Giải đấu chuyên nghiệp lượt năm và sáu, đối thủ của Hưng Hân là hai chiến đội Hạ Vũ và Lam Vũ.
Sân khách gặp Hạ Vũ, sân nhà đón Lam Vũ, kết quả lần lượt là 3 - 7 và 1 -
9. Sau trận đại thắng Bách Hoa, tính đến nay Hưng Hân đã bại liên tục
bốn trận. Trong đó tuy có các siêu cường đội như Bá Đồ và Lam Vũ, nhưng
cũng có các đại diện tầm trung và kém của Liên minh như Chiêu Hoa với Hạ Vũ. Khoan nói đoạt quán quân hay gì, chỉ xét mục tiêu lọt vào vòng
chung kết thôi thì đây chính là những đối tượng chính để họ cướp điểm.
Thế mà hai trận gặp Chiêu Hoa và Hạ Vũ đều thua 3 - 7. Solo toàn thắng,
và rồi thua sạch lôi đài với đoàn đội.
Đội mới mạnh nhất lịch sử?
Tuần san Thể Thao Điện Tử sau lượt thứ sáu đã dùng lại cái tít lên báo hồi
lượt hai về Hưng Hân. Lần đó Hưng Hân chiếm hẳn trang nhất, lần này chỉ
là một góc be bé bên trong, còn bị đánh một dấu chấm hỏi to tướng nữa.
Hết sáu lượt thi đấu, Hưng Hân ôm 19 điểm ngồi vị trí số 15 trên bảng tổng
sắp, cách khu vực nguy hiểm 9 điểm. Nói đặt mục tiêu giữ slot nghe còn
hợp lý hơn, chứ quán quân à...
Buồn cười. - Nguyễn Thành
của tờ eSport Times viết trong bài báo mới nhất. Dường như công kích một mình Đường Nhu đã không đủ đô rồi, bây giờ y đặt nghi vấn luôn với cả
chiến đội Hưng Hân. Không thể không nói Nguyễn Thành cũng là một tay bút thâm niên trong nghề, chỉ bằng sáu lượt thi đấu đã có thể vạch ra những vấn đề mấu chốt tồn tại ở Hưng Hân.
Có vẻ như các chiến đội
lớn khá lo ngại về Quân Mạc Tiếu, nghề tán nhân mới xuất hiện trên đấu
trường chuyên nghiệp. Giờ họ không cần tiếp tục lo ngại nữa, bởi thay vì đóng vai trò một nỗi uy hiếp, Quân Mạc Tiếu lại trở thành kẻ giúp đỡ
cho đối thủ mình. Tôi nghĩ nếu không phải Diệp Tu sử dụng nhân vật tán
nhân mà là pháp sư chiến đấu, thành tích của Hưng Hân có lẽ sẽ tốt hơn
hiện tại. Thế nhưng nếu vậy, liệu người đẹp tân binh vỗ ngực tự xưng có
thể một chấp ba kia còn chỗ đứng trong chiến đội chăng?
Bài
bình với giọng văn trào phúng chỉ rõ Quân Mạc Tiếu là tội đồ gây nên vấn đề phối hợp của Hưng Hân trước mắt, cũng không quên lôi tâm điểm Đường
Nhu ra xoáy một phát.
Bình luận được đăng trên eSport Times đủ
sức dẫn dắt hướng dư luận trong giới. Lượt thứ bảy, Hưng Hân đến làm
khách ở sân nhà Nghĩa Trảm, cánh phóng viên thi nhau tấn công họ trong
họp báo trước trận.
”Thất bại liên tục bốn lượt, giữa tán nhân và đồng đội tồn tại vấn đề phối hợp nghiêm trọng, khởi đầu của Hưng Hân
xem ra cách rất xa mục tiêu tranh quán quân của các anh, không biết anh
có cái nhìn thế nào về tình hình hiện tại?” Phóng viên hỏi Diệp Tu.
”Đội chúng tôi mỗi ngày mỗi tiến bộ, mỗi lượt đấu đều có khả năng là một bước chuyển ngoặt.” Diệp Tu đáp.
”Thế ạ? Vậy anh có thể đưa ra dự đoán mấy lượt nữa mới sẽ chuyển ngoặt không?” Một người hỏi, đặc biệt nhấn mạnh vào chữ “mấy“.
Diệp Tu nhìn kỹ. Không phải phóng viên Nguyễn Thành của eSport Times đó sao? eSports Times không đặt tòa soạn khắp các thành phố, chuyên phái phóng
viên tháp tùng chiến đội như Thể Thao Điện Tử. Là một tạp chí xuất bản
nửa tháng một lần, họ không cần thiết đưa tin hot hoặc bình luận theo
từng trận đấu. Họ nhắm vào các bài viết có tính tổng hợp mạnh, nên phóng viên eSport Times sẽ không chạy đến mọi nhà thi đấu săn tin mà chỉ chọn những trận nào phục vụ cho cái mình muốn viết thôi.
Sau Đường
Nhu, Nguyễn Thành hiển nhiên đã nhắm toàn thể Hưng Hân thành nguồn viết
cho mình. Đăng xong bài bình luận kể trên, y lại đến nhà thi đấu nơi
Hưng Hân xuất chiến. Hôm nay đã là lượt 4/5 theo lời tuyên thệ của Đường Nhu, mà thời điểm đánh xong lượt cuối ra kết quả cũng trùng kỳ xuất bản của eSport Times. Ba lượt đầu Nguyễn Thành vắt chân ngồi nhà không lộ
diện, lượt này rốt cuộc hết kềm chế nổi, chạy đi kiếm Hưng Hân gây sự.
Cách y nhấn mạnh chữ “mấy” dĩ nhiên là muốn ám chỉ lời thề năm trận của
Đường Nhu đã sắp đáo hạn. Nguyễn Thành xuất hiện ở đây cũng có lý do
riêng. Lộ trình năm trận thử thách Đường Nhu là một chặng đường địa
ngục: Bá Đồ, Lam Vũ, Vi Thảo đều góp mặt. Ai sẽ tin rằng một tân binh có thể đạt thành tích một chấp ba từ ba ông lớn này? Thế nên mấu chốt sẽ
nằm ở hai lượt gặp Chiêu Hoa và Nghĩa Trảm.
Trận Chiêu Hoa, Đường Nhu thất bại. Trận Nghĩa Trảm là tiêu điểm cuối cùng, thêm vào quan hệ
giữa Nghĩa Trảm và Hưng Hân thân thiết đến vậy, có khi nào họ thật sự sẽ đi đêm với nhau? Tầm quan trọng của Đường Nhu đối với Hưng Hân ai cũng
thấy rõ. Nếu Đường Nhu phải rút khỏi giới chuyên nghiệp, khoan nói đến
bản thân cô, đó sẽ là một đòn nặng nề giáng xuống chiến đội Hưng Hân. Vì thế, Đường Nhu có thực hiện được lời thề một chấp ba hay không, có khả
năng Hưng Hân còn lo lắng, hồi hộp hơn cả chính cô.
Đúng vào lúc
này lại đụng phải Nghĩa Trảm, một chiến đội vừa có quan hệ tốt với Hưng
Hân vừa có điểm đặc biệt: Đội trưởng nhà họ là ông chủ câu lạc bộ, dàn
tuyển thủ chủ lực là bạn ông chủ. Chơi Vinh Quang thôi mà hứng chí lập
luôn cả chiến đội đi đánh giải chuyên nghiệp, dễ thấy cái hội này ngông
đến cỡ nào. Nguyễn Thành sợ họ sẽ đồng ý nhả kèo cho Hưng Hân nên mới
chạy tới đây. Y không cản được Nghĩa Trảm làm bậy, nhưng có thể mở to
mắt mà theo dõi từng chi tiết nhỏ nhặt, nhất định không để cho họ xem
thường tinh thần thi đấu thể thao.
Và cũng vì thế, trong họp báo trước trận, y dám hỏi câu “Mấy trận nữa?” xem Hưng Hân có dám vỗ ngực bảo ngay đêm nay không.
Diệp Tu nhìn Nguyễn Thành, cười khẽ rồi hỏi ngược: “Anh nghĩ sao?”
Nguyễn Thành ngớ người, cũng cười: “Tôi đang hỏi anh, sao anh lại hỏi ngược tôi?”
”Đúng đó, tôi đang hỏi anh, hay anh giúp Hưng Hân bọn tôi đoán thử xem.” Diệp Tu nói.
”Tôi chúc chiến đội Hưng Hân ngay đêm nay có thể đạt được thành tích mong
muốn.” Tuy trong lòng Nguyễn Thành chỉ mong Hưng Hân thua, thua nữa,
thua mãi, nhưng đang họp báo nên vẫn phải nói chuyện khách sáo cho qua.
Các phóng viên khác đặt câu hỏi tới lui, cũng chẳng ngoài cục diện khó khăn trước mắt của Hưng Hân và vụ một chấp ba của Đường Nhu.
Bảng tổng sắp sau sáu lượt càng thêm rõ nét, hiện chia thành ba khu vực.Bảy slot đầu toàn là 40 điểm trở lên. Luân Hồi đã giành về vị trí đầu bảng
với 49 điểm. Hô Khiếu 47 điểm xếp hạng 2. Lam Vũ và Yên Vũ đồng 46 điểm
hạng 3 và 4. Vi Thảo bại liên tục hai trận gặp Luân Hồi và Bá Đồ, 44
điểm xếp hạng 5. Chiến đội Lôi Đình được đánh giá có thay đổi lớn nhất
trong mùa giải, cũng 44 điểm xếp hạng 6. Hư Không 42 điểm, xếp hạng 7.
Dưới khu vực 40 điểm, slot hạng 8 tuy vẫn có vé vào chung kết nhưng chỉ được 35 điểm là chiến đội Bá Đồ, cách khá xa hạng 7, không xê xích nhiều so
với hai hạng 9 và 10. Khu vực 30 điểm này gồm năm đội, theo tình hình
điểm số đều có khả năng tranh vé cuối. Trong số đó, chiến đội Bách Hoa
lượt năm và sáu không gặp đội mạnh, rốt cuộc xanh hơn được chút, hiện
đang xếp hạng 9 với 32 điểm, phía sau là Hạ Vũ, Ba Lẻ Một và Hoàng Phong từ hạng 10 đến 12.
Khu vực cuối là hai đội Chiêu Hoa, Nghĩa Trảm đồng 22 điểm và các đội 20 điểm trở xuống. Với 19 điểm, Hưng Hân đứng
đầu hạng cân U20.
Nhìn chung, sáu lượt đầu không chệch dự đoán
quá nhiều, đội mạnh vẫn mạnh, đội yếu cứ yếu. Tổng điểm tích lũy không
quá xa rời thực lực các đội. Tuy nhiên, chiến đội Bá Đồ đã đem đến thất
vọng tột độ. Mùa giải trước càn quét ngàn quân, thách thức kỷ lục Liên
minh, mùa giải này lại ngấp nghé ngưỡng cửa vòng chung kết, điểm số cách biệt hẳn so với bảy thứ hạng đầu.
Trong khi đó, chiến đội Lôi
Đình là bất ngờ lớn nhất. Tuy hồi trước họ cũng là khách quen vòng chung kết, nhưng ở vòng bảng luôn lay lắt bờ vực như Bá Đồ hiện tại, giãy dụa giằng co lắm mới lọt vào trong. Vậy mà bây giờ tổng điểm khá cao, thua
hạng nhất bất quá 5 điểm. Ngoài điểm số, đáng nói nhất còn là chuyển
biến trong thái độ thi đấu của họ. Lòng tự tin và kiên định hôm nay của
Lôi Đình, quả thật lúc xưa khó thấy.
Chiến đội Bách Hoa khởi đầu
mùa giải trước khá sida, càng về cuối càng lên cơ, vào đến tứ kết từng
đánh bại đại ca cùng mùa là Bá Đồ, khiến mọi người vô cùng kỳ vọng vào
tương lai họ. Thế rồi mùa giải này chỉ mới lượt hai vòng bảng đã tan tác dưới tay Hưng Hân, lê lết thêm mấy lượt nữa, đến hai lượt gần đây mới
có chút khởi sắc. Nhìn tổng thể, Bách Hoa cũng gây thất vọng.
Ba
đội nêu trên và Hưng Hân đang là tâm điểm tranh luận hot nhất trong
giới. Dĩ nhiên hầu hết chẳng phải lời lẽ tốt đẹp gì, vì con người thường chỉ thích cười trên nỗi đau của người khác mà thôi.
Quay về thời điểm hiện tại, lượt đấu thứ bảy sắp bắt đầu. Lượt này cũng chứng kiến
không ít các trận nảy lửa. Luân Hồi, kẻ lữ hành trên lộ trình địa ngục,
đánh xong bốn siêu cường đội, nay sẽ gặp Yên Vũ. Bốn siêu cường đội thì
lại chinh phạt lẫn nhau: Chủ nhà Hô Khiếu nghênh chiến Bá Đồ, đội khách
Lam Vũ thách thức Vi Thảo.
Đài truyền hình xoắn cmn quẩy! Mấy
lượt đấu có nhiều drama thế này thiệt mệt tâm ghê! Lấy ai bỏ ai? Hưng
Hân, Bách Hoa với Lôi Đình hot đến cỡ nào đi nữa cũng không sánh bằng.
Cuối cùng họ chọn trận Hô Khiếu vs Bá Đồ. Nếu Vi Thảo và Lam Vũ là đôi
oan gia thù sâu hận nặng thì Hô Khiếu và Bá Đồ tượng trưng cho cuộc đối
đầu giữa hai thế lực mới và cũ. Từ khi ba vị lão tướng cùng nhau tụ về
dưới cờ Bá Đồ, sự đối chọi ấy càng lúc càng rõ rệt và gay gắt.
Tuyển thủ các đội đã bước lên sân đấu.
”Đại thần, khỏe không? Chào mọi người, lâu quá mới gặp!” Chủ nhà Lâu Quan
Ninh rất biết chào khách, hồ hởi hoan nghênh các tuyển thủ Hưng Hân.
”Lâu quá mới gặp, lâu quá mới gặp.” Đúng là tính tới tính lui Hưng Hân thân
nhất với người bên Nghĩa Trảm. Mấy lượt đấu trước đó bắt tay thăm hỏi
toàn là hình thức, lần này mới thật sự có cảm giác bạn bè lâu ngày gặp
lại, không chỉ bắt tay mà còn tán gẫu đôi câu.
”Sao, có lên đánh không?” Diệp Tu bắt tay Tôn Triết Bình, hỏi.
”Đương nhiên.” Tôn Triết Bình nói.
”Vậy hả? Thiệt muốn bóp nát tay ông ngay bây giờ luôn quá!” Diệp Tu cười.
”Thử xem.” Tôn Triết Bình nói, bàn tay tăng thêm ít sức. Tay hắn bị chấn
thương nhưng chưa phế đến mức không cho phép sờ vào hiện vật, chỉ không
chịu nổi gánh nặng thao tác tiết tấu cao và tỉ mỉ của Vinh Quang thôi.
”Ha ha, vào trận gặp.” Diệp Tu buông tay hắn, chuyển qua người kế tiếp.
Chiến đội Nghĩa Trảm chỉ mỗi năm người trông giống tuyển thủ, thêm vào
Tôn Triết Bình, còn lại toàn mấy gương mặt báo danh cho có, xách cái
mông lên sân rồi xuống ngồi chứ chẳng thấy tinh thần hay nhiệt huyết đâu cả.
”Đại thần, giơ cao đánh khẽ nha!” Lâu Quan Ninh mở miệng đùa khi bắt tay với Diệp Tu.
”Sao được, trọng tài nghe kìa!” Diệp Tu nói.
”Đùa thôi đùa thôi!” Lâu Quan Ninh vội nói. Trọng tài quả thật đang liếc qua bên này.
Vì lời thề của Đường Nhu, quan hệ nhạy cảm giữa Hưng Hân và Nghĩa Trảm gần đây thường bị người ta xì xào bàn tán, Lâu Quan Ninh không phải không
biết. Nhưng Diệp Tu lại cứ thích xoáy thẳng vào cái sự nhạy cảm thế đấy.
”Đại thần à, sao ông biết nói chuyện quá vậy?” Lâu Quan Ninh lau mồ hôi.