Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng
“Đều quên ngươi còn có Triệu Hoán hệ”
“Hay lắm!”
Lưu Hân cùng Lý Kiệt hai người mừng rỡ bật cười nói.
Một chiêu triệu hoán này khiến cho thế cuộc thoáng chốc biến đổi có lợi cho phe bọn họ. Đối phương ít nhất phải phái ra một người chậm rãi chơi đùa cùng đầu Tật Tinh Lang kia, trong khi bọn họ bên này có thể trắng trợn không kiêng dè gì mà phác hoạ ra Tinh đồ của mình.
Sơ cấp ma pháp va chạm chung quy đều là để tìm ra cơ hội phóng thích ma pháp càng cao cấp hơn, Tật Tinh Lang vừa xuất hiện, Tinh đồ của bọn họ liền càng lúc càng sáng ngời lên.
“Bạo lãng!!!”
Lý Kiệt thân hình bưu hãn, thời điểm hống ra tên ma pháp của mình cũng đặc biệt có khí thế.
Hai tay hắn đồng thời từ phía dưới nhấc lên, phía sau thoáng chốc liền đột nhiên xuất hiện một đạo thủy lưu cuồn cuộn, sóng nước từ hai bên người Lý Kiệt chảy xiết tụ tập lại ở trước mặt hắn, hóa thành một luồng hồng thủy ba động mãnh liệt.
Bọt nước bắn lên tung tóe, sóng sau đè sóng trước tiến lên, bạo lãng tựa như một cái Thủy Giao vọt lên giữa đấu trường, mạnh mẽ đánh vào vị trí của nhóm Hứa Minh Thông bên kia.
“Nham chướng!”
Vị Nham hệ học viên cơ bắp cuồn cuộn cũng phản ứng lại rất nhanh, lập tức tiến lên phía trước đội ngũ rồi tạo ra một mặt bình chướng phòng ngự to ngang ngửa một ngọn núi nhỏ, miễn cưỡng chống đỡ đầu Bạo lãng Giao Long kia ở bên ngoài.
Bạo lãng đụng vào nham thạch, giống như sóng lớn bình thường càng vỗ càng cao, lúc này đã cao lên tới cỡ mười mấy mét.
“Hừ, ở trước mặt ta còn muốn dùng loại thủ đoạn này?” Nham hệ học viên cơ bắp cuồn cuộn đứng ở mặt sau nham chướng, duy trì tư thế đẩy tới đẩy lui của mình nói.
“Cẩn thận con sói kia!” Một tên học viên chợt hoảng sợ kêu lên một tiếng.
Tên cơ bắp kia vừa quay đầu lại, trong phút chốc liền phát hiện đầu Tinh Lang Thú to lớn kia đang phi ào ào trên mặt nước, cái miệng đầy răng nanh trắng hếu dưới lực lượng dã thú biến ảo thành một cái nanh sói lớn hơn gấp mười lần.
Dưới cái nanh sói đó gặm xuống, ngay cả ngọn núi nhỏ kia cũng bị cắn cho vỡ nát ra. Tên bắp thịt mãnh nam kia hoảng sợ đến mức sắc mặt đều trắng, thảng thốt sử dụng ra Khải ma cụ đến bảo vệ thân thể của mình.
Khải ma cụ vừa ra, liền mang ý nghĩa đối phương bắt đầu muốn tung ra bài tẩy.
Tật Tinh Lang thực sự là thành tinh, vừa nhìn thấy đối phương sử ra Khải ma cụ, liền không tham tiến sâu nữa, lập tức xoay người triệt thoái.
Vài đạo Băng Tỏa đánh tới theo sát phía sau, thiếu chút nữa đã đem Tật Tinh Lang trói gô lại, cũng may Tật Tinh Lang đã lui lại một cách quả đoán, nếu không nó suýt chút nữa đã phải nghênh đón đợt quần công của mấy tên pháp sư khác.
“Đầu súc sinh này!” Nữ pháp sư môi đỏ vô cùng tức giận mắng.
Tật Tinh Lang bỏ chạy thật nhanh, Băng Tỏa nơi nào truy được tới nó. Nữ tử môi đỏ thật vất vả mới phác hoạ ra một cái Tinh đồ, kết quả chỉ để bức lui con sói này chạy tới tập kích, càng thiệt thòi chính là tên cơ bắp kia đã kích hoạt cả Khải ma cụ luôn rồi.
Tất cả những điều này đều là thứ yếu, bị Tật Tinh Lang náo loạn một hồi như vậy, đối thủ e rằng đã phác hoạ ra được mấy cái Tinh đồ rồi!
“Con mẹ nó, không phải ta bảo các ngươi canh chừng Mạc Phàm à!” Hứa Minh Thông đột nhiên kêu lớn một tiếng.
Vừa nãy sự chú ý của bọn họ đều đặt ở trên người Tật Tinh Lang, chờ đến khi bọn họ phục hồi tinh thần lại, tên Mạc Phàm khủng bố đã phác hoạ xong Lôi hệ Tinh đồ rồi.
“Xì xì xì ~~~ xì xì xì ~~~~~~~~~~ ”
Quanh người Mạc Phàm bốc lên hồ quang màu tím, rực rỡ tựa như một đầu cuồng ma sinh ra từ mây đen.
Hắn nhếch môi lên cười một cái, pháp sư Chưởng khống lôi điện chi lực trong chiến đấu lúc nào cũng có một luồng lôi đình uy nghiêm, một khi Tinh đồ phác hoạ hoàn thành, đồng cấp chiến đấu nhất định phải phân ra nửa cái thắng bại.
“Thiên Quân – Phích Lịch...”
“Ngươi đừng hòng làm được!” Hứa Minh Thông tức giận kêu to, ngón trỏ của hắn hơi động, rốt cục gọi ra cuối cùng mai Ám Ảnh Lê Thứ cuối cùng.
“Có ta ở đây, Quang Diệu!” Đúng vào lúc đó, Ngả Đồ Đồ âm thanh từ này giành giật từng giây trong lúc đó vang lên.
Chùm sáng màu nhũ bạch từ trên đỉnh đầu của Mạc Phàm mở rộng ra, nhất thời ngàn vạn đạo hào quang chói mắt chợt buông xuống, đem khu vực xung quanh Mạc Phàm so với bầu trời còn muốn sáng sủa hơn, sáng đến độ không thể thấy rõ thân ảnh của hắn ở bên trong đó.
Với thứ ánh sáng mạnh như thế, Ám Ảnh Lê Thứ cần dựa vào bóng tối để duy trì lập tức bị soi đi ra, tốc độ phi hành Ám Ảnh Lê Thứ cũng không phải là rất nhanh, thời điểm nó đến trước mặt Mạc Phàm thì đã bị luồng cường quang kia hòa tan hoàn toàn!
Ở phía dưới đấu trường, Cố Kiếm mắt chó đui mù suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Chân Long Giáng Thế! Lúc nữ nhân này cùng đội với mình, ngay cả thả ra Quang Diệu còn địch ta không phân. Trong khi chiến đấu với tên kia, vậy mà thông minh đến độ thi triển Quang Diệu ở trên đỉnh đầu Mạc Phàm, tạo ra một khu vực sáng rực hoàn toàn, khiến cho một mai Ám Ảnh Lê Thứ cuối cùng bị phế bỏ luôn chứ!
Đòn Quang Diệu này thi triển thật vi diệu, quả thực giống như đã nhìn thấu đối thủ nhất định sẽ phát động một viên Ám Ảnh Lê Thứ cuối cùng vào lúc đó vậy.
“Xong đời!!”
“Đại sự không hay rồi!”
“Ma cụ, nhanh dùng ma cụ!”
Thời khắc mà Ám Ảnh Lê Thứ hoàn toàn tiêu tan, sắc mặt của bốn người Hứa Minh Thông đều trắng cả ra.
Trung cấp ma pháp có sức hủy diệt mạnh nhất, tuyệt đối không phải chuyện đùa giỡn!
“Cố gắng hưởng thụ cơn giận lôi đình của ta đi.”
Mạc Phàm đứng yên tại chỗ, nhưng tâm thần của hắn lại đang ở trên bầu trời đấu trường, điều khiển ngưng tụ ra đám lôi vân táo bạo cực kỳ kia.
Hai mắt của hắn chợt lóe lên một tia hồ quang, nhất chỉ đảo xuống, trong thoáng chốc một đạo sấm sét cực kỳ cuồng bạo từ giữa trời cao đánh xuống giữa đám người Hứa Minh Thông, điện trường nổ tung lên khi cho sàn đấu cương nham vô cùng kiên cố đều bị đánh thành bột phấn tung toé!
“Trở lại!”
Mạc Phàm ý niệm nhất động, một đạo cuồng lôi màu tím đen khác tựa như phẫn nộ chi long lại tiếp tục đánh xuống dưới đấu trường, mục tiêu chính là cái gáo dừa của tên Hứa Minh Thông kia.
Hứa Minh Thông vốn tưởng rằng có thể dựa vào thân pháp cực nhanh của mình để trốn thoát, ai dè lại kẹt giữa hai đạo lôi điện trước sau bổ xuống, căn bản không cho hắn một chỗ trống nào để né tránh cả.
Khải ma cụ rốt cục biến ảo đi ra, nhưng dưới lực lượng kinh khủng của luồng sét kia đánh xuống, không gian ba động như cũ khiến cho xương cốt của Hứa Minh Thông đều bị chấn vỡ cả ra.
Thiên quân Linh lôi bổ sung hiệu quả không gian ba động vào Phích Lịch cấp một cùng cấp hai không tính là đặc biệt rõ ràng, nhưng ở trong đòn Phích Lịch cấp ba – Cuồng Vũ này thì hiệu quả biểu hiện ra là phi thường khủng bố..
Một đạo sấm sét đủ để khiến cho một mảnh không gian xung quanh phải run rẩy, nếu như bọn chúng liên tiếp rơi xuống, loại rung động này sẽ liên tục chồng chất lên nhau, mặc cho ngươi một thân ma cụ chống đối được phần lớn thương tổn hủy diệt của sấm sét, thứ chấn động khủng bố đến cực điểm kia vẫn hoàn toàn được lưu lại. Bốn người Hứa Minh Thông sau một phen bị hành hạ như vậy, ngay cả đứng cũng đứng không nổi rồi!
Nữ nhân hơi mập kia cũng còn tốt, ít nhất cũng có một ít năng lực phòng ngự, hơn nữa cô ta đứng ở vị trí xa nhất, không có đụng phải những đợt oanh lôi chí mạng.
Trong khi những người khác, Thuẫn ma cụ, Khải ma cụ có thể sử dụng ra trên căn bản đều được dùng hết.
Khải ma cụ nói chung cũng khá là đắt giá, không phải tất cả Khải ma cụ của mọi người đều là hàng tốt, vì lẽ đó khi cuồng lôi oanh kích xuống, bọn họ nhất định phải kích hoạt cả thuẫn ma cụ đồng thời mới có thể chống đỡ nổi.
Sau một phen như vậy, ngoại trừ nữ pháp sư hơi mập ra, phòng ngự ma cụ của những người khác đều đã được xuất ra.
“Mân Viêm – Liệt Quyền – Cửu Cung!!”
Nhưng mà, thanh âm đáng sợ kia lại một lần nữa vang lên.
Nếu để cho Mạc Phàm tự do thi triển ma pháp, không cần quan tâm có bao nhiêu người, có bao nhiêu phòng ngự, tất cả đều phải bỏ chạy trối chết!
Sau một đợt Lôi đình vạn quân, liền bồi thêm một đợt luyện ngục cuồng hỏa, cảnh tượng cột lửa cùng cột lửa khắp nơi dâng trào, tuyệt đối có thể khiến cho mỗi một tên pháp sư hãm sâu trong đó có một kỷ niệm cả đời khó quên!