Dịch bởi Lá Mùa Thu
Mạc Phàm xưa nay nổi tiếng với bệnh cẩn thận, những lúc người ta cảm thấy đánh tiếp vẫn ngon thì cậu lại rút đi tìm cơ hội úp lén khác, lúc này đối mặt với địch ngay chính diện, xung quanh có cả quân đoàn Tinh Linh bảo vệ, cậu bỗng kiên quyết lao lên.
“Chơi cứng? Ơ nhưng tình thế hiện tại khác với lần trước mà, khác lắm luôn!” Phan Lâm gào lớn.
Lần trước là lần nào? Chính là hiệp một, khi Lý Viễn thả hết thú đi săn lùng, chỉ chừa một đóa Ma Giới Chi Hoa và Mạc Phàm tránh khỏi toàn bộ tai mắt của cậu một cách đẹp mắt, cắt sát vào Bát Âm Phù, một chiêu giết gọn Ma Giới Chi Hoa, đè Bát Âm Phù ra đập tả tơi rơi rụng.
Còn lần này, Hại Người Không Mệt chỉ mới giết được hai con Tiểu Tinh Linh, chưa loại bỏ nguy cơ bị vây đánh. Còn Lý Viễn quyết định đích thân đến khiển thú, cũng đã gọi toàn bộ Tiểu Tinh Linh, Đại Tinh Linh tập trung về đây.
“Bó tay thôi, hết cách rồi.” Tình hình gay cấn, Lý Nghệ Bác không kịp thao thao bất tuyệt, đành giải thích sơ nguyên nhân.
Chơi cứng!
Hại Người Không Mệt xông lên. Mạc Phàm bình thường kiệm lời, nhưng một khi quyết tâm sẽ vô cùng dứt khoát. Là một cao thủ trong nghề trốn chạy, cậu rất có sức nhận định về những tình huống dễ xảy ra bao vây. Chuyện, hành nghề ve chai chiến trường chuyên nghiệp trong Thần Chi Lĩnh Vực cơ mà! Trước mắt, cậu đã hiểu ý đồ chiến thuật của đối thủ. Do đặc thù bản đồ, kiểu bố trí này quá ư khó đỡ, bởi tầm nhìn nhân vật bị hạn chế hẳn so với mặc định hệ thống dành cho Tinh Linh. Bằng chứng là, cậu nhiều lần va phải các mắt lưới Tinh Linh dày đặc ở khoảng cách cực gần, muốn trốn thoát cũng không dễ.
Vì vậy, cậu bèn quay đầu về đánh. Cậu biết hôm nay mình trốn không nổi rồi, mà những thứ cản chân nếu đã không thể né tránh, thì chỉ còn cách đuổi tận giết tuyệt.
Ai ngờ mới giết hai con, chính chủ đã xuất hiện.
Điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của Mạc Phàm. Bởi Tinh Linh đang tự chiến đấu nên cậu mới giết chúng dễ đến thế, cậu không ngây thơ đến mức cho rằng Lý Viễn sẽ để mặc mình tàn sát Tinh Linh, mở đường tháo chạy. Cậu ta dĩ nhiên phải ra mặt, đích thân khiển thú xử lý mình.
Gom cả người lẫn thú vào đánh chung một lượt? Không, đó là phong cách của Đường Nhu.
Mạc Phàm xuất thân ve chai, thói quen là xác định mục tiêu rõ rệt, lấy mục tiêu làm đích đến cuối cùng. Một khi đã xác định xong, trong mắt cậu sẽ chỉ còn lại mục tiêu, kẻ khác bỏ qua được thì bỏ qua hết, tuyệt đối không lãng phí thời gian công sức.
Thế nên vừa thấy Bát Âm Phù, Hại Người Không Mệt liền nhào tới.
Hành động của Mạc Phàm trông khác với bình thường, nhưng thật ra nguyên tắc không đổi.
Shuriken Gió Táp!
Hại Người Không Mệt vừa phóng đi vừa hất tay. Vèo vèo vèo! Mấy chiếc shuriken vùn vụt bay ra. Cậu tăng tốc thật nhanh, Bát Âm Phù mới đó còn lẫn trong sương, giờ đã thấy rất rõ. Cậu ta đang vung vẩy ma trượng. Từ phút thứ nhất xuất hiện, cậu ta đã bắt đầu ngâm xướng, lúc này một trận pháp triệu hồi đang thành hình trước mặt. Bùn đất giữa trận ùn ùn đổi màu, nhường đường cho Ma Giới Chi Hoa ló rễ mọc lên.
Bộp bộp bộp bộp!
Toàn bộ shuriken bị đỡ sạch. Ma Giới Chi Hoa lúc lắc mình, một chiếc rễ quất ra từ lòng đất.
Vút!
Hại Người Không Mệt đang nhảy lên không trung, chiếc rễ kia muốn cuốn lấy cổ chân cậu, cậu vung tay về phía nó, một chiếc shuriken khác bay tới chuẩn không cần chỉnh, ghim nó xuống đất.
“Quá đẹp!” Phan Lâm kêu to. Kỹ thuật tinh chuẩn cho thấy rõ rệt cái trình của Mạc Phàm. Phan Lâm chỉ không hiểu, Mạc Phàm trình cao đến thế, vì sao cứ thích đánh theo đấu pháp Pháo Hoa vụt sáng chóng tàn kia nhỉ?
Kết ấn!
Hại Người Không Mệt kết ấn giữa không trung, hai tay vun vút hoa cả mắt người xem. Khán giả bình thường nhìn không kịp, chỉ cảm thấy thao tác kết ấn khá phức tạp, chắc là đại chiêu rồi.
Đại chiêu gì đây?
Thuật Ninja - Rồng Lửa!
Kỹ năng level 75, lần trước Mạc Phàm từng dùng để giết Ma Giới Chi Hoa trong một nốt nhạc. Lần này Ma Giới Chi Hoa đã ăn dame từ Shuriken Gió Táp, Rồng Lửa giết nó càng thêm dễ dàng. Sau lưng nó là Bát Âm Phù, AoE của Rồng Lửa không nhỏ, hit đánh của Hại Người Không Mệt có thể vừa cho hoa héo vừa đốt luôn cả Bát Âm Phù.
Ầm!
Từ động tác ba ngón tay xếp thành hình tam giác, Hại Người Không Mệt thổi ra một con rồng lửa phừng phừng. Đúng lúc này, một ngọn lửa khác bỗng bùng lên bên hông, cản trước mặt Rồng Lửa. Ngọn lửa kia trông không ghê gớm như con rồng, nhưng cháy với một khí thế ác liệt chẳng kém.
Đại Tinh Linh hệ Lửa!
Sau tấm khiên Ma Giới Chi Hoa, Đại Tinh Linh hệ Lửa nhào ra đón đỡ công kích từ Rồng Lửa, bảo vệ chủ nhân.
Dùng Đại Tinh Linh hệ Lửa đối phó Rồng Lửa là một lựa chọn tuyệt vời. Đừng nói chỉ số kháng cao, sát thương lửa gần như vô hiệu với Đại Tinh Linh cùng hệ. Khi bị Rồng Lửa ập vào, thân hình Đại Tinh Linh thậm chí còn to cao lên nhiều, lửa cháy càng thêm dữ dội.
Phóng Lửa!
Đại Tinh Linh Lửa làm một động tác như hất tay. Cánh tay của nó cũng là lửa cháy hừng hực, một ngọn lửa từ đó bay lên, hướng về phía Hại Người Không Mệt.
Phừng!
Hại Người Không Mệt lập tức cháy trụi thành từng mảnh.
Thuật Phân Thân!
Thao tác cực nhanh, Hại Người Không Mệt đã né khỏi chiêu Phóng Lửa trong khi người thật xuất hiện sau lưng Bát Âm Phù.
“Xem kìa!” Phan Lâm hét.
Pha trao đổi chiêu tốc độ của hai bên thật quá sướng mắt. Hại Người Không Mệt đã thành công áp sát lưng Bát Âm Phù, tuy chưa biết cậu có sẽ bị Tinh Linh quấy rối không, nhưng ít nhất cũng chiếm chủ động dù ít dù nhiều nhỉ?
Sai hoàn toàn!
Gần như cùng lúc Hại Người Không Mệt biến ra sau lưng Bát Âm Phù, một chiếc gai nhọn từ lòng đất đâm thẳng lên. Mạc Phàm phản ứng sao kịp, Hại Người Không Mệt bị thông, ôm mông nhảy vọt lên trời.
Gai Nhọn!
Kỹ năng hất mục tiêu lơ lửng của nghề pháp sư triệu hồi cũng được thực hiện bằng hình thức triệu hồi như pet. Đòn đánh này chứng tỏ Bát Âm Phù đã dự đoán trước khả năng Hại Người Không Mệt áp sát lưng mình, quả nhiên Lý Viễn biết chắc Đại Tinh Linh Lửa không cản nổi Hại Người Không Mệt nên thủ sẵn chiêu đề phòng.
Bốp!
Một tiếng giòn tan.
Bát Âm Phù xoay người, vũ khí trong tay vung cao. Ma trượng bỗng như mọc thêm vật thể triệu hồi, dài ra cả khúc, chọt trúng Hại Người Không Mệt đang lơ lửng, tiễn cậu văng đi xa hơn.
Quất Roi.
Kỹ năng buff thú triệu hồi, cũng có thể sử dụng làm chiêu tấn công kẻ địch.
Thuật Thế Thân đã dùng trong lúc cố gắng thoát khỏi quân đoàn Tinh Linh, hiện đang cooldown, Hại Người Không Mệt khó lòng né tránh cú Quất Roi này.
Đùng đùng đùng!
Đại Tinh Linh Ánh Sáng gia nhập chiến cuộc với Sấm Sét đánh xuống đầu Hại Người Không Mệt. Dưới màn sương dày, từng con Tinh Linh lon ton chạy về tập trung. Bát Âm Phù vừa lùi vừa chỉ huy quân đoàn Tinh Linh tấn công Hại Người Không Mệt một cách nhẹ nhàng như bỡn.
Cậu vẫn chưa triệu hồi Tinh Linh Vương, con pet cần đến bốn Đại Tinh Linh hợp thể. Tạm thời, số lượng là rất cần thiết để áp chế Hại Người Không Mệt, nếu lấy bốn đổi một chỉ e sẽ cho con mồi cơ hội thoát thân.
Lý Viễn đánh tỉnh táo dị thường. Hai trận trước, Lam Vũ thất bại trong việc thực hiện kế hoạch, thất bại vô cùng thảm hại là khác. Ấy vậy mà một tuyển thủ ít tuổi nghề, bất quá chỉ hơn Lư Hãn Văn một năm như Lý Viễn lại trở thành bức tường vững chắc, bình tĩnh thủ ải cho Lam Vũ.
HP Hại Người Không Mệt bị cấu dần dần bởi quân đoàn Tinh Linh, mà Bát Âm Phù một giọt máu cũng chưa mất. Nếu cậu tiếp tục khống chế thế trận, duy trì nhịp đánh như hiện tại, đây có khả năng sẽ là một trận “perfect“.
Đấu solo, một trận perfect sẽ giúp sĩ khí tăng vọt, ngoài ra thì không khác gì một trận thắng hiểm. Còn trên lôi đài, perfect mới thật sự mang ý nghĩa, thật sự đem lại giá trị hoàn hảo.
“Perfect thắng trắng không nhỉ?” Quan sát thế trận, Phan Lâm cũng đặt câu hỏi. Máu Hại Người Không Mệt chỉ còn 42%. Tinh Linh đã tập trung đông đủ, xếp lớp trong ngoài, tạo thành đội hình bao vây Hại Người Không Mệt. Dưới sự điều phối chỉ huy của Bát Âm Phù, quân đoàn này vận chuyển nhịp nhàng, tấn công rất có thức điệu.
Tất cả đều rất hoàn hảo, cho đến khi Lý Nghệ Bác đột nhiên trừng mắt: “Cơ hội!”
“Cơ hội?” Phan Lâm chưa kịp ngạc nhiên, đã thấy Hại Người Không Mệt có động tác.
Thuật Thế Thân!
Đang chịu đòn, Hại Người Không Mệt bất ngờ sử dụng kỹ năng tẩu thoát. Con người rơm nát bấy cực nhanh dưới mưa sát thương, Hại Người Không Mệt hiện thân ngoài xa. Pha di chuyển quá đột ngột làm vòng vây thú triệu hồi trở nên hơi rối, Hại Người Không Mệt lập tức ra chiêu.
Thuật Ninja - Ảnh Vũ!
Hại Người Không Mệt tách bóng cả chùm, Tinh Linh nào trong trạng thái tự động tấn công đều rơi vào hỗn loạn. Lý Viễn cố khiển bọn chúng, nhưng cũng chưa thể phân biệt đâu là tâm Ảnh Vũ. Cho dù có phân biệt được, Mạc Phàm vẫn dư sức đổi tâm Ảnh Vũ sang bóng khác dễ dàng.
Rít rít rít rít...
Chớp mắt, vài con Tiểu Tinh Linh máu giấy đã bị tiêu diệt. Sức quan sát của Mạc Phàm quá khủng khi nhặt ra những con thấp máu giữa cả bầy Tinh Linh đông nghịt. Mắt sáng như sao từ đâu mà có? Đừng hỏi, dĩ nhiên từ kiếp ve chai chiến trường rồi.
“Mạc Phàm sắp phản công chăng?” Phan Lâm hào hứng thét gào. Nếu Lý Viễn thắng một trận perfect, hay thì cũng hay đấy nhưng kém gay cấn lắm. Chém nhau phải có gay cấn, xem mới sướng máu!
“Cậu ta chỉ muốn chạy thôi thì phải?” Lý Nghệ Bác nói. Hắn nhìn ra cơ hội vừa rồi nên cũng biết luôn ý định của Mạc Phàm, chẳng qua diễn biến quá gấp nên chưa kịp phân tích kỹ. Quả nhiên, hội Hại Người Không Mệt chỉ khuấy động sân chơi, sau đó một em nhanh nhảu lủi khỏi chiến trường.
Tâm Ảnh Vũ kìa!
Mọi người cùng nghĩ thế, nhưng Lý Viễn không dám cho pet lao lên bao vây. Bao vây đi, Mạc Phàm chuyển tâm sang bóng khác là huề!
Một em Hại Người Không Mệt ù té chạy, em thứ hai lập tức té theo, em thứ ba, thứ tư cứ thế nối tiếp... Mỗi em chạy mỗi hướng, Lý Viễn bó tay với việc giữ lại.
“Thoát rồi!” Phan Lâm vừa mới hét lên, em Hại Người Không Mệt đầu tiên bỗng bộp một tiếng, biến thành một tảng băng.