Toàn Chức Pháp Sư

Chương 397: Chương 397: Đồ Đằng thịnh nộ




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Tây hồ, Tô đê, dương liễu xào xạc...

Mạc Phàm cùng Linh Linh có thể nói là đã “Nghe” hết toàn bộ sự việc xảy ra từ đầu tới cuối, càng là “Nghe” được những tiếng kêu thảm thiết, thề sống chết bảo vệ Vương Tiểu Quân của đầu Hôi ưng trong mảnh rừng kia.

Sau cùng thì đầu Hôi ưng kia cũng đã đem được hắn trở lại cứ điểm phía Tây, nhưng tâm của Mạc Phàm cùng Linh Linh vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

“Hí hí hí tê ~~~~~~~~ ”

Đồ Đằng Huyền Xà dưới sự chăm nom của Mạc Phàm cùng Linh Linh rốt cuộc đã hoàn toàn thức tỉnh, mà ngay khi hai người vẫn còn đang chìm đắm trong sự bi phẫn đối với số phận của Vương Tiểu Quân bi phẫn bên trong thì thương thế trên người của đầu xà vô cùng lớn nãy vậy mà đã hoàn toàn biến mất, thân thể đã lộ ra những cái vảy mới sáng bóng màu xanh đen.

Thật giống như là nó đã thay đổi một cái túi da khác, cái túi da tràn đầy thương tích kia đã rụng ở một bên, ngâm ở trong hồ nước, tuy rằng hình thể của Đồ Đằng Huyền xà đã nhỏ hơn rất nhiều, nhưng lần lột da này tựa hồ đã giúp nó triệt để thoát khỏi thời kỳ suy yếu.

Trong quá trình nó đang lột da, nó cũng giống như Mạc Phàm, Linh Linh, nghe thấy được tất cả mọi chuyện.

Nó phát ra một tiếng kêu lớn, đánh thức hai người ngồi ở trên đầu mình vẫn đang còn đắm chìm đắm trong bi phẫn đan xen kia.

Mạc Phàm lúc này mới phục hồi tinh thần lại, thình lình phát hiện Đồ Đằng Huyền xà không biết từ lúc nào đã triệt để thoát thai hoán cốt, một thân gọn gàng vảy giáp màu xanh đen hiển lộ ra những nét cổ lão cùng uy nghiêm của một đầu Đồ Đằng sinh vật, thân thể vô cùng to lớn càng là đại diện cho địa vị chúa tể muôn loài của nó!

“Hí hí hí tê ~~~~~~~~~~”

Đồ Đằng Huyền Xà thè lưỡi ra xùy xùy mấy tiếng, thanh âm phát ra càng lúc càng nặng, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào khoảng trời phía Tây, tựa hồ như nơi đó đang có kẻ thù của nó!

Đúng vậy, Đồ Đằng Huyền Xà cũng chính là bị La Miện nghị viên hãm hại, suýt chút nữa đã trở thành trở thành hình nhân thế mạng cho trận bệnh dịch lần này.

“Ngươi muốn báo thù?” Mạc Phàm cảm giác được sự phẫn nộ của Đồ Đằng Huyền Xà, vì vậy vội vàng hỏi.

Đồ Đằng Huyền Xà quả thực là hoàn toàn hiểu được tính người, nó từ từ nâng thân thể của mình lên, tăng lên độ cao đủ để quan sát toàn bộ vùng Tây hồ này...

“Hạp!!!! Hạp!!!!!!!!!”

Đồ đằng Huyền xà mở ra cái miệng rộng của mình, phát ra một tiếng gầm thét kinh người, tựa như một vị chân chính quân vương sống sót ra từ trong tuyệt cảnh, chính thức tuyên cáo với những kẻ địch đã từng ý đồ đem nó bóp chết rằng, hồi ác mộng của các ngươi đã đến rồi!

Đồ Đằng Huyền Xà khí thế lẫm liệt, theo hành động ngửa mặt lên trời gầm thét của nó, toàn bộ Tây hồ đều cuốn lên cuồn cuộn sóng lớn, điên cuồng đánh vào hai bên bờ sông.

“Ngươi đã hoàn thành lột da kỳ?” Mạc Phàm đứng ở trên đầu Đồ Đằng Huyền Xà trên đầu kinh hỉ nói.

Trước đó, Mạc Phàm kỳ thực rất sợ con rắn này, nhưng khi hắn cảm nhận được nội tâm của Đồ Đằng Huyền Xà cũng dâng lên những sự thương tâm phẫn nộ giống hệt như hắn, Mạc Phàm tin tưởng việc mà nó đang muốn làm hoàn toàn nhất trí với những gì mình mong muốn.

La Miện nghị viên thực lực mạnh kinh người, trên tay hắn hiện tại lại còn đang nắm bắt mạch sống của thành phố này, chờ tới lúc hắn mang Ưng Hồng Thảo về đến tổng khu cách ly thì uy danh của hắn sẽ liền giống như mặt trời ban trưa vậy, tới lúc đó việc đòi lại công bằng cho Vương Tiểu Quân cùng Hôi ưng sẽ càng trở nên khó khăn hơn.

Mạc Phàm cùng Linh Linh hiện tại chỉ hận không thể thiên đao vạn quả tên La Miện nghị viên kia, Đồ Đằng Huyền Xà đúng vào lúc này hoàn thành lột da, có thể nói là trời không phụ lòng người mà!

“Ý ngươi nói là ngươi nghe hiểu ta?” Mạc Phàm cảm giác được Đồ Đằng Huyền Xà đang hướng tới tâm linh của mình truyền đạt một loại đặc thù ngôn ngữ, mang theo vài phần khó có thể tin chỉ tay về phía mình nói.

Đồ đằng Huyền xà lại một lần nữa truyền đến một lời khẳng định vô cùng chắc chắn.

Đầu xà này rất rõ ràng, tại thời điểm nó suy yếu nhất là ai đã đến trợ giúp mình.

Vì lẽ đó, nó nguyện ý hóa thân thành hừng hực lửa giận cho Mạc Phàm, đem kẻ cầm đầu của lần này bệnh dịch, của lần này âm mưu, của trận này bi kịch triệt để đốt thành tro, đốt thành bụi!

“Được, chúng ta đi làm thịt tên thiên đao vạn quả, chết không hết tội kia!” Mạc Phàm mừng rỡ như điên hô.

Nghị viên??

Ỷ vào địa vị cao quý của mình, ỷ vào thực lực không gì sánh kịp của mình, làm ra những chuyện thiên địa bất dung như vậy...

Hiện tại Đồ Đằng Huyền xà hoàn thành thời kỳ lột da của nó, bá giả trở về, bằng ai cũng đừng nghĩ bảo vệ được cái mạng chó của hắn!

“Linh Linh, nói cho ta vị trí.” Mạc Phàm nói với Linh Linh đang ngồi ở bên cạnh.

“Hắn đang ở vùng tiểu bình nguyên nằm giữa cứ điểm phía Tây và tổng khu cách ly của thành Hàng Châu, đã sắp tiến vào phạm vi thành phố.” Linh Linh nhanh chóng báo cáo.

Linh Linh đã từng để lại một ký hiệu ở trên Không Gian thủ hoàn, vì vậy nàng ra có thể nhìn thấy rõ ràng La Miện nghị viên hiện tại đang ở vị trí nào.

Cái tên La Miện vừa phạm vào tội nghiệt không thể tha thứ kia, bây giờ đang vụng trộm lẻn vào trong thành thị...

Hắn ta đã chặn giết Vương Tiểu Quân, vậy thì ta đây cũng làm cho La Miện hắn nếm thử tư vị bị nửa đường chặn giết như thế nào!

“Được, đại gia hỏa, chúng ta liền giết tới đó.” Mạc Phàm đứng ở trên đầu của Đồ Đằng Huyền Xà, chỉ tay về hướng tây cao giọng hô.

Đồ đằng Huyền xà cả người bao trùm thanh hắc sắc lân phiến, nhìn qua tựa như một bộ khôi giáp của một vị tướng quân ra trận vậy, khi nó từ trong Tây hồ một bước lên trời thì liền hóa thành Dạ Long Phá Thiên...

Những sinh vật biết bay khác thường thường đều phải mượn nhờ gió lốc, hoặc là phải ra sức vỗ cánh không biết bao nhiêu mới có thể đến bay đến bầu trời mấy, trong khi đầu Đồ Đằng Huyền Xà này vậy mà lại trực tiếp nhảy vọt lên một cái, đến khi thân thể của nó vươn tới chỗ của những đám mây kia, thì trong Tây hồ liền thình lình xuất hiện một dòng thác nước kinh thiên đồ sộ ầm ầm đổ xuống, khiến cho những người đang đứng ở phụ cận Tây hồ đều không dám tin vào mắt của mình nữa.

Sau khi bay vọt lên, xung quanh thân thể của Đồ Đằng Huyền Xà rất nhanh liền xuất hiện một đoàn sương mù có màu sắc giống hệt như màu thân thể của nó.

Luồng sương mù này một mặt che giấu thân thể to lớn chấn động kia của nó, mặt khác nâng nó bay về một hướng khác của thành Hàng Châu, đây quả thực là bản lãnh đằng vân giá vũ trong truyền thuyết mà!

Nhanh chóng bay vút qua tòa thành Hàng Châu nhà lầu san sát, phồn hoa như gấm phía dưới, Mạc Phàm cùng Linh Linh ngồi trên cái đầu to của Đồ Đằng Huyền Xà, bụng dạ đều đã bắt đầu kịch liệt nôn nao do loại phi hành lần đầu được trải nghiệm này.

Tốc độ phi hành của sinh vật Quân chủ cấp thực sự là quá nhanh, Hàng Châu thị vô cùng to lớn như vậy dĩ nhiên rất nhanh hóa thành một vùng cảnh đêm mỹ lệ, dần dần rớt lại phía sau.

Đi về phía trước thêm một đoạn nữa, trong bầu trời đêm đen mù mịt chợt xuất hiện rất nhiều thân ảnh màu trắng, chúng nó chính là Bạch Ma Ưng quân đoàn...

Trải qua thời gian chiến đấu dài như vậy, Bạch Ma Ưng quân đoàn rốt cuộc đã có thể xông qua hàng phòng tuyến của cứ điểm, xông vào địa vực của nhân loại, xông vào đến phạm vi của thành thị.

Đồ Đằng Huyền Xà không thèm để ý tới đám Bạch Ma Ưng đang bay tới kia, cặp mắt phát ra những tia sáng lạnh lẽo của nó đang chăm chăm quét qua mảnh tiểu bình nguyên phía dưới, mang theo sự phẫn nộ ngập tràn giống như Mạc Phàm tìm kiếm bóng dáng của La Miện nghị viên.

“Hắn đang ở phía dưới, nhưng có vẻ như hắn đang hội họp cùng với mấy người nữa, số người cũng không ít.” Linh Linh nhìn chằm chằm vào tiểu notebook, cấp thiết nói với Mạc Phàm cùng Đồ Đằng Huyền Xà.

“Bọn họ nhiều người, chúng ta...”

Mạc Phàm còn chưa nói hết câu, Đồ Đằng Huyền Xà đã liền đột ngột tản đi hết thảy sương mù, thân rắn to lớn tựa Bàn Sơn thẳng tắp hạ xuống mặt đất rộng lớn phía dưới, hoàn toàn không hề có một điểm lo sợ nào!

Nhiều người sao?

Nó nhưng là Đồ Đằng đấy!

Là sừng sững chống trời Quân chủ Huyền xà!

Đừng nói là thành Hàng Châu, phóng mắt ra toàn bộ thế giới này, cũng không có mấy cái sinh vật có thể được Đồ Đằng Huyền Xà nó để ở trong mắt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.