Sâm giải thích dăm ba câu, Bá Đồ nghe xong còn có thể không hiểu ư? Họ đã bị lợi dụng từ đầu đến chót!
“Đuổi theo nhanh!” Hàn Văn Thanh ra lệnh, Bá Đồ xoay nòng súng!