Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1350: Chương 1350: Thiên Đạo Lôi Kiếp




..............

Két một tiếng, mái vòm dần dần mở ra ngoài.

Cùng lúc đó, đại trận đột phá Đế Hoàng bị dẫn dắt, vô số tài nguyên năng lượng chuẩn bị sẵn bị xung kích bắn vào mảnh vỡ kim tinh cho nó rạn nứt, vết nứt làm tràn năng lượng, năng lượng thoát ra lập tức lại nương theo tinh thần lực của Tinh Phượng Minh Chủ mà không ngừng kéo về thân thể nó cho hấp thụ.

Theo như tính toán, mới bắt đầu thì năng lượng mảnh vỡ chỉ là rò rĩ phía ngoài, sẽ không có hiện tượng hao phí tiêu thất, cho nên chưa vội sử dụng đến Phí Thủy Liên Hoa. Khi hấp thụ được một đoạn ngắn thời gian, khoảng chừng vài giờ đồng hồ, nhục thể đã bắt đầu xuất hiện vết nứt nẻ siêu phàm hoán cốt, lúc đó mới cần thiết sử dụng Phí Thủy Liên Hoa.

Mưa đá phong bạo kèm theo gió lốc cùng sấm sét rơi vào trong đường, ai nấy đều hoảng loạn không biết nên làm thế nào, chỉ gặp Tinh Phượng Minh Chủ thậm chí còn thi triển một cái pháp thuật đến lừa dối chính mình, trời đồ mưa nhưng không ướt được người nó, tránh bị mưa đá chi vũ tưới đến một thân chật vật làm xấu đi hình ảnh tiên tôn minh chủ.

Tinh Phượng là một cái chú trọng mặt mũi, nó không thích bị bộ hạ nhìn thấy mình chật vật, trong tưởng tượng của nó, nên là dạng này thủy chung Thần Phượng chí cao vô thượng mới đúng, phải là Tiên Tôn trên Vân Đình, phải là ngạo nghễ sánh ngang Thiên Đạo.

Rõ ràng là cuồng phong gào thét, mưa băng đan xen, thậm chí thiểm điện diệu không, nhưng nó một bên hấp thụ Kim Tinh mảnh vỡ, một bên khác vẫn làm phép như cũ quanh thân từ đầu đến cuối bao phủ một tầng ngũ thải thứ nguyên sương mù, mà nó giờ phút này phảng phất thật có thể thông cảm Thiên Nguyệt, hấp thu trời đất linh bản, trên người thần mang càng là sáng chói, lại ẩn ẩn có lột ra mây đen màn đêm xu thế.

Đám thuộc hạ, bao quát quân sư Cú Tuyết trông thấy mà khiếp sợ, bọn nó thì tắm mưa ướt như chuột lột, phong vũ gió bão để từng cái Vương cảnh cấp đều cảm thấy lạnh lẽo co ro, trên khuôn mặt biểu hiện thất sắc.

Thế nhưng khi nhìn đến Minh Chủ, bọn nó xác thực lại có hơi hơi nghi ngờ, trong phút chốc bắt đầu thực sự tin rằng Minh Chủ của bọn nó đang sắp sửa phi thăng thành Đế Hoàng tới nơi rồi.

Mưa bão như thế, thân thể vẫn tiêu soái ngồi giữa mưa dông mà không ướt người, bão giật thổi bay cả núi nhưng lông tóc đuôi phượng vẫn như cũ phiêu dật tuấn mỹ.

Minh Chủ đẹp trai a! Có chút ra dáng tu thành chánh quả Phật Phượng vô biên!

Này đúng chẳng lẽ Thiên Đạo Thần Mẫu nghe được lời thỉnh cầu, ban phát chiếu cố cho con dân Phương Thiên Vân Lĩnh!?

“Uống ~~~~~~~~~~!”

Đột nhiên, trên đỉnh đầu bầu trời tối om lại hiện ra mấy vạn tòa đường viền cung hoàng đạo khuôn đúc vô cùng khủng bố. Cú Tuyết và Kim Bằng Vương ngẩng đầu lên nhìn, nhìn thấy bầu trời có từng đám mây màu ngân dị khổng lồ lóng lánh đồ án đang xoay xoay lắp ráp ở bên trong thành bộ khuôn. Khi điện quang nhấp nháy lên lóe vào mắt bọn nó, những hạt sao này lại nhanh chóng nối tiếp nhau bằng một sợi tơ màu bạc, giống như cái đuôi của sao chổi bay quanh ngân hà vậy.

Mơ hồ có thể phát giác được vô số Tinh Huy cất giấu sát cơ, mang theo cả một trường giang đại hải ma năng hủy diệt dày đặc không gì sánh được.

“Này này, Lôi Kiếp này, không phải có chút hơi kì quái sao?”. Kim Bằng Vương trước một khắc còn cười cười, sau một khắc quan sát cẩn thận bầu trời dị tượng, ngược lại cười không nổi, rất là bị sượn trân.

Cú Tuyết đồng dạng đứng một bên, bắt đầu dao động tâm ý.

Nó cảm giác khí tức của bầu trời này, lúc nãy nó quan sát khí tượng, phảng phất thực sự rất không ổn, rất sặc mùi chết chóc...

Lôi hệ pháp tắc.

“Thiên Đạo Lôi Kiếp!!!”

“Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~”

Bỗng nhiên bạch thiểm thiên lôi như mưa trút xuống, lại là trực tiếp đánh vào giữa đại điện, đem Tinh Phượng Minh Chủ ngồi nghiêm chỉnh cái này trung ương đánh một vệt đau điếng người, kém chút nhảy dựng lên gáy chiếp chiếp.

Thiểm lôi lây lan tốc độ kinh khủng, đạo cự lôi tiếp theo khuếch tán vào tiên đường Phương Thiên Vân Lĩnh, địa trận lập tức bị oanh thành bột phấn, ngay cả bốn bề tường đều hóa thành bụi bặm, vô số bộ hạ bị điện liên lây lan, giật chết tại chỗ.

Thiên kiếp căn bản là không thể nào chạy thoát, lôi đình tại bầu trời đêm bên trong không ngừng sáng lên, nhìn thấy khung xích lôi giới chi phạt hầu như bao trùm thậm chí là toàn bộ mảnh này hệ thống Thiên Phong tất cả các tòa núi lớn nhỏ chứ không phải chỉ riêng gì Phương Thiên Vân Lĩnh trung ương, một con ruồi nhặng, một con muỗi cũng vô pháp chạy thoát.

Đùng đùng đùng đùng ~~~~~~~~

Vừa rồi chỉ là dạo đầu dư thừa tia sét len lỏi rò rỉ lôi vân tràn ra, bây giờ mới thực sự là bắt đầu.

Đại kiếp giáng lâm!

Bầu trời đêm như muốn vỡ ra vậy, cái kia màu trắng Thương Lôi hoàn toàn là từ vô cùng cường đại Lôi Điện tạo thành, từ trên đỉnh đầu rơi xuống, đánh một đạo thôi mà cảm giác đại lượng ánh sáng còn nồng đậm hơn toàn bộ ánh sáng của cả Thái Dương Hệ này cộng lại duy trì, một đạo giống như Bạch Long Thiểm nộ phóng ma diễm, có thể đem mảnh này trời cao cho xuyên thủng, cho nhóm lửa, cũng có thể giáng lâm xuống mảnh này đại địa cho biến thành địa ngục trần gian.

Trong đại điện, ngũ thãi tinh quang hình Chân Phượng che chở mảnh này tổ tiên cung, Tinh Phượng Minh Chủ chấp nhận đón đại kiếp, nó dĩ nhiên không vừa mới bắt đầu đã lên bàn thờ, phòng ngự vốn liếng cũng coi như có chút cân xứng danh phận.

Có chăng là trong lòng nó cảm thấy kì quái.

Dựa theo chính mình kiến thức tổ tiên quy cách, Tổ Phượng năm xưa cho dù là đột phá Kinh Thế tối đa cũng bất quá là 7749 đạo thiên lôi mới đúng, chỉ cần vượt qua cái này 7749 đạo thiên lôi, trở thành Kinh Thế tình thế bắt buộc. Nhưng mà đợt thiên ý lôi kiếp vừa rồi hạ xuống số lần so với nó trong tưởng tượng đều có gì đó sai sai, trọn vẹn chỉ duy nhất một đạo, mà lại, một đạo này rất đau a...đau chảy nước mắt, phảng phất để nó có chút nhược nhược ý chí.

Chẳng lẽ Thiên Đạo Thần Mẫu lâu rồi chưa buông xuống Thiên Kiếp, cho nên đôi lúc lú lẫn, thả ra ngoài sai kịch bản?

Ngay khi Tinh Phượng hoài nghi cái này vì sao chỉ có duy nhất một đạo Thương Lôi, Thượng Đế giống như là nghe được nó khẩn cầu vậy.

Cầu gì được nấy.

Một đạo chỉ là bắt đầu.

Cửu Trọng Thiên, Cửu Lôi Kiếp kì thật mới chỉ đi qua một đợt.

Đùng đùng đùng ~~~~~~~~~~~~~~~~

Đợt thứ hai đi xuống, lôi khung thả xích, thiên đình lôi hình, lần này mới là 7749 đạo lôi tác tra tấn, ẩn chứa trong đó hủy diệt thuộc tính đủ để rung chuyển thiên địa, đem không ít hộ pháp bên trong Phương Thiên Vân Lĩnh cho mẫn diệt tại chỗ.

Đùng ~~~~

Đợt thứ ba Thiên Kiếp – Vạn Cân Lôi.

Không còn là 7749 đạo, thẳng tới 7 vạn 7749 đạo, mỗi một đạo tráng lệ mà uy nghiêm, kinh hãi thế tục đến cực điểm trút xuống..

Thật vất vả tìm kiếm được đến một mảnh địa phương tạm gọi là an toàn nhất bên trong, ngẩng đầu dõi mắt ra ngoài, nhìn thấy liên miên Lôi Kiếp đến từ Thiên Đạo lửa giận, quân sư Cú Tuyết cùng hộ pháp Kim Bằng Vương cũng không khỏi bắt đầu lo lắng lên vị Minh Chủ đáng kính của mình.

Phải biết tu hành nhiều năm như vậy, bọn nó sống đã qua 10 vạn năm, nhưng cho tới bây giờ liền không có gặp qua đáng sợ như vậy thiên kiếp khủng bố.

Đến đợt thứ tư Lôi Kiếp, thiên lôi oanh đỉnh, thiên địa yên hình, tan nát điểu tâm.

Trong lúc nhất thời ngay cả mạnh mẽ như Tinh Phượng Minh Chủ ngồi ở trung ương không trung đồng dạng như bị đánh thành một khối cháy đen trên phế tích, tất cả kết giới cấm chế bảo hộ, tất cả phép thuật Ngũ Thải Ban Phượng hóa thành lớp khải giáp vô địch sát vách Đế Hoàng của nó đều rất nhanh bị quá tải, thẳng đến bị phá nát sau đạo lôi kiếp thứ tư

Chịu đựng qua bốn đợt Lôi Kiếp về sau, tức cũng được gần một nửa hành trình Cửu Kiếp, Tinh Phượng Minh Chủ cả khuôn mặt đều đen, đầu khải trên người rách rưới thành cái giẻ lau, tàn tạ không thể tưởng tượng.

Mà những hộ pháp kia như Kim Bằng Vương, như Cú Tuyết, kính thần chim điểu từng cái mở to mắt nhìn, liền nhìn thấy vị Minh Chủ của mình cứ như vậy bất thanh động sắc vân đạm phong khinh ngồi giữa quảng trường, mặc kệ phía trên thiểm điện càng là tùy ý vô tình từ da đầu, từ phượng vũ, phượng vĩ bên trên người sượt qua, đem nó ngũ thải sặc sỡ đẹp đẽ lông tóc đều cho cháy rụi.

......................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.