Lục Lâm Thành ngẩn người, sau đó “Ừ” một tiếng, quay người rời đi, mở cửa ra.
Trong lúc đang chuẩn bị mở cửa, anh đột nhiên xoay người dừng lại một chút, năm ngón tay thon dài đặt trên chốt cửa bằng kim loại lạnh như băng, nhìn Lương Yên đang ngồi trong phòng, cắn răng, bỗng nhiên có một loại xúc động muốn nói cho cô biết lần đó rốt cuộc có bao nhiêu năm phút.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thôi quên đi, Lục Lâm Thành cũng chỉ nghĩ như thế mà thôi, anh thở dài một tiếng, ra ngoài rồi khép cửa phòng lại.
Lúc Lương Yên nghe được tiếng “Ừ” tỏ vẻ khẳng định đó của Lục Lâm Thành trái tim cũng trở nên run rẩy, chờ đến khi Lục Lâm Thành ra khỏi phòng đóng cửa lại lập tức bổ nhào lên giường, vùi mặt vào trong gối đầu.
Lương Yên chôn đầu một lúc, thẳng đến khi đại não thiếu dưỡng khí mắt nổ đóm đóm mới ngẩng đầu lên, sau đó không ngừng đấm giường.
Khuôn mặt cô kìm nén đến đỏ bừng, cũng không biết là vì lúc nãy bị mình bịt gối hay là vì nhận được câu trả lời khẳng định của Lục Lâm Thành mà thẹn quá hóa giận.
Cái cảm giác người khác biết rõ mọi chuyện trong khi mình hoàn toàn không thể nhớ ra được cái gì này vô cùng khó chịu và đau khổ, Lương Yên nhớ lại những phản ứng của cô gái lúc nãy khi vừa thấy bạn trai mình đến đã lập tức dính chặt lên người hắn rồi không ngừng cọ xát, trong đầu tưởng tượng ra vô số khả năng của bản thân mình năm đó, thậm chí cuối cùng hận không thể đụng đầu vào tường thêm một lẫn nữa xem có thể nhớ ra được gì hay không.
Lương Yên ảo não lăn qua lăn lại trên giường đá chăn đá gối một lúc, cuối cùng lấy điện thoại di động đặt dưới gối ra gửi cho Khương Mộc mấy tin nhắn Wechat.
Chu Chí Ba và gã đầu trọc bị đưa đến đồn cảnh sát, Lương Yên là nhân vật công chúng không tiện lộ mặt cho nên Khương Mộc dám làm việc nghĩa hăng hái đánh nhau với kẻ xấu đã ra mặt thay cô làm việc với cảnh sát.
Chu Chí Ba bị Lương Yên đánh đau đến mức mặt mũi bầm dập sưng vù tựa như một cái đầu heo, ngay cả lúc người cảnh sát nhân dân lập biên bản cũng không nhịn được bật người, Khương Mộc lấy lời khai xong mệt mỏi ngáp dài một cái, đang đi ra đồn cảnh sát thì đột nhiên nhận được tin nhắn của Lương Yên.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Này, anh cảm thấy chỉ bằng sức chiến đấu của tôi ba năm trước có thể hạ gục Lục Lâm Thành được không?]
[Chính là chuyện đó đó, nhất thời thú tính bộc phát, dứt khoát đè người ta lên giường rồi làm cái chuyện mà ai cũng biết kia.]
[Sau đó hắn mới không thèm quan tâm không muốn nhìn thấy mặt tôi như vậy.]
Khương Mộc mới ngáp được một nửa đã lập tức cứng đờ trên mặt.
Lương Yên cầm điện thoại chờ đợi lúc lâu mới nhận được tin nhắn hồi âm của Khương Mộc.
Khương Mộc: ….
** ** ** ** ** ***
Trên phim trường “Tiên Quân động lòng người”, quá trình quay phim vẫn đang được gióng trống khuơ chiêng tiến hành.
Trong ống kính, thư sinh (Tiên Quân) đang ba hoa nói chuyện với mấy con tiểu yêu quái, tiểu yêu quái bị thư sinh (Tiên Quân) oán trách thảm thương đến mức không còn sức lực vặn lại. Chuyện này còn chưa kết thúc, đến khi Tiểu yêu nữ ôm gà quay trở về động phủ thì chàng thư sinh còn vô cùng tâm cơ giả vờ uất ức tỏ vẻ tựa như tại sao trễ như thế này nàng mới quay về, phu quân của nàng vừa mới bị mấy tên tiểu yêu này ức hiếp đấy.
Dám ức hiếp phu quân nàng, thật to gan lớn mật!! Tiểu yêu nữ một thân quần áo đỏ nóng lòng muốn bảo vệ phu quân của mình, tức giận đến mức vứt luôn con gà quay vừa mới đưa về xuống đất, tựa như một ngọn lửa đang hừng hực bốc cháy xông vào đánh mấy con tiểu yêu dám ức hiếp phu quân của nàng kia một trận tơi bời.
Bởi vì cảnh quay động phòng lần trước đã bị Lục Lâm Thành bất ngờ sửa lại nên các tình tiết liên quan sau đó trong kịch bản cũng đã được thay đổi cho phù hợp.
Đêm đó Tiểu yêu nữ say rượu nên cũng chỉ nhớ mang máng những việc xảy ra đêm qua, sáng sớm hôm sau tỉnh lại còn tưởng rằng mình bị sắc đẹp làm mờ mắt nên đã cưỡng bức thư sinh (Tiên Quân). Cho nên tối qua rõ ràng là chàng thư sinh không thể kiềm chế được lòng mình ôm Tiểu yêu nữ đến bên giường mây mưa điên đảo một hồi, hơn nữa sau khi làm xong một lần vẫn còn cảm thấy chưa đủ vì thế lại không nhịn được đè Tiểu yêu nữ đang khóc lóc cầu xin buông tha xuống thân mình “làm” nhiều lần nữa. Cuối cùng ngày hôm sau lại trở thành Tiểu yêu nữ vẻ mặt đưa đám xin lỗi với thư sinh (Tiên Quân), cầu xin tha thứ, dáng vẻ tựa như ta bị sắc đẹp làm mờ mắt nên đã làm ra chuyện có lỗi với chàng, chàng muốn trừng phạt ta như thế nào cũng được. Còn chàng thư sinh (Tiên Quân) tối qua được ăn vô cùng thõa mãn lúc này lại bày ra vẻ mặt hết sức cơ mưu giả vờ như mình bị cưỡng bức đau đớn đến mức không muốn sống nữa. Lợi dụng sự áy náy của Tiểu yêu nữ, những ngày tiếp theo ăn nàng ăn đến không còn một mảnh xương, từ đó an nhàn hưởng thụ cuộc sống thoải mái của người phàm, mỗi ngày hắn đều ra ngoài gây chuyện, chọc giận người khác sau đó không có cách nào đánh trả lại lập tức sử dụng chiêu thức “Bế môn thả Yêu nữ nhà ta ra”.
Lương Yên diễn cảnh say rượu động phòng xong ngày hôm sau lại phải diễn cảnh Tiểu yêu nữ năn nỉ cầu xin nhận lỗi với Tiên Quân lúc ấy thiếu chút nữa đã bị tức chết. Sao trên đời này lại có một Tiên Quân tâm cơ không biết xấu hổ như vậy chứ! Từ đó về sau mỗi lần đến cảnh Tiểu yêu nữ giúp Tiên Quân đánh yêu quái xả giận là mỗi lần Lương Yên lại lửa giận ngập trời như thế, sau đó cô đã chuyển hóa sự tức giận trong lòng mình thành động lực quay phim, đạo diễn võ thuật càng ngày càng hài lòng với phần diễn xuất của cô.
Đạo diễn nhìn hình ảnh Tiểu yêu nữ nóng lòng bảo vệ phu quân ác liệt đánh mấy con tiểu yêu một trận tơi bời trong máy theo dõi, hài lòng gật gật đầu.
Lục Lâm Thành cũng chắp tay sau lưng đứng sau máy theo dõi nhìn những động tác đánh võ vừa có lực vừa đẹp mắt của Lương Yên, khẽ mỉm cười.
“Cắt!’’ Diễn viên hoàn thành xong một chiêu thức cuối cùng, đạo diễn kêu ngừng: “Cảnh này thông qua.”
Quay xong cảnh này sẽ có một thời gian nghỉ giải lao, Lương Yên diễn xong, nhìn thoáng qua người đàn ông đang đứng sau máy theo dõi và đạo diễn một cái, sau đó lập tức quay mặt sang chỗ khác.
Từ khi đêm đó nhận được câu trả lời khẳng định chắc chắn, bây giờ mỗi lần cô nhìn thấy Lục Lâm Thành lại cảm thấy không được tự nhiên, sau đó nghĩ đến cảnh quay tiếp theo, Lương Yên lại càng lúng túng.
Tiểu yêu nữ ra mặt giúp phu quân đánh mấy con tiểu quái xong, giống như đang tranh giành công trạng chạy đến bên cạnh Tiên Quân vẫn đang đứng đó chờ nàng. Trước kia những lúc như thế này Tiên Quân thường sẽ sờ sờ đầu Tiểu yêu nữ tỏ vẻ tán thưởng, hôm nay nhìn thấy gương mặt nàng ngu ngơ đỏ bừng sau khi chạy đi đánh nhau vì hắn, lại không thể kiềm chế được thứ tình cảm và cảm giác hốt hoảng đang trào dâng mãnh liệt trong lòng mình, hốt hoảng cảm thấy nếu cứ tiếp tục sống nơi trần gian với nàng như thế này đến hết đời cũng rất tốt, sau đó giữ chặt sau ót Tiểu yêu nữ, nhẹ nhàng hôn lên môi cô một cái.
Cảnh quay này chủ yếu là muốn phát đường cho khán giả một lần cuối cùng trước khi Tiên Quân lịch kiếp kết thúc và rời xa Tiểu yêu nữ, ngay sau đó toàn bộ nội dung câu chuyện phía sau sẽ chuyển hướng sang những tình tiết ngược tâm ngược thân. Tiên Quân tình cờ hiểu nhầm Tiểu yêu nữ và Thái tử Ma giới vẫn còn dây dưa không rõ với nhau, đúng lúc này đại boss lại tìm đến trả thù. Tiểu yêu nữ vì cứu Tiên Quân mà bị đánh trọng thương, Tiên Quân lịch kiếp kết thúc, đánh bại đại boss rồi nhìn sang Tiểu yêu nữ cả người đầy máu nằm ở đó, trong đầu nghĩ đến hình ảnh mà hắn đã hiểu lầm giữa Tiểu yêu nữ và Thái tử Ma giới, tàn nhẫn hạ quyết tâm, trong lòng tự nhủ với chính bản thân mình rằng hai người bọn họ yêu tiên khác biệt, nếu không phải hôm đó nàng bắt hắn trở về động phủ ép buộc thành thân thì mọi chuyện sẽ không thế này, xoay người rời đi để lại Tiểu yêu nữ yếu ớt nằm trên mặt đất nhìn theo bóng lưng dứt khoát của Tiên Quân mà trái tim nguội lạnh tựa như đống tro tàn.
Nhưng mà bởi vì lần trước cô đã yêu cầu Lục Lâm Thành xóa bỏ tất cả các cảnh hôn giữa hai người nên bây giờ trong kịch bản, vốn dĩ phải là hôn môi đã biến thành hôn lên má.
Lương Yên nhìn thấy ba chữ “hôn lên má” trong kịch bản, cảm thán đây có lẽ chính là chuyện không khiến người ta ngứa mắt nhất Lục Lâm Thành làm trong khoảng thời gian này.
Bành Bành cũng được xem là một fan trung thành của nguyên tác “Tiên Quân động lòng người”, lúc nhìn thấy ba chữ “hôn lên má” cũng ngạc nhiên “A” một tiếng, sau đó không hài lòng bĩu môi: “Cái kịch bản này từ đầu đến cuối thực sự quá trong sáng rồi.’’
Cảnh hôn không có, cảnh giường chiếu cũng chỉ có một chiếc đèn rồi đã chuyển sang sáng hôm sau, tất cả quá trình đều phải dựa vào trí tưởng tượng phong phú của khán giả rồi.
Nhưng mà trong nguyên tác của “Tiên Quân động lòng người” lại chẳng phải là thanh thủy văn gì, tác giả còn rất có lương tâm, không trực tiếp dùng ánh đèn mờ ảo để tóm lược mà chu cấp phúc lợi đầy đủ cho độc giả khi mấy lần miêu tả quá trình cùng phòng của Tiên Quân và Tiểu yêu nữ. Cách dùng từ, hành văn dày dặn kinh nghiệm, tinh tế chuẩn mực, rõ ràng có không một từ ngữ cấm kỵ nào cả nhưng vẫn mang lại một cảm giác hương diễm ướt át kích thích độc giả. Tiên Quân hoàn toàn khác xa với vẻ ngoài lãnh đạm cấm dục của mình, Tiểu yêu nữ nhìn qua có vẻ to gan lớn mật nhưng thực ra hai chữ “động phòng” cũng chỉ là những lời trót lưỡi đầu môi, thực sự không hề hiểu ý nghĩa ẩn sâu trong đó, cảnh tượng hai người chạm vào nhau lúc đầu còn thiêu đốt không biết bao nhiêu gò má thiếu nữ.
Bành Bành nhìn cuốn kịch bản trong tay: “Cảnh hôn này của Tiên Quân trong nguyên tác đã khiến em phải kích động trùm chăn gào thét trong đêm hôm khuya khoắt, bây giờ lại cứ thế đổi thành hôn lên gò má, fan của nguyên tác sẽ có ý kiến mất thôi.”
Lương Yên cướp cuốn kịch bản của mình từ trong tay Bành Bành: “Hôn má thì sao chứ, hôn má không được xem là hôn sao, hừ?’’
Có thể cho phép Lục Lâm Thành hôn má đã là tốt lắm rồi.
Sau khi cảnh quay kia kết thúc, mất khoảng gần ba mươi phút chuẩn bị, cảnh quay tiếp theo tiếp tục bắt đầu.
Để phô bày dáng vẻ khiến Tiên Quân rung động của Tiểu yêu nữ sau khi kết thúc đánh nhau với mấy tên tiểu yêu xong, Lương Yên còn cố ý chạy quanh phim trường hai vòng, chạy đến mức cả người nhễ nhại mồ hôi, gò má không cần đánh phấn cũng đỏ bừng đáng yêu.
Lương Yên đã đứng chờ sẵn ở trong màn ảnh máy quay, đạo diễn vừa hô action đã thấy cô chạy thẳng về phía này, vừa chạy về kêu: “Phu quân…”
Đạo diễn: “Cắt.”
“Sao vậy ạ?” Vừa mới chạy được nửa đường, còn chưa kịp chạy đến trước mặt Lục Lâm Thành đã bị hô “cắt”, Lương Yên đứng lại nghi hoặc nhìn về phía đạo diễn.
Đạo diễn đứng lên từ phía sau máy theo dõi: “Lương Yên, cô chạy quá nhanh quá khô khan rồi.’’
Lương Yên không hiểu: “Qúa khô khan?’’
Đạo diễn khươ tay múa chân giải thích: “Lúc nãy cô chạy giống như một vận động viên marathon đang thi đấu vậy, cô phải đặt mình vào nhân vật đế suy nghĩ một chút chứ, bây giờ cô đang chạy về phía ai? Chính là vị phu quân mà cô vô cùng thích vô cùng yêu đấy, cô chạy về phía anh ta để tranh công làm nũng mong được anh ta khen ngợi biết không?’’
Lương Yên nghe đạo diễn nói, sau đó lại nhìn về phía người chồng cũ đang đứng cách đó không xa: “…”
Đạo diễn: “Làm lại một lần nữa.”
Lương Yên gật gật đầu, ngẫm nghĩ lại những lời đạo diễn vừa nói lúc nãy, sau đó thử chạy lại một lần nữa.
Lần này đạo diễn vẫn còn chưa hài lòng, bảo Lương Yên làm thêm những ngôn ngữ cơ thể nữa.
Ngôn ngữ cơ thể...
Lương Yên vắt óc suy nghĩ, quyết định lúc chạy gần đến Lục Lâm Thành sẽ giơ tay lên hào hứng vẫy vẫy.
Đạo diễn đã rất hài lòng với ngôn ngữ cơ thể nhưng vẫn phải quay lại một lần nữa, lần này lại là vì lời thoại của cô không phù hợp.
Một tiếng phu quân kia của Tiểu yêu nữ cần phải thật yêu kiều triền miên bao hàm tình ý dạt dào, như vậy mới có thể khiến người khán giả cảm nhận được tình cảm của cô với anh ta, tiếng phu quân kia của cô, người không biết còn tưởng rằng cô là chủ nợ đang đi đòi tiền người ta đấy.
Lương Yên kiên nhẫn, không thể làm gì khác hơn là thử gọi người chồng cũ ở đối diện một tiếng “phu quân” ỏn à ỏn ẻn, sau khi âm thanh bật thốt ra khỏi miệng toàn thân cũng nổi đây da gà thiếu chút nữa đã muốn tự tử.
Bây giờ cô đang vô cùng hoài nghi có phải từ biên kịch cho đến đạo diễn đều đang cố ý chỉnh cô hay không, nhưng hợp đồng đóng phim cũng đã ký, cho dù có nghi ngờ như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng.
Đạo diễn lại hô “action” một lần nữa, hai cánh tay Lương Yên khẽ giơ lên, trong miệng kêu tiếng “phu quân” động lòng người, nhanh chóng chạy về phía người đàn ông đang đứng trong ống kính.
Khóe miệng chàng thư sinh (Tiên Quân) khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong nhàn nhạt, bước về phía trước hai bước, giang tay ôm lấy Tiểu yêu nữ đang vội vàng chạy đến.
“Phu quân!’’ Dường như Tiểu yêu nữ không thể ngờ được thư sinh (Tiên Quân) sẽ chủ động đón lấy nàng, cao hứng ôm lấy thắt lưng thư sinh (Tiên Quân), lại ngửa đầu gọi một tiếng “Phu quân” nữa.
Thường thường trong lúc quay một cảnh phim nào đó sẽ có nhiều máy quay phụ trách ở những góc độ khác nhau để sau này tổ hậu kỳ sẽ cắt nối biên tập lại. Lúc này đang có một máy quay toàn thân hai người, một cái khác lại quay đặc tả khuôn mặt nhỏ nhắn mộc mạc thanh khiết của Lương Yên.
Lớp trang điểm của cô cực kì nhạt, gương mặt đỏ bừng tự nhiên sau khi vận động, nụ cười rạng rỡ xán lạn, hơi thở khẽ gấp gáp hổn hển, trong đáy mắt lóe lên thứ ánh sáng vui vẻ.
Thư sinh đưa tay lên, nâng khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu yêu nữ, ngón tay cái vuốt ve bên tai nàng, sau đó chậm rãi cúi đầu xuống.
Đang bước vào cảnh quay quan trọng, tất cả mọi người có mặt trong phim trường lúc này đều đang chăm chú nhìn vào hai người.
Tiểu yêu nữ cảm nhận được hơi thở ấm áp của Tiên Quân phả vào gò má mình, vừa thẹn thùng lại âm thầm vui vẻ cắn cắn môi, sau đó chủ động đưa má mình đến gần thư sinh (Tiên Quân) hơn một chút nữa.
Tiểu yêu nữ chậm rãi nhắm mắt lại.
Hôn đi, hôn đi, hôn đi, cảnh hôn này nhanh nhanh thông qua đi.
Trong máy theo dõi trước mặt đạo diễn, đầu tiên thư sinh (Tiên Quân) đưa tay giữa lấy sau ót Tiểu yêu nữ, chậm rãi nhích lại gần gò má nàng, nhắm mắt lại, ngay khi hắn đang muốn chậm rãi hôn lên gò má yêu kiều lại đột nhiên hơi sửng hốt, sau đó mở mắt ra.
Tiểu yêu nữ vẫn còn nhắm chặt hai mắt, lông mi cong vút khẽ khàng run rẩy, ánh mắt chàng thư sinh (Tiên Quân) chuyển đến trên môi anh đào đổ hồng của Tiểu yêu nữ.
Lương Yên đang buồn bực tại sao chỉ một cái hôn lên gò má thôi mà Lục Lâm Thành lại lâu đến vậy thì bỗng nhiên cảm nhận được trên môi mình ẩm ướt.
“Ưm.” Lương Yên lập tức mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Lục Lâm Thành.
Người đàn ông nhắm mắt lại, răng môi dịu dàng quấn quýt trên môi cô.
Lương Yên hoảng hốt đến mức đôi chân trở nên mềm nhũn, vòng eo được Lục Lâm Thành đỡ lấy mới không đến mức bị ngã xuống.
Vẻ mặt Lương Yên vô cùng khiếp sợ nhưng lại không nghe thấy tiếng “cắt” của đạo diễn, cuối cũng chỉ có thể khẽ nhăn mũi một cái, bất đắc dĩ nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé nắm chặt vạt áo của Lục Lâm Thành.
Nụ hôn đáp lại của cô hơi trúc trắc không lưu loát.
Đạo diễn nhìn máy theo dõi, hài lòng mỉm cười.
Tiểu yêu nữ còn tưởng rằng thư sinh (Tiên Quân) chỉ nguyện ý hôn lên gò má nhưng không thể ngờ rằng chàng lại bất ngờ hôn lên môi mình, lúc nụ hôn vừa mới bắt đầu còn ngạc nhiên mở mắt ra, sau đó chậm rãi nhắm mắt hồi hộp đáp trả lại, mỗi một cảm xúc đều vô cùng đúng thời điểm.
Cảnh quay cuối cùng rơi vào vạt áo vẫn luôn bị Tiểu yêu nữ nắm chặt của thư sinh (Tiên Quân).