Toàn Chức Pháp Sư

Chương 576: Chương 576: Ngươi Cũng Biết Đâm Đó?




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

“Băng ~~~~~~!!!”

Nham chướng to lớn dưới lực lượng cường hoành của Nanh Cốt Ma Tướng đã hoàn toàn biến thành đá vụn. Đạo phòng ngự này rõ ràng là không đủ thâm hậu, đặc biệt là khi đem so với sinh vật cấp chiến tướng có xương xẩu cứng hơn nham thạch gấp mấy lần này!

“Đáng chết, mau mau tản ra!” Lĩnh Đội nhìn thấy tình huống không tốt, vội vàng hét lớn một tiếng về phía sau.

Cùng lúc đó, Lĩnh Đội lập tức dùng song chưởng của mình tầng tầng ấn xuống mặt đất, chỉ trong thoáng chốc, một đợt sóng gợn màu đen cấp tốc khuếch tán ra xung quanh.

Luồng sóng đất này mang theo mọi người tản ra xa xa, trong khi Nanh Cốt Ma Tướng lại nhanh chóng lợi dụng cơ hội này để thoát khỏi vòng vây. Từng cây từng cây gai xương tráng kiện như gai đột nhiên thoát ly khỏi thân thể của nó, hóa thành những chùm tên xương cự dày đặc xuyên qua vị trí của tất cả mọi người!

“Tay của ta! Tay của ta!!” Rất nhanh liền có âm thanh đau đớn của nữ tử đội mũ nhung vang lên.

Một cây gai xương tựa như trường mâu xuyên qua cánh tay của nàng ta, trực tiếp đem nàng ta đóng đinh trên mặt đất, máu tươi không ngừng phun ra khắp nơi.

“Đáng chết, đầu Nanh Cốt Ma Tướng này có điểm gì đó không đúng!” Lĩnh Đội quay đầu lại nhìn về phía cô gái kia, trong lòng thầm mắng một câu.

Mục Bạch cách cô gái này gần nhất, vì vậy hắn liền nhảy đến trước mặt cô gái, bàn tay tỏa ra sương lạnh của hắn nhanh chóng nắm chặt lấy cây xương kia. Hàn khí lạnh lẽo nhanh chóng lan tỏa dọc theo gai xương, không chỉ đóng băng hoàn toàn thanh cốt khí này, thậm chí vết thương bị xuyên thủng của cô gái kia cũng đóng băng theo.

Bàn tay Mục Bạch đột ngột siết chặt lại, đem gai xương đã hóa thành băng thể bấm thành phấn vụn, chỉ để lại một đoạn xuyên qua cánh tay của cô gái kia để miễn cưỡng ngăn lại thương thế của cô ta.

Bên trong xương của những sinh vật hài cốt cấp chiến tướng như thế này thường thường đều có độc tính cực mạnh, nếu để cho nó lan tràn trong thời gian dài, thì lúc đó không chỉ là phế bỏ một cánh tay mà tính mạng cũng chưa chắc có thể giữ được.

“Thế nào?” Mục Bạch vội vàng hỏi dò nữ hài đội mũ nhung.

Khuôn mặt của cô gái thoáng thoáng hiện huyết sắc, cánh tay cùng vết thương đóng băng hầu như đã mất đi tri giác. Cảm giác thống khổ qua đi khiến cho nàng ta dần dần bình tĩnh lại, nói: “Tốt lắm rồi!”

Mục Bạch đặt cô gái xa xa khỏi chỗ giao chiến một khoảng, sau đó liền quay đầu lại chạy về phía đầu Nanh Cốt Ma Tướng kia. Tinh đồ dưới chân hắn nhanh chóng được hoàn thành một cách vô cùng thành thạo, trong thoáng chốc, ba sợi băng tỏa đồng thời xuất hiện hai bên người hắn.

Băng tỏa múa tung, thẳng tắp bay về phía Nanh Cốt Ma Tướng, xiềng xích thật dài phân biệt cuốn lấy tứ chi cùng phần eo của nó, không để cho nó tiếp tục tùy ý vận dụng man lực để làm rối loạn đội hình nữa.

“Ạch ừ!!!!”

Nanh Cốt Ma Tướng sức mạnh kinh người, băng tỏa quấn lên còn chưa kịp đem lực lượng đóng băng xâm nhiễm lên người nó thì đầu quái vật này đã dùng sức mạnh bạo ngược mạnh mẽ của mình khiến cho những sợi băng xích kiên cố đứt đoạn toàn bộ, làm cho băng vụn văng lên tung tóe khắp nơi.

“Lui lại, để nó nếm thử đòn Phong Bàn này của ta!” Tưởng Lê hô lớn một tiếng.

Cuồng phong gào thét cuốn lên, sau đó đó là một đợt bão táp màu đen như một đầu mãng xà nhanh chóng cuồn cuộn cuốn tới.

Cuồng phong loạn vũ mạnh mẽ đánh lên người Nanh Cốt Ma Tướng. Nhưng đầu Nanh Cốt Ma Tướng này vậy mà lại không có né tránh, trực tiếp giương ra hai cánh tay tạo bởi xương cốt mạnh mẽ đập về phía phong bàn màu đen đang đánh tới!

Phong bàn đang khí thế hùng hổ bỗng nhiên xuất hiện một trận vặn vẹo, theo cự lực bàng bạc liên tục va chạm, đòn phong bàn này vậy mà bắt đầu nhanh chóng tan rã, hóa thành vô số luồng gió nhỏ, tản đi ra khắp nơi.

Tiếp sau đó, vô số luồng ma pháp liên tục đánh lên người đầu Nanh Cốt Ma Tướng này, Liệt quyền địa sát đỏ rực, phích lịch màu tím oanh đỉnh, Ma đằng xanh lục ràng buộc, Lĩnh Đội Băng tỏa ép cốt.

Nếu đổi lại là sinh vật cấp chiến tướng bình thường khác nếu trúng phải nhiều đòn trung cấp ma pháp như vậy, dù không chết thì trên người cũng sẽ xuất hiện rất nhiều vết thương, thế nhưng sau khi hỏa diễm, lôi phạt, băng tiết, đoạn đằng qua đi, mọi người phát hiện khung xương màu trắng của đầu Nanh Cốt Ma Tướng vẫn cứ cứng rắn như cũ, căn bản không tạo thành hiệu quả gì!

“Đây là thể loại phòng ngự gì!” Chu Mẫn hoảng sợ kêu lớn.

Hài cốt vong linh so với thi thể vong linh còn khó đối phó hơn, bởi vì hài cốt vong linh đa số là thông qua tử khí luyện đi phần thịt rữa không có tác dụng, thành tựu một thân kim cương cốt khu, vì lẽ đó nếu như dùng huyết thống yêu ma đến bàn luận mà nói, huyết thống của hài cốt sinh vật chắc chắn là cao hơn xác sống.

Dĩ vãng mặc dù mọi người cũng từng giết qua vong linh cấp chiến tướng, nhưng cũng đều là Thi tướng chiếm đa số, tiểu Thi tướng bọn họ cũng giết qua không ít. Thế nhưng thực lực của đầu Cốt tướng này cao hơn tiểu Thi tướng không chỉ một cấp độ, quả thực khiến cho bọn họ có cảm giác không có chỗ xuống tay.

“Uy lực ma pháp của chúng ta e rằng không đủ để thương tổn được nó, chúng ta tốt nhất nên lui lại một chút, sau đó lại nghĩ biện pháp khác.” Lĩnh Đội rất quả đoán nói.

“Nhưng tường thành phía sau chúng ta phải làm sao bây giờ, lấy man lực của nó khẳng định có thể đụng ra một lỗ hổng lớn trên Ngoại thành thường.” Chu Mẫn liền vội vàng nói.

“Chu Mẫn, cẩn thận!”

Trong khi Chu Mẫn còn đang lo lắng thì thân thể Nanh Cốt Ma Tướng đột nhiên nhô lên gai nhọn khắp nơi, sau đó chúng hóa thành những đợt cốt mâu phóng về phía Chu Mẫn!

Chu Mẫn làm sao ngờ được Nanh Cốt Ma Tướng vẫn còn đang ở xa như vậy mà vẫn có thể công kích được mình, vì vậy mới không có chút nào phòng bị, huống hồ hiện tại cho dù gọi ra thuẫn ma cụ, nàng cũng không chắc chắn liệu nó có thể ngăn cản những thanh cốt mâu đang gào thét xông tới này hay không!

Ngay khi Chu Mẫn còn đang ngây người, một đoàn bóng đen bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng.

Khi Chu Mẫn định thần nhìn lại, liền thấy Mạc Phàm đang dùng một tư thái quỷ dị để che chắn trước người mình.

“Minh Cách thuẫn!” Mạc Phàm dùng một tay đẩy về phía trước hét lớn.

Phía trước cánh tay của hắn lập tức có ánh sáng màu xanh lam ngưng tụ, đầu tiên đường viền của một tấm khiên hình thoi phi thường sáng sủa hình thoi, ngay sau đó là khung xương của tấm khiên ngưng tụ bên trong ánh sáng đó!

Trong phút chốc, tấm Minh Cách thuẫn hiện lên ánh kim màu lam đậm xuất hiện trước mặt Mạc Phàm. Thân của tấm khiên đâm vào trong mặt đất, độ cao vừa vặn bảo hộ toàn bộ thân thể của hắn.

“Khanh!! Khanh!!!”

Cốt mâu ác liệt đâm tới với lực lượng xuyên phá vô cùng kinh người. Mặc dù Minh Cách thuẫn của Mạc Phàm cũng coi như là hàng cao cấp, nhưng khi cốt mâu trực tiếp đâm vào trong thân khiên dày đặc thì suýt nữa đã xuyên qua được!

Mạc Phàm đứng ở phía sau mặt thuẫn, nhìn thấy mũi nhọn của cốt mâu chút nữa đã đâm thủng cổ mình, hai mắt đều trừng lớn lên.

“Tiên sư nó, ngươi cũng bị đâm chọc đó!” Mạc Phàm trong lòng vô cùng khó chịu nói.

Một khi gánh chịu xong đả kích cường liệt, hiệu quả phản kích của Minh Cách thuẫn sẽ được phát động.

Theo niệm lực hơi chấn động Mạc Phàm, từ bên trong thân của Minh Cách thuẫn đột nhiên phóng ra một thanh tiêm thứ sắc nhọn màu lam đậm, lập loè hàn mang đâm về phía chính diện Nanh Cốt Ma Tướng!

Thật khéo chính là đòn phản công này lại vừa vặn đâm vào mắt trái của Nanh Cốt Ma Tướng, gắt gao cắm chặt ở nơi đó.

Con mắt to như cái đèn lồng của Nanh Cốt Ma Tướng lập tức tối sầm lại, nhưng phảng phất như thể nó không biết thống khổ là gì, cũng không thèm đếm xỉa đến một con mắt này, thậm chí không rút tên ra mà ngay lập tức xông vào trận địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.