Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1371: Chương 1371: Thiên đạo ban duyên, ai cưới trước làm vợ cả




.............

Tiểu nương tử đưa tay ra đến, nhu nhu chậm rãi từ Mạc Phàm chỗ khuỷu tay xuyên qua, sau đó từng điểm từng điểm đem Mạc Phàm nhếch đến trước mặt của nàng.

Mạc Phàm đúng lành nghề, gặp dịp thì chơi thôi, rượu giao bôi lại không thực sự bán thân, mặc cho vị này tiểu nương tử đem gương mặt từ từ tiến đến trước mặt mình.

Cảm thụ được hô hấp ấm áp kia, thơm tho mà thần thánh nữ tính, mang theo một tia say rượu mùi thơm ngát, Mạc Phàm mặc dù tận lực đang duy trì sự tỉnh táo kia, nhưng trong lúc mơ hồ lại cảm thấy chỗ nào đó rất không thích hợp.

Quái lạ, nhân gian bây giờ, xuất hiện cái này khuynh quốc khuynh thành sắc trị đến trình độ này rồi sao.

Làm sao cảm thấy nàng thậm chí còn có mấy phần tiên thiên đều toàn bộ thế giới ma pháp không ai bì kịp.

“Phu quân, không tháo nhan sa nương tử xuống sao?” Tân nương tử choàng tay ôm cổ Mạc Phàm một cái, chỉ là thì thào, sau đó lại rút ra, thổ khí như lan nói.

Mạc Phàm trong phút chốc, mặc kệ cái gì Xích Miện Thẩm Thần, hắn cũng quên béng đi chính mình kìm hãm nội tâm giữ giá cho nam thanh niên kia, chẳng qua là hắn bắt đầu phát hiện người này trước mặt không bình thường, uống xong cái này bị say rượu, đưa tay ra phía trước trực tiếp muốn tháo xuống.

Vạn nhất nàng là yêu tinh đâu.

Thay trời hành đạo!!!

Còn trường hợp thứ hai, nếu nàng đúng là người bình thường đẹp như vậy thôi. Cầm xuống nàng hồng ngọc nhan sức, cho vị tân nương tử này một cái thành thật mở lòng ---- Thật có lỗi, ta yêu không phải ngươi, ta có vợ rồi, có tận ba vợ. Ngươi không được, ngươi yêu ta, nhà ta ba vợ chém ngươi chết liền ta đỡ không nổi, ngươi không cách nào chống lại nổi các nàng. Huống chi, hôm nay ta chỉ là đóng thế, người yêu ngươi sắp tới rồi... Nói xong câu đó, sẽ làm một cái đạo sĩ bộ dáng tươi cười, sau đó đưa nàng đánh bất tỉnh, tâm linh hệ xóa đi một chút ký ức vừa trôi qua, đợi cho thanh niên kia trở về, chính mình liền an tâm rời đi.

Mạc Phàm tâm tình giống như chú bé đần mở hộp pandora. Cũng không phải nhẹ giải áo tơ, nhưng cảm xúc rất là hồi hộp.

Trăng sáng sao thưa, cây lá phong sao treo túi thơm trước lan can.

Chuyện tình lan can, theo gió nhẹ khẽ đung đưa lấy, làm cho cả đình viện tràn đầy thoải mái mùi thơm ngát.

Hồng ngọc nhan sức trên mặt khinh mạn gỡ xuống, thuần túy là một loại hiếu kỳ, Mạc Phàm hay là nhìn thoáng qua vị tiểu nương tử thần bí tướng mạo làm cho cả hắn bậc này Thiên Đạo Đế Hoàng đều trong lòng ngứa ngáy như muỗi đốt.

Nhan sa trút xuống dưới, ánh đèn mờ lung linh huyền ảo, nguyệt diệu thi nhau phát sáng giữa trời đêm lãng mạn...

Nàng lại là một vị mỹ nhân, đồng dạng, lấy xuống nhan sa kia, dung mạo của nàng cũng so trong tưởng tượng còn muốn kinh diễm, phảng phất để Mạc Phàm choáng ngợp.

Mạc Phàm nhìn qua nàng, đã xuất thần đồng thời, hồn phi phách tán, toàn thân giống như bị chạm điện khẽ run đứng lên, hoài nghi nhân sinh, hoài nghi Thiên Cơ, đ* má Thiên Đạo.

“Cái này...”

“Cái này...”

“...”

Mạc Phàm hơn nửa ngày nói không ra lời, nhìn chằm chằm vị này tiểu nương tử, đầu óc đều trống rỗng. Mà hắn ở trên trán, xuất hiện lấm tấm dày đặc mồ hôi, hắn nắm chặt hồng ngọc nhan sa.

Đúng khiếp sợ.

Hoa khôi trên đầu hắn đồng dạng cũng bị nàng tháo xuống, đúng giữa ánh trăng sáng, Xích Miện Thẩm Thần Mạc Phàm lộ mặt.

Hắn lộ mặt, nàng cũng lộ mặt, Mạc Phàm hận không thể cho mình một cái to lớn tát tay vào mặt mình cho tỉnh ngủ.

Không gian hẹp.

Phòng tối đen.

Nam tử lạ mặt.

Hồng y.

Thiên Cơ dự đoán là không sai.

Chỉ là không ngờ tới.

“Vĩ Linh Hoàng!!!” Mạc Phàm vô cùng gian nan phun ra cái tên này.

Mang Đế Horakhty.

Trí Tuệ Thiên Linh.

Côn Lôn Yêu Hoàng.

Minh Nguyệt Thần Cơ.

Tiểu nương tử. Đọc‎ thê

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.