Edit & beta: Lá Mùa Thu
Bàn bạc xong xuôi mọi việc,
bầu không khí bữa tiệc vui vẻ lên hẳn. Mọi người như thể mở lòng hơn,
gọi thêm vài món ăn uống xôm tụ. Ngày hôm sau Phương Duệ liền tạm biệt
Hưng Hân quay về, lên gặp quản lý câu lạc bộ Hô Khiếu nói chuyện.
Thông thường chỉ cần tuyển thủ chủ động tìm được hướng đi, đàm phán giao dịch sẽ không còn trở ngại gì nữa. Thế nhưng hướng đi mà Phương Duệ chọn làm câu lạc bộ Hô Khiếu trố cả mắt vì ngạc nhiên, dù cuối cùng họ vẫn phải
tôn trọng ý nguyện của tuyển thủ. Khi liên hệ với Hưng Hân, họ tiếp tục
trố mắt tập hai: bên Hưng Hân không hề có ý định mua lại Quỷ Mê Thần
Nghi.
Hô Khiếu bắt đầu bực rồi nha. Họ vốn dự tính đóng gói bán
chung Phương Duệ lẫn Quỷ Mê Thần Nghi để dứt bỏ hoàn toàn phong cách bỉ
ổi, xây dựng một phong cách mới lấy Đường Hạo và Triệu Vũ Triết làm nòng cốt. Ai ngờ Phương Duệ xách vali đi mà không mang theo nhân vật?! Hắn
còn muốn đổi nghề chơi khí công sư?!
”Cậu... suy nghĩ kỹ chưa?”
Suy cho cùng, Hô Khiếu đã có nhiều năm tình nghĩa với Phương Duệ. Một
tuyển thủ ngôi sao đã thành danh bỗng dưng dám đổi nghề, ai cũng cảm
thấy không cần thiết, không có tương lai. Thế mà Phương Duệ cứ khăng
khăng làm vậy, bên Hô Khiếu khó tránh hỏi han vài câu quan tâm Phương
Duệ, ngoài ra còn vì kế hoạch đóng gói bán kèm của họ nữa.
”Tôi quyết định rồi.” Từ Hưng Hân quay về, Phương Duệ vô cùng kiên quyết.
Thằng này bị tụi Hưng Hân cho hít trúng cái gì vậy trời? Sao có thể chấp nhận điều kiện bên đó? Kế hoạch của Hô Khiếu bị xáo trộn bất ngờ khiến họ
trở tay không kịp. Tuy nhiên, họ buộc phải tôn trọng ý nguyện của tuyển
thủ, nhất là thể loại tuyển thủ làm nên thương hiệu và là công thần như
Phương Duệ. Đây là vấn đề dính dáng đến hình tượng của cả một chiến đội.
Hô Khiếu bèn xoay qua đàm phán với Hưng Hân, nhưng Hưng Hân cũng nhất
quyết không lấy Quỷ Mê Thần Nghi. Hô Khiếu bó tay, chỉ đành xé lẻ ra
bán. Nói về giá cả, tuyển thủ bị chiến đội chủ động rao bán sẽ không thể kêu giá quá cao, thêm vào Phương Duệ chịu nhượng bộ, phía Hô Khiếu cũng không định kiếm lời quá nhiều, hai bên bàn bạc tượng trưng mấy lần rồi
ký luôn thỏa thuận chuyển nhượng siêu tốc với giá 4 triệu.
Khi
báo lên Liên minh xin phê chuẩn, phía Liên minh còn tưởng mình nhìn
nhầm. Phương Duệ chọn Hưng Hân? Khó tin đách kém hồi mùa giải trước Tiêu Thời Khâm chọn đến với Gia Thế đã bị K.O! Thời buổi này đám tuyển thủ
hạng sao đều thích chơi nổi vậy đó hả?
Tóm lại, vụ chuyển nhượng
Phương Duệ không phạm quy tắc nào, chính thức được phê duyệt và giao
dịch thành công. Con dấu đóng xuống cái bẹp, Phương Duệ từ nay trở thành người của Hưng Hân!
Bởi không xảy ra tranh chấp gì ghê gớm, quá
trình chuyển nhượng hoàn thành cực nhanh. Phía truyền thông còn đang
hóng hớt khắp nơi xem nhà ai muốn rước trai về, trai đã ký kết cái roẹt, gói ghém đồ đạc vu quy. Đến khi truyền thông nghe phong thanh, Hưng Hân đã chuẩn bị mở họp báo luôn rồi.
Hưng Hân vẫn chưa có bộ phận
chuyên PR nên phải tìm công ty PR tổ chức họp báo. Biết tin, các tờ báo
eSport lớn đều không mời mà tới, hội trường không còn chỗ ngồi, số lượng yêu cầu phỏng vấn riêng cũng dài thành cả danh sách.
Ba người
Trần Quả, Diệp Tu, Phương Duệ tham gia họp báo theo tuần tự, còn phỏng
vấn chắc chắn sẽ trao quyền cho phóng viên Thường Tiên ở tòa soạn báo
Thể Thao Điện Tử chi nhánh thành phố H.
Thường Tiên kích động quá!
Ngày xưa lúc bắt đầu quan tâm Hưng Hân, trong lòng Thường Tiên không tồn tại bất kỳ ý niệm nào nhắm đến lợi ích. Cậu chỉ là một người mới vào nghề,
nào có tầm nhìn xa rộng đến vậy. Công việc cần đưa tin về cái chiến đội
tép riu đang gợi quan tâm của dư luận, thì cậu đưa thôi, ai ngờ cứ thế
mà đời lên hương luôn. Từ khi Hưng Hân thắng quán quân vòng khiêu chiến, Thường Tiên chợt phát hiện mình may mắn biết bao nhiêu. Cậu cảm nhận
được địa vị của mình ở báo Thể Thao Điện Tử tăng lên rõ rệt, tổng biên
tập còn đích thân nói chuyện với cậu nhiều lần.
Phương Duệ gia
nhập Hưng Hân! Cuộc phỏng vấn cho vụ chuyển nhượng nặng ký nhất cả đợt
chuyển nhượng mùa hè tính đến nay, ngoại trừ vụ thanh lý toàn Gia Thế,
đã rơi vào tay cậu! Khỏi bàn cãi, bài phỏng vấn này chắc chắn sẽ leo lên trang đầu tuần san Thể Thao Điện Tử kỳ sau.
Sắp gặp Phương Duệ,
Thường Tiên hơi hồi hộp. Tuy cậu đã chơi thân với cả nhà Hưng Hân từ
lâu, nhưng Hưng Hân xuất thân bình dân học vụ, Thường Tiên không nghe
mùi dân chuyên quá nồng ở họ. Phương Duệ thì khác. Nghĩ đến cái thần
thái của đại thần hàng đầu trong giới, Thường Tiên lập tức nhớ lại cảm
giác mình đã từng nếm trải thời mới vào nghề, còn chạy theo xách giỏ sau đuôi người khác. Mà giờ đây, cậu phải tự thân đối mặt.
”Phương
Duệ đại thần, chúng ta bắt đầu được chưa ạ?” Thường Tiên hít sâu giữ
bình tĩnh, từ sau hôm nay, cậu sẽ có nhiều cuộc phỏng vấn kiểu này lắm.
Phương Duệ chuyển nhượng là tin động trời số một.
Phương Duệ muốn đổi nghề là tin động trời số hai.
Trong buổi họp báo, khi tin tức nhân vật Phương Duệ sắp cầm về sau là Hải Vô
Lượng được tuyên bố, cả giới chuyên nghiệp đều phát điên lên.
Vì lẽ gì?
Trong họp báo, Phương Duệ cười, nói: “Bởi vì Hưng Hân không có tiền, mua
không nổi Quỷ Mê Thần Nghi, nên tôi chẳng thể làm gì khác hơn là chịu
khó cầm Hải Vô Lượng thôi.”
Ai tin?
Đường đường đệ nhất
đạo tặc, tuyển thủ siêu sao, nhà ai rước thánh về không chịu khó nâng
niu thì thôi, làm gì có chuyện thánh phải chịu khó theo ý họ? Dù Hưng
Hân dám lãng phí nhân tài như thế, Phương Duệ cũng không lý do gì đồng
ý!
Đề tài Phương Duệ đổi nghề chơi khí công sư nhanh chóng vượt mặt vụ chuyển nhượng của hắn, trở thành nội dung bàn tán ầm ĩ.
”Đây quả thật là một quyết định chưa từng có. Nếu tôi nhớ không lầm, trước
anh hình như chưa một tuyển thủ hàng đầu nào từng đổi nghề phải không
ạ?” Có phóng viên kích động nhận xét.
”Ai nói? Tôi không phải sao?” Diệp Tu ngồi trên bục, bất mãn nói.
Cả hội trường câm nín.
Ơ... Tuy tán nhân không thuộc các hệ nghề lớn, nhưng rõ ràng nó không phải
pháp sư chiến đấu mà Diệp Tu cầm hồi ban đầu. Vậy hắn đúng là đã đổi
nghề, còn ngồi lù lù trước mặt mọi người, thế mà không một ai nhớ ra là
sao? Phóng viên mới đặt câu hỏi ngượng chín mặt, chỉ kém đào hố tự chôn, những người còn lại đều tự vấn lòng, vì sự thật chẳng ai để ý Diệp Tu
cũng là một tuyển thủ đổi nghề cả. Vì sao ấy nhỉ?
Thế rồi có
phóng viên khá nhạy bén lại nêu lên một vấn đề khác: “Tôi nhớ đội hình
Hưng Hân có tuyển thủ Kiều Nhất Phàm vốn chơi thích khách ở Vi Thảo, đến khi gia nhập Hưng Hân thì đổi nghề thành quỷ kiếm sĩ.”
”Anh nói đúng.” Diệp Tu gật đầu.
Cánh phóng viên quay mặt nhìn nhau. Trong một đội mà có tới ba người đổi
nghề, lẽ nào đó là phong cách hay thuộc tính ẩn đặc thù của Hưng Hân?
Họp báo chủ yếu để tuyên bố tin tức mới, không có quá nhiều thời gian đặt
câu hỏi nên rất ít cơ hội cho các phóng viên đào bới thông tin. Cơ hội
này chỉ có một người duy nhất được nhận là Thường Tiên, thế nên trong
cuộc phỏng vấn đang thực hiện, Thường Tiên đã chuẩn bị rất sẵn sàng,
nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
”Xin hỏi vì sao anh lại quyết định đổi nghề chơi khí công sư?”
”Vì Hưng Hân có lời mời.”
”Hưng Hân đã có lời mời thế nào, mới có thể khiến anh đưa ra quyết định trọng đại đến vậy?”
”Một lời mời cực kỳ chân thành.”
”Chân thành... đến mức nào?”
”Cực kỳ cực kỳ chân thành, nhìn vào mắt anh mà xem.” Phương Duệ nói.
Thường Tiên khóc chạy. Mình kém quá! Mình non quá! Mình tuổi gì chơi lại thánh zâm?!