Ngày đầu năm mới tại Đại Việt đế quốc, năm nay, ngày đầu năm đặc biệt vui bởi đêm qua hộ quốc thần thú trong truyền thuyết chim Lạc xuất hiện tại đế đô.
Điều này khiến mọi người dân Đại Việt đế quốc cho rằng đây là trời báo điềm lành,báo cho một năm mới thịnh vượng.
Cũng trong đêm qua, chim Lạc-đế thú hộ quốc của Đại Việt đế quốc đã gặp riêng Đại Việt hoàng đế trong tổ điện.
Lúc đó, sau khi Âu Hãn Hải ra lệnh tất cả mọi người rời khỏi tổ điện thì lúc này vị nữ nhân do chim Lạc hóa thành cũng xoay người lại để lộ trong tay mình là đứa bé sơ sinh đang được quấn trong một chiếc chăn gấm.
Là một bé gái.
Lúc này nàng lại gần và nói với Hãn Hải hoàng đế:
“đây là đứa bé mang trong mình huyết mạch tiên tộc thuần khiết nhất.Huyết mạch của nó ngang bằng với Âu Cơ nữ tổ.Nay ta mang nó tới đây hẳn là ngươi biết phải làm sao rồi chứ?”
Nghe Lạc đế nói vậy, Hãn Hải hoàng đế cũng đi tới, đưa tay đón lấy đứa bé, tâm niệm khẽ động tra xét qua huyết mạch của đứa bé thì quả nhiên thuần khiết giống như ánh trăng vậy không một tia tạp chất.
Lúc này Lạc thần lại nói:
“đứa bé này tuy mang tiên tộc huyết mạch nhưng lại không hề có quan hệ máu mủ gì với dòng họ Âu chúng ta nên ngươi có thể tuyển một nam tộc có huyết mạch mạnh mẽ kết làm bạn lữ với nàng sinh ra đời sau sẽ rất mạnh mẽ. Việc này rất nhạy cảm ngươi nên cẩn thận dàn xếp, tốt nhất là để nàng cam tâm tình nguyện nếu không thì thôi cũng được. Ta khuyên ngươi quản giáo mấy tên hoàn khố cho tốt vào không sẽ có ngày ngươi hối hận không kịp. Giờ nàng là con nuôi của ngươi và trước đó nàng là cô nhi. Ngươi hiểu chứ?”
Âu Hãn Hải nghe vậy cũng chẳng nói gì, chỉ ôm đứa bé trong tay rồi rời khỏi tổ điện biến mất khỏi hoang cung.
Vừa ra khỏi hoàng cung, Âu Hãn Hải ngay lập tức truyền âm cho đại tướng quân của Đại Việt đế quốc -Trần Nguyên Hoàn, người tưng là cận vệ thân cận nhất với hắn từ ngày hắn còn là một vị hoàng tử thứ đến ngày hắn thành hoàng đế của Đại Việt đế quốc,mới sắc phong hắn là đại tướng quân.
Giờ cũng là cánh tay phải đắc lực cho hắn.
Rất nhanh hai người gặp nhau tại trên một ngọn núi.
Phủ đại tướng quân, đêm giao thừa, Trần Nguyên Hoàn sau khi cúng giao thừa xong đại tướng quân cũng ngỡ ngàng khi thấy chim Lạc xuất hiện nhưng hắn cũng cho đây là điềm lành nên cũng chẳng lo nghĩ nhiều.
Đúng lúc đang chuẩn bị nghỉ ngơi thì hắn nhận được mật lệnh chuyền âm của Hãn Hải hoàng đế thì ngay lập tức rời giường lao tới địa điểm gặp mặt.
Rất nhanh hắn đến nơi, dù gì với một tên Thiên tiên cấp 1 như hắn đoạn đường này chỉ là thời gian uống chén trè mà thôi.
Đến nơi hắn thấy Hãn Hải hoàng đế đang đứng trên đỉnh núi, tay đang bồng một đứa bé được úm gọn ghẽ trong một chiếc chăn gấm.
“hoàng thượng vạn tuế vạn tuế”
Thấy Trần Nguyên Hoàn tới, Hãn Hải cũng quay lại đưa đứa bé cho Trần Nguyên Hoàn rồi nói:
“từ giờ nó sẽ là con của ngươi, hãi chăm sóc nó cho tốt, tương lai nó sẽ là người của hoàng thất vậy nên hãy liệu mà làm. “
Nói rồi hắn cũng bay đi.
Để lại một mình tướng quân Trần Nguyên Hoàn một mình quỳ ở đó.
Ngay khi Hãn Hải hoàng đế đi xa, lúc này, Trần Nguyên Hoàn đại tướng quân mới có cơ hột nhìn vào đứa bé trong tay.
Một bé gái thật xinh xắn, môi đỏ, da trắng hai mắt long lanh như hai viên minh châu.
Điều khiến đại tướng quân ngạc nhiên và ngây người là huyết mạch của đứa bé thật tinh thuần, không phải nói là cực kỳ thánh khiết.
Năm mới sang, phủ tướng quân vô cùng vui mừng thông báo thiên hạ,tướng quân Trần Nguyên Hoàn đón thêm thành viên mới, tiểu thư Trần Tịnh Liên.
Khi tin này vừa báo ra thì ngay ngày hôm sau hoàng đế bệ hạ đã có chiếu chúc mừng và ban cho Tịnh Liên tiểu thư sau này lớn lên có thể bái hoàng đế bệ hạ làm thầy trực tiếp hoàng đế bệ hạ sẽ chỉ dạy nàng tu luyện giống như bao vị hoàng tử công chúa khác.
Bên cạnh đó,còn một đế quốc nữa cũng chẳng bao giờ phải lo lắng đến những việc như thế là Kim Sư đế quốc.
Ờ các ngươi trâu như thế nào mà không cần tới bảo vật pháp khí chứ.
Kim sư đế quốc là đế quốc của các giả kim sư.
Giả kim thành chính là kinh đô của Kim Sư đế quốc, nơi mà bất cứ một vị giả kim sư nào cũng muốn đến một lần trong cuộc đời.
Kim sư đế quốc cũng là cái nôi sinh ra.
Theo thống kê chưa chính xác của thì 30% các món bảo vật pháp khí đều xuất phát từ Kim sư đế quốc.
Nếu như Kim sư đế quốc chỉ bảo trì chung lập thì việc buôn bán vũ khí sẽ mang lại cho bọn họ một nguồn tài phú khổng lồ.
Nam vực thì cũng lạnh giá na ná bắc vực nhưng nam vực lại vô cùng giàu có tài nguyên khoáng sản với chủng loại phong phú và trữ lượng lớn là tiền đề để giả kim sư phát triển mạnh mẽ tại nam vực. đó cũng là căn nguyên của kim sư đế quốc.
Trừ các đế quốc trên các quốc còn lại đang lo lắng đặc biệt là các đế quốc gần với bắc vực, họ đang nghĩ đến việc sẽ liên minh với nhau tạo đối trọng để cân bằng với Đại hàn đế quốc.
Thế giới này là thế giới của cường giả nên mỗi một vị đỉnh cấp cường giả xuất thế sẽ có sức ảnh hưởng cực lớn.
Bởi lẽ cứ nắm đấm to thì ngươi có quyền nói chuyện, nắm đấm đủ to ngươi nói gì cũng đúng, làm gì cũng phải.
Trong khi các đế quốc lo lắng, những thứ nọ kia thì nhân dân lại chẳng biết đến những điều đó cái họ quan tâm đều là những điều trước mắt.
Họ nhỏ yếu nên chỉ quan tâm những thứ trong cuộc sống của mình thôi chứ hơi đâu mà ăn cơm mắm mà lo chuyện thiên hạ.
Lúc này Trường Sinh tiểu tử hắn cũng đang vô cùng lo lắng.
Hắn là một tên đầy tớ, hôm nay hắn đi chăn bò cho bá hộ.
Hắn sinh ra đã một tên phế vật không thể thức tỉnh nguyên tố nên xác định kiếp này vô duyên với tu đạo,chỉ có thể làm một phàm nhân.
Nhà hắn nghèo nên hắn phải đi ở cho nhà người ta.
Sáng nay như thường lệ, hắn lùa đàn bò của bá hộ lên núi chăn.
Đây là một ngọn núi nhỏ chuyên để chăn thả gia súc bởi trên núi đã không còn động vật nguy iểm nào nữa rồi.
Cũng phải thôi, ngọn núi này kể ra cũng kỳ quái tự dưng một mình nó trồi lên giữa bình nguyên mênh mông bằng phẳng vì lẽ đó nó có cái tên Độc Cô phong.
Nghe dân làng kể chục năm trước ở đây cùng từng có một chút yêu thú nhưng năm đó đột nhiên Vạn Vực học viện chọn ngọn độc cô phong này tổ chức một cuộc thi thố gì đó sau đó toàn bộ yêu thú ở đây bị săn sạch, không còn một mống.
Kể ra thì vẫn còn một vài con lọt lưới nhưng sau đó cũng bị săn nốt thế nên Độc Cô phong ngẫu nhiên trở thành khu vực an toàn trở thành nơi chăn thả gia súc cho người dân quanh đây.
Kể ra hôm nay hắn cũng đen đi, lúc lùa lên thì không sao, tự dưng lúc về thì bất tiêu mất một con mà ma xui quỷ khiến thế nào con bò lại đi lên Tiên Ma động.
Đúng vậy, tại Độc Cô phong có một hang động tên là Tiên Ma động.
Động này sâu rộng không ai rõ, cửa động đen ngòm tự như miệng một con quái thú trực chờ nuốt người đi vô.
Mà hay ở chỗ là động này quanh năm không thấy ánh mặt trời, tối đen như mực, trong động suốt ngày đêm đều truyền ra những tiếng gào rú.
Từ trước đến nay chưa ai dám vào đây, mà truyền thuyết kể rằng trước kia từng có một vài vị cường giả vào đây tới giờ chưa thấy ra.
Lần theo dấu vết con bò để lại, Trường Sinh hướng thẳng tới Tiên Ma động.
Đứng trước cửa động Tiên Ma, Trường Sinh vãi cả mồ hôi hột.
Với người dân quanh đây, Tiên Ma động giống như lối thông thẳng tới địa ngục, bước chân đi vào là cầm chắc cái chết.
Nhưng bây giờ hắn trở về cũng sẽ bị người nhà bá hộ đánh chết.
Lúc này, không hiểu tại sao hắn lại có dũng khí bước vào Tiên Ma động.
Lúc này hắn lại tự nhủ nói:
“là tiên,là ma thì làm sao, ta vẫn xem các ngươi sẽ làm gì tên phàm nhân như ta.”
Bước vào Tiên Ma động, ngay lập tức một làn âm phong thổi thẳng vào mặt Trường Sinh khiến cả người hắn lạnh ngắt.
Lúc này, Trường Sinh thấy con bò rồi, nó đang lúc lắc ăn giương sỉ tại một góc động.
Góc động đấy thật kì quái, nơi đó có ánh nắng chiếu thẳng vào khiến cho dương sỉ có thể sinh trưởng rất tốt tươi.
Lúc này,thấy con bò vẫn còn sống Trường Sinh mừng rơn,định bước thẳng tới nhanh chóng lôi nó về nhưng vừa bước ra bước thứ hai thì bên cạnh hắn xuất hiện cái “bịch” một đống vàng.
Đống vàng lấp lánh, chói lóa đến mù mắt chó luôn.
Chưa kể đống vàng to và cao như mả bố thàng ăn mày vậy.
Nhìn thấy đống vàng, Trường Sinh hai mắt lấp lánh.
Nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại:”đéo nhá”.
P/s tác giả rất vui khi đọc các bình luận của các độc giả. Bình luận của các bạn là động lực của tác giả.