Dịch: Hoangforever
Một lát sau Linh Linh mới nói:
“Máu chảy hết, quả thật khi đó thân thể sẽ rất nhanh lạnh như băng. Lúc đầu, ta còn cho rằng thân thể lạnh xuống nhanh như vậy là do hai chúng ta chạy tới khá chậm…. Nhưng xem ra cũng không phải là vậy. Nhiệt độ thân thể của con người cũng không có xuống nhanh như vậy được.”
“Có thể là do đặc tính của Dracula thì sao??”
Triệu Mãn Duyên nói.
Linh Linh nghe thấy như vậy liền lắc đầu, nàng nhìn Mạc Phàm một cái, sau đó nói với giọng suy đoán:
“Thật ra, lúc trước có một khu vực ta cảm thấy nó không được rõ ràng cho lắm.”
“Khu vực nào vậy?”
Mạc Phàm hỏi.
“Rõ ràng, chị gái Liễu Nhàn của nàng chết là do mất máu quá nhiều. Tại sao khi giám định lại nói chết do bệnh tim phát tác đột ngột?? Còn nữa, tất cả giấy tờ có liên quan tới cái chết của chị gái nàng đều rất rõ ràng và đầy đủ, không có bất cứ chỗ nào khiến cho người khác phải đem lòng sinh nghi. Nhưng càng đầy đủ, rõ ràng như vậy lại càng không hợp lý. Chắc chắn Hoắc lão đầu không có lừa dối chúng ta, bởi vì hắn đã tận mắt nhìn thấy.”
Linh Linh nói.
Nàng nói được một nửa, Mạc Phàm đã ý thức được vấn đề!
“Chúng ta không nên giao thi thể Liễu Như cho cảnh sát….”
Mạc Phàm nhận thấy hắn đã mắc một sai lầm nghiêm trọng.
“Uk. Nhưng cũng không có liên quan tới vấn đề đó. Ta cảm thấy tên Dracula này đã bại lộ thân phận của mình rồi.”
Trong đôi mắt Linh Linh có một tia sáng lóe lên, hiện ra sự cơ trí của mình.
………….
“Đã trễ thế này rồi mà còn phải làm việc. Có lẽ chúng ta phải tan ca cùng nhau rồi.”
Một cô gái cảnh sát có khuôn mặt tươi cười nói với một tên nghiệm thi trẻ tuổi.
Tên nghiệm thi trẻ tuổi nghe thấy vậy liền hiện ra nụ cười bất đắc dĩ, nói:
“Bên trong học phủ Minh Châu phát hiện thấy một cỗ thi thể nữ sinh ở trong rừng bị đục 2 lỗ máu ở trên cổ. Thi thể đã được mang tới, ta muốn đi giám định nó một chút.”
“Nơi đó không phải là khu vực tụ tập Ma pháp sư sao? Ở đó mà cũng có người dám gây ra án mạng sao? Đùa nhau à?”
Cô gái cảnh sát kia nói.
“Rất có thể vụ án này là do ma pháp sư làm ra thì sao? Chờ ta giám định xong kết quả thì mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi.”
Tên nghiệm thi trẻ tuổi nói.
Hắn mặc vào một chiếc áo dài màu trắng, sau đó đi về phía gian phòng có mấy phần mờ mờ. Căn phòng này hiện ra một màu trắng tiêu điều, bên trong có rất nhiều dụng cụ dùng để giám định tử thi. Ngay vị trí chính giữa căn phòng là một chiếc giường dùng để đặt tử thi lên. Một chiếc khăn màu trắng, dài dùng để che đậy cỗ tử thi có thân thể thon thả, hoạt bát.
Tên nghiệm thi trẻ tuổi đang định đóng cửa lại. Đột nhiên cô gái cảnh sátthò đầu vào, dè dặt hỏi:
“Có cần ta hỗ trợ gì không? Có lẽ như vậy sẽ giúp ngươi hoàn thành công việc được nhanh hơn. Sau đó, chúng ta có thể ăn đêm cùng nhau.”
“Dĩ nhiên là cần rồi! Hiện tại ta có chút đói bụng.”
Tên nghiệm thi trẻ tuổi cười nói.
Cô gái cảnh sát gật đầu, nói:
“Vậy để ta ra ngoài mua cho người một chút đồ ăn nha.”
“Không cần. Người ở lại đây là được rồi.”
Đột nhiên, trên khuôn mặt Nhiếp Đông hiện ra nụ cười xảo quyệt.
Vừa nói xong, Nhiếp Đông liền đẩy cô gái cảnh sát vào tường.
Cô gái cảnh sát bị va chạm nặng như vậy, khiến cho đầu nàng có chút choáng váng. Nàng định giãy dụa, đột nhiên cảm thấy có một vật lành lạnh gì đó kề sát cổ mình.
Nàng đối với người thanh niên nghiệm thi trẻ tuổi, đẹp trai này rất là có hảo cảm. Cho nên nhân dịp tối nay, nàng muốn tiến triển thêm một bước nữa giữa quan hệ hai người. Nhưng điều nàng không ngờ tới là đối phương lại đánh nàng. Thật ra, cũng chỉ là một bữa cơm thôi, cần gì phải vội vàng như vậy đâu. Nàng không thích cách thức thô bạo như thế này.
Hai cái răng nanh lạnh như băng liền xuất hiện trên miệng Nhiếp Đông. Sau đó, hắn đâm vào cổ cô gái cảnh sát này mà không gặp bất kỳ cản trở nào. Vừa đâm vào, ngay lập tức thân thể cô gái này liền căng ra. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vài phần đau đớn.
Động mạch ở cổ. Máu cứ như vậy theo chiếc răng nanh rót vào trong dạ dày của hắn. Nhiếp Đông tham lam hút lấy máu của cô gái cảnh sát.
Thời gian hắn trở thành Dracula cũng không dài cho lắm. Cho nên bản tính giết chóc và sự tham lam đã ngấm sâu vào trong xương tủy, khiến cho hắn không có cách nào khống chế nó được tốt. Vì vậy, những lúc thưởng thức mỹ vị như thế này, hắn cũng mặc xác con mồi, cứ như vậy thưởng thức một cách thống khoái. Thỉnh thoảng, hắn còn hút cạn máu của con mồi, khiến con mồi chết ngay lập tức.
Trưởng bối từng nói rằng đây là một thói quen không tốt. Thói quen này sẽ khiến cho đám thợ săn loài người hoài nghi thân phận bọn họ dễ dàng hơn. Nhưng Nhiếp Đông thì khác, Nhiếp Đông lại cho rằng, trưởng bối chắc cũng lo xa, bao đồng, chuyện bé xé ra to mà thôi. Dựa vào năng lực của Dracula, nhiều lúc muốn đem đám thợ săn kia đùa bỡn ở trong tay cũng là chuyện rất chi là dễ dàng. Tại sao, Dracula phải e sợ đám thợ săn kia chứ??
Vốn Huyết tộc là một chủng tộc cao cấp hơn so với loài người. Loài người bất quá cũng chỉ là đồ chơi, thức ăn cho Huyết tộc mà thôi. Thế nhưng ở trong miệng trưởng bối chủng tộc Huyết tộc lại không khác gì một đám người sống chui rúc trong góc tối âm u, luôn phải ẩn núp, luôn phải sống trong bí mật và không được làm bại lộ thân phận của mình….
Nói thế này không phải rất là buồn cười sao???
Hút cạn máu thì thế nào?? Cái thành phố này có trăm triệu, trăm vạn người. Coi như mỗi ngày giết một người thì như thế nào??? Căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng nào a!
“Không….Đừng mà….”
Cô gái cảnh sát nói với giọng yếu ớt.
Quá trình Dracula hút máu diễn ra cũng không có bất kỳ khoái cảm nào, mà phải nói là vô cùng đau đớn. Tính mạng cô gái cảnh sát điên cuồng trôi qua.
Quả thật có cho cô gái cảnh sát này nghĩ nát óc cũng không thể nào nghĩ ra được rằng chuyện mình phải vất vả lấy hết can đảm, dũng khí để đi gặp nam nhân mình thích, mời chàng đi ăn khuya, ai mà ngờ được lại trở thành bữa ăn của quỷ. Nàng ra sức giãy dụa, nhưng giãy dụa trong vô vọng.
Rốt cục, máu cũng hết.
Sắc mặt cô gái cảnh sát trở nên tái xanh, thân thể khô quắt đi, trang phục trở nên thùng thình…..
Lúc này, Nhiếp Đông mới đem chiếc Huyết Nha tham lam từ trên cổ nàng rút ra. Hắn liếm liếm giọt máu vẫn còn đọng lại trên môi. Hai con mắt nhìn cô gái ngã vật ra đất kia với một nụ cười khinh bỉ.
“Thật sự, ngươi không gặp may rồi. Ngày hôm nay ta muốn hoàn thành một cái nghi lễ, cho nên cần phải có một lượng lớn máu tươi. Nếu như người không tự đưa mình tới, có lẽ đêm nay ta sẽ tùy tiện chọn một cô gái làm con mồi.”
Nhiếp Đông nở nụ cười. Chiếc răng nanh trên miệng từ từ được thu vào.
Mặc dù trong trạm cảnh sát có camera, ngay cả phòng nghiệm thi này cũng có. Nhưng những chiếc camera nơi này đã bị hắn động tay động chân từ sớm rồi. Sẽ không có một ai biết cô nàng cảnh sát kia đã tới nơi này. Cũng sẽ không có ai biết buổi tối ngày hôm nay nàng đã bốc hơi khỏi thế gian này.
Thật ra, đây là lần đầu tiên hắn ở chính nơi làm việc của mình hạ thủ. Xem ra từ trước tới giờ cũng là tại hắn tự mình hạn chế hành động của mình!
“Liễu Nhàn, người cũng nên quay lại nơi này với ta. Sách sách….Thật là một đám ngu xuẩn, bị ta đùa bỡn quay như chong chóng. Cuối cùng kết quả vẫn là cả 2 chị em đều rơi hết vào tay ta….”
Nhiếp Đông không thèm liếc nhìn thi thể cô gái cảnh sát lấy một cái, mà chậm rãi, tiêu sái đi tới giường đặt thi thể Liễu Như.
…………………
Một con sói với một chiếc hòm đeo ở trên lưng, lấy một tốc độ cực nhanh chạy về phía trạm cảnh sát. Khi gặp phải chướng ngại vật, nó nhảy lên, bay một đoạn dài trên không trung. Thân thủ vô cùng mạnh mẽ.
“Hỏng bét! Nàng đã chết.”
Trên lưng Tật Tinh Lang, Linh Linh nhìn chằm chằm vào màn hình notebook nói.
Mạc Phàm nghe thấy vậy cũng nhíu mày. Vốn hắn nghĩ rằng, Dracula sẽ vì che giấu thân phận của mình nên sẽ ít lạm sát người vô tội hơn. Ai mà ngờ được lúc này lại có thêm một người nữa bị nó giết chết. Cái tên Dracula này phải nói là táng tận lương tâm rồi!!
Linh Linh vừa suy đoán thân phận của tên Dracula, vừa bắt đầu tiến hành kiểm tra tất cả mọi người trong trạm cảnh sát này. Cuối cùng, nàng khóa lại một tên nghiệm thi trẻ tuổi.
Mặc dù camera giám sát bị đối phương động tay động chân vào. Nhưng Linh Linh là cao thủ về máy tính cơ mà. Cho nên, mấy chuyện như thế này… Nàng khinh! Muốn phá giải liền ngay lập tức phá giải. Hơn nữa, nàng còn có thể kiểm tra được các hình ảnh từ camera giám sát thu vào.
Không lâu sau, khi Linh Linh tiến hành kiểm tra các hình ảnh do camera thu được, nàng liền nhìn thấy hình ảnh tên Dracula này tập kích cô gái cảnh sát kia!
Mặc dù cô gái cảnh sát này chết, có chút khiến cho người khác phải tiếc hận. Nhưng hình ảnh này lại chính là chứng cứ đanh thép nhất tố cáo tên Dracula kia. Tên Dracula kia lần này chắc chắn chạy không thoát!!!
“Mặc dù Triệu Mãn Duyên đã đem bản copy những hình ảnh này trình lên liên minh thợ săn. Nhưng chúng ta cũng nên bắt hắn càng sớm càng tốt. Nếu không Liễu Như sẽ gặp nguy hiểm!”
Linh Linh nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm gật đầu. Thời gian không cho phép hắn trì hoãn, hắn phải nhanh chóng truy bắt tên Dracula độc ác này, cứu thoát được Liễu Như!