Dịch: Tiếu Diện Tà Thần
Mạc Phàm nhìn một đám sĩ quan bên kia hấp dẫn Tích Lô Cự Yêu càng lúc càng nhiều, mấy con Cự Vong Tích Dịch cũng đang tập trung công chiếm pháo đài do các sĩ quan tạo ra, nếu không phải bọn họ phối hợp ăn ý chỉ sợ đã sớm thất thủ.
Nhìn lại, Tích Lô Cự Yêu nơi đây cũng không có giảm bớt chút nào, một con đường đông nghìn nghịt không thấy điểm cuối.
Cũng không biết hắn một chiêu Liệt Quyền rốt cuộc oanh tỉnh bao nhiêu cái sào huyệt Tích Lô Cự Yêu, hoặc là bọn chúng thấy nhân loại ở chỗ này lỗ mãng nên nổi giận kéo bè kéo lũ đến nơi đây tiểu trừ.
Mạc Phàm há mồm thở dốc, ma năng của hắn coi như đầy đủ, vấn đề là hắn đã sắp đối phó không nổi rồi.
Trong chu vi 20m Lôi Ấn điện trường có thể khống chế được phần lớn Tích Lô Cự Yêu muốn tập kích mình, thế nhưng con không ít Tích Lô Cự Yêu lại đạp trên lưng đồng bạn bị tê liệt mà bò tới. Bọn chúng răng nanh sắc nhọn, cái đuôi mạnh mẽ lúc nào cũng sẵn sàng biến hắn thành thịt vụn.
“Không được, tiếp tục như vậy nữa thì mình chết chắc!” Mạc Phàm cắn chặt hàm răng, ngập ngừng liếc mắt nhìn không trung.
“Tật Tinh Lang, giúp ta tranh thủ một chút thời gian, tuyệt đối khôn để cho bất kỳ con Tích Lô Cự Yêu đến gần ta.” Mạc Phàm ngưng trọng nói.
Tật Tinh Lang ánh mắt quét mắt nhìn một đám Tích Lô Cự Yêu như hổ rình mồi chung quanh, tạm thời cũng không có Cự Vong Tích Dịch cấp chiến tướng chú ý bọn hắn.
Nếu như chẳng qua chỉ là những con Tích Lô Cự Yêu, nó có thể hỗ trợ Mạc Phàm một đoạn thời gian. Tật Tinh Lang gật đầu một cái, tỏ ý Mạc Phàm cứ yên tâm mà làm việc.
Mạc Phàm tin tưởng Tật Tinh Lang.Hắn trực tiếp ngồi xếp bằng ở chóp đỉnh phế tích tiến vào minh tu. Vào giờ phút này, hắn phải lại đánh cuộc một lần.
Hỏa hệ Tinh Vân của hắn ở bên trong Tam Bộ Tháp đã trải qua rèn luyện mức độ lớn nhất, cộng thêm thời gian dài như vậy chiến đấu và tu luyện, hẳn là đã chạm tới bình cảnh cấp thứ ba rồi.
Mặc dù đột phá giữa vòng vây đột phá là một hành động cực kỳ mạo hiểu thế nhưng Mạc Phàm tin chắc chỉ có cảm giác đứng trên lằn ranh sinh tử như thế này mới có thể kích thích ra tiềm năng lớn nhất của chính mình.
An nguy lúc đột phá… toàn bộ đều phải giao cho Tật Tinh Lang gánh vác rồi!
“Ngao ô ~~~~~~~~~!!!”
Tật Tinh Lang ngẩng đầu kiêu ngạo, hướng về bầu trời mênh mông điên cuồng gầm thét một tiếng. Một đám bụi mù quanh thân Tật Tinh Lang chậm rãi cuốn lên.
Chiêu này cũng không phải là Tẩu Thạch Phi Sa (cát bay đá chạy) lúc trước, nó chiếm cứ phạm vi càng thêm rộng, càng thêm mãnh liệt. Tầng tầng cát bụi bay mịt mù bao phủ trong một phạm vi to lớn, giống như một trận bão cát giữa sa mạc.
Bụi bay mịt mù cuốn tới, một đám Tích Lô Cự Yêu trên đường đi của nó toàn bộ đều bị kéo vào. Tầng tầng cát bụi nhìn như nhỏ nhẹ nhưng ở dưới tốc độ cao xung kích đều giống như hóa thành một viên đạn thép đủ để xuyên thủng vách tường (Sa Lịch Đạn).
Bụi bay mịt mù mang theo vô số Sa Lịch Đạn càn lướt qua, vô số Tích Lô Cự Yêu bị nó xoắn nát hóa thành một đám sương máu lớn phiêu tán rơi rụng giữa tầng tầng cát vàng.
Đường phố, mặt đất, bảng quảng cáo, vách tường cửa hàng,… sau khi bụi bay mịt mù cuốn qua bỗng chốc xuất hiện hàng trăm lỗ thủng, rậm rạp chằng chịt giống như vô số mũi tên lưu lại…
Từng đoàn Tích Lô Cự Yêu nhanh chóng hóa thành thi thể đầy đường. Bọn chúng bị đánh đến máu thịt văng tung tóe, dù da dầy thịt béo cũng không ngăn cản được một đợt Lịch Sa Đạn đả kích. Một đám lớn Tích Lô Cự Yêu toàn bộ tử trận, chết cực kỳ thê thảm!
Tật Tinh Lang lúc đầu luôn là sáp lá cà, bởi vì mỗi khi thi triển kỹ năng gây sát thương phạm vi lớn thế này sẽ hao phí rất nhiều thể năng.
Truyện được dịch và update mới nhất tại truyenhoangdung.xyz. Mong mọi người ủng hộ
Một chiêu Cuồng Sa Phong Bạo vừa ra, Tật Tinh Lang phải ngồi xuống không ngừng thở dốc. Bất quá hiệu quả rất rõ rệt, chỉ trong nháy mắt như vậy, nó đã tiêu diệt được một mảng lớn Tích Lô Cự Yêu.
Tích Lô Cự Yêu da dày thịt béo nhưng lại thiếu linh hoạt. Bọn chúng chen chúc thành đoàn như vậy, một chiêu công kích diện rộng lập tức có thể bao trùm một mảng lớn.
Tích Lô Cự Yêu số lượng giảm bớt một chút… Chính xác hơn là quần thể Tích Lô Cự Yêu thiếu đi một mảng nhỏ, thay thế bằng một tầng thi thể dày đặc.
Tật Tinh Lang vô cùng tận trung cương vị. Để có thể giúp cho Mạc Phàm trong chu vi hai mươi mét không có một vật còn sống, Tật Tinh Lang liên tục thi triển ra đại chiêu hao phí thể năng khiến một mảnh Tích Lô Cự Yêu chung quanh bị trấn trụ.
…
Mạc Phàm biết thời gian quý báu, Tật Tinh Lang có thể kéo dài thời gian cũng không bao lâu. Hỏa hệ Tinh Vân bên trong thế giới tinh thần mênh mông hừng hực thiêu đốt, giống như mặt trời chói chan tuyên cổ trường tồn.
Thế nhưng, nóng cháy ở mức độ này… vẫn chưa đủ! Mạc Phàm muốn nó càng thêm huy hoàng, càng thêm kịch liệt!
“Ba một mực đối đãi các ngươi không tệ, bây giờ sinh tử quan đầu, các người không nên đùa bỡn ngoan cố. Hãy xông phá một vùng hỗn độn kia, để lãnh địa thế lực của ngươi mở rộng ra hơn nữa… Mạc Phàm cố gắng dùng cách mà mình cho là hài hước nhất dỗ dành đám tinh tử cứng đầu.
Tĩnh tâm bế khí, Mạc Phàm không tiếp tục lừa mình dối người mà bắt đầu nghiêm túc tiến hành xông phá cửa ải. Để tất cả ý niệm tập trung ở hỏa hệ Tinh Vân, dùng tinh thần chi lực kích thích nó.
Tinh Vân sẽ mượn cổ lực lượng này tiến hành mở rộng, giống như một vùng Tinh Vân trong vũ trụ thống trị bụi bặm chung quanh cùng bóng tối vô tận, khiến quang huy của nó tỏa tới chỗ xa hơn. Quá trình này, yêu cầu Pháp Sư phải tiến hành tinh thần va chạm.
Tinh thần như sóng xuyên qua bóng tối vô tận chung quanh, xông phá vách tường hỗn độn, chọc thủng gông xiềng giúp cho Tinh Vân mở rộng. Từ đó thu được ma năng khổng lồ, tinh tử cũng sẽ đạt được một lần thăng hoa!
Không có quá nhiều thời gian cho Mạc Phàm thử nghiệm, hắn nhất phải nhất cổ tác khí, tốt nhất trong vòng mấy giây thời gian hoàn thành đột phá. Nếu như không được, vậy thì hắn nhất định phải hướng nữ nhân bị bệnh thần kinh kia lập tức đầu hàng.
Tại sao phải đầu hàng? Theo suy nghĩ của Mạc Phàm, chết kỳ thực lựa chọn cuối cùng…
Những người luôn miệng dùng cái chết để tuyên thệ chính mình ngạo khí thật ra đều là một bọn hèn nhát mà thôi.
So sánh với thống khổ ngắn ngủi khi chết đi rồi sau đó hết thảy mọi việc đều không liên quan đến mình mà nói, những người dám sống để lấy trách nhiệm mới càng thêm vĩ đại…
…
“Ngao ô ngao ô ~~~~~!!!”
Tật Tinh Lang bắt đầu gào lên, cố gắng đánh thức Mạc Phàm.
Không phải Tật Tinh Lang không cách nào tiếp tục chống đỡ Tích Lô Cự Yêu tấn công mà vì nó không chút kiêng nể trắng trợn đồ sát Tích Lô Cự Yêu như vậy đã khiến cho một con Cự Vong Tích Dịch nổi giận rồi.
Cự Vong Tích Dịch một khi xuất hiện thì Tật Tinh Lang thì nhất định phải toàn lực đối phó. Mà như thế, Tích Lô Cự Yêu sẽ tùy ý leo lên phế tích, mang Mạc Phàm một ngụm nuốt chửng.
Phía bên kia, Tương Nghệ đã sớm xuất thủ. Các nàng nhân số càng nhiều, sức sống càng mãnh liệt tất nhiên hấp dẫn Tích Lô Cự Yêu số lượng so với Mạc Phàm bên kia gấp mấy lần.
Bọn thủ hạ của nàng đã mệt nhọc đối phó, chính mình nếu không ra tay nữa thật sự sẽ có người tử trận. Nhưng mà, Tương Nghệ lại thấy Mạc Phàm bên kia nguy cơ…
“Hắn đánh rơi não ở chỗ nào à? Tại loại địa phương này tiến hành đột phá Tinh Vân… đáng chết!” Tương Nghệ cắn răng một cái, muốn giết ra trận hình.
Nàng không thể để cho Mạc Phàm chết, bất luận như thế nào đều không thể để hắn chết. Đây là hy vọng duy nhất để bọn họ thí nghiệm Huyết Lợi Tử, tuyệt đối không thể vuột mất.
“Tham mưu…”
“Tương tham mưu!”
Mấy vị sĩ quan thấy Tương Nghệ lao ra đội hình, nhất thời khẩn trương kêu lên.
“Các ngươi không cần phải chú ý đến ta, bảo vệ tốt chính mình! Ta đi cứu hắn, đội hình đừng làm loạn, chúng ta chuẩn bị đánh ra!” Tương Nghệ phân phó nói.
“Phải!!”
“Phải!!”
Các sĩ quan cắn răng hô lên, thay Tương Nghệ đánh ra một con đường máu thịt văng tung tóe.
“Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~~~!!!!”
Ngay tại thời điểm Tương Nghệ mới giết ra chừng trăm mét khoảng cách, tại vị trí phế tích đột nhiên bùng lên một ngọn lửa đỏ hồng cháy hừng hực.
Ánh lửa chiếu này một đám Tích Lô Cự Yêu trên con đường chính thành một mảnh đỏ bừng, hừng hực hơi nóng tựa như sóng nhiệt khuếch tán ra chung quanh.
Tương Nghệ đứng giữa bầy Tích Dịch kinh ngạc ngẩng đầu lên, thấy được trên người Mạc Phàm ngọn lửa càng thêm cháy bỏng, cùng trước hoàn toàn bất đồng…