Toàn Gia Hắc Đạo: Cha Hồ Ly, Mẹ Phúc Hắc, Song Sinh Bảo Bảo

Chương 47: Chương 47: Chương 44.1




Ôi, đóa hoa tội nghiệp bị đàn ong tranh giành a!

Đối với tập đoàn N.W, Vân Nhàn cũng không quá rõ ràng, đến nơi này là do ông ngoại đề nghị khi biết cô sẽ ở nam thành phố. Sau đó lại bận chuyện ông cụ giao phó và chuyện hai bảo bảo, Vân Nhàn chưa có thời gian tìm hiểu kỹ N.W. Cô chỉ biết đây là tập đoàn Cung gia đầu tư, trong toàn hội đồng nắm quyền chủ đạo , hiện tại người đứng đầu là Cung Cẩn Đường - Chủ tịch Hội đồng quản trị, bây giờ tập đoàn do con trai nhỏ nhất của ông – Cung Cảnh Hàn quản lý – người được ngầm thừa nhận là người thừa kế hợp pháp nhất. Chuyện nội bộ Cung gia không phải là bí mật gì, lúc Vân Nhàn còn ở Cung gia đã nghe nói qua, so với tình hình nhà cô cũng có chút tương tự.

Vân Nhàn vừa đi vừa nghĩ, đôi mắt trong suốt cũng lướt toàn bộ Hội trường, cuối cùng chọn ngẫu nhiên một vị trí còn trống. Đối với cuộc phỏng vấn này, Vân Nhàn không hề lo lắng, cô tin tưởng vào năng lực của bản thân, đôi khi quá khẩn trương lại khiến mọi tệ hơn. Vân Nhàn tùy ý ngồi xuống, bên trái cô có một cô gái ngồi từ trước, cô ta liến nhìn Vân Nhàn một cái rồi nhìn sang chỗ khác. Mặc dù va chạm diễn ra rất nhanh nhưng Vân Nhàn vẫn kịp nhìn thấy trong mắt cô ta sự kiêu ngạo. Vân Nhàn bề ngoài không nói gì nhưng trong lòng thì bĩu môi, cô quả thực chẳng biết cô ta bày ra biểu hiện đó ai xem!

Duyên phận là một loại sức mạnh kỳ lạ, có người bạn gặp lần đầu tiên đã thấy ưa thích, cũng có người bạn mới quen biết nhưng lại thấy không vừa mắt. Ấn tượng của Vân Nhàn với Hà Trâm ngay từ cái chạm mặt thứ nhất là không hợp ý rồi, sau này khi cả hai cùng làm chung một bộ phận càng thêm 'ngứa mắt'. Vân Nhàn tuyệt chẳng phải loại người nhỏ nhen gì, tuy nhiên “Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.”, dường như cô và Hà Trâm bát tự không hợp, thủy hỏa bất dung, cô ta luôn tìm cách gây sự với cô, một lần cuối cùng còn khiến Vân Nhàn đau khổ gần chết. Chuyện này để sau lại nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.