Dịch: Hoangforever
Muốn trở thành thợ rèn yêu cầu tiên quyết đó là phải có hai hệ Lôi hệ và Hỏa hệ.
Mạc Phàm là Lôi Hỏa song tu, chính là một nhân tài tuyệt vời để trở thành thợ rèn. Nhưng nghề rèn lại là một nghề có kiến thức vô cùng uyên bác. Thợ rèn không chỉ học tập vô số kiến thức về rèn, về nguyên liệu, về phân tích từ rất sớm mà còn phải đích thân lựa chọn Linh chủng một cách tỉ mỉ, cẩn thận nữa.
Mạc Phàm không thích học, không thích nghiên cứu mấy cái kỹ năng cuộc sống rối rắm, phức tạp như thế này. Hắn chỉ thích giết quái, PvP (đánh nhau giữa người và người). Mặc dù trở thành thợ rèn có thể giúp hắn dư ra một khoản tiền lớn khi không phải mua sắm trang bị, thậm chí hắn còn có thể bán trang bị lấy tiền. Nhưng nói thực nó quá tốn công sức và thời gian đi. Thời gian hắn tu luyện còn không đủ, chứ nói gì học tập và nghiên cứu mấy cái vấn đề hóc búa này.
Việc cần thiết lúc này có lẽ hắn nên nhanh chóng đem 4 hệ của mình tu luyện đến đỉnh Trung cấp. Sau đó sẽ là từ từ suy nghĩ về vấn đề làm sao để xung kích lên Cao cấp.
Trở về trường học, Mạc Phàm đạt được cơ hội tiến vào Tam Bộ Tháp mà ngày trước hắn từng đạt được 1 lần.
Thời gian vào Tam Bộ Tháp lần trước của hắn cũng quá ngắn đi. Mặc dù lần đó hắn mạnh mẽ xông lên tới tận không gian tầng thứ 3, nơi có mật độ nguyên tố dày gấp đôi. Thế nhưng nó cũng chỉ giúp cho Mạc Phàm củng cố thêm tu vi Lôi hệ, chứ cũng không có tác dụng đột phá.
Vì vậy, Mạc Phàm cũng không muốn nhiều lời nữa. Mục tiêu lúc này của hắn chính là khiêu chiến Top 20 Hỏa Bảng.
Đứng hàng Top 20 trên Hỏa Bảng, mỗi người sẽ có cơ hội tiến vào Tam Bộ Tháp tu luyện 3 ngày mỗi tháng. Đoạn thời gian gần đây, hắn ngoài trừ làm nhiệm vụ treo thưởng, hoặc là ra ngoài rèn luyện, thì cũng không có đả động gì tới tu luyện tu vi. Nếu xét về phương diện thực chiến, hắn quả thật rất mạnh. Nhưng xét về tu vi, hắn kém xa đám người Top 20 trên Hỏa Bảng rất nhiều. Dù sao mỗi tháng bọn họ đều được tiến vào Tam Bộ Tháp tu luyện. Mặc dù chỉ có mấy ngày, nhưng từng đó cũng khiến cho bọn họ đạt được lợi ích không nhỏ!
………………..
Hai tháng tiếp theo, Mạc Phàm ở trong nhà khổ tu, không có bước chân ra khỏi nhà một bước. Đồng thời hắn nhân cơ hội được tiến vào Tam Bộ Tháp lần này, mạnh mẽ đánh sâu vào tu vi. Cuối cùng hắn cũng thành công đem Tinh vân Ám ảnh hệ lên tới cấp bậc thứ 2.
Mục tiêu tiếp theo của Mạc Phàm chính là Lôi hệ. Lôi hệ đã dừng lại ở cấp bậc thứ 2 cũng được một khoảng thời gian dài rồi. Nếu như không xung kích lên được tới cấp bậc thứ 3 thì khi đối đầu với đám người song hệ trên Hỏa Bảng có nguyên tố hệ đạt tới cấp bậc thứ 3 kia, hắn chắc chắn sẽ rơi vào tình cảnh bất lợi.
Hai tháng trôi qua, Mạc Phàm cũng nhận được một tin tốt lành. Đó là tiểu Viêm Cơ của hắn cũng đã trưởng thành hơn một chút. Ngày trước, nó nhỏ tới nỗi, Mạc Phàm xòe một bàn tay ra, tên tiểu tử này có thể cuộn tròn nằm ngủ ở trên đó. Nhưng hiện tại, Mạc Phàm phải xòe 2 bàn tay ra mới đủ chỗ cho nó nằm ngủ.
Cái tên tiểu Viêm Cơ này nói thật nó không khác gì một con búp bê vậy. Cũng tròn tròn béo béo, núc na núc ních à! Nếu như không phải cơ thể nó toàn là lửa, có lẽ nó không khác gì một đứa bé 2-3 tuổi tinh nghịch đáng yêu.
“Tốc độ phát triển của tiểu Viêm Cơ thật là dã man! Tháng sau mình muốn khiêu chiến top 20 Hỏa Bảng, thế nhưng lực chiến của nó xem ra vẫn chưa đủ.”
Mạc Phàm ngồi trước quầy Bar Thanh Thiên Liệp Sở ủ rũ, chau mày, nói.
Top 20 Hỏa Bảng toàn là những tên quái thai không à! Mạc Phàm đại chiến với top 50, hắn đã cảm thấy thua kém bọn họ một chút rồi. Lần này lại khiêu chiến top 20, không biết sẽ như thế nào đây?? Có lẽ cũng chỉ biết nhờ cậy vào Huyền Xà khải ma cụ vừa mới nhận được có khả năng bảo vệ được tốt cho hắn.
“Thời kỳ trưởng thành của thú Khế ước và yêu ma khá là giống nhau. Tất cả đều chia làm 4 giai đoạn: Ấu Niên kỳ, Trưởng thành kỳ, Thành thục kỳ và cuối cùng là Đỉnh Kỳ. Sinh vật có huyết thống càng thấp, thời kỳ trưởng thành càng ngắn hơn. Ví dụ như thế này cho dễ hiểu, chẳng hạn như loài Độc Nhãn Ma Lang, từ khi ra đời cho tới khi trưởng thành, không có bất kỳ thiên tài địa bảo nào hỗ trợ, thì chỉ cần nửa năm là bọn nó đã trưởng thành. Tốc độ trưởng thành còn nhanh hơn mấy con chó. Tiểu Viêm Cơ của ngươi có huyết thống rất cao. Tuy đã trôi qua 2 tháng rồi, thế nhưng còn chưa tới Ấu niên kỳ, vẫn đang còn hình dạng trẻ sơ sinh. Đây là trong tình trạng được ăn nhiều mảnh vỡ Linh Chủng mới được như vậy đó…..”
Linh Linh vừa lật sách, vừa giảng giải một cách hùng hồn cho Mạc Phàm hiểu.
“Ấu niên kỳ còn không tới??”
Mạc Phàm nghe thấy vậy liền câm nín.
“Sinh vật sau khi ký kết khế ước với ma pháp sư hệ Triệu hoán, tốc độ phát triển của bọn nó còn chịu ảnh hưởng bởi ma năng trong Tinh Vân hệ Triệu hoán do vị ma pháp sư đó cung cấp nữa. Đương nhiên, tốc độ phát triển của bọn nó còn nhanh hơn bình thường rất là nhiều…..”
Linh Linh lại tiếp tục nói.
“……….. Người nói thẳng cho ta biết, tiểu Viêm Cơ muốn tới được Ấu Niên kỳ cần mất bao lâu thời gian??”
Mạc Phàm tựa cằm lên trên quầy Bar, đau khổ nhìn về phía Tiểu Viêm Cơ đang còn vui phơi phới chạy tới chạy lui trên quầy.
Hiện tại, tiểu Viêm Cơ vẫn đang còn rất mập. Nguyên nhân có lẽ 2 tháng qua nó được ăn những thức ăn quá tốt. Lúc này, có lẽ nên gọi nó là quả cầu lửa thì đúng hơn. Bởi vì nó té ngã trên mặt đất cũng không có thấy đau, hơn nữa lại còn bắn lên trời một đoạn ngắn nữa!
“Để ta tính toán một chút, dựa theo tốc độ phát triển bình thường của nó, từ sơ sinh kỳ tới ấu niên nó mất 3-5 năm. Tốc độ trưởng thành không khác nhân loại là bao…”
Linh Linh bẻ ngón tay tính toán.
“Hay rồi! Thế khác quái gì ta đang nuôi một em bé ở trong nhà đâu!! Thời điểm nó có thể trâu bò hò hét ra lửa được, ta lúc đó già rồi cũng nên!”
“Gần đây ngươi cho nó ăn nhiều mảnh vỡ Linh chủng, vì vậy thời gian trưởng thành của nó được rút ngắn xuống gấp 3 lần. Theo tính toán, nó cần khoảng 12-17 tháng là tới được Ấu niên kỳ. Cộng thêm với việc mỗi ngày người tẩm bổ ma năng hệ Triệu hoán cho nó nữa, khiến cho tốc độ phát triển của nó lại được rút ngắn xuống gấp 3 lần nữa. Vì vậy, muốn tới được Ấu niên kỳ, theo tính toán của ta nhiều nhất là 4-5 tháng. Cho nên, nhanh thì 1 tháng nó sẽ đạt tới Ấu Niên kỳ, chậm thì …. có lẽ hơn 3 tháng.”
Quả thực Linh Linh chính là Đế Vương Số liệu. Chỉ trong vòng nháy mắt, nàng liền tính toán phân tích xong hết mọi thứ cho Mạc Phàm.
Mạc Phàm nghe thấy vậy liền thở dài ra một hơi. Tốc độ trưởng thành của nó như vậy còn có thể chấp nhận được. Chứ mất 3-5 năm mới tới được Ấu niên kỳ, không phải quá hãm hại cha à con!!
“Sau Ấu Niên Kỳ, ngươi có thể cho nó ăn Linh Chủng.”
Linh Linh lại nói.
“………..”
Mạc Phàm câm nín.
Hai nghìn vạn một lon sữa bột!!!!
Những ngày tháng sau này ta biết phải sống thế nào đây???? Hu hu hu hu…………………..
“Sinh vật có huyết thống cao muốn trưởng thành cần rất nhiều tư chất nguyên. Nhưng ngược lại, nó hồi đáp cũng vô cùng khổng lồ. Nói đại khái như thế này cho dễ hiểu, từ lúc nó sinh ra tới giờ ngươi luôn cho nó ăn mảnh vỡ Linh chủng để lớn lên đúng không?? Thế thì khi nó tới được Ấu niên kỳ, lực chiến của nó còn mạnh hơn 1 con Tật Tinh Lang.”
Linh Linh nói tiếp.
“Ấu Niên kỳ, cấp chiến tướng???”
Mạc Phàm nghe mà ngây ngẩn cả người.
“Đúng vậy! Thực lực Ấu Niên kỳ của nó chính là cấp Chiến tướng.”
Linh Linh nói một câu vô cùng chắc nịch.
Mạc Phàm nghe mà kinh sợ trong lòng, không thốt nổi ra lời!!!
Lúc này, Tật Tinh Lang của hắn đã vào thành niên kỳ rồi. Hiện tại lực chiến đấu của nó cũng mới chỉ dao động trong khoảng vùng thấp của cấp Chiến tướng. Nếu như so sánh với một số con cấp chiến tướng có thực lực mạnh hơn khác quả thật nó vẫn còn kém quá xa.
Nhưng cho dù là như vậy, mấy tên ở trong top 100 trên Hỏa Bảng cũng chưa chắc đã có thể solo được với nó!
Dựa theo những gì Linh Linh nói từ nãy tới giờ, sau khi tiểu Viêm Cơ đạt tới Ấu niên kỳ, lực chiến đấu của nó dao động vào khoảng vùng trung của Cấp Chiến tướng. Điều này cho thấy, cho dù Mạc Phàm không có đích thân ra tay thì top 50 Hỏa Bảng cũng chưa chắc đã chống đỡ được nó!!
Ấu niên a! Đây mới chỉ là Ấu Niên đấy!!!
Chờ tới khi tiểu Viêm Cơ của hắn đạt tới trưởng thành kỳ, thành thục kỳ. Chẳng phải sinh vật cấp Thống lĩnh nhìn thấy nó cũng phải tránh sang một bên sao???
“Ngoan, ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút. Ba ba của con là người có tiền. Cái loại mảnh vỡ Linh Chủng này con muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Cố gắng ăn nhiều một chút nha con!!”
Ngay lập tức Mạc Phàm liền móc một mảnh vỡ Linh chủng từ trong túi ra, dỗ ngọt tiểu Viêm Cơ.
Những mảnh vỡ Linh chủng này là do hắn kiếm được khi còn ở Chước Nguyên được hắn dự trữ lại cho tới tận bây giờ. Hiện tại hắn chỉ hận không thể để cho tiểu Viêm Cơ ăn hết đống đồ đắt tiền nhỏ bằng hột xoàn này. Hắn rất muốn tiểu Viêm Cơ của mình nhanh chóng đạt tới Ấu Niên kỳ một chút….
Tiểu Viêm Cơ ăn mảnh vỡ Linh chủng không khác gì ăn kẹo socola vậy. Cái miệng nhỏ nhắn “goặm goặm” rất là ngon lành. Khi nó gặm được nửa khối rồi liền phồng cái má phúng phính lên, hai con mắt thì híp lại như hình mặt trăng lưỡi liềm, có vẻ hạnh phúc vô cùng.
Mạc Phàm lấy tay xoa xoa đầu tiểu Viêm Cơ, trên khuôn mặt hiện ra nụ cười hạnh phúc.
“Trong biệt thự của một thương gia có vong linh, ủy thác 100 vạn, có nhận không?”
“Nhận!!!”
“Có một đội thương nhân bán thuốc muốn ra bên ngoài an giới hái thuốc, cần tìm một ma pháp sư hộ tống, ủy thác rất cao, nhưng yêu cầu là thợ săn đại sư, có nhận không?”
“Ngươi không phải là thợ săn đại sư đó sao?? Nhận!!”
Lúc này, Mạc Phàm hăng tiết lên giống như hút thuốc lắc vậy. Chỉ cần ủy thác có tiền, hắn mặc kệ độ khó cao hay là không cao, tốn công tốn sức, liền tiếp nhận hết!
Tất cả cũng vì hài nhi của mình!!