Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1146: Chương 1146: Thần Long Tổ Huyết, Thiên Sứ Long Hồn




.............

Thần thoại Long Sinh Cửu Tử không sai, đại khái thì ra Bàn Côn Thiên Sứ Long chính là có dòng máu Thần Long Tổ Huyết chảy xuôi, là trực hệ thứ chín của vị Chí Tôn Đế Hoàng cao cao tại thượng kia.

Nó không phải Chân Long của Siêu Duy Vị Diện thai nghén, mà trên thực tế gốc gác của Bàn Côn Long càng lớn hơn nhiều lắm, nó là đến từ thượng tầng thế giới Triệu Hoán Vị Diện, nơi căn nguyên vũ trụ độc nhất của loài rồng, tiên tổ Hư Vô Long Thần là cha của nó, nó là vị hoàng tử cuối cùng của triều đại.

Mạc Phàm nổi cả da gà, nhưng để cho hắn tê da đầu hơn cả là cái tên Austin này.

Vô luận trước đây Hắc Long Đại Đế, vẫn là bây giờ Dạ Hoàng Kim Quân Long, không phải đều thuộc dòng dõi bộ hạ Long Thần hay sao. Vì cái gì ăn gan hùm dám tát đầu Thái Tử.

Lúc nãy không biết không có tội, đánh đánh không nói. Bây giờ đã biết mà vẫn trực tiếp thất kính với Thái Tử a. Ngươi mẹ nó gan thật đủ lớn.

“Gào gào gào gào ~~~~~~~~”. Austin một bộ dạng vô tội, tiếp tục đem đoạn cố sự tường tận chi tiết thuật lại một lần cho Mạc Phàm nghe.

Ở thời kỷ nguyên diệt tuyệt của Triệu Hoán Vị Diện, tám người ca ca tỷ tỷ của Bàn Côn Long đều đã bị Cổ Nguyệt Tru Đế lừa giết trước đó để chọc giận, đả kích lên nội tâm Long Thần. Chỉ có duy nhất Bàn Côn Long may mắn thời điểm đó còn là trứng rồng bị Long Thần cho chôn giấu, thẳng đến cố sự kết thúc mới được long tộc đào mộ ấp trứng cho ra đời.

Cuối cùng, Bàn Côn Long trở thành Thái Tử duy nhất của Tiên Tổ Long Thần, cư nhiên sẽ tiếp quản Vạn Long Uyên Khung, kế thừa cha mình di sản mới đúng.

Đáng tiếc, kỷ nguyên diệt tuyệt của Triệu Hoán Vị Diện chưa có hoàn toàn đóng lại, mặc dù Hắc Ám đã rời đi, nhưng Long Tộc sau đó không giữ được mình, tự mình tính khí đưa mình vào tai nạn ngập đầu, ở thời khắc Vạn Long Cốc bị bảy đại thế triều Thần Dã ở trong Triệu Hoán Vị Diện liên minh thảo phạt, Long tộc triệt để thất thủ, vì muốn bảo vệ nhất mạch của Long Thần, các đại trưởng lão quốc sư của Long Tộc nhanh chóng an bài cho Bàn Côn Long rời khỏi Triệu Hoán Vị Diện, lưu lạc đến Siêu Duy Vị Diện sinh tồn, chờ ngày quay lại.

Do đó ngay từ ấu niên kỳ, Bàn Côn Long đã phải sống ở Siêu Duy Vị Diện, hết thảy trôi qua hơn 90 vạn năm, hơn 90 vạn năm đằng đẵng dằng dặc chỉ để đi tìm lấy ký ức của mình, nó xuyên qua tất cả Thần Châu thần hành, bay dọc theo vô tận lam hải để truy tìm một chút hình ảnh, nhặt lại tùng chút hoài niệm của tổ tiên. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Bàn Côn Long chậm chạp tiến giai, bởi vì nó chủ yếu không hề tu luyện qua, chỉ có để cho cơ thể tự phát dục phát triển, tự bản thân thức tỉnh được Tổ Long Chân Long long kĩ.

Mạc Phàm nghe mà vẫn còn tê da đầu.

Thái Tử Tổ Long, không cần cơ duyên, không cần năng lượng đột phá, không cần tập luyện, ấu niên kỳ Đế Vương cấp, trưởng thành kỳ Quân Vương cấp, thành thục kỳ chính là Sử Thi cấp. Bây giờ Bàn Côn Long chỉ mới là thành thục kỳ, nhưng đã sớm có được nửa bước Đế Hoàng. Nếu không có gì bất ngờ, đợi cho nó thêm 100 vạn năm nằm ngủ nữa, đến hoàn toàn kỳ phát dục bước cuối cùng, nó tối thiểu cũng là Kinh Thế Đế Hoàng.

Thử tưởng tượng Bàn Côn Long mà được thả ra thoải mái ở Triệu Hoán Vị Diện sinh sống, không bận tâm đến truy tìm ký ức, càng được Long Tộc cung phụng bồi dưỡng phát triển, cứ việc không chắc sẽ đuổi kịp cha mình hay không, dù sao huyết mạch và căn cơ lĩnh hội của Long Thần vẫn đỉnh cao hơn nhiều lắm, nói không chừng, bây giờ nó đều sẽ đột phá đến Bất Hủ Đế Hoàng, quật khởi long tộc.

Tuy suy nghĩ này hơi xấu hổ, nhưng Mạc Phàm cũng khó tránh được một chút tâm tư trong lòng.

Chẳng trách Cổ Nguyệt Tru Đế khi xưa muốn đem toàn gia cửu tử Long Thần cho tru diệt. Không thể tránh được, bọn nó huyết mạch quá cao, là cực cao bên trong, đứng ở tư thế nhất đẳng một cái.

Thậm chí, để cho chắc chắn Tổ Long huyết mạch cực cao không bao giờ trở lại, pháp tắc sẽ không thể vô tình thai nghén thêm một cái khác bộ gen Long Thần, Cổ Nguyệt Tru Đế còn cướp đoạt Long Tâm của Long Thần, dùng Long Tâm nguyền rủa Long Tộc, nguyền rủa ngay tại Triệu Hoán Vị Diện sở tạo thiên đạo, đời đời kiếp kiếp, Thần Long Tổ Huyết vĩnh viễn không có khả năng sinh sản. Tổ Long thất sủng, một bộ hậu đại là nhánh ngụy Tổ Long trở thành Chân Long bây giờ, một bộ hậu đại khác chính là Tổ Xà Đồ Đằng.

Kỳ Lan Thanh Thánh Xà chính là hậu duệ đời thứ ba, cũng là nhánh cuối cùng của Tổ Long, nhưng thuộc nhánh Tổ Xà, Tổ Xà thì vẫn giữ được căn cơ dòng chảy huyết thống.

Mà Chân Long thời đại sau, tỷ như Long Vương Hắc Long Đại Đế, huyết mạch dần dần suy yếu rời xa nguồn gốc Tổ Long ban đầu.

Thế giới ma pháp biết đến nóc nhà tại vị, cấp tạo hóa là huyết mạch cao nhất. Tỷ như Thanh Long, Leviathan, Ymir, Behemoth, Vĩnh Dạ Ma Kiếm dạng này, ấu niên kỳ cũng là Đế Vương đấy, nhưng hoàn toàn kỳ cuối cùng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng là Sử Thi cấp bên trong, xếp vào hạng đáy hòm của Sử Thi Cấp. Mặc dù huyết mạch sẽ không khống chế bọn nó tiếp tục tăng lên, nhưng muốn lại lột xác, cần đập vào thiên tài địa bảo đến, không phải nằm ngủ ăn không ngồi rồi là có thể tự đột phá.

Lại quay về Bàn Côn Long cố sự, thẳng đến 21 vạn năm trước, Bàn Côn Long một mạch di chuyển tới Lãnh Hà Thung Lũng làm trạm dừng chân, chiếm lấy vùng địa bàn này trên mảnh đất Tây Châu Duy Vực để làm Chúa Tể, sinh hoạt đến tận bây giờ nhưng nó vẫn còn rất nhiều chuyện không thể nhớ ra.

Nguyện vọng của Bàn Côn Long là trở về Triệu Hoán Vị Diện, một lần nữa mở ra Long Môn, quật khởi long tộc. Đáng tiếc, nó chưa thể rời đi khỏi nơi này được, vẫn còn một thứ trói buộc nó ở Siêu Duy Vị Diện.

Mạc Phàm hỏi Austin thăm dò xem thứ gì cản trở nó, nhưng năm lần bảy lượt chỉ thấy Bàn Côn Long yên lặng, có chút không thể mở lời.

Truyền kỳ của Bàn Côn Long có nhiều lắm, Mạc Phàm chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nghe hiểu vài cố sự trong đó. Mà trong đó chi tiết đắt giá để hắn chú ý nhất, chính là việc Bàn Côn Long tìm được cơ duyên nắm giữ được Thiên Sứ Thần Hồn.

“Thiên sứ Thần Hồn của nó là do nhân loại ban tặng sao?” Mạc Phàm trực tiếp bị một câu này làm cho nổi da gà, lập tức đứng dậy.

“Gào gào gào ~~~~~~~~~”

Austin truyền tin lại, hơn 25 vạn năm trước Bàn Côn Long lúc ở vô tận lam hải sinh hoạt, tình cờ gặp một vị nhân loại cực kỳ cường đại, người này không những khí tức cường đại vượt qua bỏ xa Bàn Côn Long, mà trên phách độ thân thể bên ngoài, toàn thân hắn phát ra Thần Quang kim sắc đại hào, giống như một vị Cửu Ngũ Chí Tôn toàn năng Thượng Đế vậy, sau đó người này trấn áp Bàn Côn Long, nhưng không có giết nó, chỉ muốn nó phò tá giúp đỡ giải quyết một chút chuyện gì đó, thậm chí còn ban cho nó Thiên Sứ Long hồn.

Mạc Phàm đầy mặt viết chữ kinh ngạc, thùy não bắt đầu dẫn động suy nghĩ.

Cái tên này cũng đủ loại cơ duyên chỗ tốt đi.

Huyết mạch cao không nói, như thế nào ăn thêm Thiên Sứ Long Hồn?

Mà lại, Thiên Sứ Chi Hồn nguyên bản là do Thiên Phụ sáng tạo, điểm ký ức này Mạc Phàm tuyệt đối không có nhớ sai.

Nhưng khác biệt ở chỗ, Thiên Phụ chỉ sáng tạo ra Thiên Sứ Nhân Hồn, vốn dĩ là biến thể được sáng tạo nặn ra từ Thần Hồn của Thiên Phụ, lấy nhân loại hình thù làm gốc, cho nên những sinh vật khác cơ hồ đều không thể dung hòa hồn cách được với thiên sứ chi hồn được.

Mạc Phàm hiện tại quên rồi không có dẫn chứng, nhưng khi còn ở thế giới ma pháp, hắn và Saga từng thử nghiệm để Tiểu Mei, Tiểu Viêm Cơ, Apase, lão lang lần lượt nhận hồn thai thiên sứ 16 cánh của Saga, kết quả hồn thai dung hợp không thể phù hợp. Chỉ có Apase mang thể cách nhân loại là suýt chút nữa dung hợp thành công nhưng bị nàng chối bỏ xua đuổi ra.

............................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.