Tây Hành trấn vài ngày vừa qua trở nên rối loạn.
Đầu tiên là Hạnh gia bị khoắng đi một nửa gia sản sau đó là Ngô gia chủ- Ngô trưởng trấn bị ám sát.
Mọi chuyện đang rối loạn hết cả lên.
Lúc này một số thế lực trong Tây Hành trấn đang dục dịch muốn nổi lên.
Nhưng rất nhanh chỉ trong một ngày một đêm sau đó Ngô gia chủ mới tức em ruột của Ngô Gia Khởi là Ngô Quốc Hưng đã dùng tuyệt đối vũ lực đạp đổ tất cả những thế lực muốn khuấy vũng nước đục này lên.
Chỉ một ngày bằng máu và nước mắt Tây Hành trấn lại bình ổn lại cán cân quyền lực nó vốn có trước đây.
Tây Hành trấn sảy ra nhiều chuyện như vậy tất cả là do kirows nhưng hiện tại nhìn hắn chẳng có gì là liên quan hay là quan tâm cũng như ảnh hưởng một xíu xiu nào.
Sáng, hắn ngồi xe ngựa tới một xưởng đóng thuyền.
Ngồi trên xe ngựa, không ngừng xóc nảy lắc lư kirows có chút khó chịu.
Ngẫm lại nếu không phải mình đang đóng giả là lão già mà là một ông lão thật không biết đi xong chuyến này có chào con cháu mà về với ông cha luôn không.
Tuy vậy trong xe ngựa vẫn còn đấy một tấm phản với chăn đệm đầy đủ tuy không quá rộng rãi nhưng cũng đủ ngả lưng.
Không nói nhiều kirows chải đệm ra rồi nằm lên.
Công nhận khi có đệm trải xuống nó cũng bớt nhấp nhô phần nào.
Cũng đang không việc gì làm kirows tiến vào hệ thống cửa hàng.
Đúng bây giờ hắn có tiền tội gì mà không mua sắm chút gì chứ.
Mà bây giờ có hệ thống quy đổi rồi 1 đồng bạc 1TDB ngon ơ.
Ngẫm nghĩ thế nào kirows lại gọi milu ra:
“ê người anh em ta muốn quy đổi thì làm thế nào?”
Milu lúc này cũng mắt lớn mắt nhỏ nhìn hắn tựu như nhìn thằng ngu vậy:
“thì cứ 1 đồng bạc 1TDB chứ người còn muốn gì nữa.”
Nghe milu trả lời thế kirows cụt cả hứng:
“không không ý ta là ngoài đồng bạc ra còn có thể dùng thứ khác như đồng vàng hay ngân phiếu các loại kia không hay chỉ có cứng nhắc đồng bạc mà thôi”
Nghe kirows nói milu lúc này mới hiểu ra nhưng đáp lại kirows chỉ là
“rất tiếc là không ngoài đồng bạc ra thì không hệ thống quy đổi chỉ quy đổi từ 1 dồng bạc thành 1TDB vậy thôi.”
Câu trả lời của milu khiến hắn cũng hơi cụt hứng nhưng cũng chẳng sao, nó chỉ khiến hắn phải phiền phức đem đổi ngân phiếu và đồng vàng thành đồng bạc mà thôi cũng chẳng khó khăn gì.
Được cái là hắn bây giờ để ý rằng cuốn tiểu thuyết trong tay của milu đã đổi tên rồi nó chuyển sang đọc đậuxanh cuốn này còn dày gấp đôi gấp ba quyển trước đó quá.
Cầm lên nó còn cao hơn cả con milu này vậy mà không biết nó đọc kiểu gì.
Bỏ qua câu truyện của milu, kirows quay về khung vật phẩm.
Hắn hơi tiếc bởi hắn không thể quy đổi ngân phiếu và đồng vàng thành TDB nếu không bây giờ hắn sẽ có vài triệu TDB ngay.
Và hắn có thể mở ra quyền giao dịch vật phẩm trên khung trung cấp.
Hắn cũng tò mò muốn biết trên khung trung cấp là gì mà nó lại đắt đến vậy.
Nhưng nay không thể kích hoạt hắn hơi buồn một tẹo nhưng không sao chỉ cần chọn một thành phố lớn nào đáo sau hắn đi đổi tiền là ô sờ kê ngay.
Bỏ qua khung trung cấp kirows quay về khung sơ cấp quen thuộc mà chẳng quen bởi vừa quét xuống kirows xuýt sặc.
giá 200.000TDB chi chép lại hơn 3.000.000 loại thảo dược linh thảo trên thiên nguyên vô tận đại lục cũng như hơn 50.000 loại dược tề phối phương.
Vừa đang định vào xoát dạo chơi ai dè vừa đọc vật phẩm đầu tiên kirows đã không đủ tiền mua rồi.
Nói đắt thì cứ kêu thế nhưng kirows cho rằng đây giá này còn hời chán.
Không nói nhiều kirows bỏ ra 100.000 đồng bạc vào hệ thống chuyển đổi để bổ xung thêm 100.000TDB để mua 10 quyển sách kia.
Không đến 2 giây,tài khoản trừ đi và một trồng sách cao quá đầu xuất hiện trong tay hắn.
10 quyển sách dầy cộp mới tinh còn thơm mùi mực mới.
Để chồng sách xuống mở ra thì trong đó có 4 quyển là nói về thảo dược,4 quyển nói về linh thảo và 2 quyển nói về các loại dựơc tề.
Có sách trong ta kirows lại có niềm vui mới hắn chẳng buồn mua bán gì nữa cả.
Vì vậy kirows nhanh chóng thối lui khỏi hệ thống trở lại với thực tại.
Lưng nằm đệm êm tay cầm sách say xưa đọc.
Mở ra đọc kirows càng thấy giá trị bởi hông chỉ những thông tin các loại thảo dược vô cùng đầy đủ chi tiết mà còn có hình ảnh màu để minh họa luôn.
Hiện tại hắn đang đọc các loại thảo dược phổ biến.
Đọc được một lúc hắn lại cảm khái “đúng là nhất thảo nhất dược mà. “
Mải miết miên man,kirows không còn có khái niệm về thời gian nữa, mãi đến khi phu xe gõ cửa thông báo là đến nơi kirows mới tỉnh lại.
Xuống xe kirows dặn phu xe chờ ở đây rồi một mình hắn vào xưởng đóng thuyền.
Xưởng nằm cạnh bờ sông,xưởng rất rộng có hơn 30 công nhân đang làm việc.
Vừa vào đến cổng kirows đã được bảo vệ niềm nở hỏi thăm.
Rất nhanh kirows gặp được giao dịch viên.
Kirows chẳng bao lâu thì lựa dược một chiếc thuyền ưng ý.
Một chếc thuyền mui dài 15 mét rộng 4 mét bên trong có 3 khoang 2 khoang có thể kê giường ngủ còn một khoang có thể làm không gian sinh hoạt.
Một nhà 4 người ở trên thuyền là vẫn được.
Sau khi lựa xong kirows hào sảng bỏ ra 3.000 đồng bạc để mua thuyền và 150 đồng bạc để chất đầy vật tư như nước sạch củi lửa lương thực cũng như chang hoàng nội thất đầy đủ và cho thêm 50 đồng bạc để sáng mai con thuyền sẵn sàng xuôi dòng.
Hiển nhiên là kirows từ chối thuê thuyền viên.
Hắn muốn đi 1 mình.
Tuy có hơi kỳ dị khi cả một con thuyền chỉ có một lão già điều khiển nhưng kirows mặc kệ và quản lý cũng chẳng quan tâm vì bán được hàng rồi hắn cũng chẳng quan tâm chi nữa hết.
Sau khi thỏa thuận xong xuôi, kirows giao một nửa số tiền, mai lấy thuyền sẽ giao nốt.
Quay ra, kirows lên xe ngựa bắt đầu đi mua sắm thêm một chút đồ lặt vặt như quần áo, ngư cụ,cũng coi như một buổi đi chơi đi.
Vui chơi cả ngày đến tối hắn mới trở lại nhà trọ.
Trước khi về kirows còn thưởng thêm một đồng bạc cho phu xe, dặn hắn mai lại tới đón hắn.
Được bo thêm tiền tên mã phu mừng như điên bởi 1 đồng bạc là 1000 đồng kim số này vượt xa số tiền ăn tiêu của gia đình hắn trong 1 tháng.
Đừng nghĩ mỗi ngày ngỗi xe ngựa này khách hàng phải bỏ ra 2 đồng bạc nhưng tiến đó hắn đâu có được hưởng đâu.
Hắn chỉ là mã phu thôi tiền kia thuộc về chủ ngựa và chủ xe thôi còn hắn chỉ được có 100 đồng kim cho cả một ngày như vậy thôi à.
Mà hiếm khi mới có khách thuê cả ngày như vậy lắm.
Trở lại với kirows, sau khi ăn một bữa tối ngon lành, hắn trở lại phòng tắm rửa sau đó tung mình lên chiếc giường êm ái và mềm mại kia tiếp tục đọc rồi ngủ lúc nào không hay.
Đêm qua hắn làm một giấc ngon lành đến sáng thì hắn lại tỉnh dậy như mọi ngày.
Dậy hắn làm vài lượt sau đó đi tắm rồi thu dọn đồ đạc rồi thanh toán tiền phòng.
Sau khi thanh toán xong hắn đi ăn sáng xong và chờ xe ngựa đến.
Đang ngồi ăn sáng, hắn phát hiện ra một điều lạ là từ khi đến thế giới nà hắn chỉ gặp toàn vũ khí thường thôi chưa từng thấy bất kỳ món bảo vật nào.
Hiện giờ hắn đã vẽn qua bảo khố của hai thế gia và giết một vị gia chủ vậy mà hắn chưa gặp một món bảo vật nào.
Thậm chí Ngô Gia Khởi một món bảo vật phòng thân cũng không có,thậm chí vũ khí của hắn thanh trường kiếm kia cũng chỉ là chất liệu chế tạo hơi tốt một chút chứ không có gì đặc biệt cả.
Ừ thì Tây Hành trấn có thể nghèo nàn, heo hút nhưng Ngô gia ít ra cũng phải có gì chứ dẫu sao tổ tiên hắn cũng là công thần dũng tướng trên xa trường được ban cho đất phong cơ mà.
Đằng này một món pháp khí cũng không có.
Cái này lạ à nha.
Đang hoài nghi về vấn đề này thì vị mã phu ngày hôm qua đã tới đón hắn.
Không nói nhiều hắn lên xe đến bến tàu.
Hôm nay trời trong xanh, gió mát, mặt trời tỏa nắng còn kirows tiếp tục nằm trong xe đọc.
Trầm mê trong các loại thảo dược,kirows rất nhanh thì bị phu xe gọi ra vì đã đến bến thuyền.
Xuống xe, kirows trả tiền và lại bo cho mã phu 1 đồng bạc khiến hắn cảm ơn rối rít.
Đáp lại kirows cũng chỉ phất phất tay.
Tại bến thuyền thì vị giao dịch viên kia đã đứng chờ sẵn ở đó.
Kirows cũng mỉn cười theo hắn vào nghiệm thu thuyền rồi vui vẻ trả nốt số tiền còn lại.
Sau khi giao dịch viên kia rời đi kirows tháo dây néo, kéo neo, rồi đứng tại đuôi thuyền hai tay nắm chặt hai cái mái chèo thô to điều khiển thuyền rời bến bắt đầu hành trình xuôi sông ra biển của mình.
P/s tác giả rất vui khi đọc các bình luận của các độc giả. Bình luận của các bạn là động lực của tác giả.