“Toàn thể học sinh đi theo ta. Phong Hệ tiến lên phía trước dò đường!”
Tiết Mộc Sinh vội vàng hô to một câu.
Bên cửa sổ, học sinh nối đuôi nhau chạy về phía hành lang. Nhưng trong hành lang còn có một nhóm lớn học sinh các lớp khác nữa. Bọn họ đã chiếm hết hành lang và đang còn thét lên những tiếng chói tai như người mất hết lý trí vậy.
Tiếng thét chói tai, tiếng la khóc của học sinh rồi lại thêm tiếng kêu gọi của Lão sư nữa, những âm thanh này vang vọng khắp cả tầng lầu. Nơi này hoàn toàn biến thành một nơi mất kiểm soát. Các thầy giáo khó có thể khống chế nó lại được.
Mạc Phàm vẫn đang còn đứng ở trong phòng học. Hắn chăm chú nhìn những người học sinh đã bị bọn yêu ma hù dọa sợ vỡ mật. Trong đôi mắt hắn hiện lên mấy phần bi ai.
Đám người này giống như một đàn nai hoang dã vậy. Một khi có một con nai đơn độc bị một con Sói làm cho hoảng sợ thì con nai đó sẽ chạy trốn thật nhanh. Những con nai khác sau khi thấy con nai kia chạy, dù không biết chuyện gì xảy ra thì cũng hỗn loạn chạy trốn theo. Thực tế thì chỉ có một con Sói mà thôi. Chỉ cần đám nai này xếp thành hàng rồi dùng sừng nai để phòng ngự, thì cho dù có nhiều Sói hơn đi chăng nữa thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của bọn nó.
Căn bệnh sợ hãi này có khả năng lây lan rất nhanh. Trong đó cũng bao gồm Mạc Phàm hắn. Ở trong cái thế giới này thì hắn cũng giống như vậy. Nếu không thì vì sao có nhiều người tổng hội như vậy, lại có thể để cái sự kiện kinh hoàng này diễn ra cơ chứ?
Thoáng cái trong phòng học, hơn phân nửa người bị dọa cho sợ thối lui lại. Thường ngày, đám người này học được một chút bản lĩnh, thì vào lúc này toàn bộ đều quên sạch không còn một mống rồi!
“Lôi Ấn? Cuồng Sách!!”
Trong phòng học truyền ra âm thanh niệm chú. Mạc phàm quay đầu lại phát hiện Hứa Chiêu đình phẫn nộ ra tay. Từng đạo Lôi Điện Chi Ấn cuồng mãnh từ trong không khí chui ra.
Những đạo Lôi Điện Chi Ấn màu tím này, dưới sự điều khiển của Hứa Chiêu Đình, điên cuồng hướng về phía con Độc Nhãn Ma lang mà quất tới. Mặc dù độ chính xác có thiếu một chút, nhưng vẫn có rất nhiều đạo Lôi Ấn đánh trúng người con Độc Nhãn Ma lang này.
Hồ quang xỏ xiên, giao nhau xen kẽ. Mỗi một lần nó xẹt qua đều làm cho con Độc Nhãn Ma lang kia thống khổ phát ra tiếng gầm nhẹ. Da thịt toàn thân nó dưới uy lực của Cuồng Sách đều co quắp hết cả lên.
“Hừ, chỉ là một con Độc Nhãn Ma Lang mà cũng có thể hù dọa đám người kia sợ không khác gì mấy con chó hoang đầu đường xó chợ. Một đám hèn nhát!”
Khuôn mặt Hứa Chiêu đình tràn đầy khinh thường khi nhìn lướt qua đám người đang còn chạy trối chết kia.
“Đúng vậy. Chúng ta có nhiều người như thế này? Tại sao phải sợ mấy con Độc Nhãn Ma Lang này cơ chứ ?”
Vương Tam Bàn cũng đứng dậy.
Vừa mới dứt lời, trong vòng 3 giây ngắn ngủi, Vương Tam Bàn đã hoàn thành xong kỹ năng Đích Ba.
Hai bàn tay mập mạp của hắn đánh vào sàn nhà phòng học. Trong phút chốc liền có một đạo Nham thạch ba động trong phòng học truyền tới bùn đất từ sân huấn luyện sang đây. Con Độc nhãn Ma Lang kia bị kỹ năng Đích Ba nhanh chóng truyền ra sân bóng rổ rồi rơi vào cái giá treo bóng rổ.
Chu Mẫn cũng coi như là một người gan dạ sáng suốt. Rất nhanh nàng hoàn thành xong Tinh Trần Hỏa Hệ. Trên tay liền có mấy đoàn Hỏa Tư hiện ra.
Trong lúc con Độc Nhãn Ma Lang còn chưa kịp bò dậy, thì Hỏa Tư của Chu Mẫn đánh vỡ cột cờ của tòa nhà dạy học, sau đó chính xác đánh lên người con Độc Nhãn Ma Lang đang còn ở trong cái giá bóng rổ kia!
Tất nhiên uy lực của Hỏa Tư – Phần Cốt mạnh mẽ rồi. Trong nháy mắt, cái giá bóng rổ kia bị thiêu thành tro tàn. Mà con Độc Nhãn Ma Lang kia cũng bị thiêu đốt đến nỗi kêu rên liên tục. Nó đang ở trong sân huấn luyện hỗn loạn quay cuồng.
Rất nhanh, lại có thêm mấy đạo ma pháp từ hệ khác đánh lên người nó. Từ cấp bậc kỹ năng thì có thể nhận ra đây chính là các kỹ năng do các Lão sư Khóa thực tiễn phóng thích ra. Bọn họ hợp sức lại nhanh chóng đem con Độc Nhãn Ma Lang đang còn luống cuống bắn cho thành một cái thi thể cháy đen!
Mạc phàm thấy con Độc Nhãn Ma Lang nhanh chóng được giải quyết xong, cũng liền thở phào nhẹ nhõm. Xem ra cũng không phải tất cả mọi người trong nhà trường đều là một đống củi mục.
“Mấy người các ngươi, tất cả theo ta tới đây.”
Tiết Mộc Sinh nói với mấy đứa học sinh biểu hiện tương đối trấn định đang còn ở trong phòng học.
Hứa Chiêu Đình, Triệu Khôn Tam, Mục Bạch, Chu Mẫn. Trong lần rèn luyện trước, mấy người này cũng là mấy người dám đương đầu đối mặt với yêu ma. Trải qua 1 năm học tập và rèn luyện, ngày hôm nay đám người này cũng không còn sợ hãi yêu ma như ngày trước nữa.
Mọi người nhanh chóng đi theo qua. Mọi người đang còn không hiểu vì sao Tiết Mộc Sinh lại kêu bọn họ qua.
” Vốn cái nhiệm vụ nặng nề này phải do những Lão sư chúng ta đảm đương. Nhưng mà phía sau núi xuất hiện lượng lớn Độc Nhãn Ma Lang. Mà lực chiến đấu của Lão sư chúng ta có hạn. Trước mắt chúng ta phải mượn sức chiến đấu của đám các người.”
Tiết Mộc Sinh thực sự nghiêm túc nói.
“Lão sư, vào lúc này rồi thì không nên lãng phí thời gian như vậy nữa. Lão sư có điều gì muốn nói thì nhanh chóng nói ra đi.”
Vương Tam Bàn liền nói.
“Chúng ta cần một tiểu đội tiên phong. Mà cái tiểu đội tiên phong này ta e rằng thành phần chủ yếu của nó là từ học sinh mà thành.”
” Tiểu đội Tiên phong gần như tách khỏi quần thể để đi một mình. Hơn nữa còn phải đi phía trước quần thể để dò đường.”
“Cả trường chúng ta có gần 2000 người. Chúng ta sẽ đi theo con đường đã được tiểu đội Tiên Phong thông suốt từ phía trước. Trong toàn bộ học sinh của nhà trường thì đám các ngươi là có lực chiến đấu mạnh nhất. Đám các người cũng không hề thua kém bất kỳ vị lão sư nào. Cho nên ta hi vọng các ngươi có thể tạo thành một chi đội dẫn dắt mọi người đi về phía kết giới an toàn.”
Tiết Mộc Sinh nói.
Lời này vừa nói xong, đám học sinh liền lâm vào trầm mặc. Nhất thời bọn hắn không biết nên làm thế nào.
Thật ra thì bọn hắn cũng không thể xác định được sau khi tách ra khỏi quần thể thì mọi người có thể chống lại được yêu ma hay không. Nếu như để cho bọn họ làm tiểu đội tiên phong mà nói thì… nó quả thật tồn tại quá nhiều nguy hiểm.
” Điều này là do các ngươi quyết định. Lão sư chúng ta cũng sẽ không cưỡng ép. Các ngươi không muốn thì ta cũng sẽ đi tìm kiếm những người học sinh khác. Chẳng qua như vậy sẽ khiến cho thời gian chậm trễ hơn một chút, khả năng nguy hiểm sẽ tăng thêm mấy phần… Tiểu đội tiên phong này có thể để ta làm người dẫn đầu. Các người nhanh chóng trả lời ta có hay không là được?”
Tiết Mộc Sinh nói.
“Tiết lão sư, ta gia nhập.”
Chu Mẫn hầu như không có một chút nào do dự, là người đầu tiên gia nhập tiểu đội tiên phong.
“Ta cũng gia nhập.”
Hứa Chiêu Đình cũng không suy nghĩ nhiều liền đồng ý gia nhập.
Vương Tam Bàn và Hứa Chiêu đình là bạn tốt của nhau. Hứa Chiêu đình đã gia nhập, hắn đành làm vẻ mặt đau khổ gia nhập.
Tiết Mộc Sinh khẽ gật đầu. Có Lôi hệ pháp sư ở trong tiểu đội, thì chiến lực của tiểu đội cũng tăng lên một tầng. Như vậy tiểu đội này mới có thể thuận lợi tới được kết giới an toàn.
“Ta cũng gia nhập.”
Mục Bạch và chó săn Triệu Khôn Tam liếc nhau một cái. Cuối cùng cũng lựa chọn gia nhập.
Ngay sau đó, là một nam sinh Thổ hệ có thành tích tương đối ưu việt cũng gia nhập vào tiểu đội.
Trương Tiểu Hầu cũng quay lại nhìn Mạc Phàm, ra vẻ mình không biết làm như thế nào.
“Phàm ca, chúng ta đi cùng quần thể mọi người hay là gia nhập tiểu đội tiên phong?”
Trương Tiểu Hầu hỏi.
“Chúng ta cũng gia nhập.”
Mạc phàm trả lời.
“Không nghĩ tới Phàm ca cũng là một người trượng nghĩa như vậy.”
Trương Tiểu Hầu thật có thể trong đau khổ mua vui được. Trong tình huống này mà hắn còn có thể nhếch môi cười.
“Đi theo quần thể càng thêm nguy hiểm.”
Mạc phàm lạnh nhạt nói.
“Tại sao?”
Trương Tiểu Hầu khó hiểu hỏi lại.
Quần thể ít nhất cũng có 1700 người. Con số khổng lồ như vậy cho dù đụng phải một đám yêu ma tấn công cũng sẽ không có nguy hiểm gì mới đúng chứ? Dù sao thì 1700 người này đều là Ma pháp sư hết cơ mà.
” Vừa rồi ngươi có thấy không? Chỉ có một con Độc Nhãn Ma Lang xuất hiện, mà cả tầng lầu hỗn loạn điên cuồng. Đây là bản năng của người yếu. Bọn họ không những có khả năng lây lan bệnh sợ hãi mà còn có thể đem nỗi sợ hãi tăng lên nhiều lần. Cho nên năng lực tác chiến của quần thể thật ra thì tương đối có hạn. Nếu như ta đoán không nhầm thì chỉ cần 100 con yêu ma cũng đủ để cho cái quần thể này bị diệt sạch. Một nhóm người khổng lồ như vậy tiến lên phía trước không khác gì khai vị trí cho bầy yêu ma hay sao. Thậm chí còn có thể dẫn dụ yêu ma cấp cao tới nữa. Ta không muốn làm bạn với đám cừu như vậy. Khi đó sinh tử không phải do ta khống chế nữa.”
Mạc phàm nhỏ giọng nói bên tai Trương Tiểu Hầu.