Dịch: Hoangforever
“Chuyện này cũng bó tay rồi. Chiến công hắn kiếm được cũng không thể làm giả được. Ta thấy tâm trạng của người cũng không kém tâm trạng ta là bao. Một tên tiến vào hạng 19 trên Hỏa bảng còn vất vả thì làm sap có tư cách giẫm đạp trên đầu chúng ta chứ?”
Chu Thư Minh nói.
Đông Phương Liệt nghe thấy như vậy, đầu tiên hắn u ám một hồi, sau đó cười cười nói:
“Chuyện này cũng không có phức tạp như người nghĩ đâu. Bất kể là cuộc so tài học phủ thế giới hay là Hoàng Bảng. Cuối cùng đều phải dựa vào thực lực để nói chuyện. Chúng ta cứ trực tiếp đánh bại hắn không phải mọi chuyện sẽ xong xuôi hết cả sao??? Ta nghĩ người bên hiệp hội ma pháp cũng không thể nào đem một tên chiến bại trong bảng học phủ tới kiểm tra được.”
“Ngươi nói cũng đúng. Ta cũng chưa từng có nghe qua một tên cường giả nào trong Hoàng Bảng lại bị giẫm đạp tới mức thương tích đầy mình cả. Công trạng xã hội tới cuối cùng cũng chỉ là công trạng xã hội. Không có thực lực, cuối cùng cũng không thể nào leo lên Hoàng Bảng được.”
Chu Thư Minh nghe thấy Đông Phương Liệt nói như vậy liền bình thường trở lại.
………………
Mạc Phàm cũng không biết có người đang nhìn chằm chằm vào hắn. Khiêu chiến ở bên trong trường học như thế này, khiến cho hắn ý thức được một điều, thật ra thực lực của hắn cũng không tính là đặc biệt hàng đầu. Bất kể như thế nào, hắn đều phải mượn Tam Bộ Tháp để tăng tu vi của mình lên. Chứ không nếu như gặp phải học viên nửa chân bước vào cảnh giới Cao cấp kia thì có lẽ hắn sẽ bại rất là thê thảm!
Tiến vào Top 19, tháng này Mạc Phàm đạt được cơ hội tiến vào Tam Bộ Tháp tu luyện những 5 ngày.
Trong 5 ngày này, Mạc Phàm toàn tâm tu luyện Lôi hệ tinh vân.
Sau khi tiến vào đến được tầng thứ 3 Tam Bộ Tháp, Mạc Phàm miễn cưỡng dùng đúng 2 ngày điên cuồng thu nạp Lôi nguyên tố khi Minh tu. Cuối cùng, hắn cũng thành công đem Lôi hệ Tinh Vân tăng lên tới cấp bậc thứ 3.
Còn dư lại 3 ngày, Mạc Phàm tập trung tu luyện Ám ảnh hệ.
Ám ảnh hệ lưu lại ở cấp bậc đầu tiên cũng được một đoạn thời gian khá lâu rồi. Thế nhưng Ám ảnh hệ cũng không có chịu thua kém Lôi hệ. Vào ngày thứ 5 khi thời gian sắp hết, Ám ảnh hệ cũng thành công lên tới cấp bậc thứ 2….
Nói đi thì cũng nói lại, nếu như không phải Ác ma hóa làm cho tu vi của hắn thụt lùi một cái cấp bậc. Có lẽ hiện tại Mạc Phàm cũng không có bị thua kém đám người Top 20 trên Hỏa Bảng nhiều tới như vậy. Dù sao đi chăng nữa cuối cùng hắn cũng thành công đem 4 hệ của mình lên tới cấp bậc thứ 3!
Mạc Phàm nhiều hệ, cho nên hệ muốn tu luyện cũng nhiều. Đối với mấy tên học viên đứng thứ hạng khá cao mà nói, việc quá nhiều lần tiến vào Tam Bộ Tháp khiến cho bọn họ bất lực trong việc không thể thu hoạch được nhiều như cũ. Nhưng Mạc Phàm thì khác, hắn tu luyện hệ ở trong đó cũng không phải giống như vậy. Ví dụ như hắn tu luyện Hỏa hệ ở tầng thứ 3 thì hiệu quả của nó không còn rõ ràng giống như lúc đầu tiên tiến vào nữa. Nhưng Ám ảnh hệ và hệ Triệu hoán thì khác. Hai hệ này lại là lần đầu tiên vào, cho nên bọn chúng tăng lên khá là rõ rệt.
Vì vậy, Mạc Phàm mới liều mạng tiến lên thứ hạng cao hơn. Xếp hạng càng cao, thời gian tu luyện trong Tam Bộ Tháp càng nhiều. Có như vậy thì hắn mới có thể đưa 4 hệ cùng nhau tiến lên được!
Sau khi hắn đem hệ Triệu hoán lên tới cấp bậc thứ 2 thì lúc đó tốc độ phát triển của tiểu Viêm Cơ sẽ được tăng lên gấp 4 lần. Chuyện này đối với Mạc Phàm mà nói khá là quan trọng. Bởi vì tiểu Viêm Cơ càng nhanh bước vào kỳ trưởng thành một chút thì…. khi đó hắn đương nhiên có một con Thú khế ước tương tương với một con yêu ma cấp Thống Lĩnh rồi!
Lôi hệ tăng lên tới cấp bậc thứ 3, Ám ảnh hệ thì lên tới cấp bậc thứ 2. Lần vào Tam Bộ Tháp tiếp theo, Mạc Phàm muốn đem hệ Triệu hoán của hắn tăng lên tới cấp bậc thứ 2!
………..
Sau khi từ Tam Bộ Tháp bế quan bước ra ngoài, lúc này tâm tình Mạc Phàm vô cùng sảng khoái.
Hắn là một vị ma pháp sư thường xuyên ra ngoài rèn luyện, cũng thường xuyên tham gia các nhiệm vụ treo thưởng phải chiến đấu thực tế. Cho nên hắn khác xa hoàn toàn cái đám ma pháp sư suốt ngày ở trong trường khép kín khổ luyện kia. Mỗi một lần hắn tiến vào Tam Bộ Tháp thu hoạch đều rất là phong phú, chứ cũng không có tầm thường giống như bọn họ.
Về điểm này, nó khá giống với người luyện võ…. Tam Bộ Tháp giống như là uống rượu thuốc vậy.
Suốt ngày uống rượu thuốc khiến cho tố chất thân thể càng trở nên tốt hơn. Nhưng lại kém xa cái loại kinh nghiệm chiến đấu ác liệt tầng tầng lớp lớp này. Sau khi chiến đấu khó nhọc, sau đó lại được uống thuốc kích thích tiềm năng thân thể. Như thế này mới là phương án tối ưu nhất.
Cho nên, trong khoảng thời gian này Mạc Phàm chỉ cần tiến vào Tam Bộ Tháp, trên căn bản tu vi của hắn đều nhận được sự tăng trưởng……
Lôi Hỏa, hai hệ này đều đã tiến vào cấp bậc thứ 3 rồi. Nó là một sự bảo đảm tuyệt vời để hắn có thể khiêu chiến học viên có thứ hạng cao hơn. Tiếp theo chính là đem hệ Triệu hoán tăng lên tới cấp bậc thứ 2.
Phải nói là hệ Triệu hoán nhận được sự quan tâm chăm sóc của hắn khá là ít ỏi. Nếu như hắn muốn đem hệ Triệu hoán không có tích lũy gì cả này một lần đột phá lên tới cấp bậc thứ 2. Nếu vậy hắn chí ít cũng phải cần tới 7 ngày ở trong Tam Bộ Tháp.
Mà có thể tiến vào trong Tam Bộ Tháp tu luyện được 7 ngày thì hắn phải đạt được thứ hạng từ Top 10 trở lên trên Hỏa Bảng!
“Mạc Phàm, cậu xác định không từng bước khiêu chiến từng người một mà lên. Mà là trực tiếp từ thứ hạng 19 khiêu chiến thẳng lên thứ hạng 10?? Như vậy rất dễ gặp chuyện không may đó nha!”
Sau khi Ngải Đồ Đồ biết được ý định của Mạc Phàm, nàng liền chân thành khuyên can hắn.
“Top 30 muốn lên một cái thứ hạng đều rất là gian nan và khó khăn. Chứ không cần phải nói từ thứ hạng 19 xông thẳng lên thứ hạng 10. Từ 19 lên tới 10 tổng cộng phải vượt qua 9 vị cường giả Hỏa viện đó. Tớ cảm thấy trước tiên cậu nên khiêu chiến từ thứ hạng 15. Sau đó dần dần khiêu chiến từng người mà lên.”
Mục Nô Kiều cũng có suy nghĩ giống như Ngải Đồ Đồ, nàng cảm thấy Mạc Phàm làm như vậy cũng quá hấp tấp, vội vàng đi.
Một năm qua, thực lực của Mục Nô Kiều ở trong trường bạo phát rất là kinh khủng. Hiện tại nàng đang xếp thứ hạng 47 trên Mộc Bảng. Hơn nữa còn có điệu bộ giống như muốn một đường đột phá lên thứ hạng cao hơn.
Mục Nô Kiểu cảm thấy nàng xông pha thứ hạng đã rất là kinh khủng rồi. Thế nhưng cái tên Mạc Phàm này không ngờ lại muốn khiêu chiến tận Top 10!
Top 10 nói như thế nào nhỉ….Đó là một đám quái vật đấy!!
“Làm như vậy quá lãng phí thời gian. Đạt được Top 10 sớm một chút, tài nguyên nhận được cũng sẽ được sớm hơn… Top 10 nhận được mảnh vỡ Linh Chủng khá nhiều. Cô không phải cũng biết hiện tôi rất là nghèo sao??”
Mạc Phàm đau khổ, hung dữ trừng mắt liếc xéo tiểu Viêm Cơ đang chơi đùa kia!
“Tớ cũng nói vậy thôi…theo tớ được biết, học viên Top 10 đều là những học viên có trời sinh thiên phú. Nếu như cậu thật sự muốn khiêu chiến bọn họ, tốt nhất cậu nên làm rõ trước chuyện bọn họ đến tột cùng là có thiên phú đặc thù gì.”
Mục Nô Kiều cảm thấy không thể khuyên can được Mạc Phàm, liền nhắc nhở Mạc Phàm mấy câu.
“Trời sinh thiên phú?”
“Đúng vậy! Năng lực này không khác gì năng lực trời sinh song hệ của cậu là mấy. Mặc dù không có bá đạo giống như trời sinh song hệ của cậu. Nhưng những người có thứ hạng càng cao thì ông trời càng ưu ái, càng cho bọn hắn thiên phú mạnh hơn.”
Mục Nô Kiều nói.
Mục Nô Kiều vừa nói xong. Lúc này Mạc Phàm mới nhớ ra cái tên Đông Phương Minh cũng là một tên cường giả trời sinh thiên phú. Thiên phú của hắn chính là tốc độ vẽ ra Tinh đồ nhanh hơn gấp đôi so với người bình thường….
Đáng tiếc cái tên này quá mức nông nổi, cũng không có lợi dụng tốt thiên phú xuất sắc của mình để phát triển.
Phải nói rằng trời sinh thiên phú ở trong cái xã hội này cực kỳ hiếm thấy. Ma pháp sư có trời sinh thiên phú chỉ cần không phải là một tên chán đời thì hơn phân nửa trong số đó đều có thể vượt xa người khác rất là nhiều. Ngày trước, Mạc Phàm cũng không có gặp nhiều người có trời sinh thiên phú. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, nơi này chính là học phủ Minh Châu đấy, là một trong những trường đại học ma pháp nổi danh nhất cả nước đấy. Cho nên những tên quái thai có trời sinh thiên phú kia hơn phân nửa đều tập trung ở nơi này…..
Hiển nhiên có không ít tên Top 10 có trời sinh thiên phú!
Không trách người khác thường hay nói với hắn rằng muốn vượt qua được Top 10, khó khăn nhất chính là vượt qua được con sông Bạch Đằng của Trần Hưng Đạo (vượt qua thiên phú của bọn họ – đoạn này tác giả so sánh). Thử nghĩ mà xem, những tên trời sinh thiên phú này chỉ cần dẫn trước một bước thì chắc chắn họ sẽ thường xuyên dẫn trước. Chẳng hạn như trong bọn họ có một tên chăm chỉ như ma nữa thì những ma pháp sư khác căn bản không có cửa vượt qua bọn họ!!!
Ý tứ của Mục Nô Kiều chính là Mạc Phàm cuối cùng cũng chỉ là một tân sinh viên. Mặc dù hắn có thiên phú trời sinh bá đạo, thế nhưng không cần phải vội vàng khiêu chiến Top 10 làm gì. Hầu hết những tên học viên Top 10 đều là những tên lọc lõi trong học phủ Minh Châu. Bọn họ đã chiếm đoạt không biết bao nhiêu tư chất nguyên của nhà trường rồi.
Chính vì vậy, tu vi bọn họ không ngừng tăng lên. Ma cụ thì nhiều vô số. Lại còn có cả Linh chủng song hệ nữa. Ở trong cảnh giới Trung cấp, bọn họ trên căn bản là những tồn tại vô địch. Nếu như đụng phải một người có trời sinh thiên phú, đương nhiên sẽ không có một chút phần thắng nào, không khéo còn bị bọn họ đánh cho bầm dập hết người nữa!