Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 440: Chương 440: Cùng nhau ngủ? (Lucifer cố sự)




Màn màn đêm buông xuống rất nhanh, những ánh sao lấp lánh dần dần hiện rõ ra giữa bầu trời đêm cao vời vợi. Ở ngoại thành Rome không gian rộng lớn lại không bị vật cản che khuất, hoàn toàn có thể cảm nhận được phía trên là một tấm thảm đen dài vô tận được tô điểm bởi chi chít đốm sáng lung linh huyền ảo, giảm bớt đi phần nào vẻ u tối đượm buồn.

Phóng tầm mắt về phía đông xa xa kia là một thị trấn nhỏ, nhìn qua có thể thấy được nó đã tọa lạc ở mảnh đất này rất lâu rồi. Có những ngôi nhà dựng lên bằng chất liệu gỗ thô sơ, cũng có nhà lại xây nên từ gạch bê tông nguyên thuỷ, hầu hết đều được lợp bằng mái ngói màu nâu đỏ. Tuy rằng kiến trúc giản đơn và cổ kính nhưng lại được quy hoạch sắp xếp một cách chỉnh tề, thống nhất, đồng thời tuân theo một cái quy chuẩn thiết kế của người La Mã đương thời. Cũng không rõ là vì theo tập tục thói quen, hay là vì niềm tin vào một loại thần thánh tín ngưỡng nào đó.

Thời gian chưa đến đêm khuya, nhưng không gian lại khá tĩnh mịch. Có vẻ như mọi người ở đây rất ít khi tản bộ bên ngoài thị trấn vào buổi tối. Chỉ có ánh sáng le lói từ những ngọn nến bên trong những căn nhà, quán rượu. Không có mấy ai chú ý tới 3 người đang dọc theo đường mòn tiến về phía thị trấn cổ kim này.

“Trời đã tối, chúng ta nên tìm một chỗ để nghỉ ngơi, hơn nữa cũng cần ngồi lại để tính toán bước tiếp theo“. Azazel một bộ uể oải nói.

“Cũng được, ý ngươi thế nào?” Lucifer hướng về Venus hỏi rằng.

“Ta... cũng nghĩ vậy, Sama... nha, ta nên gọi ngươi là Lucifer mới phải!” Venus ngập ngừng nói, từ nãy đến giờ nàng vẫn là ái ngại không dám mở lời với hắn.

“Ngươi cứ như cũ gọi ta là Samael, dù sao ta cũng không muốn người khác nghe được Lucifer danh tự này, bởi vì mọi người nhất định sẽ tập trung hướng về ta với ánh mắt dè bĩu một kẻ bảo thủ cùng ngu dốt!” Lucifer lời lẽ sâu xa hờ hững nói.

“Ta... lúc đó... không phải nói ngươi, thật sự ta không biết ngươi là...” Venus gò má càng là ửng đỏ tới mang tai, ấp a ấp úng thanh minh, mặc dù là dáng vẻ ngại ngùng như vậy nhưng khí chất thành thục đáng yêu cũng không có chút nào giảm bớt.

Lucifer nhìn thấy Venus bối rối một phen như vậy cũng là suýt nữa bật cười, nhưng chẳng biết là do bẩm sinh hay luyện tập mà khả năng kìm hãm cảm xúc bộc lộ ra bên ngoài của hắn là cực tốt. Khí chất hướng nội lạnh lùng tản mát ra khiến người khác luôn cho rằng hắn là một kẻ tâm lặng như nước, khó lòng nắm bắt.

Mà đi một bên Azazel ngược lại vẫn là không nhịn được tiếu dung, cái kia phong thái đa mưu túc trí lúc nãy hầu như biến mất, chỉ còn một kẻ vô tư cùng yêu thích đùa giỡn, cứ như hai người khác nhau vậy.

“Venus cô nương a, ta biết ngươi khá là có thành kiến với chúng ta Thiên Quốc, nhưng cũng đừng đến mức mắng Lucy của chúng ta là ngu dốt a, hắn từ đầu đến cuối là kẻ quan tâm ngươi nhất“. Azazel vẫn không thể ngừng cười, lại còn cố tình buông lời chọc ngoáy.

“Ta chắc chắn không ai có thể nhận ra nổi các ngươi thân phận, ai bảo các ngươi cứ thích giả trang dân thường đây...” Venus có chút giận dỗi cùng xấu hổ, phù phù khoé miệng nói rằng.

...

Cả ba vào đến thị trấn, dọc theo con đường đá màu trắng xám đi bộ. Đường phố đều được những chảo đèn dầu thực vật cùng những dây treo đèn lồng giấy khắp nơi chiếu sáng trong đêm. Nhiều quầy hàng bán thức ăn vẫn đông khách, những quán rượu vẫn còn nhộn nhịp thâu đêm suốt sáng.

“Thị trấn này người đến người đi là không nhiều“. Azazel nhận định.

“Làm sao ngươi biết!” Venus không hiểu hỏi.

“Ngươi để ý một chút sẽ thấy, mọi người tuy không đối với chúng ta nhìn chằm chằm, nhưng hầu hết đều là một bộ ánh mắt hiếu kì liếc qua, thậm chí có một số còn lộ ra vẻ ghét bỏ, điều này nói lên người trong thị trấn đều là biết nhau, còn đối với người từ nơi khác đến rất để ý cùng cảnh giác.” Azazel giải thích.

“Nên nhanh chóng tìm một nơi không bị chú ý, ta cũng cảm thấy bọn họ đối với cách chúng ta cách ăn mặc có dị nghị vấn đề.” Lucifer nói rằng.

Nói thì đơn giản như vậy, nhưng ngoài ý muốn chính là nơi đây chẳng có nhà trọ để thuê, mà những người trong thị trấn này có vẻ cũng không hoan nghênh lắm những người lạ mặt. Ba người đi một vòng, gõ cửa từng nhà xin tá túc một đêm cũng đều chỉ nhận lại cái lắc đầu từ chối.

“Vị tiểu huynh đệ này, chúng ta từ phương xa đến, ngươi có thể vui lòng giúp đỡ ta cùng hai vị bằng hữu có chỗ tá túc đêm nay?” Venus âm giọng ngọt ngào nói với một gã nam tử thấp gầy đang cà lơ phất phơ đứng trước cửa một ngôi nhà nhỏ ở mặt đông thị trấn.

Nhìn thấy một vị thần tiên nữ tử không biết từ đâu xuất hiện với mái tóc vàng thướt tha, xoã xuống bờ vai trắng ngần không tỳ vết, đôi mắt nâu quyến rũ cùng vóc người ma quỷ không ngừng tuôn ra vẻ yêu mị câu hồn người, khiến hắn có chút đứng ngồi không yên nuốt nước bọt ừng ực.

“Tất nhiên là được, tất nhiên là được! Nhưng nhà của ta... quả thực rất chật a, chỉ có thể chứa thêm một người, hai vị bằng hữu kia... vẫn là chịu khó hỏi thăm các nhà bên cạnh đi!” Gã chủ nhà ánh mắt đầy gian manh nói.

“Cút!”

Venus còn chưa kịp trả lời, liền đã bị âm thanh lạnh lùng của Lucifer cắt ngang, đồng thời gã kia chẳng hiểu vì sao liền bị đánh bay ngược vào bên trong nhà bất tỉnh. Không khí trong phút chốc liền trở về như cũ yên tĩnh, không có bất cứ ai nghe hay nhìn thấy chuyện gì vừa xảy ra ngoại từ ba người bọn họ.

Venus mở to miệng nhỏ cùng đôi mắt long lanh đầy vẻ sửng sốt không nói nên lời, mà Azazel cũng không khỏi ho khục mấy cái cố gắng không để bật cười thành tiếng. Có vẻ như “mỹ nhân kế” này cũng không thể đưa đến tác dụng.

“Ngươi cứ như vậy chúng ta làm sao tìm được nơi nghỉ chân nha!” Venus mặc dù bên ngoài than thở một đằng như vậy, nhưng cũng chẳng biết vì sao trong lòng nàng liền xuất hiện một loại cảm giác khó miêu tả đi.

Cuối cùng, bọn họ cũng dừng chân trước một ngôi nhà phía cuối thị trấn, xung quanh nó bị bao phủ bởi một lớp tường đầy rêu xanh. Cửa chính bằng gỗ được khoá lại bằng một cái ổ khoá xích đầy bụi và gỉ sét.

“Vừa hay ngôi nhà này không có người ở, liền là “mượn” tạm đêm nay đi!” Venus nói rằng.

“Ngươi định phá cửa, hay là lợi dụng bóng đen chui qua khe hở?” Azazel thắc mắc.

Venus lắc đầu nháy mắt một cái nhưng không nói gì, tay nhỏ tinh xảo khẽ giơ lên, nhẹ nhàng phát ra ánh sáng màu xanh lục, ngôi sao pháp thuật nhanh chóng được nối liền.

Ngay lập tức một dây leo bé nhỏ xuất hiện quấn quanh tay nàng, từng điểm từng điểm sinh trưởng từ bàn tay đến ngón tay, từ từ vươn ra tiến vào sâu bên trong lỗ nhỏ của ổ khoá cửa.

“Cách!”

Chỉ mất chưa đầy ba giây, âm thanh mở ra ổ khoá đã vang lên rồi.

“Thực vật hệ dùng để bẻ trộm khoá sao? Rất có ý nghĩa!” Azazel lời nói có chút kinh ngạc cùng thưởng thức.

“Chỉ là một chút xảo thuật cơ bản nha!” Venus nở nụ cười khiêm tốn.

“Vào thôi, đừng để người khác trông thấy lại hô hoán chúng ta là kẻ trộm!” Azazel thấp giọng nói.

Ba người lặng lẽ mở ra cánh cửa tiến vào trong, Azazel đi sau không một tiếng động nhẹ nhàng khép lại cánh cửa.

Bên trong vẫn là tối đen như mực khó có thể quan sát, tay phải Lucifer liền thả ra một đốm lửa nhỏ để nó lơ lửng giữa nhà như một ánh lửa ma trơi, đủ để soi sáng toàn bộ căn phòng.

Bên trong căn nhà khá chật hẹp cùng cũ kỹ, hầu như không có người ở đã lâu, đỉnh mái nhà có vài lỗ thủng, mạng nhện giăng tứ phía cùng bụi bám trên đồ vật càng là dày đặc.

Chỉ có hai gian nhà trước và sau. Đập vào mắt bọn họ phía trước là một cái bàn tròn cùng vài chiếc ghế nhỏ, sát tường bên phải là một cái kệ lò sưởi cùng một ít củi khô đã mục nát. Gian phía sau có một cái giường đã cũ nhưng vẫn còn khá chắc chắn, có một vách ngăn gỗ để ngăn cách phòng tắm ở phía sau. Tường nhà được thiết kế chủ yếu bằng gạch đá cùng bê tông thô sơ, sàn nhà được ghép bởi những tấm gạch nền được mài nhẵn. Những cánh cửa sổ làm bằng gỗ được dán lên các ô giấy trắng, ban đêm chỉ có thể thấy ô cửa là một màu vàng cam khi nhìn từ bên ngoài.

“Tuy không rộng rãi lắm nhưng chỉ cần dọn dẹp một chút là có thể làm chỗ ở rất thoải mái rồi.”

Bàn tay venus lại nổi lên tinh đồ màu xanh, một cái phong bàn cỡ nhỏ lần lượt quét ngang một lượt căn phòng, hút vào bên trong hết thảy bụi bặm mạng nhện cuốn ra ngoài, nàng vẫn là chưởng khống phong nguyên tố rất tốt, hầu như đồ vật trong nhà không hề bị hư hại mà ngược lại càng trở nên vô cùng sạch sẽ, trở về đúng vị trí thích hợp của nó.

“Phong hệ cùng cái kia hắc ám hệ, nếu không lầm ngươi còn từng sử dụng cả không gian chớp mắt di động, cuối cùng ta đã hiểu vì sao bọn họ dày công bố trí như vậy cũng không tài nào bắt được ngươi.” Lucifer nói rằng.

“Cái kia... chúng ta gọi nó là Ám ảnh hệ!”

Venus nhoẽn cười, ý niệm lại một lần nữa hình thành, đôi tay vung lên rồi đan chéo vào nhau, nàng khẽ tinh tế xoay người, chòm sao rực sáng cùng hàng loạt dây leo ngoài sân sinh trưởng trèo lên, quấn lấp những kia lỗ hổng, đồng thời trang trí cho cái này cũ kỹ căn nhà điểm thêm một chút sắc hoa màu lá bên ngoài. Nhìn nàng thực hiện pha “dọn dẹp” chỗ ở kia không có chút nào sai lệch, hai gã nam nhân đồng dạng nhìn đến cũng là có chút hoa mắt.

“Không ngờ ngươi lại giỏi những việc này như thế. Lucy hắn có thể đánh nhau không thua bất luận người nào, nhưng loại chuyện lau dọn trang trí nhà cửa này ta e rằng cả đời hắn cũng không thể nào học được!” Azazel lại nổi hứng trêu chọc.

Lucifer cũng là lười cùng bệnh thần kinh nói lắm này mở cái gì chuyện cười, mà Venus nghe xong cũng là một tay che miệng kìm lại tiếu dung.

“Hmm, không đùa, không đùa, các ngươi ngồi đi, chúng ta trao đổi một chút!” Azazel đổi tông giọng, đồng thời ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn tròn, lấy ra bình rượu mà hắn đã mua trong khi dạo phố lúc nãy tự tay rót xuống ba cái chén.

Lucifer và Venus cũng đồng thời ngồi xuống ghế, không khí lúc này có chút lắng xuống, hẳn là mọi người đều có một ngày khá dài đi.

“Cạn ly, coi như là chúc mừng ngươi thoát khỏi kiếp nạn lần này!” Azazel vui vẻ nâng lên chén rượu.

“Ân, cảm tạ hai người đã giúp đỡ ta rất nhiều, nhưng ta không muốn các ngươi vì chuyện của ta mà cuốn lấy thêm phiền phức cùng đắc tội với những kẻ kia, ta nghĩ... có lẽ ngày mai ta sẽ nói lời từ biệt...” Venus có chút u buồn nói ra.

“Chuyện này vẫn chưa kết thúc, đây không còn là chuyện riêng của một người!” Lucifer nói rằng.

“Ngươi nói đúng ý ta, những chuyện vừa xảy ra, ta cảm giác chỉ mới là tảng băng bề nổi, vậy bước tiếp theo ngươi định làm gì?” Azazel bộ dáng nghiêm túc nói ra.

“Muốn biết bọn chúng ý đồ, vậy thì tìm tới ca ca của nàng!” Lucifer rất khẳng định nói.

“A... ngươi muốn tìm ca ca sao?” Venus hỏi lại.

“Phải, ngươi biết hiện giờ hắn đang ở đâu chứ?”

“Chuyện này...”

“Có chuyện gì không thể nói, hiện tại chúng ta không tính là người ngoài!”

“Không phải ta không tin hai người, chỉ là thân phận của ca ca khá đặc thù, hắn... là người của Vương cung thánh điện!” Venus có chút ngập ngừng nói ra.

“Ngươi vừa nói... ca ca ngươi làm việc cho Rome hiệp hội ma pháp?” Azazel đột nhiên nhíu mày đến.

“Ân, đúng thế, theo tin tức hôm trước ta nhận được, hắn đang ở Hy Lạp - Lạc Nhật chiến thành!” Venus một lần nữa xác nhận.

Azazel cúi đầu suy tư mấy giây, rồi lại đột ngột đứng dậy đi ra phía cửa, ánh mắt hướng về phía Tây xa xăm nhìn tới.

“Lucy, ngươi cùng nàng ngày mai hãy đi Hy Lạp một chuyến!” Azazel quay lại đối với Lucifer nói.

“Vậy còn ngươi?”

“Ta cần quay lại thành Rome để xác minh một số chuyện. Hai ngươi cũng không cần vội, ở lại đây đêm nay cùng nhau ngủ một giấc, sáng mai liền lên đường. Làm xong việc ta sẽ nhanh chóng bắt kịp các ngươi.” Azazel tầng tầng nói, cũng là ngay lập tức rời đi, không đợi Lucifer và Venus nói thêm lời nào, chỉ trong chốc lát đã khuất khỏi bọn họ tầm mắt.

Cả hai người liền mấy giây đứng ngẩn ở nơi đó, bốn mắt bất chợt nhìn nhau đồng dạng nhận ra trong câu nói của tên kia có một chút vấn đề.

Cái gì gọi là “đêm nay cùng nhau ngủ” a???

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.