Đấu pháp của Hưng Hân, đừng nói là tuyển thủ Huyền Kỳ trên sân, ngay cả
huấn luyện viên Trương Ích Vỹ ở ngoài sân cũng phải cảm thấy kinh ngạc.
Dưới tình huống không có trị liệu mà Hưng Hân dám yolo đến vậy? Tụi nó
hung hăng và tự tin đến cỡ nào vậy trời?
Nhưng sau khi nhìn thấy
hai nhân vật Tái Thụy Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu đẩy kị sĩ của mình về phía
thiên sứ thủ hộ, Trương Ích Vỹ mới đột nhiên hiểu ra. Hưng Hân vẫn có
mục tiêu chiến thuật, muốn hốt trị liệu của họ đầu tiên, rất chính
thống, rất quy phạm, là một đấu pháp không hề khó đoán, chỉ có điều Hưng Hân lao lên cắt trận hình của Huyền Kỳ ra trước, sau đó mới bắt đầu đổi style hội đồng, kết cấu chiến thuật vô cùng tinh vi khó hiểu. So sánh
với họ, chiến đội Huyền Kỳ vừa lao lên đã ném hết toàn bộ kĩ năng về
phía Hàn Yên Nhu, thẳng thắn thiệt thà thô thiển đến bó tay.
Kiểu đấu pháp giàu biến hóa như của Hưng Hân, chờ đến khi ý đồ thực sự thể
hiện ra, rất có khả năng đối thủ đã không kịp ngăn cản. Trận này diễn
tiến hệt như vậy. Kị sĩ của Huyền Kỳ là tấm bình phong để Hưng Hân che
giấu chiến thuật của mình. Sau khi cậu ta bị Tái Thụy Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu đẩy lùi chục bước thì đột nhiên bị cho ăn bơ, hai người kia đã đồng loạt nhắm về phía thiên sứ thủ hộ ở cách sau lưng cậu ta không xa lắm.
Thiên sứ thủ hộ của Huyền Kỳ vốn đang tích cực trị liệu cho toàn đội, trọng
tâm công việc chính là kị sĩ hứng chịu hai người giáp công, nào ngờ hai
nhân vật một giây trước vẫn đang giáp công kị sĩ đột nhiên lại chuyển
mũi dùi về phía hắn.
Thiên sứ thủ hộ dĩ nhiên sẽ không ngoan
ngoãn há miệng ăn hành, vội vàng muốn chạy, nhưng vừa quay lưng liền
thấy Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm không biết từ lúc nào đã mò đến phía sau mình mà vẩy ra một cái Băng Trận, vây thiên sứ thủ hộ ở giữa. Hết
trận lớn đến trận nhỏ, vừa hạn chế thiên sứ thủ hộ vừa hỗ trợ cho Tái
Thụy Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu rắc hành không ngơi tay.
Thiên sứ thủ hộ không cách nào trốn tránh, chỉ đành dùng kĩ năng cố gắng chống đỡ.
Đầu tiên là một chiêu Thánh Thuẫn Thuật che trước mặt, sau đó mở Kích
Hoạt Sinh Mạng để tăng tốc độ hồi phục máu, cuối cùng là Ánh Sáng Thiên
Sứ, lấy thiên sứ thủ hộ làm trung tâm, vạch ra một vầng sáng 360o, những mục tiêu nào bị quét qua sẽ chịu sát thương không nói, còn có hiệu ứng
đẩy lùi cực mạnh, bất chấp luôn cả trạng thái Bá Thể.
Nghề nghiệp của hai người Tôn Triết Bình và Đường Nhu không có chiêu nào giải được
hiệu ứng đẩy lùi của Ánh Sáng Thiên Sứ, nhưng họ đều chọn cách cứng cổ
nhất để đối mặt. Ánh Sáng Thiên Sứ tuy rằng có hiệu ứng đẩy lùi, nhưng
chỉ có thể ngắt các kĩ năng cần đứng tại chỗ ngâm xướng. Muốn ngắt các
loại kĩ năng khác, hiệu quả của Ánh Sáng Thiên Sứ kém xa những chiêu có
hiệu ứng chụp bắt.
Bị đẩy lùi, Tái Thụy Nhất Hạ gác trọng kiếm ra sau lưng, toàn thân bỗng đỏ lên rừng rực, trọng kiếm như máu tươi sôi
sục mà không ngừng biến lớn. Một kiếm chém xuống, huyết khí lập tức bộc
phát, một vùng sương máu trải rộng, chính là đại chiêu cấp 70 Sóng Máu
Cuồng Nộ của cuồng kiếm sĩ.
Bên phía Hàn Yên Nhu, chiến mâu rung
lên một cái hóa thân thành rồng, cơ thể tuy đang bị đẩy lùi nhưng đấu
khí ma pháp do chiến mâu biến ra vẫn dâng trào về phía trước, nổ trúng
thiên sứ thủ hộ.
Chiêu Ánh Sáng Thiên Sứ này đã ép cho Tái Thụy
Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu đều phải lui về sau, nhưng đại chiêu của hai
người, thiên sứ thủ hộ vẫn không thể tránh thoát dù chỉ một. Thánh Thuẫn Thuật vừa triệu hồi trước đó tuổi gì đỡ nổi hai đại chiêu, trực tiếp vỡ nát, huyết khí cuồn cuộn và đấu khí ma pháp nổ tung, quấn chặt lấy
thiên sứ thủ hộ đáng thương.
Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm mở
quỷ trận để hỗ trợ xong cũng không đứng đó mà nhìn, lập tức vung thái
đao nhập trận, góp một tay vào việc tăng sát thương.
“Quá cứng!
Thanh niên Hưng Hân quá cứng! Mọi người phải nhớ rằng họ căn bản không
hề mang trị liệu, đối mặt với Ánh Sáng Thiên Sứ của thiên sứ thủ hộ mà
vẫn đưa đầu ra ăn dame chứ không chịu ngừng tấn công.” Bình luận viên
trên TV thán phục không ngớt.
“Tuyển thủ Huyền Kỳ lần này gặp
nguy hiểm rồi, dưới sự giáp công trước sau của Hưng Hân, anh ta chỉ có
thể cầu mong đồng đội mau mau tới cứu. Vậy đồng đội của anh ta đâu?”
Góc nhìn quay về phía khác, đội viên kị sĩ của Huyền Kỳ mới rồi còn bị Tái
Thụy Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu đè ra hội đồng, ai ngờ bây giờ đến lượt cậu
ta chủ động chạy đi tìm hai người xin ăn gạch. Khí công sư trước đó bị
hất văng cũng đã lao tới. Là nghề nắm giữ các kĩ năng công kích có
khoảng cách, hắn đẩy một chiêu Pháo Gầm về phía Hàn Yên Nhu và Tái Thụy
Nhất Hạ.
Nhưng lần này thân hình Tái Thụy Nhất Hạ loáng một cái
đã vòng ra trước người Hàn Yên Nhu, trực tiếp dùng thân mình ăn pháo của khí công sư. Hàn Yên Nhu không hề trúng bất kì sát thương nào, rảnh tay tiếp tục tấn công thiên sứ thủ hộ.
Một chiêu Thiên Sứ Uy Quang
không mang đến cho thiên sứ thủ hộ bất kì chuyển biến tốt đẹp nào, hắn
bèn sử dụng hai đại chiêu trị liệu không cần ngâm xướng lên chính mình,
sau đó mở Ý Chí Kiên Định để tăng sức phòng ngự của bản thân. Hắn xoay
chuyển góc nhìn loạn xạ, xem có bất kì đồng đội nào có thể nhanh chóng
đến tiếp ứng mình hay không.Kết quả, chờ đồng đội không thấy, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu và
Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm chạy đến phát thêm cho hắn một hai kĩ
năng nữa vô đầu. Thiên sứ thủ hộ chỉ đành dựa vào đặc tính phòng thủ của nghề nghiệp mà tiếp tục liều mạng. May sao cuối cùng kị sĩ bên hắn đã
xông ra, Thập Tự Chinh Phán Xét vừa được sử dụng, lập tức bóng kiếm bóng khiên vùng vẫy khắp trời, Hàn Yên Nhu của Đường Nhu cũng không thể
không bị lép vế. Nào ngờ cô chỉ mới vừa lùi lại, Tôn Triết Bình đã lách
người tới, tay khua trọng kiếm, trực tiếp bay thẳng vào chơi với Thập Tự Chinh Phán Xét.
“Dùng công kích để cứng rắn chống đỡ Thập Tự
Chinh Phán Xét!!!” Bình luận viên trên TV không thể tin nổi, may mà khán giả chỉ nghe giọng chứ không nhìn thấy gương mặt há hốc của hắn. Tiết
tấu của Thập Tự Chinh Phán Xét là do người điều khiển dùng thao tác mà
khống chế, cho nên không hề cố định, thêm vào đó lực tấn công có thể
cộng dồn, bây giờ lại có người dám dùng công kích để chống lại kĩ năng
này, bình luận viên thực sự không biết nên nói người này quá can đảm hay là quá điên rồi.
Keng! Rầm! Tiếng vũ khí va chạm giữa hai người
không ngừng nổ ra. Tuyển thủ kị sĩ của Huyền Kỳ đã không thể tin nổi sự
thật trước mắt, lại có thể có người cứng cổ mà dùng thao tác để chống
Thập Tự Chinh Phán Xét, người này… muốn miệt thị mình sao?
Cả
tượng đất còn biết nóng giận, một hiện tượng bất thường thế này xảy ra
với chính bản thân mình, tuyển thủ kị sĩ bị tổn thương lòng tự tôn rất
nặng, lập tức bất chấp hết thảy mà sử dụng Thập Tự Chinh Phán Xét. Thật
ra, cứng rắn chống đối Thập Tự Chinh Phán Xét thế này cũng đúng là có
hơi miễn cưỡng. Tái Thụy Nhất Hạ của Tôn Triết Bình đỡ được một khúc,
sau đó đối thủ tăng mạnh tiết tấu thì bắt đầu khó ứng phó. Những đòn
công kích bình thường chắc chắn không thể chống nổi Thập Tự Chinh Phán
Xét, cho nên hắn vẫn liên tục sử dụng kĩ năng mà đánh. Nhưng kĩ năng vẫn phải chờ thời gian hồi, mà liên kích của Thập Tự Chinh Phán Xét thì
không. Do đó, đến khi kĩ năng của Tái Thụy Nhất Hạ rốt cuộc đã dùng hết
sạch, phải chuyển qua đánh thường, trong lòng kị sĩ Huyền Kỳ cảm thấy
rất hả hê, ra sức tấn công đến mức Tái Thụy Nhất Hạ có chút chống đỡ
không nổi.
“Ngu quá! Nhìn cho kĩ phương hướng di chuyển đi
kìa!!!” Thế nhưng Trương Ích Vỹ ngoài sân đối với việc kị sĩ nhà mình áp đảo được công kích của Tôn Triết Bình lại giận đến chửi ầm lên. Kị sĩ
này đuổi theo Tái Thụy Nhất Hạ điên cuồng mà đánh, rốt cuộc lại rời khỏi vị trí che chở bên cạnh thiên sứ thủ hộ vốn trước đó không dễ dàng mới
cướp được. Người cần bảo vệ là thiên sứ thủ hộ lại bị vứt bỏ. Một trị
liệu hoàn toàn phơi mình lên thớt trước mặt địch thủ, trừ đi bị băm ra
bã còn có thể có số phận gì?
TV vẫn chiếu theo màn đánh đấm hay
ho chỗ kị sĩ đang sử dụng Thập Tự Chinh Phán Xét, nhưng vị trí sau khi
cậu ta bỏ đi mới thực sự náo nhiệt. Chiến mâu của Hàn Yên Nhu quay lại,
gõ liên tọi vào đầu thiên sứ thủ hộ. Khí công sư của Huyền Kỳ lúc này
cũng đã rảnh tay mà ra chiêu, nhưng nghề của hắn không thiên về đánh
gần, mà bây giờ những công kích và hỗ trợ ở khoảng cách tầm trung đã cứu không nổi thiên sứ thủ hộ nữa rồi. Trong đội hình Huyền Kỳ, người có
khả năng bảo vệ thiên sứ thủ hộ nhất chính là kị sĩ, nhưng thằng khờ này lại bị Tôn Triết Bình kéo đi.
Khi góc nhìn TV quay về phía thủ
hộ thiên sứ, bình luận viên cũng mới tỉnh ngộ. Thì ra lối đánh vừa rồi
của Tôn Triết Bình đâu chỉ là dũng khí, thằng chả còn chơi zâm nữa!
Tuyển thủ kị sĩ cho đến tận khi đi xong Thập Tự Chinh Phán Xét mới ngớ người
nhớ ra. Cậu ta vội vàng luống cuống chạy về cứu trị liệu, nhưng Tôn
Triết Bình chịu thả không? Hắn vác kiếm rượt theo sau lưng cậu ta mà
chém. Chẳng cần mấy nhát kiếm, chút lợi lộc chiếm được từ Thập Tự Chinh
Phán Xét vừa rồi đã phải trả lại toàn bộ. Cho dù Huyền Kỳ có mang trị
liệu, đổi máu chắc chắn sẽ không thiệt thòi, nhưng vấn đề là trị liệu
của họ bây giờ đã sắp hấp hối rồi kìa.
Bên kia, Quân Mạc Tiếu và
Nghênh Phong Bố Trận di chuyển đan xen lẫn nhau. Dưới sự yểm hộ của Quân Mạc Tiếu, Nghênh Phong Bố Trận còn thả hẳn một Cánh Cửa Tử Vong qua
phía này.
Cánh Cửa Tử Vong một khi mở ra, người nào muốn tiến lên phía trước rõ ràng phải cân nhắc kỹ. Hiệu ứng trói của Cánh Cửa Tử Vong không phải chỉ dùng thao tác là có thể đối phó dễ dàng, ít nhất những
tuyển thủ ở tầng lớp thấp trong giới chuyên nghiệp như Huyền Kỳ hoàn
toàn không có tự tin để làm điều đó. Vì vậy vấn đề cứu trị liệu đã lập
tức đổi thành ngắt chiêu Cánh Cửa Tử Vong. Người ngâm xướng Cánh Cửa Tử
Vong lúc này đang núp dưới sự che chở của Quân Mạc Tiếu, thế là tuyển
thủ Huyền Kỳ thi nhau quay ra tấn công hắn.
Trương Ích Vỹ ngoài
sân lại thở dài lần nữa. Gã đã hết giận nổi, có thể thấy trong lòng thất vọng đến cỡ nào. Bị đối thủ cứ nắm mũi dắt hết chỗ này tới chỗ khác,
trình độ chiến thuật giữa đôi bên đã chênh lệch đến mức Trương Ích Vỹ
phải triệt để đập đầu vào tường. Trong lòng gã lúc này mơ hồ cảm thấy,
đừng nói đến việc bày binh bố trận của Hưng Hân quá bất ngờ dẫn đến
chiến thuật của gã hoàn toàn sụp đổ, cho dù chiến thuật của gã có bố trí khéo léo đến cỡ nào, nhưng đối phương có Diệp Tu chỉ huy trong trận, mà huấn luyện viên như gã lại ở ngoài trận, cái gì cũng làm không được,
Huyền Kỳ cuối cùng khó tránh khỏi thất bại.
Gã không ngừng tìm
kiếm sơ hở của Hưng Hân, lúc thì trị liệu không đủ trình độ, lúc thì
Bánh Bao là một tân binh, nhưng nhược điểm lớn nhất của Huyền Kỳ nhà gã
đã sớm bị đối thủ nắm chặt.
Huấn luyện viên…
Chiến đội
Huyền Kỳ, thành cũng huấn luyện viên, bại cũng huấn luyện viên. Vì không có một chế độ thích hợp, tác dụng của huấn luyện viên đã trở nên quá
hạn chế. Điều đó thể hiện rõ nhất khi vào trận. Những bố trí mà huấn
luyện viên tạo ra có thể thất bại, cũng có khả năng bởi vì tình thế thay đổi mà xuất hiện những tình huống ngoài dự liệu. Ở một đội ngũ bình
thường, đội trưởng trong trận có thể lập tức ra quyết định để đối phó và điều chỉnh kịp thời, nhưng Huyền Kỳ thì sao? Nếu chỉ dựa vào bản thân
tuyển thủ trong trận, trình độ chiến thuật chắc chắn thấp hơn tiêu chuẩn mấy cấp, cuối cùng dẫn đến thua cuộc là chuyện quá dễ hiểu.
Trước đó còn nôn nóng bất an ở ngoài trận, Trương Ích Vỹ vào giờ phút này đã
tĩnh tâm rồi. Một khi kết quả đã được xác định, cho dù là tốt xấu, đều
sẽ khiến người ta bình tĩnh hơn. Hành trình của chiến đội Huyền Kỳ trong vòng khiêu chiến đã chấm dứt ở đây.
Trong lòng Trương Ích Vỹ
tràn đầy rầu rĩ, nếu mình không nghĩ quá nhiều, nếu mình cố gắng nắm
thêm ít điểm trong trận đấu với Cò Chứng Khoán, thì đã có thể đảm bảo
được một tiêu chuẩn vào vòng trong. Chỉ tiếc rằng bây giờ muốn nói cái
gì cũng muộn, chiến đội Huyền Kỳ bị loại rồi…