Dịch: Hoangforever
Tật Tinh Lang xông tới vô cùng hung hãn. Nó lúc này không khác gì mũi tên đã rời khỏi cung. Nó chạy nhanh tới mức xung quanh có một cỗ khí lưu xoay tròn….
Đạo sóng gợn đầu tiên do Đinh Vũ Miên đánh ra liền đánh lên người Tật Tinh Lang. Thế nhưng tốc độ của nó vẫn không có suy giảm. Chỉ là trong con ngươi của nó lóe lên một tia nghi hoặc.
Đạo sóng gợn thứ hai lại tiếp tục đánh tới. Hai con ngươi Tật Tinh Lang đang còn tàn bạo, bốc lửa đột nhiên biến mất. Từ trong con ngươi hiện ra mấy phần long lanh.
Đạo sóng gợn thứ ba lại đánh tới, lúc này bước chân Tật Tinh Lang đột nhiên chậm lại. Khí thế hung mãnh lúc đầu trong thoáng chốc tiêu tan hết phân nửa.
Sau khi đạo thứ 3 đánh lên người Tật Tinh Lang, lúc này Tật Tinh Lang đã vọt tới trước mặt Đinh Vũ Miên. Thế nhưng đúng lúc này, đạo sóng gợn thứ 4 liền xuất hiện. Tật Tinh Lang đang còn điên cuồng hung bạo, khi chạm phải đạo sóng gợn thứ 4 này trong tích tắc liền tan thành mây khói. Ngay cả móng vuốt sắc bén đang còn giơ lên định tấn công Đinh Vũ Miên cũng không biết hạ xuống từ khi nào….
“Ngoan!”
Đinh Vũ Miên vươn tay ra, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông tung bay lộn xộn trên cổ Tật Tinh Lang.
Lúc này, Tật Tinh Lang đâu còn là một con sói hung dữ nữa. Nó hoàn toàn biến thành một con chó Husky với chiếc lưỡi dài thò ra thò vào, chiếc đuôi ngoe nguẩy lấy lòng chủ nhân. Bộ dạng rất chi là hưởng thụ và ngu ngốc!
.”Ngoan! Qua một bên chơi.”
Đinh Vũ Miên nhẹ nhàng nói với Tật Tinh Lang.
Tật Tinh Lang vô cùng nghe lời Đinh Vũ Miên qua một bên ngoe nguẩy cái đuôi ngồi xem. Trong khi ngày thường cái đuôi này vẫn luôn vô cùng cứng đờ. Nó lúc này ngoan hiền không khác gì một con chó con vậy. Có lẽ chỉ còn thiếu mỗi cái vòng cổ nữa là đủ bộ!!
Thấy một màn như vậy xảy ra, Mạc Phàm cảm thấy tởm lợm vô cùng. Thế này mà gọi là vô cùng hiếu chiến sao?? Vô cùng hiếu chiến cái mả cha mày à!!!
Lúc trước ở trong sông Sa Võng, Tâm Hạ vẫn luôn thi triển ra kỹ năng Linh Y- Trấn An. Khi đó Mạc Phàm đã cảm thấy ma pháp Tâm Linh hệ rất là biến thái rồi. Ai mà ngờ được nó còn biến thái tới trình độ này. Nó khiến cho Tật Tinh Lang hung dữ của hắn biến thành một con chó to xác ngoan hiền….
“Có thể có một chút tiền đồ được không vậy?”
Quả thật, lúc này Mạc Phàm nhìn hết nổi rồi. Hắn vội vàng thu Tật Tinh Lang về không gian triệu hoán.
Hắn mà không thu hồi nhanh, không khéo tiếp theo Đinh Vũ Miên lại đánh cho một liều thuốc mê nữa lên người Tật Tinh Lang. Tới lúc đó, nó lại quay lại cắn hắn thì khổ!!!
Cũng may Đinh Vũ Miên cũng không phải là ma pháp sư Cao cấp Tâm Linh hệ giống như Quỷ Phụ. Ma pháp Cao cấp Nhiếp Hồn Khống Tâm của Tâm Linh hệ nếu như thi triển lên người Tật Tinh Lang, thì lúc đó quả thật Tật Tinh Lang sẽ phản bội lại hắn!
Lúc này, hắn không thể nhờ cậy Tật Tinh Lang được nữa rồi. Vì vậy, Mạc Phàm đem toàn bộ tâm tư của mình đặt hết lên dây chuyền Ngưng thần. Đây chính là chìa khóa duy nhất bảo đảm chiến thắng mà hắn có được….
…………
“Liệt quyền – Cửu Cung!!!”
Một khi Đinh Vũ Miên đã chiến đấu thật sự, nói thật nàng không khác gì một người điên. Một quả đấm to lớn, gấp đôi so với bình thường liền oanh thẳng xuống mặt đất. Chín trụ lửa to lớn bùng lên, biến toàn bộ đấu trường thành một biển lửa màu nâu nhạt!
Ngọn lửa màu nâu nhạt này cũng không phải là một Hỏa chủng gì đặc biệt mạnh. Nó cũng không có bá đạo như ngọn lửa màu đỏ hoa hồng của Mạc Phàm (Mân Viên). Nhưng nhờ có thiên phú trời sinh của Đinh Vũ Miên, nó lại biến thành nỗi kinh hoàng đáng sợ. Nó khiến cho Mạc Phàm không có bất kỳ khoảng trống nào để tránh né!!!
“Băng ~~~~~~~”
Đột nhiên có một cái trụ lửa phun lên ngay dưới chân Mạc Phàm. Dựa vào thân pháp linh hoạt của Mạc Phàm, vốn hắn có thể chạy ra khỏi phạm vi của trụ lửa. Thế nhưng, trụ lửa này lại quá mức khổng lồ, nhất thời khiến cho Mạc Phàm phản ứng không kịp. Chờ tới khi hắn ý thức được hắn vẫn đang còn trong phạm vi tấn công của Cửu Cung, thì lúc đó hắn đã bị Hỏa Trụ đánh bay lên trời rồi.
Mạc Phàm hét thảm lên một tiếng. Ở giữa không trung, Mạc Phàm bị ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt khắp người. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ áo của hắn bị đốt sạch sẽ, chỉ còn trơ lại bộ ngực trần với loang lổ vết bỏng!!!
Mạc Phàm từ trên không trung rơi xuống nghe cái “Rầm” một phát!
Mặc dù lửa Cửu Cung thiêu đốt ở khắp nơi, thế nhưng Mạc Phàm vẫn chưa có chết. Hắn vẫn đứng dậy được, sống dai không khác gì con gián. Sau khi đứng dậy, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Đinh Vũ Miên nhìn Mạc Phàm như vậy mà cảm thấy kinh ngạc.
“Trong tình huống như vậy, người vẫn không chịu sử dụng ma cụ để bảo vệ mình sao?”
Đinh Vũ Miên hỏi Mạc Phàm một câu.
Không biết cái tên Mạc Phàm này có được Hỏa chủng gì mà khiến cho hắn có kháng tính với lửa rất mạnh. Hoặc cũng có thể là do hắn có 3 hệ, cho nên thể chất của hắn khác biệt hơn so với người thường sao?? Đối với một pháp sư bình thường mà nói, nếu như bị ngọn lửa Cửu Cung đánh mạnh vào người thì chắc chắn hơn phân nửa đã tàn phế. Ấy vậy mà cái tên Mạc Phàm này thì ngược lại, hắn lại còn có thể bò dậy được.
“Cô muốn nhìn thấy cơ thể của ta, sao ta có thể từ chối được cơ chứ?”
Mạc Phàm cười toe toét nói.
“Miệng lưỡi dẻo lắm. Người nếu như tiếp theo không chịu sử dụng ma cụ, thì ta dám đảm bảo với ngươi rằng, trong vòng một tháng người đừng có mơ mà đứng dậy được.”
Đinh Vũ Miên lạnh lùng nói.
Mạc Phàm vẫn đứng im bất động. Hắn bắt đầu vẽ ra Tinh Đồ của mình.
Rất nhanh liền có hai đạo tinh quỹ đỏ đan xen vào nhau. Nó tạo thành một cái đường viền Hỏa văn. Ngoài ra còn có vô số tinh quỹ bay lượn xung quanh hắn nữa. Một ánh sáng rực rỡ chói lọi phát ra, ngay sau đó, một sợi dây kết nối chúng lại với nhau…..
“Không có tác dụng!”
Đinh Vũ Miên biết Mạc Phàm đã bị dồn vào thế đường cùng rồi.
Trên thực tế, cho dù Mạc Phàm có sử dụng Khải ma cụ thì nó cũng không có tạo ra bất kỳ tác dụng gì cho hắn. Ma pháp không thi triển ra được, cho dù hắn có gọi ra được Khải ma cụ thì nó cũng chỉ giúp hắn câu kéo thêm một chút thời gian mà thôi.
Đinh Vũ Miên nhìn thấy Mạc Phàm vào lúc này còn vẽ ra Tinh Đồ liền biết được Mạc Phàm có ý định muốn từ bỏ rồi.
Đừng nói là Tinh Đồ, cho dù có là Tinh quỹ thì hắn cũng chưa chắc đã vẽ ra nổi. Chỉ là nàng muốn nhìn xem hắn đang tính giở trò quỷ gì.
Khi Tinh Đồ vẽ ra được tới đạo thứ 4, đương nhiên Đinh Vũ Miên sẽ không để cho Mạc Phàm tiếp tục vẽ ra đạo thứ 5 nữa.
Tinh quỹ Tâm Linh hệ gần như trong nháy mắt được Đinh Vũ Miên hoàn thành. Một đạo Tâm Linh Trùng Kích vô hình ở trong không khí tạo thành một đạo chớp giật liền hiện ra. Nó lấy một tốc độ cực nhanh đánh lên trên người Mạc Phàm!!
Thế nhưng thân thể Mạc Phàm vẫn bình yên vô sự. Bên trong không gian Tinh Vân thuộc thế giới tinh thần của Mạc Phàm, ngay lập tức liền gặp phải đòn tấn công này. Vốn hạt sao đang nhanh chóng sắp xếp, nối liền thành từng cái tinh quỹ theo thứ tự. Đột nhiên bọn chúng bị tầng sóng tâm linh này tấn công. Ngay tức khắc bọn chúng liền hoảng sợ, bỏ chạy tán loạn không khác gì mấy con cừu gặp phải con sói gian ác vậy. Bọn nó lúc này trên căn bản không còn nghe theo mệnh lệnh của Mạc Phàm nữa!
“Ngưng thần!!”
Vào lúc này, dây chuyền đeo trước ngực Mạc Phàm đột nhiên phát ra ánh sáng màu xanh thẳm lóng lánh.
Ánh sáng màu xanh thẳng này chảy vào trong tâm trí của hắn. Nó cũng không có tạo thành một bức tường tâm linh dùng để ngăn cản lại tấn công linh hồn này. Mà nó tiến vào nơi sâu thẳm trong tâm trí Mạc Phàm, giúp cho Mạc Phàm tăng cường sự chuyên chú lên!
Tâm Linh Trùng Kích chẳng qua cũng chỉ là một đạo điện giật đánh vào tâm trí khiến cho người đó bị đau đớn. Do bị đau đớn nên năng lực khống chế của người đó bị biến mất. Mà dây chuyền Ngưng thần thì lại giúp cho tinh thần của ma pháp sư chuyên chú lên mấy lần! Mặc dù đau đớn không có thuyên giảm, nhưng năng lực chịu đựng lại được tăng cường lên.
Những hạt sao sợ hãi bỏ chạy kia ngay lập tức liền bị Mạc Phàm mạnh mẽ khống chế và bắt quay trở lại hết.
Tinh Đồ ở đạo thứ 5 vừa mới thành hình thì bị đạo Tâm Linh Trùng Kích tấn công suýt tí nữa thì bị đứt gãy. Thế nhưng nhờ có dây chuyền Ngưng thần, tinh đồ ở đạo thứ 5 liền kịp dừng lại ngay trước khi nó đổ vỡ hoàn toàn. Cuối cùng đạo tinh quỹ thứ 5 cũng hoàn thành một cách thuận lợi. Hơn nữa tinh quỹ đạo thứ 6 còn bắt đầu vẽ ra.
“Ngưng thần ma khí???”
Rốt cuộc Đinh Vũ Miên cũng hiểu tại sao cái tên này lại có can đảm vẽ ra Tinh Đồ ở trước mặt nàng.
Nàng muốn thi triển thêm một đạo Tâm Linh Trùng Kích nữa để tấn công Mạc Phàm, nhưng đã quá muộn rồi. Huống hồ hiện tại hắn còn đang ở trong trạng thái được Ngưng thần ma khí giúp đỡ nữa. Tâm Linh Trùng Kích của nàng đánh lên người hắn, chưa chắc đã đạt được hiệu quả cắt đứt.
“Tới lúc tôi trả đòn rồi!”
Cả người Mạc Phàm bùng lên một ngọn lửa đỏ bừng, chói mắt. Nó điên cuồng bốc lên. Ngay tới cả không khí xung quanh cũng bị nó thiêu đốt.
“Hồng viêm!”
“Liệt quyền!”
“Cửu Cung!!!”