Bảng xếp hạng nghĩa là gì?
Nói đơn giản thì nó là một danh sách
để hệ thống căn cứ vào đó mà trao phần thưởng từ nhiều đến ít. Những
phần thưởng này đều rất ngon nên ngay cả các công hội lớn cũng không thể nào bỏ qua, ai cũng muốn tích cực tranh thủ.
Ngoài ra bảng xếp
hạng còn là một kiểu show hàng thực lực, cả thực lực cá nhân lẫn thực
lực công hội. Tuy event game như Bách Quỷ Dạ Hành chắc chắn sẽ tồn tại
yếu tố may mắn, nhưng chỉ cần nhìn vào bảng xếp hạng chung cuộc với dàn
top 100% nhân vật chuyên nghiệp, sẽ biết vận may chỉ có ý nghĩa quyết
định trong bối cảnh thực lực ngang nhau. Đối mặt với thực lực mang tính
áp đảo của tuyển thủ chuyên nghiệp, người chơi bình thường có vận may
tốt đến cách mấy cũng khó lòng nào gây uy hiếp cho hiệu suất siêu nhân
của họ.
Các công hội lớn rất chú trọng đến bảng xếp hạng, bất kể
là bảng xếp hạng gì: kỷ lục phó bản máy chủ mới, kỷ lục cao nhất phó bản cũ, hay bảng xếp hạng mỗi một event game. Phần thưởng thu được từ nó là một việc, họ còn muốn thông qua nó để khoe thực lực nhà mình, tăng sức
ảnh hưởng cho chiến đội.
Chiến đội thường phô bày sức mạnh bằng
thành tích trong giải đấu chuyên nghiệp, và phát ngôn viên của họ trong
game là công hội lại càng phải gần gũi quần chúng nhân dân hơn nữa. Công hội không sống trong một không gian tách biệt mà tồn tại ở cùng thế
giới với đông đảo người chơi Vinh Quang. PR trong thế giới đó để tăng
sức ảnh hưởng cho chiến đội là hạng mục công việc quan trọng.
Và bảng xếp hạng là một trong những chiến trường chính.
Trên chiến trường này của ngày đầu event Bách Quỷ Dạ Hành, các công hội lớn không vui, cực kỳ không vui.
Đâu phải lúc nào cũng được tuyển thủ chiến đội vào game dốc sức giúp đỡ,
thế mà các công hội lớn lại khiến họ phải thất vọng. Trên bảng xếp hạng
cuối cùng, 27 vị trí đầu có hết 9 là của nhân vật công hội Hưng Hân,
chiếm đứt 1/3 số vé. Top 10 Hưng Hân ôm trọn 5 vé, chiếm 1/2. Top 3 Hưng Hân hốt sạch luôn, khỏi đứa nào có cửa chen vào góp vui.
Hội trưởng các công hội lớn phát hiện mình chưa bao giờ được trải nghiệm chiến thắng lẫy lừng kiểu này.
Trong group chat tuyển thủ chuyên nghiệp cũng đang sôi nổi bàn tán kết quả
cuối cùng trên bảng xếp hạng, dĩ nhiên là sau khi Hoàng Thiếu Thiên đã
ngừng spam. Thành tích lấp lánh của Hưng Hân ngay cả các tuyển thủ cũng
phải ngước nhìn, mà lý do dẫn đến thành tích đó, họ đều được báo lại bởi công hội nhà mình cả rồi.
Group chat chuyên nghiệp chưa có mặt
các cháu như Đường Nhu và Bánh Bao, người Hưng Hân đang trong group chỉ
có Diệp Tu và Tô Mộc Tranh. Diệp Tu đương nhiên là đối tượng để quần
chúng chỉ trích hăng nhất, sau màn xì pam của Hoàng Thiếu Thiên, mọi
người đều đồng lòng lên án Diệp Tu, nửa đùa nửa thật bảo hắn điêu hết
phần thuyền.
”Ha ha ha.” Diệp Tu cười rộ, “Đố kị cứ việc nói thẳng đê!”
Dân tình cạn lời. Ai cũng đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, có cần chứng minh bản thân bằng cái bảng xếp hạng này không? Có cần show hàng bằng thứ tự trên bảng xếp hạng này không? Phần thưởng nó đem đến mới là thứ đáng
quan tâm, ngoài ra thì cái sự chơi event rất ư giải trí. Chỉ thế thôi mà phải đố kị? Bớt giỡn ba!
”Đố kị con em anh con em anh con em anh con em anh!” Hoàng Thiếu Thiên hăng tiết hỏi thăm em gái Diệp Tu liên
tục, cứ như đó là câu trả lời.
Thông báo hệ thống: Dạ Vũ Thanh Phiền đã bị mod kick khỏi group chat tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang.
Dân tình vã mồ hôi, vài cô cậu trẻ mới gia nhập group chat càng không dám hó hé.
Đường đường Kiếm Thánh, Kiếm Thánh trên đỉnh Vinh Quang, bẹp một cái bị kick
khỏi group chat. Tuy vị tiền bối này ồn ào thật đấy, nhưng người mới như họ có cho mười lá gan cũng không dám đối xử với đại thần kiểu đó!
Người này chính là đại thần Diệp Thu, bậc vua chúa Vinh Quang ngày xưa đấy sao?
Hội tuyển thủ trẻ mới vào Liên minh lần đầu tiên cảm nhận được sự lợi hại
của chúa Diệp. Năm vừa rồi họ vào Liên minh cũng là lúc Diệp Tu giải
nghệ xuống vòng khiêu chiến lăn lộn, không rảnh ngoi lên trong group.
Hôm nay chúa đã giục ngựa quay về, ra tay khác hẳn phàm nhân, hốt đại
thần Hoàng Thiếu Thiên chỉ một nốt nhạc.
Quá nhanh quá nguy hiểm!
Hội người mới lặng lẽ ngưỡng mộ đại thần Diệp Tu, lặng lẽ xót thương đại thần Hoàng Thiếu Thiên.
”Còn ai không phục không??” Diệp Tu hô lên.
”Ấu trĩ!” Thế mà có người dám phản pháo thật. Bà con dồn dập nhìn: Đại Mạc
Cô Yên! Ơ đây là Hàn Văn Thanh mà, một nhân vật cực ít xuất hiện trong
các câu chuyện nhảm shit thường ngày của group. Chỉ có nhân vật tầm cỡ
đại thần Diệp Tu mới có thể khiến ngài ngoi lên khỏi đảng seen? Hay nên
nói rằng, chỉ có ngài - kẻ đã lật đổ vương triều Gia Thế - mới dám bật
thẳng vào mặt Diệp Tu?
Không!
Có tiền bối tận tâm truyền
thụ kiến thức cho người mới: Hàn Văn Thanh dám bật ngược Diệp Tu, nguyên nhân là vì anh ta cũng là mod.
Các mod không làm gì được nhau, nên cũng không sợ nhau. Chân tướng sự thật có đôi khi bình thường thế đấy, nhạt nhẽo thế đấy.
”Vậy ad của group này đâu ạ?” Có người mới lại tò mò hỏi. To bự hơn cả mod chỉ có thể là ad.
”Ad? Từ khi em vào group này có bao giờ gặp ad chưa?”
”Chưa ạ...”
”Ad là một tuyển thủ đã giải nghệ từ lâu rồi, không còn trong giới nữa, chỉ để lại cái group này cho chúng ta thôi.”
”Chắc chắn ad cũng là một người siêu imba.” Người mới là những cháu luôn biết mơ mộng.
”Khụ khụ, ừ cũng tàm tạm!” Các tiền bối chỉ đành ú ớ, vì vị tiền bối đã tạo
group nếu đặt vào thời bây giờ cũng không thể nói là imba. Dĩ nhiên một
người có thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp trong vô số người chơi
Vinh Quang, nói theo góc độ nào đó cũng coi như một người imba, nhưng
xét giữa các tuyển thủ với nhau thì hắn chỉ là một nhân vật rất rất bình thường. Lập group thôi mà, ai quy định phải có thành tích ghê gớm mới
lập được? Một lần nữa, chân tướng lại vẫn nhạt nhẽo đến đáng thất vọng.
”Diệp Tu, má anh!” Đúng lúc này Hoàng Thiếu Thiên đã xông vào group trở lại,
phát biểu câu đầu tiên vẫn là quát tháo Diệp Tu. Tinh thần bất khuất
không sợ cường quyền của hắn khiến cho hội người mới vì thế mà chấn động tâm can.
”Hôm nay tạm tha chú em một mạng.” Diệp Tu trả lời một
cách hờ hững, sau đó mặc kệ Hoàng Thiếu Thiên hò hét thế nào cũng không
ngoi lên nữa, xem ra đã tắt thông báo group chat hoặc off mẹ nó rồi.
Còn trong group, mọi người rất khó khăn mới chờ được Hoàng Thiếu Thiên hò
hét xong. Có một khoảnh khắc nhỏ nhoi người ta đã nghĩ, thật ra kick
Hoàng Thiếu Thiên cũng hơi bị tốt, sao add vào nữa chi vậy?
Đương nhiên đó chỉ là ý nghĩ thầm lặng của quần chúng nhân dân, chứ kick ai
add ai là chiến trường của mod. Nói vậy, hóa ra đây cũng gọi là thần
tiên đánh nhau, còn những kẻ không phải mod như họ, dù tên tuổi địa vị
có cao đến cỡ nào trong nghề, trong group này cũng chỉ là một em tiểu
quỷ thôi hà.
Đến khi group chat yên ắng lại, mọi người rốt cuộc mới có thể thảo luận chuyện nghiêm túc.
Như chiến thắng trọn vẹn của Hưng Hân trong event hôm nay, đám tuyển thủ
tuy đùa giỡn thế thôi chứ thực tế thì trong lòng khá bất ngờ.
Họ cũng tham gia event, cũng có thể chỉ huy công hội làm việc, nhưng sao họ không làm được như Diệp Tu?
”Tên này thật là...” Có tuyển thủ muốn phát biểu cái nhìn nhưng lại không tìm ra từ để miêu tả.
”Sách giáo khoa Vinh Quang...” Cuối cùng, Tiêu Thời Khâm là người nhắc đến
biệt danh xưa nay của Diệp Tu, còn tăng thêm level cho nó: “Đúng là một
quyển sách giáo khoa toàn diện.”
”Tiêu Thời Khâm, ông đã từng đánh trực tiếp với Hưng Hân, rốt cuộc chiến đội nhà họ thế nào?” Ai đó hỏi.
”Mấy ông thấy thế nào?” Tiêu Thời Khâm hỏi ngược. Tuy hội tuyển thủ chuyên
nghiệp chưa từng đối đầu trực diện với Hưng Hân, nhưng hắn tin chắc bọn
họ đều phải để mắt đến tuyển thủ Hưng Hân ít nhiều. Hưng Hân đang hot
vãi ra mà!
”Trong đội nhà họ có vài tuyển thủ xác thực rất có trình.” Lâm Kính Ngôn nói.
”Đường Nhu?” Ai đó lên tiếng. Thì trong Hưng Hân, Đường Nhu là người bắt mắt nhất chỉ sau Diệp Tu, không phải sao?
”Ê ẻm đẹp lắm đó!”
”Đẹp lắm, lần trước báo Thể Thao Điện Tử có đăng tấm hình, tui suýt nữa yêu
luôn!” Có người chat lên một emo chảy dãi cực kì bỉ ổi.
”Thấy ông yêu luôn rồi chứ suýt mẹ gì?”
”Mà phải nói Hưng Hân có nhiều em đẹp vãi!”
”Đó đó, hên vãi?”
”Hai em gái mới vào Yên Vũ cũng ngon nè!”
”Hai chị em đúng hơm?” Thêm chục emo chảy dãi nữa.
”Mấy ông bỉ bựa đủ chưa?” Cuối cùng có một emo lật bàn - Sở Vân Tú của chiến đội Yên Vũ xuất hiện.
Group chat im bặt.
Trong mắt fan, họ là prao gamer, là gâu su, cao quý ngầu lòi bá đạo, không gì không làm được. Nhưng trên thực tế, họ chỉ là một nhóm người bình
thường, chơi Vinh Quang xuất sắc hơn người ta mà thôi. Họ cũng có những
suy nghĩ và ý tưởng bình thường như bao kẻ khác, có tốt, có xấu, có cao
sang, có bỉ bựa... Chưa kể đây lại là một thế giới chủ yếu toàn trai,
nên khi một nữ tuyển thủ xinh xắn được nhắc đến, khó tránh sẽ có những
đề tài lan man. May mà Sở Vân Tú kịp thời nhảy ra dập tắt sự bỉ bựa của
đám đàn ông này.
”Khụ, Đường Nhu là một tuyển thủ rất xuất sắc.
Hình như có nhiều chiến đội có hứng thú với ẻm lắm, thế nhưng Hưng Hân
vẫn giữ được ẻm.” Mọi người vội quay về đề tài chính.
”Cô gái đó
rất kỳ lạ, không biết ẻm muốn cái gì...” Vương Kiệt Hi nói. Anh đã từng
đưa ra lời mời với Đường Nhu, cũng là người đầu tiên bị cô nàng cho ngỡ
ngàng. Vinh dự? Địa vị? Tiền tài? Anh nhìn không ra rốt cuộc cái gì mới
đánh động được cô. Tuyển thủ chuyên nghiệp nào vào nghề mà chẳng ngoài
ba thứ trên?
Vương Kiệt Hi vừa mở miệng, Lý Hiên của chiến đội Hư Không lại tiếp lời: “Cậu nhóc trận quỷ của Hưng Hân cũng được lắm!
Không phải hồi trước ở Vi Thảo mấy ông hở? Sao thả chạy mất rồi?”
”Mấy ông có hứng thú với cậu ta?” Vương Kiệt Hi không trả lời đúng trọng tâm câu hỏi, vì anh biết Lý Hiên cũng không phải thắc mắc thật mà chỉ thuận miệng nhận xét thôi. Mỗi một đợt chuyển nhượng đều xuất hiện tuyển thủ
ưu tú, thậm chí đại thần cũng có thể chuyển nhượng, cho nên ưu tú không
phải điều kiện tuyệt đối để một tuyển thủ được một chiến đội giữ lại.
”Tụi tui? Trước mắt chưa đâu.” Lý Hiên lắc đầu. Hư Không Song Quỷ đều đang
trên đỉnh cao phong độ, chưa đến lúc cần về hưu, thêm một trận quỷ vào
đội là điều không cần thiết. Nhưng Lý Hiên lại dùng từ “trước mắt”, có
phải ám chỉ Hư Không có kế hoạch khác?
”Không ai chú ý đến cậu
lưu manh của Hưng Hân à?” Giang Ba Đào của Luân Hồi bỗng chen vào một
câu. Sinh hoạt trong group chat không như đánh giải. Khi đánh giải mọi
người chẳng cần nể mặt nể mũi gì nhau, ra sức đập nhau chết sống là
được. Nhưng giao lưu trong group chat thì phải tính đến tình cảm, hội
người mới thường kiệm lời, hội tuyển thủ cũ quen nhau lâu, thân nhau hơn nên nói nhiều là chuyện dễ hiểu. Vì vậy hội tuyển thủ cũ hoạt động hăng hơn trong group, còn hội người mới dù có là đại thần cũng khó giao lưu
khi xung quanh toàn người lạ thế này. Tuy nhiên Giang Ba Đào lại là
ngoại lệ. Hắn không phải một tuyển thủ quá cũ nhưng đã hòa nhập vào hội
lão làng từ sớm, tân cổ giao duyên, nhạc gì cũng nhảy.
”À tên nhóc đó, cậu cũng để ý à? Thấy thế nào?” Lâm Kính Ngôn nói.
”Em không biết nữa, nhìn không thấu.” Giang Ba Đào nói.