Chiều tối, Tây Hành trấn, Ngô gia, Nguyễn Ba mặc đồng phục với Ngô gia tiêu trí thêu rực rỡ ở ngực.
Nguyễn Ba miệng ngậm tăm hông đeo đao ung dung bước tới thư khố.
Trên đường đi, Nguyễn Ba đi lại vô cùng tự nhiên và không bị ai cản lại hay để ý.
Không mất bao lâu hắn đến trước cửa thư khố.
“hây đổi ca sớm đây tối nay ta trực thay cho thằng tuấn ai muốn về trước nào?”
Vừa đến trước thư khố Nguyễn Ba đã cười tà hô lên. Không để hắn cười hết câu đã có một thanh niên ôm giáo chạy đến:
“anh Ba thay ca cho ta về trước tối nay ta có hẹn với với người yêu. Đổi cho ta hôm nào ta mời anh Ba uống rượu ha.”
Thấy thanh niên kia ra trước những người lính còn lại cũng chỉ cười “ha hả “thôi chứ cũng không có ý kiến gì cả.
Nguyễn Ba cũng chỉ cười tiến tới vỗ vai thanh niên:
“khá quá nhờ. Được đi đi, sớm cho ta uống rượu mừng a.”
Nói rồi thanh niên kia hào hứng rời đi còn Nguyễn Ba thì chuyển vào vị trí của thanh niên kia.
Vào vị trí, kirows cũng nghiêm túc canh gác, vừa canh kirows vừa gợi chuyện tám với những người xung quanh.
Không khí canh gác khá thoải mái.
Cũng phải thôi thư khố thì xây bằng đá kín mít chỉ có duy nhất một cánh cửa sắt đen xì nặng nề đóng khóa kín quanh năm chỉ được gia chủ Ngô gia mở ra mỗi năm một lần để ban thưởng cho tộc nhân có công sau mỗi lần tế tổ đầu năm vậy thôi.
Mặt khác Ngô gia bá chủ Tây Hành trấn cũng không biết bao nhiêu đời rồi.
Nghe nói là Ngô gia tổ tiên từng là võ tướng công thần được phong hầu về Tây Hành trấn từ đó bá nghiệp tại đây, chưa hề lung lay.
Và từ trước tới nay chưa ai giám xâm phạm thế độc bá của Ngô gia.
Dẫu sao chẳng ai muốn ngó tới cái vùng hoang dã này, biên cương chẳng phải, tài nguyên phong phú thì không.
Nên lính canh như họ chỉ gọi là cho có thôi chứ canh gì gác gì.
Cao thủ thì chẳng thèm mấy cái thư tịch cấp thấp này còn những kẻ muốn thì phá được cánh cửa kia hay bức tường kia lại tính.
Kirows thay ca xong thì nghiêm chỉnh canh gác.
kirows đang chờ thời cơ đến.
Rất nhanh đến giờ giao ca,7 giờ tối.
Đây chính là thời cơ kirows mong chờ đã tới, lúc này, những lính canh xung quanh bắt đầu rời khỏi vị trí:
“ lão ba đổi ca a”.
Nguyễn Ba cũng chỉ mỉn cười đáp lại.
Lúc này xung quanh không có ai, mọi người đều đi giao ca, không đến 30 giây kirows buông xuống một cái ảo trận.
Lúc này khi người thay ca vào vị trí thì chỉ thấy Nguyễn Ba tựa lưng vào tường đầu rủ xuống như ngủ gật.
Khi người đổi gác quay lại thấy kirows ngủ gục thì cũng pha một câu:
“làm chi mà ngủ sớm vậy anh ba.”
Bị hỏi kirows ẩn trong trận vẫn vọng ra:
“đêm qua vừa trực nay lại trực mệt quá chú canh anh chút nhé có gì gọi anh mai anh mời cháo sáng. giúp anh nhé.”
Thế là tên kia cũng chẳng có ý kiến gì nữa.
Ẩn trong cái ảo trận kia kirows thoải mái đục một cái lỗ thông vào thư các.
Lần này kirows làm rất nhanh với 3 con nhện thu thập, kirows nhanh chóng khoắng rỗng thư khố.
Chỉ mười lăm phút sau là tất cả các điển tịch, công pháp, võ kỹ trong thư khố đều vào túi kirows.
Cũng chẳng có nhiều chỉ có 137 quyển tất cả.
Chúng đều vô cùng cũ nát, mang mùi năm tháng khá là đậm.
Tuy nhiên tất cả vẫn khá vẹn toàn không bị rách và vẫn còn dùng tốt.
Không có thời gian đánh giá những thư tịch này.
Dùng nhện thu thập kirows mang 5 gói thuốc nổ để lại trong thư khố rồi,châm ngòi dây cháy chậm.
Sau khi châm ngòi kirows cũng thu thập lại ảo trận.
Lúc này kirows đột ngột thay đổi tư thế khiến co tên lính canh kế bên hơi giật mình:
“chú trông cho ta xíu ta đi vệ sinh chút nhé. Mai về ăn với ta bát cháo lòng rồi về nhé.”
Nói rồi kirows cứ ung dung rời đi trong khi dây cháy chậm đang châm ngòi cho 5 bọc thuốc nổ trong thư khố.
Hắn có 45 giây để rời khỏi.
Sau khi rời khỏi thư khố,chào đội tuần tra trước thư khố một tiếng, kirows nhanh chóng lẩn vào một góc tháo xuống mặt nạ vô diện trở lại với hình hài thấp bé của mình.
Không một giây lưỡng lự kirows nhẩy lên nóc một tòa lầu các gần đó rồi nấp trên mái nhà.
Trong tay đã cầm trong tay cung cùng với 10 mũi tên tẩm độc mà hắn đã chuẩn bị từ trước đeo ở lưng.
Hắn nằm yên và chờ đợi.
Nói thì dài nhưng tất cả hành động của kirows diễn ra vô cùng nhanh chóng nhẹ nhàng như một cơn gió vậy.
Trái ngược với sự yên ắng đấy chính là thư các.
Trong khi kirows còng đang chuẩn bị cung tên thì “ầm” một tiếng nổ vang trời thổi bay cả nóc của thư khố lên khiến cho phụ cận rung lắc nhẹ.
Cánh cửa thép chắc chắn của thư cố kia cũng bị thổi bay ra ngoài cả vài mét méo mó biến dạng còn những người các gần đó thì:
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 6 thu được 60 xp”
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 4 thu được 40 xp”
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 4 thu được 40 xp”
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 5 thu được 50 xp”
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 4 thu được 40 xp”
Tiếng nổ vang trời kia cũng làm rung động cả Ngô gia.
Rất nhanh các cao tầng của Ngô gia đều tập chung tại đây bao gồm từ quản gia đến gia chủ, khách khanh và nhiều thành viên khác của Ngô gia cũng tập trung lại đây do vụ nổ thu hút sự chú ý của mọi người.
Trên mái nhà kirows rất nhanh tìm thấy hai mục tiêu của mình Ngô Trục Khai và Ngô Gia Khởi.
Hôm nay hắn phải hoàn thành tiêu diệt hai mục tiêu này.
Nép sát tại mái nhà, kirows nín hơi kéo cung.
Cánh cung nhanh chóng căng tròn nằm ngang sát với nóc nhà.
Kirows tĩnh khí tập trung tinh thần mũi tên nhắm thẳng Ngô Trục Khai.
Lúc này Ngô Trục Khai đang hô hoán các lính canh tiến hành dập lửa đồng thời xua đuổi những người không liên can trở về phòng.
Lúc này hắn không hề hay biết tử thần đang gọi tên mình.
Tử thần gạch sổ rất nhanh. “ phựt “
Một phát một mũi tên xé gió bay ra trực tiếp đâm nổ đầu hắn.
“chúc mừng ký chủ tiêu diệt một phàm nhân cấp 7 thu được 70 xp”
Thấy Ngô quản gia bị giết tại chỗ khiến tất cả mọi người xung quanh đó hoảng sợ ngay lập tức một số binh lính vây lại chỗ Ngô gia chủ tạo thành hàng bảo vệ:
“ có thích khách bảo vệ gia chủ”
Lúc này tất cả binh lính đều lăm lăm vĩ khí trong tay cảnh giới xung quanh.
Ngô quản gia chết quá đột ngột không ai kịp nhận ra hướng tên hay tung tích của sát thủ nên mọi người chưa vội hành động mà ưu tiên bảo vệ sự an toàn của gia chủ trước.
Bọn họ lúc này vây gia chủ thành một vòng cảnh giác tất cả xung quanh bất kể cây động cỏ lay nào.
Ngô Gia Khởi lúc này trong tay cũng cầm một thanh trường kiếm tập trung tinh thần cao độ đề phòng xung quanh. Cả đội hình cứ duy trì như vậy 5 phút.
Quay lại với kirows sau một tiễn thành công kia hắn còn muốn bắn thêm mấy tiễn nữa nhưng thấy phản ứng của đội thị vệ tập trung mà bảo vệ Ngô gia Khởi, kirows lại quyết định nấp đi bởi bấy giờ kirows có lao xuống cũng không nắm chắc 100% là giết chết Ngô Gia Khởi, thậm chí có nguy cơ mang cả cái mạng nhỏ của mình bồi vào.
Lúc này ý nghĩ hơi đảo, kirows quyết định lặng lẽ lui xuống mang thêm mạt nạ vô diện hóa thân trở lại thành Nguyễn Ba.
Trong lúc hỗn loạn gia nhập lại với nhóm lính canh.
Lúc này sau 5 phút im ắng không có động tĩnh gì thì một người khách khanh lên tiếng:
“một nửa chia ra truy tìm thích khách, một nửa cùng ta hộ vệ gia chủ trở lại phòng. Hãy lục sóat kỹ càng tên đó chưa đi xa được đâu. Đồng thời tới nha môn huy động thêm nhân lực truy đổi hung thủ.”
Nghe sự chỉ đạo của vị khách khanh kia thì một nhóm binh lính bắt đầu tách ra hành động còn Ngô Gia Khởi thì được mọi người vây lại cùng di chuyển về phòng nghỉ của chính hắn.
Trong nhóm người cùng di chuyển với Ngô gia Khởi tất nhiên là có Nguyễn Ba.
Tuy hiện nay kirows vẫn chưa thể ra ray do tinh thần cảnh giác của mọi người vẫn luôn cao độ cảnh giác,binh lính đi trước còn khách khanh thiếp thân đi cạnh gia chủ.
Mấy tên khách khanh này cũng phàm nhân cấp 8 trở lên.
Rất nhanh đoàn người di chuyển đến phòng nghỉ của Ngô gia chủ.
Lúc này trong lúc mọi người chuẩn bị thở phào một cái thì một tên lính lao ra đao trong tay vung ra chém về phía Ngô Gia Khởi.
Đúng không ai khác chính là Nguyễn Ba.
Một đao này vung ra nhanh như điện xoẹt bổ ra.
Trong khoảng khắc ngàn cân treo sợi bún đó một vị khách khanh đã liều mình lao ra đẩy Ngô Gia Khởi một cái.
Đao thế không ngừng lao tới vung xuống.
Một tiếng kêu thảm vang lên máu tươi chảy xuống.
P/s tác giả rất vui khi đọc các bình luận của các độc giả. Bình luận của các bạn là động lực của tác giả.