Toàn Chức Pháp Sư

Chương 586: Chương 586: Quả bố thi tướng




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Quả: Bao bọc, Bố: Vải

“95%, ha ha, thế giới lớn như vậy, ngươi như thế nào lại không tự đi nhìn xem?” Mạc Phàm cười lạnh một tiếng nói.

“Có ý tứ gì, ta ở tại Cố đô này rất tốt a, bên trên không có cha mẹ, dưới có kiều thê, có khi đánh xong trận này trở về, con của ta đã được sinh ra rồi, vợ của ta vóc dáng cao, tổng hợp thoáng một phát khẳng định nó về sau phải là một tên pháp sư cao lớn suất khí, sau đó ta sẽ cho hắn tiến vào Thẩm phán hội học tập.” Tên lùn thao thao bất tuyệt nói.

“Ý của ta là ngươi mau mau lăn đi, không có học thức thật đáng sợ mà. Ồ, lão bà ngươi sắp sinh rồi à?” Mạc Phàm có chút ngoài ý muốn nói.

“Cái đó à... Ngươi chờ chút, trước tiên để ta làm thịt mấy đầu Hủ Thi khốn khiếp này đã, con mẹ nó cao to đen hôi hả, một đống thi thể mà cũng đòi diễu võ dương oai với ta.” Tên lùn sau đó liền cọ sát ra một đám lửa, thật đúng là không nhìn ra hắn vậy mà cũng là một tên Hỏa hệ pháp sư.

Bất quá, sau khi tiến vào Trung giai, số lượng hệ ma pháp mọi người thức tỉnh biến thành hai cái, hơn nữa nguyên tố ma pháp ngoại trừ Lôi hệ có tỷ lệ thức tỉnh không cao lắm thì các hệ khác đều có thể tiến hành dẫn đạo thức tỉnh, cho nên xác suất xuất hiện Hỏa hệ cũng không có hiu hắt giống như thức tỉnh lần đầu nữa. Dù sao Hỏa hệ cũng là nguyên tố ma pháp có sát thương khá nhất, Trung giai pháp sư có tiền dù phải đập nồi bán sắt cũng phải thức tỉnh Hỏa hệ làm hệ thứ hai của mình.

Mạc Phàm kỳ thật đã nhìn ra, tên lùn này chỉ chạy tới đây giả bộ đánh cho có mà thôi, cho nên cố ý trốn đến bên cạnh phó đội trưởng như mình để không cần xung phong phía trước một cách danh chính ngôn thuận, chứ thằng này từ đầu đến cuối có sử dụng ra đòn Trung giai ma pháp nào đâu.

Thế nhưng khi phải đối mặ với mấy đầu Hủ Thi thân hình cao lớn trước mắt, hắn liền vận dụng ra Liệt Quyền!

Giống như muốn đem toàn bộ sự không cam lòng cùng oán hận đối với gien thấp của mình oanh lên đầu đám Hủ Thi này, uy lực một quyền này thật đúng là không nhỏ, lập tức bắn thủng mấy đầu Hủ Thi kia, sau đó lại cười hì hì, mang theo phần vui sướng sắp được nối dõi tông đường của mỗi người đàn ông nói ra: “Là nam, ta vụng trộm làm xét nghiệm cho nàng rồi. Ta biết rõ tất cả mọi người đều ưa thích gọi ta là tên lùn. Ta thì ta không để ý đâu, nhưng không có nghĩa là ta không muốn có một tên nhi tử để có thể nở mày nở mặt a. Dùng tích lũy của lão tử trong nhiều năm như vậy giúp sức, như thế nào cũng có thể khiến cho hắn trở thành một tên pháp sư hàng đầu!”

“Thật không ngờ ngươi lại là một tên muốn Nghịch Thiên Cải Mệnh a. Nhưng theo phần nhiều kịch bản drama Hàn xẻng mà xem thì loại như ngươi, mấy tên mà trở về đón con sinh ra hay rửa tay gác kiếm ấy, đều chết hết cả lũ, giây phút cuối cùng chắc để lại được một hai câu mỹ hảo di ngôn cho đời.” Mạc Phàm vẻ mặt thành thật nói.

“Ta khinh, trù ta chết? Ải gia gia ta mệnh dài, đám phá Hủ Thi này lão tử không giết một ngàn cũng phải tám trăm.” Tên lùn hổn hển mắng, rất có khí thế nhảy dựng lên, một quyền đánh tới đầu gói của Mạc Phàm.

“Vậy tại sao không có mặt ngươi trên Vong Linh bảng?” Mạc Phàm thuận thế không buông tha.

“Câu vừa rồi của ngươi nói như thế nào.”

“Câu nào?”

“Thế giới lớn như vậy cái gì đó, người tài còn nhiều gì đó, tặng lại cho ngươi!”

“Hai tên hỗn đản các ngươi trò chuyện vui vẻ quá ha, vừa vặn hướng năm giờ có một đầu Quả Bố Thi Tướng đuổi theo chúng ta, dẫn theo một hai tên hảo thủ đi giải quyết đi.” Thanh âm của Yêu nam thoáng cái xông vào.

Thân làm Thống soái, Yêu nam đã sớm nhận thấy hai tên gia hỏa lười biếng chém giết này rồi, nhưng hắn cũng không thèm để ý, dù sao sớm muộn cũng có việc để bọn hắn ra sức!

“Lãnh đạo, đây chính là Thi Tướng, mấy người chúng ta người không đối phó được a. Dù có đối phó được rồi thì đại đội đi về phía trước với tốc độ nhanh như vậy, chúng ta tụt lại phía sau phải làm sao bây giờ?” Tên lùn đã bắt đầu mồm mép nói.

“Vậy thì chờ chết đi. Đừng có cãi lời ta, ta không có nói giỡn với các ngươi. Nữ nhân kia, còn có tên mặt thẹo nữa, hai người các ngươi trợ giúp Phó đội trưởng đi giết Thi Tướng!” Thanh âm của Yêu nam thoáng cái trở nên lạnh lùng, không có một điểm cơ hội thương lượng nào nữa.

Mặt thẹo cùng cô nương Thanh Lạt Tiêu kia lập tức lui ra khỏi cuộc chiến. Hai người bọn họ lộ ra vẻ nghiêm chỉnh cùng phục tùng so Mạc Phàm cùng tên lùn quả thực là lão luyện cùng mạnh mẽ hơn nhiều lắm.

“Đi cũng được, nhưng bọn hắn phải nghe lời ta, ta không muốn giao mạng của mình cho một tên cà lất phất phơ như vậy.” Vị ma đằng nữ pháp sư không chút khách khí nói.

“Đây là mệnh lệnh, đừng có cò kè mặc cả với ta. Ở đây ngoại trừ ta thì quyền chỉ huy nằm trên tay phó đội trưởng của các ngươi.” Yêu nam lạnh lùng nhìn lướt qua ma đằng nữ pháp sư, một điểm tình cảm đều không giảng, làm cho người khác có cảm giác Yêu nam quả thực phi thường lãnh đạm với nữ nhân.

Ma đằng nữ pháp sư đoán chừng đã phải nuốt xuống một bụng tức khí. Nàng đường đường là người xếp thứ 7 trên Vong Linh bảng thứ bảy, bây giờ lại phải nghe lệnh bởi tiểu pháp sư không có chút kinh nghiệm nào. Nhưng nàng xác thực không có can đảm cãi lời tên kia, vì vậy rốt cuộc chỉ có thể gật đầu nhận lệnh.

Nam tử mặt sẹo chữ thập ngược lại cảm thấy không sao cả, tỏ vẻ lão tử chỉ muốn đi chém giết thôi, tiểu Hủ Thi hắn cũng giết chán rồi, vọt vào vọt ra đánh một hồi cũng không bị thương, thật là không có chút ý tứ nào.

“Yêu nam, ngươi mà dám không chờ chúng ta, con mẹ ngươi nhất định phải chết!” Mạc Phàm nhìn qua Vong Linh đông nghịt một mảnh xung quanh, hung hăng nói với Yêu nam.

“Nếu như ngươi tụt lại phía sau, ta trái lại cam tâm tình nguyện chứng kiến ngươi đến báo thù, bất quá khi đó ngươi nên chạy về Ngoại thành tường đi. Cho các ngươi 20 phút đồng hồ. Chúng ta thanh lý chướng ngại phía trước vừa vặn cần 20 phút đồng hồ, nếu các ngươi không trở lại thì tự mình lao động chân tay a.” Yêu nam vẻ mặt không có vấn đề gì nói.

Yêu nam đập đập cặp cánh sau lưng, thân thể bảo trì lơ lửng phía trên toàn bộ đội ngũ. Ở chỗ này, hắn là người duy nhất có thể phi hành được.

Nhìn thấy Yêu nam ly khai, tên lùn lập tức nói nhỏ: “Ta ngay từ đầu đã cảm thấy cái này hành động không an toàn rồi. Nếu như chúng ta đụng phải sinh vật cấp thống lĩnh thì tên yêu nam Cao giai pháp sư kia cũng không chưa chắc có thể ngăn cản giúp chúng ta a.”

“Thay vì dong dài ở chỗ này, không bằng tranh thủ thời gian đi giết đầu Quả Bố Thi Tướng kia đi.” Thanh Lạt Tiêu hừ lạnh một tiếng nói.

Mặt thẹo đi theo sau lưng Thanh Lạt Tiêu, thuận tiện một cước đá nát hai cỗ Hủ Thi bị hắn đông thành băng điêu, trong miệng còn phát ra tiếng cười thật là đắc ý.

...

Đại quân tiến lên theo hướng 12 giờ, vì vậy hướng năm giờ gần như là đi về phía sau lưng.

Mạc Phàm, tên lùn, mặt sẹo, Thanh Lạt Tiêu bốn người khi thối lui đến nơi tận cùng hậu phương của đại đội liền thấy được rất nhiều Thi bố* màu xám trắng rơi cách đó không xa, những khỏa Thi bố quả thực giống như da dẻ của một đầu quỷ quái nào vậy, sau khi rớt xuống vẫn có thể ngọ nguậy khắp nơi.

*Thi bố: Vải bọc xác

“Nó đang ở đâu?” Tên lùn kiễng chân nhìn ra xa xa.

Sau lưng đội ngũ vẫn còn có một đám Hủ Thi, nhưng đều là vụn vặt lẻ tẻ. Dù sao thì đại đội Trung giai pháp sư lực phá hoại kinh người cũng vừa mới đè nát chướng ngại, cuồng oanh loạn tạc hạ qua nơi này một lần rồi, số lượng Hủ Thi có thể sống sót cũng chẳng còn bao nhiều.

“Có phải là cái xác ướp kia hay không, ngay tại chỗ dốc nhỏ ấy, nó giống như là đang nhảy múa thì phải.” Đôi mắt của Mạc Phàm có thể nhìn xuyên qua Hắc Ám để thấy rõ đồ vật ở nơi xa hơn, vì vậy hắn liền chỉ tay về phía vị trí của cái kia dốc nhỏ bên kia.

“Xác ướp là của Kim Tự Tháp Ai Cập. Tuy rằng Kim Tự Tháp Ai Cập Vong Linh quốc độ cũng nổi tiếng thế giới như Vong Linh chi địa ở Cố đô chúng ta, thế nhưng hình thể, xương cốt, chất lượng của Vong Linh chúng ta phải vượt qua bọn họ một đầu đấy.” Tên lùn thao thao bất tuyệt nói.

“Kim Tự Tháp? Chỗ đó cũng là Vong Linh quốc độ?” Mạc Phàm mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nói.

“Đương nhiên rồi! Không lẽ giờ Thế giới yêu ma ngươi trốn đi chơi net ah?” Tên lùn chất vấn.

“Không nói gạt ngươi, ta mới xuyên việt tới đây không lâu.”

Mạc Phàm cùng tên lùn chuyện trò không dứt, khiến cho Thanh Lạt Tiêu đã bắt đầu nổi hắc tuyến trên trán rồi. Nàng đã triệt để không muốn cùng hai người này làm đồng đội nữa, tự mình dẫn đầu phóng về phía con dốc nhỏ kia, nhanh chóng chém rụng đầu Quả Bố Thi Tướng kia cho rồi!

Nam tử mặt sẹo chữ thập nhìn lướt qua Mạc Phàm cùng tên lùn, ha ha cười cười rồi cũng khống chế Băng tỏa giết qua bên kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.