Edit: Kidoisme ( ´Α`)
Bản đồ: [Viện nghiên cứu tận thế]
“………….”
Tiết Lan điều chỉnh súng sao cho phù hợp với trận chiến rồi lao ra khỏi khu vựa an toàn. Cậu vừa tìm quân địch vừa len lén liếc cái người đang nhìn mình chằm chằm.
“Đừng nhìn anh, tập trung đánh.”
“………” Tuy bạn nhỏ rất nghe lời không liếc nữa nhưng mà tổng thể vẫn cảm thấy … anh cứ nhìn như thế, ai mà bắn nổi.
“Sao thế, sợ anh nhìn hả? Hôm qua còn quyết tâm không để tác động bên ngoài ảnh hưởng cảm xúc cơ mà? Muốn anh giúp không?” Đoàn Văn Tranh giống như đi guốc trong bụng cậu, chép miệng kể lại: “Cái lúc em cứng đầu một chọi cả đám thực tập sinh sao anh không thấy em khẩn trương?”
“…………”
Thì bị cả đám vây xem cậu không cảm thấy gì, còn nếu chỉ có một mình Đoàn Văn Tranh ngồi đây….lại là chuyện khác.
“Anh, anh đừng nhìn em nữa, anh nhìn game đi.”
“Rồi.” Đoàn Văn Tranh tuy đúng là trêu cậu thật nhưng cũng không muốn ảnh hưởng đến trận solo củaTiết Lan. Anh dựa lưng vào ghế, im lặng quan sát tình hình.
Tiết Lan chạy chưa hết đường biên giới đã gặp được Ôn Diễn.
Hai người không giao tranh mạnh, sau khi tặng cho đối phương máu thì đồng loạt lùi về sau vật chắn.
Tốc độ bắn súng của Ôn Diễn nhanh kinh hồn. Đối diện với đối thủ mạnh khiến Tiết Lan cảm thấy nhiệt huyết sục sôi, cậu nấp ở nơi an toàn nhanh chóng bổ sung máu.
Ôn Diễn mới trúng vài viên còn lại 29% máu, Tiết Lan… chỉ còn 11% máu dính da.
“Tốc độ nhả đạn tốt.”
Giọng Ôn Diễn truyền qua tai nghe, Tiết Lan ngạc nhiên theo bản năng liếc sang người bên cạnh.
Quả nhiên, Đoàn Văn Tranh đã chuyển hướng từ game sang cậu.
Tầm mắt anh vừa nhẹ nhàng vừa bình tĩnh làm bạn nhỏ lạnh cả sống lưng.
Đúng là không thể coi thường thính lực của tuyển thủ chuyên nghiệp!!!
Ôn Diễn tiếp tục nói: “Em quá để ý đến linh kiện súng cùng lượng sát thương bắn ra, điều này không cẩn thận sẽ áp chế tiềm năng của mình.”
Tiết Lan nửa hiểu nửa không, cậu ngồi thẳng lại cẩn thận suy nghĩ lời hắn nói.
Đúng là Tiết Lan rất quan tâm đến sự chêch lệch cấp bậc, linh kiện súng và chip của người khác, cậu cũng hiểu khi thực hiện những phát bắn trong cùng một hoàn cảnh, cậu là người sẽ chịu thiệt nên thường có xu hướng căn lượng đạn và né giao tranh.
Vì thế Tiết Lan thừa nhận rằng đôi khi cậu thực sự sẽ vì những chênh lệch đó mà trở nên sợ này sợ nọ.
“Cũng như ban nãy, nếu em có thể tiếp tục xả đạn thay vì cố gắng né đòn của tôi, hiệu quả đạt được sẽ lớn hơn.”
Xả đạn liên tục.
Đương nhiên Tiết Lan hiểu rõ cách bắn cả đạn liên tục là thuộc tính ẩn có thể lách luật trong [Ánh sáng tận thế]. Sau khi người chơi bắn súng để tăng cảm giác trải nghiệm thực tế, bình thường sau khi kết thúc một viên đạn có thể thông qua phím cách để có thể bồi thêm một viên nữa mà không cần bất kỳ lần nạp đạn nào.
Chỉ có số ít tuyển thủ chuyên nghiệp mới có thể bắn liên tiếp hai phát cũng như số lượng tuyển thủ đếm trên đầu ngón tay lách được đến tận ba phát.
Ôn Diễn thì không cần phải nói, hắn có thể thông qua kỹ xảo cùng tốc độ tay bắn liên tiếp bốn lần, đây cũng là một trong số những tiền đề khiến địa vị của hắn ở giới thể thao điện tử không bao giờ bị lung lay.
Trong lúc Tiết Lan nghiêm túc học tập, Ôn Diễn cũng tìm một vặt chắn đứng ám binh bất động.
“Nếu em bắn từ hướng A, em có thể thông qua việc lợi dụng kệ của vật chắn để bắn liên tục hai viên trước khi lùi về.” Ôn Diễn vừa bổ sung máu vừa thuận miệng giảng giải: “Chỉ cần trúng được hai viên, em có thể khiến tôi mất ít nhất 50% máu, nếu may mắn trúng ba viên…”
Nếu trúng ba viên, Ôn Diễn khi lùi về vật chắn của mình sẽ chỉ còn lại một tia máu cầm hơi.
Khi hai người ngừng chiến, Wind như một người thầy kiên nhẫn dạy học trò cách thực chiến sao cho hiệu quả.
Máu của Tiết Lan đã hồi đến con số 30%, đầu ngón tay cậu đặt lên phím cách.
Phím cách không chỉ là phím dùng để chuẩn bị kỹ năng đặc biệt của nhân vật mà còn dùng để điều khiển nhân vật nhảy lên trong game. Có nghĩa là – không thể ấn phím cách trong vòng 0.3s sau khi khởi động kỹ năng đặc biệt, hoặc nếu ấn cách trước khi bắn, nhân vật sẽ nhận được lệnh ‘nhảy’.
Nhưng lời Ôn Diễn vừa nói đã khiến Tiết Lan mở ra cánh cổng mới, cậu cảm thấy mình có thể thực hiện.
Sau khi nhân vật Tiết Lan đạt max level hầu như tất cả các thời gian cậu đều nướng trong chế độ sinh tồn bắn lấy kinh nghiệm cũng như tìm chip hoặc chơi những trận xếp hạng để cọ sát kỹ năng dùng súng. Tuy nhiên thông số tài khoản là thứ phải tích lũy qua từng ngày, kể cả cậu có cố gắng luyện tập nhiều đến đâu cũng không thể đạt được đến lượng sát thương như những người khác chỉ trong thời gian ngắn.
Nhưng nếu cậu có thể học được kỹ năng Ôn Diễn vừa nói thì hoàn toàn có thể thu nhỏ khoảng cách với những người khác. Thậm chí có thể đuổi kịp tay đột kích của LGW là Mạnh Kỳ trước khi anh ta xuất ngũ… Chỉ cần cậu học được…
Tiết Lan đang nghiêm túc phân tích, đột nhiên cái trán ăn đau.
Cậu ngạc nhiên dùng tay che đầu, tủi thân liếc người bên cạnh vừa thực hiện tội ác đã bình tĩnh làm như không có chuyện gì buông tay.
“Chơi solo mà để quân địch gây nhiễu?”
“………” Đúng là vậy, cơ mà Ôn Diễn đâu phải chỉ vì muốn làm cậu phân tâm?
Nhưng ai bảo đây là Đoàn Văn Tranh, đối diện với idol bạn nhỏ hoàn toàn không có chính kiến, ngoan ngoãn ngồi thẳng lưng nghiêm túc bắn nhau.
Đoàn Văn Tranh thấy nhóc con nghe lời, sắc mặt dịu xuống: “Đừng nghĩ lung tung, thắng trận này đã rồi nói.”
Tiết Lan cũng biết luyện tập kỹ năng liên hoàn không phải một sớm một chiều, cậu vội vàng tập trung phân tích trận chiến.
Lượng máu của cậu hiện tại là 30% còn Ôn Diễn có lẽ đã nhảy lên tầm 50%, nếu cậu có thể bắn trúng hai viên… hoàn toàn có khả năng chiến thắng hắn.
Nhưng áp dụng một kỹ năng chưa từng luyện tập qua vài trận đấu quá mạo hiểm, hơn nữa…
Tiết Lan nhìn trộm Đoàn Văn Tranh.
Cậu cảm thấy nụ cười của anh đại ý: Nếu em dám dùng chiêu Wind vừa dạy, anh sẽ bứt đầu em xuống.
Bạn nhỏ sợ nổi da gà.
Cậu vội vàng bỏ qua ý tưởng đó, nhanh chóng kiếm đường khác.
Nếu chỉ dựa vào ưu thế về súng và kỹ thuật bắn, Tiết Lan hoàn toàn không có cửa so sánh với tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trừ phi…
“Kỹ thuật ném bom của em rất tốt, hơn nữa nếu không mạo hiểm thì tốt nhất đừng mơ ước tham gia giải đấu chuyên nghiệp.”
Vậy mà idol lại có cùng suy nghĩ với mình.
Cách tốt nhất để lật ngược tình hình hiện tại chính là cậu phải dự đoán được hướng đi của Ôn Diễn từ đó phân tích điểm bất lợi ở vị trí của hắn rồi dựa vào khả năng tính toán đường đi cỉa lưu đạn.
Trận đấu tiếp tục, Ôn Diễn lặng lẽ tiến tới vị trí của Tiết Lan.
Cậu đã chú ý được hành động của hắn đồng thời điều kiển nhân vật chạy dọc qua các kệ hàng.
Đang chạy thì có viên đạn sượt qua, Tiết Lan nhanh chóng quay đầu né, xác định nhanh vị trí của Ôn Diễn, giương súng quét về phía sau giá sách.
Phòng livestream của Ôn Diễn cực kỳ yên lặng, mọi người đều nín thở quan sát trận đấu.
Đạn bắn liên hoàn vào những vị trí hiểm, súng của Tiết Lan chưa dừng lại giây nào ai cũng cảm thấy cậu muốn cho nổ tung cả bản đồ.
Trong làn mưa bom bão đạo, Tiết Lan nhanh chóng rút chốt bom ném thẳng xuống dưới chân Ôn Diễn!
Ôn Diễn cũng nhận ra động các của cậu, hắn nghe thấy âm thanh yếu ớt truyền vào tai nghe cùng ánh sáng lóe lên trong làn khói.
Dựa vào bản năng chiến đấu của tuyển thủ chuyển nghiệp, hắn thu súng với tốc độ nhanh nhất rồi lùi lại sau vật chắn.
Tuy vậy nhưng dư âm của quả bom vẫn khiến tai nghe của hắn tê rần.
Ôn Diễn ngạc nhiên giật mình.
Nguy rồi, sai lầm!
Quả bom này vốn không dùng để tấn công, Tiết Lan muốn hạn chế chuyển động của hắn!
Nếu như vậy…
Ôn Diễn ngẩng đầu đối diện với họng súng trước mặt.
Sử dụng mìn để đánh lạc hướng cũng như hạn chế chuyển động của đối thủ sau đó ngắm thẳng vào vật chắn mà người đó lùi về, nếu phản xạ của đối thủ kém thì khả năng ăn trọn hai viên đạn cực kỳ cao.
Ánh mắt Ôn Diễn trầm xuống, hắn đè nén nhiệt huyết sôi trào nâng súng lên không do dự bóp còi.
Tiếng súng tràn màn hình, tất cả mọi người không hẹn mà gặp đều cùng nhau nín thở.
Ôn Diễn sử dụng kỹ năng bắn nhả đạn nhanh!
Giờ phút này Exist còn 30% máu, Wind sau khi chạy trốn còn 45% máu.
Dựa trên nghiên cứu sát thương trong chế độ Solo, để có thể giải quyết gọn đối phương Exist cần bắn trúng ba viên, Wind cần bắn trúng hai viên.
Nhưng giờ phút này Wind đang dùng kỹ năng nhả đạn liên tục!
Nói cách khác, hắn dùng kỹ năng dễ dàng của mình nhả ra ba viên đạn, hoàn toàn có thể chặt đứt đường lui của Exist cũng như định nghĩa kết quả trận đấu. .
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Viên thứ nhất xé tan làn khói, chưa dừng lại ở đó viên thứ hai ngay lập tức theo chân, rồi viên thứ ba…
Exist không sợ chết đứng yên tại chỗ, bóp còi ---
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đổ mồ hôi hột.
Một viên… hai viên?!!
Wind bắn được liền ba viên đã bá lắm rồi, nhưng Exist có thể bắn một phát ra tận hai viên?
Nhưng mà…
Dù là vậy đây cũng là kỹ năng vài phút trước Wind vừa mới dạy cho cậu… Bố ai biết được nhóc này lại dùng chính nó để bắn sư phụ ngay trong trận đâu?!
Cơ mà nói thật có thể đạt đến trình độ này cũng chứng mình được Tiết Lan là người có tài, tiền đồ tương lai khả năng xán lạn.
Mọi người thở dài tiếc nuối giống như kết cục đã định.
Đúng lúc này –
Viên đạn được bắn từ họng súng của Wind va phải một vầng sáng.
Khán giả không biết đó là gì nhưng Ôn Diễn thì khác, ánh mắt hắn dần co lại.
Đoàn Văn Tranh lười biếng tựa trên ghế cũng không khỏi thu hồi ý cười trên môi, chăm chú nhìn chằm chằm màn hình.
Anh biết đó là gì.
Đó chính là -- của quý bọn họ cùng nhau giành lấy, là thứ yếu đến mức tất cả các tuyển thủ chuyên nghiệp ghẻ lạnh, rất lâu không sử dụng trong thi đấu… được Tiết Lan cẩn thận coi như kho báu giữ lại, Chip Bảo Vệ.
Tác giả có lời muốn nói:
Tiết Lan nghĩ: Nếu em dám dùng chiêu Wind vừa dạy, anh sẽ bứt đầu em xuống.
Một giây trước: Đoàn Văn Tranh hoàn toàn không biết Tiết Lan đang nghĩ gì – mơ mơ màng màng chỉ muốn bứt đầu Ôn Diễn xuống::)
(Kidoisme: Câu in nghiêng là tui giải thích cho mấy bác hiểu lời tác giả thui:v)