Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 22: Chương 22: Hắc ám vị diện cương thổ




Khufu trên mặt treo lên một cái vẻ khó coi, cứ việc ở Hy Lạp gần đây xuất hiện thêm một minh thần thánh hồn Hades được thức tỉnh, Khufu như cũ vẫn là vị cổ lão vong linh đế vương cấp bậc phi thường cao hơn, không thể cùng so sánh. Ngoài ra, hắn còn vừa tự mình thống nhất hai đại Minh Giới lục địa, lẽ nào lại để một cái nhân loại nhỏ bé trước mắt dạy dỗ bản thân hành vi trước hàng triệu con dân của mình.

“Nhân loại thấp kém, lẽ nào ngươi tưởng mình mạnh mẽ lắm sao, không muốn đánh giá một chút tình hình hiện tại.” Khufu lớn tiếng nói rằng.

Phản chiếu quang minh không gian của Michael tạo ra, e rằng toàn bộ công trình đã trở thành bình địa đổ nát, còn lại không có gì ngoài lô cốt, đất rỗng, cùng với xác chết không một chút nguyên vẹn của biết bao nhân viên Thánh Thành trên sắc hồng son từ những mảnh nhiệt địa tro tàn.

Ở khắp nơi, vong linh như đại dương trong vòng vây thành, Kim Tự Tháp sừng sững như thần sơn tọa trấn ở một phương trời, đỉnh đầu phóng thích ánh sáng minh huy còn muốn cường đại hơn quang huy Thánh Thành.

Càng phải nói Sát Uyên tử thần lại đang xuất hiện ở ngay trung ương quang minh điện, dần dần đem toàn bộ cái nho nhỏ nội thành này nuốt chửng vào bên trong vong ngục nhân gian, bao quát trong thành trăm vạn người…

Sắc trời dần trầm luân bên dưới đại địa, người đứng ở gác chuông tòa thành trên ngọn núi phía đông dãy Anpơ vừa vặn cũng tự mình gõ lên từng hồi cảnh sắc, hắn cũng không hẳn là giáo vụ hay liên quan Thánh Thành, bất quá hắn chứng kiến thiên không u ám kia, cũng theo tâm mà động, từng hồi thức tỉnh.

“Bong bong bong ~~~~~”

Loại này ngân chuông lên, khiến người ta có cái cảm giác nặng trĩu…

Thánh Thành mà họ tôn sùng, thờ kính… thật giống như đã sụp đổ!!!



Michael không có trả lời Khufu, hắn liếc về Mạc Phàm phía sau lưng một cái, bảo đảm nhất tình huống cho bản thân.

Mà dưới tình huống đột ngột có lợi cho mình, Mạc Phàm vẫn là sát ý đến tột cùng nhưng việc này lại mang ý nghĩa hắn có thể cẩn thận suy xét, có nên hay không một tối cường ma pháp được xuất ra để thay đổi cục diện.

Dù là đại thiên sứ trưởng Michael hay minh thần Khufu, Mạc Phàm đều muốn tự tay đem đầu vặn xuống, nhưng tinh ấn bào hồn trên người rõ ràng không cho phép hắn có một trận đánh lâu dài, bất quá đứng ngoài cuộc xem vẫn không tính là kẻ thất thời.

Khufu lẫn Michael sẽ không tự mạo muội tấn công Mạc Phàm dù cho hắn đang vô cùng bất lợi, lý do đơn giản chỉ một cái chậm nhịp xử lý kẻ ngoài, liền sẽ đặt bản thân vào tình huống nguy hiểm với tên còn lại. Càng là cả hai vẫn chưa thể khẳng định Mạc Phàm có thực sự còn vương bài nào khác không, bất cẩn chủ quan sẽ phát sinh thêm những thứ không mong đợi, cứ việc để hắn ở đó một mình thống khổ lại là một ý hay.

Tin rằng Mạc Phàm nhất định cũng sẽ không tham gia vào!!



“Băng băng băng ~~~~~~~”

Khufu nhảy lên một cái, hai chân hướng phía Michael tạo thành ống trục chân không, tầng tầng giẫm vào khí quyển đạp xuống vị trí.

Loại này công kích đại khai đại hợp, nó căn bản không quan trọng độ chính xác, mà rõ ràng cũng không cần thiết lắm, phạm vi ống trục quyển lưu không hề ít mấy chục km hiệu quả, hắn chỉ cần nhìn thấy vị trí đại khái của Michael, liền hướng phía về xả lực công phá, áp lực xung kích vẫn đủ oanh tạc thiên địa rồi.

“Ầm ầm ầm~~~~~”

Cước của Khufu như thiết giáp bọc vong sơn, từng phi từng phi đều mang trọng lượng trăm ngàn tấn hủy diệt, chưa chạm vào tiếp điểm, Michael đã bị đánh bay ra ngoài, từ trung ương thánh đình đổ nát, một mạch lao vào bờ Tây dãy núi Anpơ, ngay khu vực Kim Tự Tháp.

Địa mạch thiên không bắt đầu nứt ra từng mảng sâu, sạc lở trên quy mô rộng khắp xung quanh thánh đình phạm vi.

Loại này ảnh hưởng, kể cả Mạc Phàm đứng gần Michael cũng bị thổi bay đến một góc đổ nát tòa thành, càng đột nhiên va chạm ở góc tòa thành vào chân một đầu sơn nhân to lớn.

“Sơn phong chi thi!!!”

Dĩ nhiên là phụ cận mạnh mẽ nhất của Cổ Lão Vương còn tại vong ở Sát Uyên, khí tràng sinh vật này tỏa ra tương đồng với Sphinx, e rằng cũng đã chân chính vượt qua cái vô địch quân chủ cấp rồi, liền bao nhiêu thánh tài giả vây quanh đều không mảy may làm khó được nó, không muốn nói là rất giống với những miếng tiểu thịt tươi tẩm bổ cho xác thịt hôi thối của khổng lồ vong linh.

Sơn phong chi thi xuất hiện, chẳng lẽ lại nói tại sao không thấy một cái vị xinh đẹp u linh hết mực làm phiền mình mỗi lần xuất hiện.

“Tiểu tử này, thật làm cho người ta lo lắng, lại không nghĩ ra có một ngày chúng ta vì ngươi có mặt ở thánh minh quang này.” Cửu U Hậu xuất hiện sau lưng Mạc Phàm, cười khanh khách nói, thân thể nàng phần lớn đều mang theo vài phần hư vô, từ bắp đùi làn váy vị trí trở xuống đều là từng sợi cái kia huyễn minh huyễn ám khói xanh, nhưng rất kỳ quái chính là, nàng nói chuyện phun ra nhưng mang theo vài phần mùi thơm.

“Tổng huấn luyện viên hẳn cũng vui vẻ khi biết con dân mình vì ngài mà trả thù, mà không phải nói ngươi muốn thấy ta chết lắm sao?” Mạc Phàm quay đầu lại cười khổ đáp lời.

Trên gương mặt hắn, thực sự vẫn không biểu lộ ra đoạn nào đau đớn, tuyệt đối hôm nay bao trùm một cái tâm niệm chiến đấu không còn vì mình.

“Theo ta lên trên, ngươi hẳn có chuyện muốn hỏi“. Cửu U Hậu nói rằng.

“…”

Mạc Phàm cũng không có ý phản bác hay thể hiện gì, trực tiếp đi cùng là xong.

Nữ tử trong thiên hạ vốn luôn luôn như vậy, nhìn sơ qua nét mặt nam nhân, vẫn đoán được gần chính xác hết tâm trạng.

Cửu U Hậu mang theo Mạc Phàm nhảy đến Sơn Phong Chi Thi trên bả vai, đứng ở trên đó, liền như sừng sững đỉnh núi, có thể trông thấy toàn bộ biển chiến trường, hỗn loạn đến nghẹt thở.

Chỉ là đột nhiên Mạc Phàm nhìn được Cửu U Hậu từ ánh mắt ban nãy còn lấp lóe, giờ phút này bỗng lộ ra nét mặt vô cùng khó coi, nàng cơ thể huyễn sương đang hùn hụt khói nóng, phân rã ra từ tốn một ít bộ phận.

Vốn là U linh ở vong linh đế quốc, ngoại trừ quang hệ ma pháp cùng tinh thần loại ma pháp, nguyên tố khác kỹ năng và hủy diệt năng lực đối với nàng, rõ ràng sẽ vô hiệu!

“Trên ngực ngươi…” Cửu U Hậu nhăn mặt nhìn chằm chằm lên ngực Mạc Phàm, khó khăn nói.

“Thiên sứ tội ấn?”

Quả nhiên, tinh ấn của Michael phi thường sẽ tịnh hóa mọi nguồn cơn hắc ám hơi tức, Mạc Phàm vô ý đứng gần Cửu U Hậu, thiên sứ ấn nhanh chóng phóng ra cường thịnh quang huy, nỗ lực xua đuổi vong linh tử khí, tấn công lên người nàng.

Một cái dấu ấn nhỏ nhoi lên hồng ma nhất thu cũng đủ để Mạc Phàm vạn lần thống khổ, càng có khả năng gián tiếp gây hại lên chí cao quân chủ cấp vong linh sinh vật, Michael xác thực là một kẻ sở hữu pháp lực kinh thế hãi tục trên thế giới này.

Ánh mắt Mạc Phàm lóe lên một tia bạc quang, bạc quang này nhanh chóng đóng lại thành một bức tường mỏng trước ngực hắn, chỉ rất mỏng thôi, nhưng tuyệt đối phản xạ toàn bộ quang huy thiên sứ ấn từ lồng ngực bản thân phát ra khiến nó không thể tiếp tục làm hại Cửu U Hậu.

Mãi một lúc nàng mới lại điều tiết được hơi thở của mình, trở về ổn định trạng thái.

“Thiên sứ dấu vết bào hồn này của Michael chứng tỏ rằng hắn đã đạt đến mạnh mẽ nhất quang minh thần cách, ta tin rằng ngươi là đang vô cùng đau đớn, sống không bằng chết, loại này hành vi cố gắng chịu đựng ắt hẳn có một việc vô cùng đau khổ, có thể nói cho ta?”. Cửu U Hậu nói rằng.

“Hắc ám vị diện, luyện ngục uyên, ngươi có biết qua?”. Mạc Phàm hỏi.

Hắc ám vị diện Mạc Phàm đã đi qua, nơi đó mới thật sự là ma cương, giai cấp cấp độ hết sức rõ ràng, sinh mệnh nhỏ yếu ở trong lãnh địa của những chủng tộc hắc ám mạnh mẽ kia chính là nô lệ, mà chủng tộc mạnh mẽ chỉ là chó săn cho những đế vương kia, đế vương cũng có thể quân cờ của một số Thần Ma...

Nhưng mà luyện ngục uyên, nơi mà tâm của hắn đã trọn vẹn đặt hết vào, liền không chút nào tự mình hiểu rõ được.

Cửu U Hậu ngẩn người nhìn chằm chằm lấy Mạc Phàm, Cổ Lão Vương truyền dặn, không muốn thấy nhất chính là cái học sinh của mình sẽ một ngày nào đó dấn thân sâu vào Hắc ám vị diện.

Cứ việc theo dự đoán, biết rằng Mạc Phàm tương lai phát triển, sớm muộn cũng va chạm đến quang minh Thánh Thành, xảy ra đại chiến, nhưng phiêu bạt ở hắc ám vị diện không cùng một khái niệm, hắn hết mực sẽ phản đối điều này.

Nhưng là nhìn vào ánh mắt sắc bén như diều hâu, càng có cuồng hỏa sinh tức vô cùng mãnh liệt đang không ngừng tuôn ra trên người Mạc Phàm, nàng không khỏi chột dạ, thở dài ngao ngán.

Nàng bị khuất phục!

Vốn dĩ cũng muốn bảo vệ cái tiểu tử này đi a…

“Hắc ám vị diện rất tương tự sẽ gồm nhiều khối mảng kiến tạo, nhưng lại lớn hơn nhiều so với ma cương thần thổ của thế giới loài người, chúng gồm bốn đại khu vực biệt lập biên giới“.

“Minh giới lãnh thổ là hắc ám tử vong biên cương, người chết liên quan hắc ám hoặc bản chất phạm vi vong linh thuật chắc chắn sẽ trở thành sức mạnh tăng cường cho Minh giới“.

“Tà miếu lãnh thổ là hắc ám tín ngưỡng của các vị thần trong giới sinh vật, nắm giữ hồn cách còn chấp niệm khắp thế gian, thuộc nhánh phi thường khó nắm bắt nhất trong hắc ám vị diện….” Cửu U Hậu bắt đầu nói cho Mạc Phàm.

“Ta chủ yếu muốn biết về Luyện ngục uyên?” Mạc Phàm cắt lời nàng, vẻ mặt không mấy thích thú lắng nghe những thứ không liên quan“.

“Ngươi im lặng nghe ta nói, mập mờ không hiểu rõ sẽ càng khiến ngươi dấn thân vào chỗ chết.” Cửu U Hậu ngay lập tức nặng lời với Mạc Phàm, áp chế chính hắn nóng nảy“.

“Hắc ám tập khu chính là lớn nhất biên giới, chiếm hơn bảy mươi phần, dĩ nhiên sẽ đại diện cho Hắc ám vị diện, đại đa số mọi người nhắc về hắc ám vị diện, chính là nơi này. Tất yếu như vậy, hắc ám tập khu cũng khai sinh ra không ít hắc ám vương là đế vương cấp phi thường mạnh mẽ“.

“Cuối cùng, tầng sâu nhất trong hắc ám vị diện, cũng là hắc uyên luyện ngục, là khổng lồ thống hận địa ngục, tuyệt đối không có sự sống với cả hắc ám sinh vật, chính ta cũng không biết quá nhiều về nơi này“.

“Bất quá nếu phải cho ngươi một lời khuyên, một ngày nào đó luyện ngục đầm bục vỡ tử môn, tràn lên tầng trên thì tin rằng hắc ám vị diện sẽ chẳng mấy chốc trở thành bình địa tăm tối, còn có nhân loại vị diện rất có khả năng cũng sẽ là nạn nhân kế tiếp“.

“Tuyệt đối đừng làm điều nguy hiểm như vậy.” Cửu U Hậu nhưng là giải thích kiên nhẫn với Mạc Phàm.

Từ sâu trong con ngươi u linh chính mình, nàng rõ ràng, Mạc Phàm chính là dù cho có thiên địa này xoay chuyển, hắn tâm niệm vốn đã dứt khoát có lựa chọn.

Con đường đó, vẫn là sẽ phải đi!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.