Pháo tay! Pháo tay vang lên vào khoảnh khắc Lạc Hoa Lang Tạ ngã xuống,
không do dự, không ngần ngại, vì khán giả đang dốc lòng chờ đợi khoảnh
khắc này. Tân binh đánh bại ngôi sao? Vốn không ai trông mong điều đó,
cho đến khi Vu Phong lùi bước, Đường Nhu ép sát giành quyền chủ động,
đánh cho Lạc Hoa Lang Tạ thật sự hoa rơi lá rụng, trong lòng khán giả
bắt đầu dấy lên niềm tin. Họ bắt đầu kỳ vọng vào chuyện hi hữu, bắt đầu
chuẩn bị sẵn tay để vỗ, giọng để hò hét.
Giờ đây điều khó tin đã
thành sự thật. Chiến mâu của Hàn Yên Nhu cắm Lạc Hoa Lang Tạ xuống đất,
lấy đi giọt HP cuối cùng, Đường Nhu thắng Vu Phong rồi.
Vinh Quang!
Hai chữ tượng trưng cho thắng lợi hiện ra sáng rực, tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay như sấm trỗi dậy khắp nhà thi đấu. Chỉ hơi tiếc ở chỗ lúc này đang
đấu lôi đài, người thắng vẫn phải ở lại trong phòng chuẩn bị cho trận kế tiếp, không thể ra ngoài nhận những khen ngợi ấy. Tuy vậy khán giả vẫn
cứ vỗ tay và hoan hô không ngừng, bởi nhân vật chính không có mặt nhưng
chẳng phải các tuyển thủ Hưng Hân khác vẫn đang ngồi bên kia đó sao?
Thắng lợi thuộc về cá nhân và cũng thuộc về cả đội. Đây là thắng lợi của Đường Nhu, đồng thời cũng là thắng lợi của toàn chiến đội Hưng Hân.
Vu Phong bước ra khỏi phòng thi đấu Bách Hoa, sắc mặt vẫn khá bình thường nhưng trong lòng khó bình tĩnh nổi.
Tuyển thủ hạng sao bị tân binh đánh bại? E rằng việc này sẽ trở thành tin tức nặng ký trong lượt đấu hôm nay của toàn Vinh Quang, còn hắn sắp trở
thành phông nền cho nó để mọi người thỏa sức cười nhạo.
Vu Phong không cam tâm!
Nếu như đánh lại, hắn rất tự tin sẽ thắng được Đường Nhu. Tiếc thay trong thể thao, chẳng bao giờ có hai chữ “nếu như“.
Vu Phong chán nản xuống sân quay về chỗ ngồi. Các đội viên Bách Hoa lúng
túng không biết nên an ủi hắn thế nào. Vu Phong là đội trưởng, trụ cột
tinh thần hiện tại của chiến đội nhà họ, xưa nay người an ủi đồng đội
luôn là hắn. Bây giờ, hắn gặp phải thất bại, mọi người nên nói gì cho
tốt đây?
Nhưng Vu Phong không ở đó chờ ai an ủi. Ngồi im lặng một lúc, hắn đã ổn định tâm lý xong, vì hắn biết rất rõ lúc này mình nhất
định không thể rối rắm. Nếu bản thân mình mà rối, cả chiến đội sẽ tan rã như rắn mất đầu.
Hắn thua thật đấy, nhưng không có nghĩa rằng Bách Hoa thua. Chiến đội Bách Hoa vẫn còn một người cơ mà!
”Hiệu Bình.” Vu Phong lên tiếng gọi.
Chu Hiệu Bình, tuyển thủ thứ ba lôi đài của Bách Hoa chuẩn bị lên sân. Gã
vào Liên minh từ mùa giải thứ sáu, mài mông trên ghế dự bị hết một năm
đến mùa giải thứ bảy thì dần dần trở thành chủ lực. Gã chơi cái nghề
chưa bao giờ xuất hiện cao thủ hạng sao trong Liên minh: Pháp sư triệu
hồi.
Giờ đột nhiên bị đội trưởng triệu hồi, Chu Hiệu Bình tót
cẳng chạy tới. Nếu bàn về thời gian lăn lộn trong đội, dĩ nhiên Chu Hiệu Bình có tuổi hơn Vu Phong, nhưng gã lại rất phục tùng vị đội trưởng mới chuyển nhượng đến này. Ngược lại, đối với cựu đội trưởng Bách Hoa là
Trương Giai Lạc, Chu Hiệu Bình rất không vừa mắt.
Lý do? Mùa giải thứ bảy là năm mà Chu Hiệu Bình bắt đầu có cơ hội tỏa sáng trên đấu
trường chuyên nghiệp. Cùng mùa giải, Bách Hoa tiến thẳng chung kết. Tuy
cuối cùng bại bởi Vi Thảo, nhưng thành tích á quân đã chấn hưng sĩ khí
cực kỳ rồi. Bách Hoa lúc ấy, người người siết chặt nắm đấm, quyết tâm
năm sau phải nỗ lực hơn.
Chu Hiệu Bình chính là một trong số đó.
Ngờ đâu mùa giải thứ tám vừa bắt đầu, Trương Giai Lạc đột nhiên tuyên bố giải nghệ làm chiến đội Bách Hoa trở tay không kịp. Người mới được đưa
lên ngồi vào vị trí Bách Hoa Liễu Loạn là Trâu Viễn thì hốt hoảng, bất
lực. Đường Hạo tỏa sáng tột bậc nhưng lại không thể kéo theo cả đội vì
không phải nghề át chủ bài. Cứ thế, Bách Hoa đến cả vòng chung kết cũng
chẳng vào nổi. Tất cả mọi thứ đều khởi nguồn từ sự giải nghệ đột ngột
của Trương Giai Lạc. Cậu trai trẻ Chu Hiệu Bình vốn tràn ngập kỳ vọng
vào mùa giải ấy, đương nhiên sẽ ôm lòng oán hận Trương Giai Lạc.
Có thể nói Chu Hiệu Bình đại diện cho team anti Trương Giai Lạc trong nội
bộ chiến đội Bách Hoa, anti cứng là đằng khác. Thậm chí khi Trương Giai
Lạc quay về Liên minh, gã cũng chưa bao giờ mong mỏi hắn về với Bách
Hoa. Đến Bá Đồ ư? Lựa chọn của Trương Giai Lạc khiến Chu Hiệu Bình chỉ
muốn cười khẩy, bởi trong mắt gã, Trương Giai Lạc chính là một người ích kỷ thế đấy. Ngược lại, Vu Phong mới đến nhưng có hình tượng khác hẳn.
Trong mắt Chu Hiệu Bình, Vu Phong rất tận tụy, có trách nhiệm, có bản
lĩnh, dù hồi mới chuyển nhượng thành tích không ổn lắm, nhưng hắn chưa
bao giờ ủ ê sầu não hay trốn chạy. Vì thế Chu Hiệu Bình đánh giá Vu
Phong rất cao và luôn kiên trì ủng hộ Vu Phong.
”Đội trưởng.” Chu Hiệu Bình nói.
”Phải cẩn thận. Cô gái Đường Nhu này mạnh hơn so với replay chúng ta nghiên
cứu. Ẻm là một tuyển thủ điển hình chuyên tỏa sáng khi vào trận.” Vu
Phong nói.
”Nhưng ẻm chỉ còn nửa cây máu thôi mà.” Chu Hiệu Bình nói.
”Ẻm dùng nửa cây máu đó mài được 4/5 cây máu của tôi đấy.” Vu Phong nói. Rõ ràng hắn đang muốn ám chỉ “Có thể mài 4/5 máu tôi, mài sạch luôn máu
cậu cũng không chừng“. Nửa câu sau hắn không nói ra, nhưng người nghe
nên hiểu.
”Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ chú ý.” Thế mà Chu Hiệu Bình
không hề khó chịu. Chỉ cần là Vu Phong, dù xét tác phong nghề nghiệp hay thực lực, gã đều rất phục.
”Cố lên.” Vu Phong nói.
”Vâng.” Chu Hiệu Bình gật đầu, bước lên sân trong ánh mắt kỳ vọng của các đồng đội.
Hưng Hân vs Bách Hoa, trận quyết định cuối cùng của mục lôi đài bắt đầu:
Pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu 1/2 HP vs pháp sư triệu hồi Phong Khắc
full trạng thái.
Hai nhân vật cùng hệ Pháp Sư vừa spawn xong, chẳng
cần nghĩ ngợi đã đồng loạt phóng ra giữa bản đồ, chẳng mấy chốc liền gặp nhau.
Chu Hiệu Bình trong tay đã gọi sẵn vài con thú triệu hồi.
Nghề pháp sư triệu hồi bị hạn chế bởi điểm kỹ năng nên không thể tăng
level cho mọi thú nuôi trong vườn. Căn cứ vào gu chơi thú của mỗi người, các tổ hợp tạo nên rất phong phú đa chủng loại, các lối build mới sinh
ra liên tục. Nhưng dù có biến tấu đến trăm phương ngàn thức cũng vẫn quy về một gốc, mỗi lối chơi được sinh ra không chỉ bởi ý thích riêng mà
luôn có logic của bản thân nó.
Thông thường sẽ có một hai con thú triệu hồi đóng vai trò chủ chốt trong một lối build, người chơi lựa
chọn thêm vài con khác xoay quanh nó để tạo dựng sức chiến đấu cho cả
một chuồng. Xét về điểm này, việc xếp thú rất tương tự với việc bố trí
đội hình cho một chiến đội, phức tạp là điều khó tránh. Quả thật, nghề
pháp sư triệu hồi mãi vẫn không xuất hiện cao thủ hàng đầu là có nguyên
nhân cả, bởi nó khó từ vận dụng chiến thuật đến thao tác kỹ thuật. Có
điều, nghề này lại dễ chơi với người mới, bởi chỉ cần thả ra một bầy thú triệu hồi đi đánh quái, mình ngồi an toàn ở hậu phương uống trà nhai
bánh là được rồi, chỉ nghe thôi cũng thấy sướng.
Một nghề khởi
đầu đơn giản nhưng lại khó chơi sâu, ấy thế mà hấp dẫn rất nhiều người.
Chu Hiệu Bình là một trong số đó. Gã thích nghề này, thích từ xưa đến
giờ, nghiên cứu nó từ đầu đến đuôi, luôn ôm hi vọng một ngày nọ có thể
suất lĩnh quân đoàn thú triệu hồi của mình leo lên chiếc ngai cao Vinh
Quang. Vì ngày ấy, gã không ngừng cố gắng trong từng buổi huấn luyện,
từng trận thi đấu...
Nhìn thấy Hàn Yên Nhu lao đến mình, Chu Hiệu Bình lập tức khiển Phong Khắc chỉ huy thú triệu hồi bày trận.
Lối build của Chu Hiệu Bình là một trường phái đã thịnh hành rất lâu đến
tận nay - Kị Sĩ Tử Vong. Tên sao nghĩa vậy, lối chơi này dùng Kị Sĩ Tử
Vong làm thú chính với chỉ số tấn công vật lý và phòng ngự cao, máu dày, đã vậy nhìn còn đô con, rất có cảm giác trụ cột gia đình. Kiểu build Kị Sĩ Tử Vong của Chu Hiệu Bình còn thêm vào biến tấu riêng: Sử dụng Linh
Miêu. Chu Hiệu Bình là tuyển thủ chuyên nghiệp, đấu pháp của gã dĩ nhiên sẽ được người chơi ùn ùn bắt chước. Và thế là lối build Kị Sĩ Tử Vong
kèm Linh Miêu trở thành biến tấu cao cấp nhất của trường phái này trong
mắt người chơi, đủ thứ hướng dẫn thượng vàng hạ cám được truyền tay nhau khắp các diễn đàn.
Có điều, tuyển thủ chuyên nghiệp sở dĩ gọi là tuyển thủ chuyên nghiệp, vì đấu pháp của họ bị hàng ngàn người bắt
chước nhưng không một ai có khả năng vượt mặt.
Muốn chơi Kị Sĩ
Mèo đâu phải chỉ thả con mèo rồi thêm con kị sĩ là xong? Quan trọng ở
chỗ người chơi điều khiển, chỉ huy chiến thuật cho thú triệu hồi thế
nào.
Đứng trước mặt Phong Khắc lúc này là một chú Kị Sĩ Tử Vong
to cao như bóng cây tùng, trên người mặc giáp đen sì, kế bên là một bé
mèo con trắng muốt như tuyết, mềm mại như nhung.
Đến đây đi!
Chu Hiệu Bình vừa chăm chú quan sát cử động của Hàn Yên Nhu, vừa cho Kị Sĩ
Tử Vong tiến lên đón đầu. Kị Sĩ Tử Vong một tay cầm khiên, một tay còn
lại xách cây chiến mâu cực dài, lao về phía Hàn Yên Nhu.
Ma
trượng trong tay Phong Khắc khua lên liên tục, từng trận pháp triệu hồi
nối đuôi nhau ngưng tụ trước mặt gã. Tên của lối build là Kị Sĩ Mèo, tức hai con này đóng vai trò chủ chốt trong đấu pháp chứ không phải những
con khác không được phép góp mặt. Ngoài chúng ra, những con thú khác vẫn được triệu hồi để hỗ trợ.
Ví dụ như Ma Giới Chi Hoa!
Một
loài thực vật đến từ dị giới, một con “thú” mà gần như mọi pháp sư triệu hồi của tất cả các lối build đều sẽ không bỏ qua. Tuy nó không di
chuyển được nhưng lại có khả năng quấy rối AoE cực mạnh, biết tỏa ra
nhụy hoa có độc, biết đâm chọt bằng rễ cây, biết thò dây leo trói mục
tiêu về, lại còn biết bung xòe cả hoa lẫn lá thành cái miệng lớn đầy máu tấn công cắn xé đối thủ.
Ma Giới Chi Hoa không phải nòng cốt của bất kỳ trường phái triệu hồi nào, nhưng chỉ cần cho đối thủ bỏ phiếu,
đảm bảo nó sẽ đứng đầu danh sách thú nuôi đáng ghét nhất. Pháp sư triệu
hồi gọi nó một phát, xong đứng sát bên là ai nhìn vào cũng mệt tâm.
Chẳng thể chờ Ma Giới Chi Hoa hết thời gian tự biến mất, vì cooldown mọi kỹ năng của pháp sư triệu hồi đều đủ cho thú nuôi sống tốt sống đẹp,
miễn không bị thương. Điều duy nhất may mắn cho đối thủ là mỗi một lần
chỉ gọi được một đóa Ma Giới Chi Hoa mà thôi.
Ma Giới Chi Hoa,
một khi xuất hiện, trong AoE dù ai xông vào đều phải cân nhắc kỹ càng,
chưa kể gần đó còn cả một đám thú triệu hồi khác bày trận sẵn sàng nữa
kìa.
Thế nhưng Hàn Yên Nhu cứ như không thấy, bước chân chẳng hề do dự, chẳng giảm tốc độ mà vọt thẳng tới.
”Quả nhiên còn hơn cả lúc nghiên cứu...” Chu Hiệu Bình nhất thời cạn lời với hành động của Đường Nhu. Gã an toàn núp giữa quân đoàn thú triệu hồi,
chỉ huy pet nhà chuẩn bị bao vây Hàn Yên Nhu.
Hào Long Phá Quân!
Hàn Yên Nhu hung hãn ra tay.
”Nóng tính thế!” Chu Hiệu Bình than.
Kị Sĩ Tử Vong xách khiên lên đỡ. Dù là nghề nào cũng không dám chơi chính
diện với Hào Long Phá Quân, chỉ mỗi Kị Sĩ Tử Vong dũng cảm nhất. Có lẽ
bởi vì nó chỉ là một sinh vật triệu hồi, chết thì chết thôi, người ta
lại gọi ra kết giới mới, một Kị Sĩ Tử Vong mới để thay thế nó...