..........
Giải quyết xong Tinh Phượng Minh Chủ, Mạc Phàm tranh thủ dùng vong linh thuật thu lấy tinh phách hoàn chỉnh của Tinh Phượng. Trước khi chết, Ngũ Thải Tinh Phượng đã tiến hóa đến Lục Thải Phượng Hoàng trình độ, cũng coi như là tại thời điểm tử vong bao phủ đột phá cực hạn, tinh phách dĩ nhiên càng có giá trị lớn, là loại kia lớn nhất tinh phách rất tiệm cận Đế Hoàng mà Mạc Phàm từng thu được.
“Phí Thủy Liên Hoa có hai khối, vận khí không tệ. Lại còn thêm đống tài nguyên dư thừa này, a a, còn có Kim Tinh mảnh vỡ, Kim Tinh mảnh vỡ... không dùng được”.
Mạc Phàm gom chỗ tốt chiến lợi phẩm, sau đó chu đáo giúp Tử Lộc, Lonna, Austin xử lý mấy cái vết thương lớn nhỏ. Nhất là Tử Lộc, vết thương của nó là lớn nhất, nhiều nhất, còn ăn rất sâu, phảng phất có mưng mủ trúng độc.
Tử Lộc kinh nghiệm chiến đấu ít, hay là vẫn còn ỷ lại vào tốc độ tránh né của mình, nhiều lúc không cẩn thận ngược lại là gậy ông đập lưng ông, kẻ địch đánh lung tung, vô tình thế nào lại trúng mình. Hơn nữa, quan trọng nhất, là nó thu hút sự thù địch từ đối phương rất nhiều, đặc biệt bị ghét so với tất cả anh chị em đồng đội.
Cái tên này nói hoài chẳng chừa, ưa thích duy trì lối đánh thanh cao phổ độ. Thực ra là cù nhây, hết lần này đến lần khác tỏ vẻ Thần Thụy thiện lương chi thú, đầu đội tiên quan, miệng niệm a di đà, vừa đánh vừa khuyên can kẻ địch phóng hạ đồ đao lập địa thành phật. Dạng này... rất là đáng ghét, rất là ức chế, thảo nào luôn luôn là tâm điểm bị người ta đập.
Nói gì thì nói, đối phương quân đông lực mạnh, lại là lợi thế sân nhà, cảnh giới cao sinh vật kèm theo lính đánh thuê cũng không ít, chiến đấu giằng co bên dưới nhất định sẽ phát sinh thương tích cho cả hai phe.
Còn tốt Lonna rất thông minh, chọn lựa phương thức nhu hòa tương đối quanh co, nàng khống chế toàn trường, cũng liên tục tránh lui chiếu cố Tử Lộc và Austin thoát khỏi nhiều kích trí mạng, chính mình cũng không có tiếp nhận quá nhiều tổn thương.
Dùng tề dược chữa trị xong xuôi, Mạc Phàm nghe thấy Tiểu Dạ thanh âm đột nhiên văng vẳng bên tai, quẳng đến cho hắn một cái tin tức làm não hải chấn động.
“Sao, chết hết rồi?” Mạc Phàm sửng sốt một tiếng.
Lập từng di chuyển ra phía ngoài Phương Thiên Vân Lĩnh, thuấn di đến địa phương của Tiểu Dạ.
Vừa đến nơi, hắn nhìn thấy toàn bộ khu vực tù lung giam giữ đám lính đánh thuê Yêu Tộc và Ma Tộc, bây giờ toàn bộ đã biến thành đám thi thể nằm la liệt chồng chất lên nhau, thi thể không có nhiều thương tích, không giống trải qua một hồi chém giết tàn khốc, nhưng ngược lại, có thể hình dung đến một loại quằn quại thống khổ cỡ nào của bọn nó trước khi chết, tựa như giãy giụa linh hồn vậy.
Hết thảy khu vực đại địa nhìn thấy một loại mờ mịt chất lỏng, giống như là bùn đen nhưng không phải bùn đen, nó cứ sệt sệt quắn quéo, cảm giác rất không hiện thực.
“Bọn hắn đến tột cùng là thế nào?” Mạc Phàm nhìn xem phảng phất đã mất đi hồn phách đám sinh vật trước khi chết, trong lòng dâng lên vạn phần nghi hoặc.
Không có hồn phách, không cách nào dùng âm linh thuật điều tra được.
Bất quá, Mạc Phàm biết đây đều không phải là bộ hạ của Tinh Phượng Minh Chủ, những kẻ bị bắt giam hầu hết không đến từ Vũ Tộc, mà là đầy tớ của hai vị Trung Châu Thiên Đạo Đế Hoàng được phái tới viện trợ. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, Mạc Phàm giữ lấy phần thể diện này cho hai vị La Hầu Ma Tổ và Đế Tuấn Yêu Tổ, cố ý bắt sống không giết bộ hạ, đơn thuần là nhốt lại trong cấm chế tù lung của Lonna.
Song... ngoài dự liệu chính là, sơ ý không lưu tâm một chút, vậy mà hết thảy đều tử vong, tử vong trong tù lung.
Wyyy yyyyyyyyyy ~~~~~~~~~~~~!
Vĩnh Dạ Ma Kiếm từ trên thiên không hạ đáp, phía sau trấn áp mang theo hai đầu tiệm cận sát vách Đế Hoàng, là thân cận nhất bộ hạ của Ma Tổ và Yêu Tổ. May mắn là hai kẻ này trước sau như một bị Vĩnh Dạ Ma Kiếm xích lại mang theo bên người, cũng không có nhốt tập thể, không xảy ra cái gì bất trắc.
Lúc này, một trong hai gã bị bắt sống đó, gọi là Hồng My Yêu Vương, cánh tay phải đắc lực của Đế Tuấn Yêu Tổ, hắn nhìn thấy cái này bãi khu đất bùn nhão kèm theo thây xác, lập tức trong lòng phát sinh chấn động.
“Ngươi biết cái gì rồi?” Mạc Phàm đồng dạng đọc được tâm ý, nhìn ra được tên này hẳn đã có phát hiện manh mối nào đó.
“Là...”
Ban đầu vừa nói ra hai chữ thôi thì Hoàng My Yêu Vương đã ngừng lại, lộ ra hơi do dự một lát, nhưng nó cân nhắc đến sắc mặt có mấy phần càng lúc càng nghiêm nghị của Mạc Phàm, lại rất nhanh mở lời: “Mộc hồn chi yêu, ngươi nhìn, bên dưới địa phương kia có rất nhiều hoa hải đường màu đen li ti đang nở. Đây là mộc hồn chi yêu, là thần thuật của vị kia Mộc Quái Tổ, thôn phệ chúng sinh hồn phách để tăng tu vi”.
“Mộc hồn chi yêu? Hoa hải đường?” Mạc Phàm lặp lại lời nói, còn là lần đầu tiên từng nghe nói thuyết pháp như vậy.
Hắn cúi đầu xuống, phát hiện đúng là dưới đại địa, rất nhỏ thôi, nhưng hoàn toàn có thể thấy được lít nhít um tùm hoa hải đường mọc, mỗi một khối nhỏ li ti bông hoa, rõ ràng tiềm tàng yêu thuật nhưỡng hóa linh hồn, có thể tại người không có khả năng khống chế bên dưới đoạt lấy phần này bản mệnh.
Đây không phải là độc hệ, Mạc Phàm đối với độc hệ là sẽ có thuyết giảng, nhưng loại này cổ quái mà ly kỳ hiện tượng không cách nào làm ra giải thích, thực vật chủng bên trong có vô số chủng biến dị, cây ăn thịt người, cây bắt hồn người, những dạng này đặt tại Siêu Duy Vị Diện cũng là một cái pháp môn xứng đáng bị cấm.
Đột nhiên, Tử Lộc nhớ ra cái gì đó, nó hí iiii dài một tiếng, chùi chùi cái đầu vào bụng Mạc Phàm.
“Ngươi nói, ngươi gặp qua nó, là nó chủ động theo phái đoàn bị bắt giam, chủ động giương tay chịu trói, đi vào tù lung dù chưa bị ngươi bắt?” Mạc Phàm há hốc miệng.
“Là Đế Hoa Hải Đường. Đế Hoa Hải Đường lần này cũng đại diện cho Mộc Tinh Quái quốc đến để làm hộ pháp cho Tinh Phượng một phen. Hắn canh gác vòng trong, chúng ta canh gác vòng ngoài. Cái tên này, thì ra là ngay từ đầu đã có âm mưu”. Hoàng My Yêu Vương nhíu mày, chợt giải thích được lúc trước hắn vì cái gì cảm thấy Đế Hoa Hải Đường xuất hiện liền có chút đáng ngờ như thế.
Nguyên lai chủ đích của nó, cũng chưa chắc là giúp đỡ Tinh Phượng.
Mộc Quái Tổ bế quan rồi biến mất đã là sự tình của ngàn năm qua, không ai giải thích được. Mà Đế Hoa Hải Đường, thực lực sử thi cấp bên trong, lại là kẻ những năm nay tạm thời ngồi lên cương vị cao nhất của Mộc Tinh Quái Quốc, lần này nó tự mình đi đến giúp đỡ Tinh Phượng đột phá, khẳng định muốn xin một phần chén canh không hề nhỏ.
“Chết tiệt, Mộc Tinh Quái Quốc dám giết quân của hai tộc phe Yêu Tổ và Ma Tổ, chẳng lẽ không sợ bị nạo sạch đế quốc à”. Hoàng Mi Yêu Vương phẫn nộ nói.
“Vậy cái này tình huống các ngươi định xử lý thế nào?” Mạc Phàm dò hỏi.
Kì thật, hắn cũng không quan tâm lắm lục đục nội bộ ở Trung Châu. Chẳng qua là, hắn chỉ thầm nghĩ ở trong lòng --- đối phương nếu rắp tâm âm mưu như vậy từ đầu, mượn cơ hội này của Tinh Phượng đột phá để làm chuyện xấu, mục đích thực sự chỉ có giết đám lính đánh thuê thôi sao? Giết thì giết, nó được cái lợi gì? muốn thu hồn của quần cư sinh vật làm cái gì?
Không biết vì sao, Mạc Phàm cảm thấy ở Siêu Duy Vị Diện dạo thời gian gần đây, rất không ổn, phất phơ có rất nhiều thứ không thể dùng cách diễn giải thông thường để giải thích được nữa.
Thiên Đạo Thần Mẫu đồng dạng, nàng dạo thời gian gần đây cũng im hơi lặng tiếng, thậm chí không có bất kì cái gì chỉ thị cho Mạc Phàm, nhiều lần như thế hắn liền là tự mình giải quyết, không cách nào câu thông.
Chẳng lẽ còn có cái khác kỷ nguyên bắt đầu?
“Kỳ thật cũng không có quá phức tạp, sở dĩ chúng ta viện trợ là vì Yêu Tổ và Ma Tổ ý chí, nếu ngài là chức danh Xích Miện Thẩm Thần, đồng dạng là viên kia thần quyền cực cao Thiên Đạo Tuần Thiên, việc của Tinh Phượng đã ngoài phạm vi của tất cả chúng ta. Chúng ta hôm nay đến đây thôi, còn xin ngài giương cao đánh khẽ, thả chúng ta về bẩm báo lại. Về phần chuyện của Mộc Tinh Quái Quốc, Đế Hoa Hải Đường nhất định sẽ phải trả giá. Tin rằng chủ thần của chúng ta sẽ trực tiếp đi san phẳng hai đầu này loạn lạc chi tộc”. Một tên tiệm cận sát vách Đế Hoàng còn lại, là thuộc hạ đắc lực của Ma Tổ mở miệng nói.
“Được rồi. Ta người này... khụ khụ, chuyện này cũng không thể giúp gì được cho các ngươi. Ta không tiện nhúng tay vào, cũng không quá ưa thích dùng nắm đấm thị uy giải quyết vấn đề, không phải vạn nhất bất đắc dĩ, cũng chỉ đành cáo lui ngoài cuộc”. Mạc Phàm một bộ tân tân khổ khổ người ngoài cuộc nói.
Thoại âm đến, hai gã bộ hạ kia khí sắc ánh mắt lập tức thay đổi!
Không thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề??
Ngươi nhưng là tuần thiên thẩm thần, là trật tự giả giám sát viên cao nhất.
Thiên Đạo Lôi Kiếp ngươi không làm, chẳng lẽ là ma làm?
Cái kia mới vừa rồi là ai đem Tinh Phượng Minh Chủ cùng với một nửa Phương Thiên Vân Lĩnh đánh cho thành cát bụi?
Người này có mất trí nhớ hội chứng sao?
Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá.
Xích Miện Thẩm Thần có chứng mất trí nhớ, cái này nhưng là cực kỳ đáng quan ngại. Hai vị bộ hạ của Ma Tổ và Yêu Tổ kém chút lấy giấy bút ra ghi lại, về sau cân nhắc đem chuyện này nói cho chủ thần của bọn nó nghe rõ, miễn va chạm đến vị này thần chức cực cao đại nhân vật.
“Ha ha, nhìn sắc mặt hai vị, giống như là không có tin tưởng ta lắm. Yên tâm, ta có hai việc không làm. Một, không thích bắt nạt kẻ yếu, hai, không bao giờ làm việc trái lương tâm, cướp bóc trắng trợn thứ gì. Đây là ta quy tắc”. Mạc Phàm cười khổ nói ra tiếp.
Hai tên kia còn thế nào, mặt mày thảo mai cười duyên, nhưng trong lòng một vạn cái đặt nghi vấn câu hỏi.
Rất nhanh, Mạc Phàm liền nghe đến một cái kêu gọi thanh âm.
Thanh âm của nó gửi đến từ núi cao Thiên Phong bên trong thổi tới, đồng thời tại bên tai của mình đảo quanh, mang theo một loại tiếu dung ý đồ.
“Chủ thượng, chủ thượng, chúng ta vừa vét sạch kho tài nguyên của Tinh Phượng về. Ây ây, rất nhiều đồ tốt, nhiêu đây tài nguyên, tối thiểu căn cơ cũng sẽ nhích lên được một đoạn”. Xa xa, Vũ Ngang mừng như điên vừa chạy vừa la hét om sòm.
Mạc Phàm trầm mặc.
Hắn xấu hổ cười khổ nhìn hai vị bằng hữu cả chục vạn năm tuổi thọ.
“Cái kia... haha, sủng thú của ta có chút tinh nghịch”.
Hồng My Yêu Vương và Ma Tổ bộ hạ đối đãi Mạc Phàm ánh mắt càng thêm kỳ quái.
Không phải vừa mới nói không tiện tay cướp bóc sao?
Xác định, vị này Xích Miện Thẩm Thần... tuyệt đối có chứng mất trí, không đáng tin cậy!!!
................