Người dịch: Hoangforever
Chỉnh sửa: Le Hoang
“Không sai. Chính là vị trí này!”
Sắc mặt Tống Hà trầm xuống. Đôi mắt nhìn chăm chú vào vùng tối tăm ở phía trước.
Bạch Tàng Phong và ba tên đệ tử thế gia khác cũng nghiêm trọng hẳn lên. Ma pháp chuẩn bị đã sẵn sàng phóng ra.
“Thối quá đi.”
“Đúng vậy! Là ai? Là ai hoảng sợ quá ỉa ra quần vậy? Chứ không tại sao lại thối như vậy?”
Trang Li Phong liền nói.
“Đừng có nói bừa nữa. Hắc Ám Yêu Thú đang di chuyển nhanh lắm. Trang Li Phong ngươi chuẩn bị ma pháp Mộc hệ xong chưa? Nhất định phải đem con Hắc Ám Yêu Thú này bắt cho bằng được.”
Tống Hà cũng ngửi thấy mùi thối thối kỳ lạ. Nhưng mà nàng vẫn quan tâm tới việc bắt giữ con Hắc Ám Yêu Thú kia hơn.
Trang Li Phong gật đầu. Một cây dây leo màu xanh lượn lờ ở trong tay hắn.
Tinh Quỹ màu xanh biếc xẹt qua, chỉ cần con Hắc Ám Yêu thú kia xuất hiện, kỹ năng Đằng Mạn liền được phóng ra…….
Rốt cuộc, một đường viền màu xám tro liền xuất hiện. Con Hắc Ám Yêu Thú này chạy trốn nhanh như gió. Nếu không nhờ có cái đuôi phát ra ánh sáng lấp lánh. Có lẽ mọi người ở đây cũng không nhìn thấy nó ở đâu.
Vào lúc này trong tay Bạch Tàng Phong đã hiện lên Ma Pháp đã chuẩn bị áp súc từ trước. Ánh mắt hắn dính chặt vào con Hắc Ám Yêu Thú đang xông tới kia.
Đột nhiên một trận cuồng phong có mùi hôi thối thổi tới. Thần sắc mọi người đang còn đang nghiêm nghị, vừa ngửi thấy mùi thối này liền lập tức muốn té xỉu. Mà cái tên ưa sạch sẽ Bạch Tàng Phong thì lại càng muốn nôn mửa.
“Trời đất ơi! Nó là con quái vật gì vậy!!”
Đột nhiên Trong Li Phong hét lớn lên.
Trang Li Phong đứng ở vị trí tiên phong. Cho nên hắn biết được cái mùi thối kinh khủng này từ đâu mà đến. Nó được phát ra từ con quỷ mặt khỉ. Một con quái vật dị dạng màu đen có hình dạng con người!!
Những con quái vật này tụ lại thành một đám. Có con thì trực tiếp bò lên tường của cái mê cung bóng tối này. Có con thì chạy nhanh như điên. Thậm chí có con còn bò 4 chân trên mặt đất. Bọn chúng lúc nha lúc nhúc, nhìn thấy mà tê dại cả da đầu.
Trang Li Phong thề rằng cả cuộc đời này hắn chưa bao giờ nhìn thấy một con quái vật nào xấu xí tới như vậy. Một con vật nhìn vào mà cảm thấy tởm lợm cả người!!!
“Nhanh tránh ra!!”
Sắc mặt Tống Hà tái nhợt, liền kêu lên với mọi người ở đằng sau.
Nhóm của bọn họ cũng là một trong số những nhóm tinh anh tân sinh viên. Mặc dù bọn họ nhìn thấy cảnh tượng kinh dị như vậy. Thế nhưng bọn họ cũng không có đứng ngây ngốc ở một chỗ mà liền vội vã nhảy sang xung quanh để tránh né. Bọn họ căn bản không dám ngăn cản đám sinh vật đen thui chạy ngang qua giống như một cơn hồng thủy này.
“Dùng ma pháp, nhanh dùng ma pháp!!”
Bạch Tàng Phong điên cuồng kêu lên.
Bạch Tàng Phong đã khống chế xong Tinh Đồ rồi. Lúc này từ hai bàn tay của hắn có một trận cuồng phong nổi lên.
Bởi vì sự áp chế của Ty Dạ Thống Trị, cho nên tốc độ vẽ ra Tinh Đồ của Bạch Tàng Phong so với ngày thường liền chậm đi rất là nhiều. Thậm chí còn thiếu chút nữa xuất hiện tình huống đứt gãy.
Cuối cùng hắn vẫn có thể hoàn thành xong được đạo Phong Bàn – Long Quyển!!
Phong Bàn cuốn mọi thứ xung quanh lên. Một cơn cuồng phong lạnh thấu xương xoay tròn với tốc độ cao liền xuất hiện. Nó từ từ biến thành một cơn gió lốc to lớn, quanh quẩn xung quanh khu vực này.
Gió lốc đứng im tại chỗ bay lượn. Những con Hắc Súc Yêu đuổi theo con Hắc Ám Yêu Thú đâm sầm vào cái Phong Bàn này liền bị Phong Bàn cuốn lên không trung!!
Bọn quái vật đen thui này cứ như vậy từng con, từng con một bị cuốn lên không trung rồi thả rơi tự do xuống mặt đất rớt cái ” bộp.” Rớt tới nỗi tan xương nát thịt, óc rơi đầy đất.
Một đạo Phong Bàn này của Bạch Tàng Phong có thể nói là trong thoáng chốc chọc giận cái đám Hắc Súc Yêu có thù tất báo kia. Mấy con Hắc Súc Yêu còn dư lại, bọn chúng liền nhăm nhe, nhìn chằm chằm vào nhóm Bạch Tàng Phong. Sau đó tất cả bọn nó liền xông lên tấn công nhóm Bạch Tàng Phong.
“Cái loại óc heo nhà người nữa chứ. Ngươi không nhìn thấy bọn nó đang đuổi theo con Hắc Ám Yêu Thú kia sao. Tại sao ngươi con đâm đầu vào chọc giận bọn nó làm chi nữa??”
Tống Hà ở một bên tức giận hét lên.
Phong Bàn của cái tên Bạch Tàng Phong này cùng lắm cũng chỉ giết chết được 3 con Hắc Súc Yêu mà thôi. Nếu như ở bên ngoài, một ma pháp Phong Bàn có diện tích rộng lớn như thế, chắc chắn sẽ cuốn chết hết cái đám Hắc Súc Yêu này cũng không thành vấn đề. Nhưng trong Ty Dạ Thống Trị, toàn bộ ma pháp bị áp chế. Trừ khi hắn có Hắc Ám hệ, mới có thể đảm bảo ma pháp khác không bị hạn chế!
Bạch Tàng Phong thấy từ chỗ sâu trong bóng tối càng lúc càng hiện ra nhiều con Hắc Súc Yêu. Nhìn thấy cảnh tượng này, hai chân của hắn run lên cầm cập vì khiếp sợ.
Hắn căn bản không có nghĩ tới ở trong này lại có nhiều con quái vật này tới như vậy. Giờ phút này ánh mắt của đám Hắc Súc Yêu nhìn chằm chằm vào hắn không khác gì nhìn một con mồi vậy.
“Chạy mau, chạy mau!”
Một đội viên vội vàng hét lên.
“Trang Li Phong, nhanh, nhanh sử dụng ma pháp Trung cấp Mộc hệ!!”
Tống Hà chỉ huy nói.
Trang Li Phong cũng không dám nghĩ nhiều. Hắn liền bỏ qua Sơ cấp Mộc hệ, liền vẽ ra một cái Tinh Đồ Mộc hệ.
“Khôn Chi Lâm – Lao tù!”
Hiển nhiên tên Trang Li Phong này cũng là một cao thủ. Trong thời khắc nguy cấp hắn vẫn vận dụng được ma pháp một cách thành thạo được.
Chẳng qua là, đáng lẽ cái Khôn Chi Lâm này có thể bao trùm trọn hết con đường trong cái khu vực này. Thế nhưng do Ty Dạ Thống Trị áp chế cho nên nó cũng chỉ ngăn cản lại được 2/3 con đường mà thôi. Còn dư lại một cái lỗ hổng, rõ ràng mấy con quái vật kia có thể bò qua được dễ dàng.
“Đừng hoảng sợ. Giữ vững đội hình. Đám quái vật này mặc dù có số lượng nhiều. Thế nhưng thực lực của bọn nó cũng không có mạnh.”
“Mẹ kiếp! Nếu như không phải cái Ty Dạ Thống Trị này áp chế thực lực. Ta chắc chắn đem bọn nó oanh thành cặn bã rồi!!”
Một ngọn lửa bốc cháy trong đôi mắt của Tống Hà. Nàng hiên ngang đứng vị trí tiên phong với một thái độ vô cùng bình tĩnh đợi đám Hắc Súc Yêu từ trong lỗ hổng Khôn Chi Lâm thoát ra ngoài. Khi cái đám Hắc Súc Yêu vào tới một khoảng cách hợp lý. Tống Hà khẽ kêu lên một tiếng. Ngọn lửa Liệt Diễm ở dưới chân bùng lên, bao phủ lấy cơ thể cao gầy của nàng. Nó biến nàng thành một Hỏa Nhân cực nóng!
“Liệt quyền – Địa sát!!”
Ngay sau khi Tống Hà đọc xong tên ma pháp kia, một đòn Liệt Quyền hiện ra. Nó nhanh chóng ngưng tụ lại ở trên cổ tay của nàng.
Con mắt nàng chợt lóe. Sau đó hung hăng đấm ra một quyền về phía mặt đất dưới chân.
Trong thoáng chốc, một ngọn lửa nóng rực liền chui vào trong lòng đất. Có thể thấy bằng mắt thường có một dây năng lượng đỏ bừng theo bề mặt mặt đất lan tràn tới trước mặt mấy con Hắc Súc Yêu kia.
“Rầm rầm rầm!!!!!!”
Ngay lập tức, bề mặt mặt đất vỡ vụn ra. Một ngọn lửa khổng lồ đột nhiên chui từ dưới đất lên. Nó biến thành một đóa Hỏa Sát Chi Liên (hoa sen đỏ rực tràn ngập hơi thở tử vong), nổ tung ầm ầm!!
Phạm vi ảnh hưởng của Hỏa Sát Chi Liên này rất là lớn. Ngoài ra còn có trụ lửa tuôn lên nữa. Những con Hắc Súc Yêu đang chạy như điên tới kia, đụng ngay vào Liệt Quyền – Địa Sát từ dưới đất dâng lên. Bọn nó bị trụ lửa đẩy thẳng lên trời. Hơn nửa còn chưa kịp lên hết cỡ, mấy con Hắc Súc Yêu đó đã biến thành tro tàn rồi.
Trang Li Phong và hai gã học viên khác nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà cảm thấy chấn động trong lòng không nguôi.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Tống Hà thi triển toàn lực. Uy lực của Liệt Quyền cấp thứ hai này phải nói là kinh người. Phong Bàn cuốn mấy con Hắc Súc Yêu lên không trung cùng lắm cũng chỉ giết được 3 con…. Thế mà đòn Liệt Quyền – Địa Sát này chỉ trong thoáng chốc đã đốt 3 con thành tro tàn rồi. Chứ chưa nói tới mấy con bị lây ngọn lửa kia nữa!
“Ty Dạ Thông Trị áp chế quá nhiều lực lượng. Chúng ta rút lui nhanh. Loại quái vật này còn có rất nhiều. Chúng ta giết không hết đâu.”
Tống Hà khí khái hào hùng nói với đồng đội của mình.
Đương nhiên mấy đội viên còn lại nghe theo vị đại tỷ này rồi. Lợi dụng Liệt Quyền – Địa Sát đang còn cháy, mọi người liền rút lui.
………
Bạch Tàng Phong và đám người Tống Hà vừa mới rời đi. Đột nhiên trong bức tường mê cung bóng tối xuất hiện một người.
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua 5 người vừa rời đi kia. Sau đó quay đầu lại nhìn một đoàn Hắc Súc Yêu bị nhốt trong Khôn Chi Lâm và Liệt Quyền.
“Để tao tiễn chúng mày nửa đoạn đường còn lại!!”
Ánh mắt hắn chợt lóe, một ngọn lửa đỏ rực từ trong mắt bùng lên.
Ngọn lửa đỏ rực như hoa hồng này từ dưới chân hắn bốc lên. Mặc dù ở trong Ty Dạ Thống Trị, thế nhưng ngọn lửa của hắn không có bị suy yếu uy lực một chút nào cả. Nó nóng tới cực điểm!
Khi năng lượng đạt tới điểm giới hạn, một quyền gầm thét tung ra giống như kiểu giải phóng sự tức giận vô tận kia vậy!
Hồng Viêm!
Liệt Quyền!
Địa Sát!!!
“Chúng mày đi chết đi!!!”
Ngọn lửa này, chính là một ngọn lửa báo thù. Uy lực của nó còn mạnh hơn ngọn lửa lúc trước không biết bao nhiêu lần.
Từng đám, từng đám Hắc Súc Yêu ở trong ngọn lửa tử vong này liền biến thành tro tàn. Từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp mê cung bóng tối này!!!